Tỷ Phu Vinh Dự
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi Chu thư ký.”
Lúc tên cảnh trả đem điện thoại lại cho Chu thư ký, tay hắn đang run rẩy. Hắnlập tức quay người, hét lớn với nữ cảnh sát trên xe: “ Tiểu Đinh, ngươi nhanhđi gọi Lưu Đội trưởng trở về, nhanh, nhanh !"
Nữ cảnh sát sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng nhảy xuống xe chạy như bay vào kt,ta phát hiện tư thế chạy của nàng rất khó coi.
“ Chu thư ký...... Chuyện này nhất định là hiểu lầm.”Tên cảnh sát trưởng dốcsức lau mồ hôi trên trán, cũng không biết có phải là do trời nóng nực haykhông.
“ Bây giờ có thể nói cho ta biết tại sao ngươi phải mang tổng giám đốc kt đikhông?”Chu thư ký lãnh đạm hỏi tên cảnh sát.
“ Chúng tôi nhận được thông báo, hoài nghi Lý Trung Hàn tham ô công quỹ, tráivới quy định quản lý tài chính.”Trung niên cảnh sát cúi người rất thấp, bộdạng bỉ ổi vô cùng.
“ Có chứng cớ sao?”Chu thư ký hỏi.
“ Có nhân chứng.”Trung niên cảnh sát mồ hôi trên trán càng nhiều.
“ Vậy tức là không có vật chứng ? Nếu như không có vật chứng ngươi đã tiếnhành bắt giữ người, vậy có phải là quá qua loa hay không?”
Chu thư ký không hề ôn hòa, giọng hắn có chút nghiêm khắc. Đối với chuyệnkhông có vật chứng, Hà bí thư đương nhiên cố lấy ra nắm thóp.
“ Vâng vâng vâng, tôi lập tức mang người đi.”
Trung niên cảnh sát đại đội nhân mã từ trong kt đi ra, sắc mặt của hắn càngngày càng tái nhợt, mang theo sự lo lắng, hắn nhỏ giọng khẩn cầu: “ Chu thưký, thật là hiểu lầm, mong ngài lượng thứ, tôi trước mặt ngài cùng vị tiểu thưnày còn có Lý tổng tài thực lòng xin lỗi, hi vọng Chu thư ký rộng lòng thathứ, hi vọng vị tiểu thư này rộng lòng tha thứ, hi vọng Lý tổng tài rộng lòngtha thứ.”
“ Ngươi đi đi.”Chu thư ký lạnh lùng nói.
“ Vâng vang.”Sau khi liên tục xin lỗi hắn mới xám xịt bỏ đi. Lúc đến là khíthế nhường nào, lúc đi lại uất ức như thế, thật làm cho ta cảm khái.
“ Ca......”
Một thân ảnh nhắn xinh xắn vọt tới trước mặt ra, ta cười cười giới thiệu vớiHà Phù cùng Chu thư ký: “ Đây là biểu muội tôi.”
“ Ca...... Ô......”
Tiểu Quân bổ nhào lên người của ta, ôm ta thật chặt lớn tiếng thút thít.
“ Đừng khóc, đừng khóc, ca không có việc gì đâu.”Ta nhẹ nhàng vỗ lên mái tócnàng an ủi.
Chứng kiến tình cảnh này, Hà Phù cũng có chút cảm động, nàng hé miệng cườicười: “ Tiểu Đình từng nói ngươi có một tiểu di, không thể tưởng được ngươicòn có một muội muội nha.”
“ Ha ha, em gái ta là tiểu di ta, tiểu di ta cũng là biểu muội ta.”Ta chỉ đànhgiải thích như thế.
“ A?”Hà Phù sửng sốt một chút, lập tức khanh khách cười to, Chu thư ký cũngmỉm cười.
“ Hôm nào sẽ giải thích với ngươi sau.”
Ta vội vàng cảm tạ Hà Phù, sau đó dịu dàng vỗ vỗ Tiểu Quân trong ngực: “Uy, vịđại mỹ nữ tỷ tỷ này đã cứu ca của ngươi, chẳng lẽ ngươi ngoại trừ khóc cũngkhông biết nói chút gì sao?”
Tiểu Quân vừa lau nước mắt vừa lớn tiếng nói: “ Cám ơn tỷ tỷ! Tỷ tỷ chẳngnhững tốt bụng, còn thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn,hoa nhường nguyệt thẹn, ba nghìn giai nhân so ra còn kém tỷ tỷ.”
“ Cái gì?”Hà Phù nghe được mà lọt tròng mắt, ta đoán chừng đây là lời ca ngợiđặc biệt nhất, long trời lở đất nhất mà Hà Phù từng nghe.
“ Ha ha ha......”Chu thư ký cười to, ta cũng cười to, Hà Phù sau đó cũng bậtcười thật to.
Duy chỉ có Tiểu Quân không cười, ánh mắt của nàng hồng hồng nhìn ta hỏi: “ Tanói sai sao?”
Ai, Tiểu Quân không hỏi còn may, vừa hỏi lại khiến Hà Phù cười bò lăn ra đất.May mà Đái Tân Ni từ theo bước ra, Hà Phù mới chậm rãi ngừng cười.
Đái Tân Ni rất lịch sự mời Chu thư ký cùng Hà Phù tiến vào công ty, ta ôm bảvai Tiểu Quân cùng mọi người trở lại. Vô ý thức ngẩng đầu nhìn cao ốc, ta pháthiện cơ hồ từng cửa sổ đều có đầu người vươn ra, xem ra một màn mạo hiểm lạibuồn cười vừa rồi trong kt từ trên xuống dưới đều thấy rõ ràng.
Trở lại phòng họp, ta đã không còn thấy Chu Cửu Đồng, cũng không thấy LãngKhiêm, nhưng phòng họp cũng không vì hai nhân vật này vắng mặt mà quạnh quẽ,trái lại trong phòng họp lại phi thường náo nhiệt, hâu như tất cả mọi ngườiđều chưa từng rời. Có lẽ bọn họ vừa rồi phảng phất chứng kiến một cuộc đọ sứcsinh tử kinh tâm động phách, kết quả trận đọ sức này lại khiến cho mỗi ngườithay đổi ánh mắt với ta, trở nên bội phục, cung kính.
Chu thư ký đến mang theo sự quan tâm thị của chính phủ cùng thị ủy, điều nàycàng ủng hộ sĩ khí của mọi người, tất cả cổ đông càng có niềm tin với kt.
“ A, là người của chính phủ hay sao?”
“ Không phải, hình như là thị ủy .”
“ Đúng vậy, cả thư ký cũng ngồi Audi, đoán chừng là thị ủy .”
“ Như thế xem ra Lý Trung Hàn này có chút bối cảnh đó.”
“ Đúng là nói nhảm. Không có bối cảnh thì có thể từ một viên chức nhỏ mà ngồilên chức tổng giám đốc hay sao? Đây cũng không phải là Nghìn Lẻ Một Đêm.”
“ Vậy cũng đúng.”
Những lời nghị luận này dù là rất nhỏ, nhưng ta cũng có thể nghe được khôngít, ta thật không biết là nên mừng hay nên lo. Bất quá, lúc này khắp nơi đềuchìm trong không khí vui mừng, ta không nên buồn lo vô cớ như vậy, nghĩ nhưvậy cũng không nhịn được mà cười lên.
“ Ca, vị tỷ tỷ này là ai?”Tiểu Quân tò mò đánh giá Hà Phù đang cùng Đái Tân Ninói chuyện phiếm.
“ Nàng là Hà Phù. Thấy thế thế nào? Hà Phù tỷ tỷ có xinh đẹp không?”Ta đắc ýhỏi.
“ Ừ, rất đẹp.”Tiểu Quân gật gật đầu.
“Hà Phù tỷ tỷ kia cùng Tiểu Quân ai hấp dẫn hơn vậy?”Ta cười hì hì, thầm phỏngđoán Tiểu Quân nhất định sẽ nói Hà Phù hấp dẫn hơn.
“ Ta cảm thấy Tiểu Quân hấp dẫn hơn một chút.”Tiểu Quân tu tu nói hết, con mắthíp lại thành một vầng trăng khuyết.
“ Cái gì?”Ta trợn mắt há hốc mồm, liền vội hỏi: “ Sao vừa rồi ngươi còn cangợi người ta?”
Tiểu Quân không nói gì, nàng chỉ mỉm cười rất ngây thơ, đáng yêu, ta thiếuchút nữa đã không nhận thấy sự giảo hoạt trong ánh mắt của nàng. Ai! nhớ tớibộ dạng nàng bổ nhào vào trong ngực ta khóc lóc, ta thực không rõ Tiểu Quân làhồ ly hay là thiên sứ?
“ Ha ha, Lý tổng tài thật sự là cát nhân thiên tướng, ha ha......”Một tiếngcười lớn kéo ta từ trong ảo tưởng triền miên trở về hiện thực, ta quay đầunhìn lại, không biết lúc nào La Tất đã đứng sau ta, bên cạnh hắn còn có mộtngười cao cao gầy tỏng teo là Tào Gia Dũng.
“ A, La tổng. Kỳ thật ta phải cảm ơn ngươi, nếu như không phải ngươi kéo dàithời gian, ta hiện tại chỉ sợ đã là phạm nhân.”Ta xác thực muốn cảm tạ La Tất,đây không phải lời khách sáo.
“ Ôi, Lý tổng tài đừng nói vậy. Đối phó với đám khốn nạn này phải sử dụng mộtít thủ đoạn, ha ha......”La Tất cười to.
“ Ha ha.”
“ Lý tổng tài, về sau chúng ta cùng dắt tay kiếm tiền, cùng sáng tạo phúquý.”Tào Gia Dũng cung kính duỗi tay phải ra.
“ Mọi người cùng kiếm tiền, mọi người cùng phú quý.”Ta khách khí mà bắt chặttay Tào Gia Dũng.
“ Lý tổng tài, ta đúng là không thể tưởng được ngươi có một hậu trường cườngngạnh như vậy. Đúng là nhìn lầm rồi. Ha ha, bất quá trải qua lần phong ba này,Lý tổng tài nhất định biết rõ ngươi là ai địch nhân, ai là bằng hữu rồi chứ?Nếu như ta không đoán sai, Lãng Khiêm vụng trộm chọc đao nhất định là có ngườisai khiến.”
La Tất nói những lời này dụng ý rất rõ ràng, chính là xa lánh Chu Cửu Đồng.Hắn trước mặt ta đưa ra khối chiêu bài minh hữu này. ta đương nhiên vui vẻtiếp nhận.
“ Ừ, ai là bằng hữu, ai là địch nhân ta rất rõ ràng. La tổng yên tâm, ta sẽkhông thay đổi lời hứa hẹn với ngươi.”Ta biết điều La Tất lo lắng nhất làkhoản thiếu hụt của công ty.
“ Cám ơn! Cám ơn Trung Hàn lão đệ! A, ngài xem, ta quá kích động mà nói sairồi, cám ơn Lý tổng tài.”La Tất cười ha ha, hắn thật sự quá hưng phấn.
“ Buổi tối ta muốn đặt một bữa tiệc chúc mừng.”Ta trầm ngâm một chút.
“ Ta sẽ sắp xếp! Ha ha, ta muốn tổ chức một bữa tiệc thật lớn để chúc mừngtiệc rượu.”
La Tất cười to, bên cạnh hắn Tào Gia Dũng cũng đi theo gật đầu phụ họa.
“ Tiểu Quân, muội nghe chưa? La tổng muốn tổ chức một bữa tiệc. Ồ? Muội đâurồi?”Ta vừa định giới thiệu cô tiểu muội với La Tất, nhưng quay người lại đãkhông thấy bóng dáng nàng.
“ Lý tổng tài, biểu muội ngươi đúng là tuyệt sắc giai nhân.”La Tất hướng cáchđó không xa Tiểu Quân phát ra cảm thán.
“ Ha ha, tiểu muội so với giai nhân bên người La tổng nhất định còn thuaxa.”Ta cười cười, nhưng trong lòng có một cổ lửa giận, lửa giận ghen ghét. Bởivì ta trông thấy một gã trẻ tuổi đang nói chuyện phiếm cùng Tiểu Quân, ngườinày thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang, chẳng những phong độ nhẹ nhàng cònphong thần tuấn lãng, đủ để khiến tất cả nữ hài điên đảo. Tiểu Quân có mê đắmhắn hay không ta không dám nói, nhưng ít ra nàng có vẻ cũng không thích ngườinày, ta phát hiện Tiểu Quân đã có một chút nhăn nhó.
“ Hoàn toàn trái lại. Sau khi thấy lệnh muội, những nữ nhân trước mắt ta đềutrở nên tục tằn.”La Tất không phát hiện ra sự đố kị trỗi dậy trong lòng ta,hắn rất trực tiếp biểu đạt sự hâm mộ với Tiểu Quân, điều này càng khiến ta tứcgiận. Bất quá, ta không hề biểu lộ ra bất cứ sự bất mãn gì.
“ La tổng, người trẻ tuổi kia là ai?”Ta hỏi.
“ A, hắn là Trương Đình Nam, con trai Trương Tư Cần. Trương Tư Cần cũng là đạicổ đông nổi danh của kt cũng như lão Tào.”La Tất nói rất lãnh đạm, xem ra hắncũng không có hảo cảm với Trương Tư Cần.
“ Trương Đình Nam, Trương Đình Nam......”Ta cố nhớ kỹ cái tên này, chỉ cảmthấy mỗi lần đọc lên nước chua trong lòng ta lại tuôn ra một lần.
Bước vào cuộc họp, mọi thứ diễn rất suôn sẻ, thoải mái. Chu thư ký đại biểuthị ủy cùng chính phủ lên tiếng cổ vũ công ty cùng động viên ta đưa công tyđến thời kì huy hoàng. Hội nghị tại trong tiếng vỗ tay chấm dứt, hầu như tấtcả cổ đông đều đến chúc mừng ta, người cuối cùng đến chúc mừng ta là Hà Phù.Không biết vì sao ta thấy Hà Phù rất ít xuất hiện, có vẻ tận lực bảo trìkhoảng cách nhất định với ta. Chỉ đến lúc chấm dứt hội nghị, nàng mới nhỏgiọng nói với ta: “ Sáu giờ tối, cha ta mời ngươi đến nhà ta ăn cơm, đến lúcđó Chu thư ký sẽ tới đón ngươi.”
Ta mừng rõ gật đầu: “ Được.”
Hà Phù cười nhạt một tiếng rồi quay người rời đi, đột nhiên nàng nghĩ đến điềugì đó lại nói: “ À, đúng rồi, thuận tiện cũng mang Tiểu Quân theo nha.”
Ta lại liên tục gật đầu: “Được.”
Nhìn bóng lưng Hà Phù ly khai, ta thật sự ngổn ngang trăm mối cảm xúc. Trongsự tối tăm của vận mệnh dường như đã an bài vị quý nhân này đến bên cạnh ta,nàng lại cứu ta một lần, ta thật sự cảm ơn nàng. Có lẽ một chiếc xe trong mắtHà Phù không đáng bao nhiêu, có lẽ nàng căn bản là sẽ không tiếp nhận mòn quàta tặng nàng, nhưng bát luận như thế nào, ta rất muốn tặng nàng chút gì đó.
Đưa Hà Phù đi, ta gọi ba gã bảo vệ của công ty tới, trực tiếp đi đến bộ phậnđầu tư. Nơi này ta có gửi một món đồ, đó chính là nhược điểm của Đỗ Đại Duy.
“ A, chào tổng giám đốc.”
“Chào tổng giám đốc tốt.”
Trên đường đến văn phòng Đỗ Đại Duy, đồng sự đến chào hỏi ta nối liền khôngdứt. Ta đều khách khí gật gật đầu, cũng không trách cứ bọn họ lúc trước đối xửlạnh lùng với ta, mọi người đều có sự ích kỷ, ta rất hiểu điều đó.
“ Tổng giám đốc quang lâm thật là vinh hạnh của ta !"
Đỗ Đại Duy dùng ánh mắt vi diệu liếc nhìn ta, lúc này tâm tình hắn nhất địnhrất mâu thuẫn. Ta đã giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh, nhưng sự thăng chức của tacũng khiến cho hắn cảm thấy cực không công bằng.
“ Như thế nào? Ngươi không chúc mừng ta sao?”Ta không hề tỏ ra khách khí, đặtmông ngồi trên ghế sa lon.
“ Chúc mừng chứ, chúc mừng sự may mắn của ngươi. Bất quá, ta vẫn còn muốn nóicho ngươi biết, nếu như ngươi còn dám gặp Linh Linh, ta nhất định sẽ liều mạngvới ngươi.”Đỗ Đại Duy ngoài mạnh trong yếu nhìn nhìn chằm chằm vào mắt tabuông lời đe dọa.
“ Ha ha, ngươi cũng thật sự là ngoan độc đó. Ngày đó, bộ dạng cầm súng ngươicủa suýt chút nữa đã hù chết ta đó.”Cơn giận của ta lập tức bùng lên, ngườikhác đối với ta đều rất khách khí, cái tên Đỗ mập mạp này lại còn dám đe dọata, thế cho nên ta không còn xưng hô bằng tên của hắn, mà gọi hắn là mập mạp.
“ Ngươi......” Khối thịt mỡ trên mặt Đỗ Đại Duy run rẩy một lát, hoàn toàn nóikhông ra lời.
“ Được rồi, đừng nói những cái kia nữa. Ta tới đây để nói chuyện với ngươi,nếu như ngươi không muốn nói chuyện, ta sẽ lập tức đi ngay, đến lúc đó ngươiđừng hối hận.”Ta cười lạnh hai tiếng.
Đỗ Đại Duy thoáng cái đã mềm nhũn như một quả bóng da xì hơi, hắn cúi cái đầuxuống rít ra: “Nói đi.”
Ta nở nụ cười. Bởi vì có câu kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, bây giờ ta làngười chạm tay có thể bỏng, dù mười tên như Đỗ Đại Duy ta cũng không để vàomắt, ta thậm chí hi vọng hắn làm ra chuyện ngốc nghếch, cho ta một cơ hội trảthù.
“ Kỳ thật, ta chỉ muốn một vật, vật này thuộc về bí mật cỉa công ty, ngươi cóthể không đưa cho ta, nhưng ta khuyên ngươi đừng ép ta gọi ba tên bảo vệ bênngoài đến lục soát phòng làm việc của ngươi.”
“ Ta không biết ngươi muốn cái gì, mọi thứ trong văn phòng này ngươi đều cóthể tùy ý lấy đi.”
Ta nở nụ cười, cười rất quỷ dị: “ Vậy xin cảm tạ .”
Đỗ Đại Duy trợn mắt há hốc mồm nhìn ta lôi ngăn kéo bàn công tác của hắn ra,lấy đi một tập tài liệu liên quan đến việc Đái Tân Ni tham ô công quỹ. Ta còncảnh cáo Đỗ Đại Duy, nếu như hắn dám khi dễ Cát Linh Linh, chỉ bằng khoản hắnthiếu nợ công ty, ta cũng đủ để đem đưa đưa vào tù. Lúc rời khỏi văn phòng ĐỗĐại Duy, trong đầu ta vẫn không thể quên vẻ mặt sợ hãi của Đỗ Đại Duy, ta muốntriệt để thu phục hắn, đáp lại những gì hắn đã làm với ta, cướp đi mọi thứ củahắn.
“ Chào tổng giám đốc đại nhân! Đồ vật trên tay ngài có nặng không? Ta giúpngài cầm một chút được chứ.”Tôn Gia Tề đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta, hắntuy gọi ta là tổng giám đốc, nhưng nụ cười hì hì trêu tức vẫn còn treo trênmặt. Ta cảm thấy một dòng nước ấm rót vào ngực, mặc kệ sự thay đổi thế nào,hắn luôn là bằng hữu của ta. Kỳ thật ta cũng không hận Tôn Gia Tề, hắn cũngchỉ là một nhân vật nhỏ bé trong kt, há lại có thể thoát khỏi sự khống chế củaChu Cửu Đồng?
“Người không vì mình, trời tru đất diệt.”Vì sinh tồn, Tôn Gia Tề khó tránhkhỏi sẽ làm ra một số chuyện tổn hại tình bằng hữu. Ta rất hiểu điều đó, có lẽnếu ta ở vào hoàn cảnh như vậy cũng sẽ làm thế. Cho nên, ta đã sớm tha thứ chohắn.
“ Gia Tề, đúng lúc ta cũng muốn tìm ngươi. Ngươi hãy quay lại bộ kế hoạchchuẩn bị một chút, hai ngày nữa ngươi tiếp nhận vị trí của Lãng Khiêm.”Ta cườicười với Tôn Gia Tề, trong túi giấy là những thứ rất trọng yếu, ta làm sao cóthể để cho Tôn Gia Tề hỗ trợ?
“ Thật sao?”Tôn Gia Tề kinh hãi.
“ Ta phải lừa ngươi sao? Ta chỉ hi vọng ngươi về sau ngươi không gạt ta.”Tacười cười với Tôn Gia Tề.
“ Ta đã lừa gạt ngươi lúc nào chưa?”Tôn Gia Tề có chút đỏ mặt, hắn vừa đuổitheo ta vừa giải thích.
“ Gia Tề, có một số việc ta không nói không phải là không biết. Bí mật của ChuCửu Đồng ta đều rành mạch, chẳng lẽ bí mật của người khác ta không thể biếtmột hai sao? Chỉ là ta luôn coi ngươi như là bằng hữu. Gia Tề, ta hi vọngchúng ta vĩnh viễn là bạn bè.”Ta liếc nhìn Tôn Gia Tề ý vị thâm trường, sau đóđi vào thang máy.
Cửa thang máy còn chưa đóng, đằng sau ta truyền đến tiếng là của Tôn Gia Tề: “Trung Hàn, ta sai rồi ! Mong ngươi tha thứ cho ta.”
Ta không quay đầu lại, chỉ nở nụ cười. Khi làm thang máy lên tầng chín, nụcười của ta càng đậm, bởi vì có hai cô gái xinh đẹp dịu dàng chào ta: “ ChàoLý tổng tài tốt.”
Ta cười tủm tỉm đi ra khỏi thang máy, hoi bất ngờ vì không trông thấy TiểuNguyệt. Trước mắt là hai thư ký bộ dáng rất giống nhau, đều thông minh lanhlợi.
“ Chu Cửu Đồng có ở đây không?”Ta hỏi.
“ Chu tiên sinh ở bên trong thu dọn đồ đạc.” Một cô xinh đẹp trong đó cười vớita.
“ Tiểu Nguyệt đâu?”Ta lại hỏi.
“ Tiểu Nguyệt đang giúp Chu tiên sinh thu dọn đồ đạc.”Tiểu nữ hài này trả lờibằng âm thanh giòn tan.
“ Ừ, các cô tên là gì?”Ta cười hỏi.
“ Tôi là Thượng Quan Quyên, còn đây là Thượng Quan Hoàng Quán, chúng ta là haitỷ muội.”Một cô bé dùng ngón tay nhỏ chỉ nữ hài vóc dáng cao cao bên cạnhgiọng dịu dàng nói.
“ Vậy ai là tỷ tỷ, ai là muội muội?”Ta tò mò hỏi.
“ Ta là tỷ tỷ, muội muội cao hơn ta. Khanh khách......”Thượng Quan Quyên cườikhanh khách.
“ A! xem ra tỷ tỷ thương muội muội, có thứ gì ngon đều nhường cho muội muội,thế nên muội muội cao hơn tỷ tỷ.”Ta hứng thú trêu ghẹo.
“ Ừ.”Hai tỷ muội trăm miệng một lời cùng gật đầu, thật sự đáng yêu.
“Vậy à, thế thì phiền Thượng Quan Quyên giúp ta gọi hai bảo vệ tới.”Mặt của tatrầm xuống, cũng không xem hai tỷ muội nghe rõ chưa liền đẩy cửa đi văn phòngvào tổng giám đốc.
“ Tiểu Nguyệt, ngươi đi ra ngoài trước.”Chu Cửu Đồng tỏ ra rất bình tĩnh, sựxuất hiện của ta tựa hồ nằm trong dự liệu của hắn.
“ Vâng.”Tiểu Nguyệt đang thu dọn đồ đạc liền dừng lại, nàng liếc nhìn ta, nhútnhát e lệ đi ra khỏi phòng.
Ta cũng không để ý đến Chu Cửu Đồng mà ngắm nhìn bốn phía, đi qua đi lại vòngquanh căn phòng rộng rãi. Đây là lần đầu tiên ta cẩn thận nhìn căn phòng nàynhư vậy, đứng trước một chiếc bình Thanh Hoa phảng phất như từ thời Khang Hinhà Thanh, ta dừng bước lại cẩn thận nghiên cứu. Cho dù ta thuật không tìmhiểu sâu với những món đồ nghệ thuật, nhưng chiếc bình này vẫn rất thu hút ta.
“ Cái bình này không tệ. Ta ở chỗ này vài chục năm, cũng chỉ kiếm được tối đalà nó. Ta biết rõ mỗi một món đồ ở đây, mỗi thứ ta đều có cảm tình, nhất làcái bình này.”giọng nói của Chu Cửu Đồng có chút cô đơn.
“Cái từ cảm tình này không tệ, chỉ mong ngươi còn có.”Ta cười rất lạnh.
“ Ngươi hận ta sao?”Chu Cửu Đồng hỏi.
“ Cũng không phải rất hận, chỉ là muốn ngươi chết mà thôi.”Ta rất thẳng thắn.
“ Vì sao?”Chu Cửu Đồng nhàn nhạt hỏi.
“ Ngươi đặt kế hãm hại ta, còn lang tâm cẩu phế muốn chiếm lấy nữ nhân củata.”Hỏa khí bốc lên trong người ta, căn bản không thể khắc chế được nữa. Ngoạitrừ phẫn nộ rống to, ta không nghĩ ra phương pháp gì có thể phát tiết lửa giậntrong lòng.
“ Ha ha ha ha......”Chu Cửu Đồng điên cuồng cười to
“ Ngươi sẽ sớm không còn cười nổi nữa đâu.”Ta lạnh lùng nói.
“ Đặt kế hãm hại ngươi? Nếu như ngươi không tham lam, thì ngươi sẽ mắc bẫysao? Nói đến chiếm đoạt nữ nhân của ngươi, ha ha, ngươi làm loạn tại kt, tacũng không chỉ nghe được một tí tẹo. Mà ngay cả cái ả lẳng lơ Cát Linh Linhngươi cũng ra tay trước ta một bước, chẳng lẽ ngươi không biết Cát Linh Linhlà phụ nữ có chồng sao? Chính ngươi không sạch sẽ, còn có thể nếu nói đến kẻkhác bẩn thỉu sao? Hắc hắc, thật đúng là đáng cười.”Chu Cửu Đồng nhìn ta khinhbỉ.
“ Ngươi im miệng, chuyện ta cùng mỗi người đàn bà đều là hai bên tình nguyện,ta không hề cưỡng bức ai cả, cái chuyện thiếu đạo đức hãm hại nữ nhân ta khôngbao giờ thèm làm.”Lửa giận của ta lại tụ tập.
“ Cái gì cưỡng bức?”Chu Cửu Đồng sắc mặt đại biến.
“ Hắc hắc.”Ta cười lạnh một tiếng, từ trong túi lấy ra một xấp ảnh ném lên bàntrà.
“ ngươi...... Ngươi làm sao biết được? A, ta biết rồi, nhất định là do tên súcsinh Đỗ Đại Duy.”Chu Cửu Đồng nhìn xấp ảnh lập tức kinh hãi. Chiếc gậy trongtay rơi “cạch” xuống đất một tiếng.
“ Lần này ngươi còn cười được nữa không?”Ta nhịn không được trào phúng cái lãohồ ly mới vừa rồi còn dương dương đắc ý.
“ Không thể tưởng được Đỗ Đại Duy dám bán đứng ta, hắn bán đứng ta cũng tươngđương bán đứng chính hắn.”Chu Cửu Đồng chán nản ngồi phịch trên ghế sa lon,trong ánh mắt cá chết đã lộ ra nỗi sợ hãi.
“ Ngươi câm miệng, hai người các ngươi đều là tên khốn nghiệp chướng nặngnề.”Lửa giận tràn lan, ta thật muốn tự tay bóp chết cái lão khốn này.
“ Không tệ, đúng ta là đặt kế hãm hại Đái Tân Ni, làm cho nàng thiếu hụt 30triệu. Nhưng ta không hối hận! Một năm trước, ta biết Đái Tân Ni muốn rời khỏikt, ta không muốn nàng đi, cho nên......”
“ Cho nên ngươi dùng biện pháp đối phó Đái Tân Ni, cấp cho nàng quyền hạn giaodịch nhất định, làm cho nàng hãm sâu vào thị trường giao dịch. Cứ mỗi lần lạidấn sâu hơn, rốt cục thiếu hụt hơn 30 triệu, phải không.”
“ Để giữ lại nữ nhân mình yêu thích thì 30 triệu cũng không nhiều.”
“ Xem ra ngươi là kẻ không từ thủ đoạn.”Ta cười lạnh một tiếng.
“ Giống nhau thôi. Ngươi nếu như không phải vậy thì làm sao có khả năng trongthời gian ngắn đã trèo lên vị trí tổng giám đốc. Ai, lúc trước ta quá coithường ngươi rồi, có lẽ Hà bí thư cũng xem thường ngươi.” hai ánh mắt oán độccủa Chu Cửu Đồng quét về phía ta.
“ Không tệ, ta là người không từ thủ đoạn, ta còn có thể tiếp tục không từ thủđoạn đả kích ngươi, không từ thủ đoạn củng cố ích lợi của ta.”
Chiếm cứ thượng phong, ta càng lộ ra sự hùng hổ dọa người. Hồi tưởng lại nếumình không có đảm lượng đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng lời nói thìchính mình muốn đã phải cuốn gói rời đi , hoặc tiếp tục lưu lại kt chịu đựngnhục nhã. Còn việc Chu Cửu Đồng nói ta không từ thủ đoạn, ta hoàn toàn đồng ý.Được địch nhân tán thưởng, ta tuy đắc ý, nhưng cũng không cảm thấy lâng lâng,trái lại ta vẫn luôn bảo trì sự tỉnh táo trước lão hồ ly này. “Sống yên ổnnghĩ đến ngày gian nguy “ bốn chữ này ta càng nhớ kỹ trong lòng.
“ Ngươi muốn như thế nào?”Chu Cửu Đồng nhìn ta, ánh mắt hắn lăng lệ ác liệt màâm kinh.
Trầm ngâm một hồi, ta nhàn nhạt nói: “đem cổ phần của ngươi trong công ty báncho ta.”
“ Đó là mệnh căn của ta. Giữ lại những cổ phần này, nói không chừng ngày nàođó ta còn có thể quay trở lại kt làm tổng giám đốc.”Chu Cửu Đồng cười âm hiểm.
Ta thầm than một tiếng, sự bình tĩnh của Chu Cửu Đồng khiến cho ta càng thêmcảnh giác, ta biết rõ hắn ỷ vào lực lượng của Hà bí thư, đoán chừng tên bí thưkia cũng muốn để Chu Cửu Đồng ngăn ta. Hừ, ta há có thể lại để cho Chu cácngươi như ý? Muốn thoát khỏi sự khống chế của Hà bí thư, trước hết phỉa thoátkhỏi Chu Cửu Đồng. Mà muốn làm được điều này, nhất định phải đá hắn ra khỏicông ty hoàn toàn, không để cho địch nhân cơ hội thở dốc.
Ta hiện tại như mặt trời ban trưa, Chu Cửu Đồng còn dám uy hiếp ta, nếu nhưtương lai có một ngày, hắn một lần nữa trèo lên đầu ta, ta sẽ lâm vào cảnhsống không bằng chết.
“ Ta đang cùng ngươi thương lượng.”Ta nhìn nhìn chằm chằm vào mắt Chu CửuĐồng. Tuy ta đã là tổng giám đốc kt, nhưng chỉ hữu danh vô thực, bởi vì trongtúi ta không hề có cổ phần của công ty. Nếu như không chiếm được phần lớn cổphần, thì chẳng qua ta chỉ là một tổng giám đốc trên danh nghĩa mà thôi,.
“ Không thể thương lượng.”Chu Cửu Đồng cười nhạt một tiếng.
“ Vì sao tất cả mọi người gọi ngươi là Cửu thúc?”Ta nở nụ cười, cười rất thầnbí.
“ Đó là bởi vì ta đức cao vọng trọng.”Chu Cửu Đồng lộ ra vẻ đắc ý, trong ánhmắt của hắn tựa hồ đã hiện lên một chút sinh cơ.
Ta sẽ không để cho Chu Cửu Đồng cảm thấy cơ hội còn sống, cười lạnh một tiếng,ta nhàn nhạt nói: “ Nếu như ngươi vào tù, có lẽ không còn người nào cảm thấyngươi đức cao vọng trọng .”
“ Vào tù?”Chu Cửu Đồng buồn bực nhìn ta.
“ Ừ, không tệ.”
Ta cười tủm tỉm đứng lên, bước đến bộ đàm trên bàn công tác, kết nối hệ thốngđể nói chuyện: “ Thượng Quan Quyên, bảo vệ đã tới chưa?”
“ Thưa Lý tổng tài, bảo vệ đang ở bên ngoài phòng làm việc chờ ngài.”Từ trongbộ đàm vang lên giọng nói dịu dàng của Thượng Quan Quyên.
“ Ừ, để cho bọn họ chờ.”
“ Vâng.”Ta đóng lại đối với hệ thống nói chuyện, đi đến trước mặt Chu CửuĐồng, nghiêm trọng thông báo cho hắn biết: “ Này lão, trong vòng10 phút, nếungươi không đáp ứng thì ta sẽ để cho bảo vệ đưa ngươi vào cục cảnh sát. Ngươinhớ kỹ, 10 phút.”
Có lẽ đối với việc Chu Cửu Đồng ngoan cố chống lại đến cùng ta đã chán ghétcực độ, nên ngay cả cách xưng hô với hắn ta cũng không còn tôn trọng.
“ Hà bí thư sẽ không để ta vào tù .”Chu Cửu Đồng hướng ta cười lạnh.
“Vậy ngươi hoàn toàn sai rồi, ngươi biết Hà bí thư nghĩ như thế nào không? Hắnnói không chừng còn mong ngươi chết hơn ta, ngươi chết trong tù đó là chuyệnkhông còn gì tốt hơn, bởi vì ngươi biết quá nhiều , một người muốn bảo vệ bímật của mình chỉ có một phương pháp.”Ta nhìn chằm chằm vào con mắt buồn rườirượi Chu Cửu Đồng cười cười.
“ Phương...... Phương pháp gì?”Chu Cửu Đồng run giọng hỏi.
“ Đó là để cho kẻ biết bí mật biến thành người chết. Người chết sẽ không nóichuyện, người chết sẽ không thể nói gì nên luôn giữ được bí mật.”Ta lạnh lùnggiễu cợt.
“Không phải vậy! Hà bí thư sẽ không làm như vậy !"Chu Cửu Đồng lớn tiếng hét.
“ Vậy sao?”Ta cười to không thôi, nhặt lên trên mặt đất quải trượng đặt trướcmặt Chu Cửu Đồng, thành khẩn nói: “ Lão già đáng thương, ngươi đúng là giàrồi, già nên hồ đồ rồi. Cho dù Hà bí thư không để cho ngươi chết, nhưng ta thìsao. Ta sẽ đem băng ghi hình ngươi giám thị người khác biên tập thành một bộphim, mỗi ngày phát lên mạng ra một tập, mỗi một tập lại chia thành nhiềuđoạn, như vậy cho dù ta không giao băng ghi hình cho cảnh sát, cảnh sát cũngsẽ tự động tìm tới ngươi.”
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ Chu Cửu Đồng, ta tiếp tục nói: “Còn nữa, ta sẽ đem tưliệu ngươi đặt kế hãm hại người khác mấy năm nay toàn bộ công bố ra ngoài, bangiám đốc có thể tha thứ ngươi sao? Nói không chừng sẽ có mấy đổng sự từng bịngươi hãm hại lập tức tìm đến ngươi, hắc hắc, ta cũng không muốn tuyệt tìnhnhư vậy.”
“ ngươi...... Ngươi......”
“ Ngươi đã hơn sáu mươi tuổi, nên chết được rồi, vì sao còn mê luyến quyền lựcnhư vậy? Ta cảnh cáo ngươi, đừng bức ta thật sự tuyệt tình. Ngươi tạo nghiệtmười mấy năm qua cũng đủ cho ngươi chết không có chỗ chôn, ngươi cho rằng Hàbí thư sẽ bảo vệ ngươi sao? Ta muốn Hà bí thư nhất định cảm thấy ngươi giốngnhư một đống phân, tránh xa ngươi còn không kịp, làm sao còn có thể bảo vệngươi? Đến lúc đó, chỉ bằng vào một mình Đái Tân Ni cũng đủ để ngươi khổ sở,với tính tình của nàng, cho dù nàng không bóp chết ngươi, cũng sẽ trả thùngươi, đưa ngươi vào tù được mới thôi. Cho ngươi vĩnh viễn không ra khỏi, chếtgià trong tù. Ha ha, nói không chừng cái thân già khọm khẹm của ngươi trong tùnghỉ ngơi một năm hay nửa năm đã nát bấy rồi.”
“ Lý Trung Hàn, ngươi...... Ngươi điên rồi.”Từ cặp mắt tam giác âm độc Chu CửuĐồng rốt cục thật sự hoảng sợ, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
“Học ngươi thôi. Được rồi, hiện tại còn lại một phút, sự nhẫn nại của ta đãđến cực hạn.”Ta rất không bình tĩnh đi đến bàn làm việc.
“ Được rồi.” Rốt cục đợi đến lúc Chu Cửu Đồng nói ra những lời này, tâm trạngcủa ta mới rơi xuống một tảng đá lớn.
