Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Vương Trường Sinh - Quyển 7

Vương Trường Sinh - Quyển 7

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đao khí màu đỏ càng ngày càng lợi hại. Sau khi đánh tan phong nhận, lục tục đánh ở mặt trên thuẫn bài màu đỏ, truyền ra một trận “leng keng” trầm...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Chưa rõ

Trạng thái: Hoàn thành

Người theo dõi: 0

Truyện xã hội Dâm thư trung quốc

Danh sách chương (500)

Chương 181: Lý Mộ Vân lật thuyền trong mương Vương Thanh Sơn phi thăng Huyền Dương giới (2) Chương 182: Thanh Sơn đi cửu Long đảo Lưu Ly Băng Diễm linh diễm bậc sáu (1) Chương 183: Thanh Sơn đi cửu Long đảo Lưu Ly Băng Diễm linh diễm bậc sáu (2) Chương 184: Luyện Hư tu sĩ tới cửa công pháp đến tiếp sau (1) Chương 185: Luyện Hư tu sĩ tới cửa công pháp đến tiếp sau (2) Chương 186: Công pháp đến tiếp sau tới tay Anh Kiệt tiến vào Hóa Thần Chương 187: Thú triều hay là âm mưu (1) Chương 188: Thú triều hay là âm mưu (2) Chương 189: Thanh Sơn trợ lực đánh lui thú triều Chương 190: Ôn Chuyện Duyên Thọ Linh Đan Diệu Dược (1) Chương 191: Ôn Chuyện Duyên Thọ Linh Đan Diệu Dược (2) Chương 192: Thúc cháu gặp lại (1) Chương 193: Thúc cháu gặp lại (2) Chương 194: Thanh Ly Kiếm tấn thăng Chương 195: 50 năm trong nháy mắt linh thực phu Vương Quân Thực thần thông mới tứ hải diệt linh chỉ (1) Chương 196: 50 năm trong nháy mắt linh thực phu Vương Quân Thực thần thông mới tứ hải diệt linh chỉ (2) Chương 197: Số lượng tu sĩ gia tộc gia tăng mãnh liệt Chương 198: Hóa thân tiến vào Hóa Thần phân thân tiến vào Nguyên Anh (1) Chương 199: Hóa thân tiến vào Hóa Thần phân thân tiến vào Nguyên Anh (2) Chương 200: Vân thú Chương 201: Tán tu Tôn Tứ Hải (1) Chương 202: Tán tu Tôn Tứ Hải (2) Chương 203: Tuyết Nhạn phường thị khóa linh bảo thuyền Hàn gia Chương 204: Ngẫu ngộ cựu hữu Long Vân Hâm (1) Chương 205: Ngẫu ngộ cựu hữu Long Vân Hâm (2) Chương 206: Cuồng thổi Chân quân Lam Phúc Không vỗ mông ngựa chuyên nghiệp Chương 207: Cửu Dương Đao Thánh, Cửu Long cung (1) Chương 208: Cửu Dương Đao Thánh, Cửu Long cung (2) Chương 209: Huyền Hồn ngọc Chương 210: Phá giải cấm chế pháp môn tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết (1) Chương 211: Phá giải cấm chế pháp môn tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết (2) Chương 212: Thiên Phát Lãnh Thủy cùng Lãnh Diễm tiên lữ Chương 213: Kiền Lam song hùng luận bàn (1) Chương 214: Kiền Lam song hùng luận bàn (2) Chương 215: Linh diễm bậc sáu lập công Chương 216: Tiêu Dao công tử Lý Thanh hoan trao đổi bảo vật (1) Chương 217: Tiêu Dao công tử Lý Thanh hoan trao đổi bảo vật (2) Chương 218: Kim Ô Thần Tinh, Tịch Vân Ngọc Chương 219: Hội đấu giá thất tinh chuyển linh đan (1) Chương 220: Hội đấu giá thất tinh chuyển linh đan (2) Chương 221: Ngũ diễm tinh, huyền hồn ngọc, ngũ hành quán linh phù Chương 222: Ngũ Hành Quán Linh Phù tới tay (1) Chương 223: Ngũ Hành Quán Linh Phù tới tay (2) Chương 224: Bất lão kim đồng ngũ hành lôi tiêu phù Chương 225: Trận pháp sư bậc năm Bạch Ngọc Kỳ Vương Mạnh Bân tầm bảo (1) Chương 226: Trận pháp sư bậc năm Bạch Ngọc Kỳ Vương Mạnh Bân tầm bảo (2) Chương 227: Vạn linh kiếm kinh cùng thiên khôi mật sách (1) Chương 228: Vạn linh kiếm kinh cùng thiên khôi mật sách (2) Chương 229: Lân tòa Vương Thanh Phong tiến vào Hóa Thần kỳ Chương 230: Thiên Phù Bảo Điển Giao Minh Châu nhập cư trái phép Chương 231: Khí tượng mới gia tộc 300 năm (1) Chương 232: Khí tượng mới gia tộc 300 năm (2) Chương 233: Thanh Sơn tiến vào Hóa Thần hậu kỳ Mạnh Bân Bạch Ngọc Kỳ kết làm song tu đạo lữ (1) Chương 234: Thanh Sơn tiến vào Hóa Thần hậu kỳ Mạnh Bân Bạch Ngọc Kỳ kết làm song tu đạo lữ (2) Chương 235: Thất Nguyệt lâu tin tức tộc nhân Mạnh Bân quy tâm (1) Chương 236: Thất Nguyệt lâu tin tức tộc nhân Mạnh Bân quy tâm (2) Chương 237: Triệu gia khiêu khích Vương gia gặp phải vấn đề khó đầu tiên Chương 238: Quy Miết đảo Triệu gia Triệu Thụy Long, Triệu Thụy Hổ (1) Chương 239: Quy Miết đảo Triệu gia Triệu Thụy Long, Triệu Thụy Hổ (2) Chương 240: Ba thước Thanh Phong trấn chư tu

Chương 1: Lý Mộ Vân lật thuyền trong mương Vương Thanh Sơn phi thăng Huyền Dương giới (2)


Đao khí màu đỏ càng ngày càng lợi hại. Sau khi đánh tan phong nhận, lục tục đánh ở mặt trên thuẫn bài màu đỏ, truyền ra một trận “leng keng” trầm đục. Mặt ngoài thuẫn bài màu vàng xuất hiện từng đạo vết đao nhợt nhạt, linh quang ảm đạm.

Sắc mặt Đặng Thiên Kỳ trầm xuống, hắn nhìn ra được là thần thông của Vương Thanh Phong không giống vậy. Nhưng Vương Thanh Phong không coi trọng hắn ta, ngay cả pháp bảo cũng không dùng, đây là sự châm chọc lớn nhất đối với hắn.

Phiên kỳ màu xanh rên tay Đặng Thiên Kỳ thanh quang đjai phong, mạnh mẽ nhoáng lên một cái, cuồng phong gào thét. Một cỗ cuồng phong màu xanh tuôn ra, lập tức biến thành một cái phong long màu xanh lớn hơn trăm trượng thẳng về phía Vương Thanh Phong.

Hai tay Vương Thanh Phong chắp lại, bổ về phía hư không. Hư không chấn động vặn vẹo, chợt xuất hiện một đạo đao khí màu đỏ lớn hơn ngàn trượng. Mặt ngoài đao khí bọc một tầng hỏa diễm màu đỏ, tản mát ra khí nóng kinh khủng.

Đao khí màu đỏ chém về phía phong long màu xanh. Phong long màu xanh phát ra một tiếng gào thét thê thảm thất thanh, thân thể xé rách mở ra, hóa thành nhiều điểm thanh quang thán loạn biến mất. Đao khí màu đỏ trảm ở mặt trên thuẫn bài màu vàng.

Thuẫn bài màu vàng kịch liệt run lên một chút, xuất hiện ra mấy đạo vết rách nhỏ, khói bụi cuồn cuộn.

Đỉnh đầu Vương Thanh Phong chợt sáng lên một đạo kim quang, rõ ràng là một tiểu tháp màu vàng linh quang lập lòe. Tiểu tháp màu vàng vừa xuất hiện, phù văn ở mặt ngoài đại lượng, hình thể tăng vọt lên hóa thành một cự tháp màu vàng lớn hơn trăm trượng. Bên ngoài thân tràn ngập vô số hồ quang màu vàng.

Cự tháp màu vàng phun ra một mảng sáng mờ màu vàng che kín Vương Thanh Phong, cuốn vào bên trong cự tháp màu vàng.

“Hừ, đệ tử Trấn Hải cung cũng không hơn gì này.”

Đặng Thiên Kỳ hừ lạnh nói, vẻ mặt đắc ý.

Vừa rồi hắn công kích chỉ là hành động mê hoặc, Vương Thanh Phong quả nhiên bị lừa.

Kim lôi tháp này chỉ dùng kim lôi thạch là tài liệu chính luyện chế mà thành, uy lực không thể kém hơn linh bảo nhiều, Nhưng hắn là Kim đan kỳ, cho dù là linh bảo hắn cũng không phát huy ra được uy lực lớn.

“Ha ha, bị Đường huynh ta dùng kim lôi tháp vây khốn, cho dù là yêu thú cấp bốn muốn thoát cũng phải mất một tầng da, đệ tử Trấn Hải cung cũng không hơn gì.”

“Đúng vật, là Kim lôi tháp nhưng mà trấn tông chi bảo Đặng gia chúng ta chế phẩm Kiền quang khốn linh tháp. Tuy nói không phải linh bảo, chẳng sợ Nguyên anh tu sĩ bị nhốt thì cũng không dễ dàng thoát vây như vật. Tư vị kim lôi thối thân cũng không dễ chịu gì.”

Đình đệ Đặng gia cười ha ha, vẻ mặt đắc ý.

Vương Thanh Phong thật sự là quá kiêu ngạo, không dùng bảo vật với Đặng Thiên Kỳ.

Vương Thanh Thành chau mày. Hắn không lo lắng chuyện Vương Thanh Phong gặp chuyện không may, dù sao bọn họ có linh bảo và linh phù hộ thể trong người. Cho dù là Nguyên anh tu sĩ ra tay, cũng không dễ dàng giết bọn họ như vậy.

Đặng Thiên Kỳ hừ lạnh một tiếng, thúc giục pháp quyết, kim lôi tháp truyền đến một trận tiếng gần rú thật lớn, xuất hiện ra vô số hồ quang màu vàng.

Hắn cho Vương Thanh Phong một chút mặt mũi, cho hắn biết mình không phải dễ chọc.

Kim lôi tháp chợt run kịch liệt hẳn lên, mặt ngoài hồ quang lục tục biến mất không thấy.

Một tiếng “Răng rắc” trầm nặng, mặt ngoài Kim lôi tháp xuất hiện một đạo vết rách thật nhỏ, vết rách càng lúc càng lớn.

Tiếng nổ oành đùng đùng, Kim lôi tháp chợt bạo liệt mở ra, một đạo kình thiên đao khí màu hồng mờ mờ thổi quét ra, thẳng đến phía Đặng Thiên Kỳ.

Vương Thanh Phong nắm trong tay một thanh trường đao linh khí màu đỏ, rõ ràng là một món linh bảo. Sắc mặt hắn tái nhợt, một bộ dạng tiêu hao pháp lực quá độ.

Trên thân đao của trường đao màu đỏ có một chút đồ án hỏa diễm. Hỏa diễm này giống như vật còn sống vật, không ngừng lóe ra.

Phần thiên đao, bản mạng pháp bảo của Vương Thanh Phong, do Vương Trường Sinh tự mình luyện chế mà thành. Nếu không phải suy xét đến tu vi Vương Thanh Phong, thì Vương Trường Sinh có thể luyện chế một món thông thiên linh bảo cho Vương Thanh Phong làm bản mạng pháp bảo.

“Ngươi lại vận dụng linh bảo?”

Trên mặt Đặng Thiên Kỳ lộ vẻ khó tin. Hắn nghĩ đến Vương Thanh Phong tự cho minh là thanh cao, có thể sẽ không dùng đến pháp báp. Không nghĩ đến Vương Thanh Phong trực tiếp dùng linh bảo.

“Ta có nói là không dùng linh bảo? Cũng không có người nói không được dùng linh bảo.”

Giọng điệu Vương Thanh Phong lạnh lùng. Tu vi hắn vẫn là quá thấp, một kích này hao tổn tám phần pháp lực.

“Vương đạo hữu thắng, tỷ thí đến đây chấm dứt.”

Ông lão áo bào vàng vội vàng la lớn. Nếu tiếp tục để bọn họ luận bàn, làm không tốt sẽ nháo ra án mạng, vậy thì phiền toái rồi.

Vương Thanh Phong bỏ Phần thiên đao vào vỏ, xoay người đi về phía Vương Thanh Thành.

Đặng Thiên Kỳ trong mắt hiện lên một chút lạnh lẽo. Hắn còn không có ngu xuẩn đến mức dùng pháp bảo đánh lén Vương Thanh Phong, nhưng thù này hắn nhỡ ý. Nếu không phải Y Thư Du ra tay đúng lúc thì hắn đã chết.

Vương Thanh Thành chau màu, muốn nói nhưng lại thôi. Vương Thanh Phong thiếu chút nữa giết Đặng Thiên Kỳ. Hắn biết Vương Thanh Phong muốn giữ thanh danh cha mẹ và không muốn bị người ta nói con trai của Vương Thanh Thành là vô dụng.

Nếu là Vương Thanh Thành thì trực tiếp phá đi kim lôi tháp là được, không nhất thiết phải đả thương Đặng Thiên Kỳ, khiến cho mọi người đều sượng mặt.


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...