Tỷ Phu Vinh Dự
Bình thường tùy tiện chạy lên phòng thư ký sẽ tạo thành hình ảnh không tốt,bất quá hiện tại tất cả quản lý cao cấp trong phòng đều đi họp, ta cũng khôngcó quá nhiều cố kỵ, lại thêm nỗi lo lắng về Tiểu Quân, sợ nàng không thích ứngđược hoàn cảnh mới, cho nên ta vội vã đi vào bộ phận thư kí. Thế nhưng vừabước vào đây ta đã hối hận.
Không nghĩ tới hôm nay cơ hồ tất cả thư ký đều đến đông đủ, một phòng đầy mỹnữ vây quanh Tiểu Quân đáng yêu, tựa như các vì sao quanh vầng trăng sáng. Tavừa vui vẻ lại cảm thấy xấu hổ, thấy Tiểu Quân được hoan nghênh như vậy tađương nhiên vui vẻ, nhưng mấy nữ nhân có tình duyên với ta cũng tụ tập một chỗlàm ta rất xấu hổ, sợ các nàng để lộ ra điều gì đó. Cho nên ta tranh thủ thờigian quay người muốn chuồn đi.
“ Tỷ phu.”Cặp mắt của Tiểu Quân rất sắc bén, nàng là người đầu tiên nhìn thấyta, một câu hô lên của nàng khiến tất cả ánh mắt các mỹ nữ đều hấp dẫn tớitrên người ta. Ta âm thầm kêu khổ, đối mặt với hơn mười cặp mắt xinh đẹp cùngvới những thân ảnh ôn nhu, hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc cười, hoặc giận, ta cóchút hoa mắt.
Ta đặc biệt chú ý đến Triệu Hồng Ngọc, nàng ngồi trên ghế sa lon đảo tạp chí,nàng là người duy nhất không mặc đồng phục thư ký PR. Thấy ta đi tới, con mắtquyến rũ của nàng liền hướng về phía ta, đôi môi nhếch lên đầy hàm nghĩa, tựanhư khiêu khích, cũng không điều chỉnh lại tư thế ngồi có chút bất nhã.
“ Tiểu Hàn, mau vào nói cho ta biết, chuyện của ngươi thế nào rồi?”Quách VịnhNhàn bước nhanh về phía ta, kéo ta vào văn phòng. Trên người nàng là bộ đồ màuđen phối hợp với chiếc áo sơmi màu hồng cánh sen lộ ra nét đoan trang, chỉ làtrong ánh mắt mê người mang theo sự lo lắng nồng đậm, nếp nhăn trên khóe mắtnhư minh chứng cho điều này. Xem ra, vị đại tỷ thành thục này nhất định luônsuy nghĩ về chuyện của ta.
Ta có chút cảm động, vừa định trả lời Quách Vịnh Nhàn, một làn gió thơm xôngvào mũi, Vương Di dáng người cao gầy đang từ xa chạy tới, đứng trước mặt takhẩn trương hỏi: “ Đúng rồi, Tiểu Hàn, ngươi đã nói chuyện được với tổng giámđốc hay chưa?”
Vương Di biểu lộ có chút khoa trương, ta thực lo sợ sẽ khiến cho các mỹ nữ kiangờ vực, may mà Vương Di không thể hiện quá thân mật. Lại thấy Vương Di hômnay bôi son môi màu tím, điều này nói rõ nàng muốn hấp dẫn sự chú ý của ngườikhác, hấp dẫn ai thì quỷ mới biết? Ta chỉ biết nếu như nàng muốn hấp dẫn namnhân khác, ta sẽ rất ghen ghét.
Trang Mỹ Kỳ không nói gì, nàng dùng hai tay chống cằm, khuôn mặt đầy vẻ u oán,phỏng chừng nàng cũng muốn hỏi tình huống của ta, nhưng Quách Vịnh Nhàn cùngVương Di đã hỏi trước, nàng đành phải dừng lại chờ câu trả lời của ta. Ai, haingày nay chưa gọi cho nàng đúng là không tốt. Ta đành mỉm cười về phía TrangMỹ Kỳ, nghĩ thầm đợi lát nữa có thời gian phải cùng vị hồng nhan tri kỷ nàytrò chuyện.
Cách đó không xa, Tiểu Quân hưng phấn nháy mắt với ta. Từ khuôn mặt vui vẻ củanàng cho thấy mọi việc đều thuận lợi, không khí thân mật nàng bốn phía đãchứng minh nàng đã thích ứng với hoàn cảnh. Phàn Ước điềm đạm nho nhã cùngTiểu Quân dính vào nhau như hai tỷ muội, hai nàng tỏ ra đặc biệt thân mật.Không biết vì điều gì mà hôm nay Phàn Ước thoạt nhìn rất có tinh thần, trênmặt lấm tấm sự vũ mị làm xao động lòng người.
Sau lưng Phàn Ước, Chương Ngôn Ngôn cũng đang cười nghiêng ngả, cũng khôngbiết nàng cười cái gì.
“ Không có việc gì đâu. Cám ơn Vương Di tỷ, Vịnh Nhàn tỷ, cám ơn mọi ngườiquan tâm. Ách, Đái thư ký đâu rồi?”
Ánh mắt ta quét qua phòng của Đái Tân Ni, phát hiện bên trong trống không.
“ Nàng cùng Hà Đình Đình lên phòng họp tầng tám để chuẩn bị tư liệu cho hộinghị.”Quách Vịnh Nhàn dịu dàng nói với ta.
“ Nè! Đã làm tỷ phu rồi, ngươi còn tìm Tân Ny làm gì? Ngươi không sợ vợ ngươibiết sao?”Triệu Hồng Ngọc đứng lên, âm thanh của nàng rất dịu dàng êm tai,trong giọng nói trầm bồng du dương, lộ vẻ nỉ non mềm yếu khiến ta ngứa ngáytrong lòng. Ta nhìn xuống chân nàng thấy chiếc xăng-̣đan cao gót tinh mỹ tuyệtluân, dưới mủi giày lộ ra bàn chân ngọc mê người. Ta cảm thán mỹ nữ trong ktkhông chỉ có bờ mông và bộ ngực đầy đặn, hơn nữa đều là chân ngọc phấn điêu.Ta đột nhiên sinh ra một loại ảo giác, nơi đây quả thực như là mỹ nữ quốc!
“ Tiểu Ngọc ngươi đừng nói mò, vợ Trung Hàn đã qua đời vài năm trước rồi.Ngươi mau đi tiếp đãi thư ký thị ủy phái tới a.”Vương Di hung hăng trừng mắtvới Triệu Hồng Ngọc.
Triệu Hồng Ngọc xấu hổ trợn tròn hai mắt, giật mình thè lưỡi, vội vàng nói lờixin lỗi với ta: “ Thực xin lỗi! Ta không biết.”
Ta sửng sốt một chút, đảo mắt nhìn về phía Tiểu Quân. Phát hiện cặp mắt giảohoạt của Tiểu Quân đang tránh né, cái miệng nhỏ nhắn cố nén cười, ta biết ngaylà Tiểu Quân của ta lại đang nói dối. Ai, đầu ta to ra! Bà xã còn chưa có cóđã bị người ta trù ẻo, xem ra sau này sau khi kết hôn, phải năng đi chùa miếuthắp hương cầu phúc cho ta bà xã tương lai của ta.
“ Khục khục, không có việc gì, đã nhiều năm rồi mà.”Ta cười khan hai tiếng.
Lúc này, ta phát giác không khí có chút khác thường. Con mắt quét qua liềnphát hiện ngoại trừ Tiểu Quân thì tất cả nữ nhân khác đều toát ra vẻ ưu thươngnhàn nhạt, phảng phất đối với chuyện ta mất đi một nửa của mình sinh ra sựđồng tình sâu sắc, Vương Di cùng Phàn Ước đều sưng cả hốc mắt đỏ lên. Ai! Takhông chịu được tình cảnh như vậy, tranh thủ thời gian lại ho khan mấy tiếng:“Đái thư ký không ở đây vậy ta sẽ không quấy rầy mọi người nữa. Ách, về sauphiền mọi người chiếu cố Tiểu Quân nhiều hơn. Tiểu di của ta còn nhỏ khônghiểu chuyện, đầu óc không lanh lẹ, hi vọng mọi người chiếu cố nhiều hơn.”
Nói xong, dưới cái nhìn phẫn nộ của Tiểu Quân, ta quay người muốn chạy trốn rakhỏi bộ phận bí thư. Nhưng rât ngoài ý, từ ngoài cửa lại chạy vào một ngườithiếu chút nữa va vào ta. Ta nhìn lại, hóa ra là Hà Đình đình.
“ Lý Trung Hàn, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”Hà Đình Đình giật mình nhìn ta.
“ A, ta...... Ta đến tìm Đái thư ký.” Ta xấu hổ cười cười, lão hướng đám nữnhân chạy xác thực không tốt.
“ Tân Ny tỷ cũng tìm ngươi khắp nơi, ngươi không biết sao?”Hà Đình Đình hỏi.
“ Nàng tìm ta ư? Có chuyện gì vậy?”Ta cảm thấy kỳ quái. Bởi vì Đái Tân Ni kiêungạo chưa bao giờ chủ động tìm ta trong công ty, cho nên ta cảm thấy chuyệnrất kỳ quái.
“ Ban giám đốc mời ngươi lập tức đến phòng họp.”Hà Đình Đình tại cười lạnh.
“ Ta ư? Ta đến tham gia đại hội cổ đông ư? Ta không có cổ phần nào ở kt, làmsao có tư cách tham gia được chứ.”Ta không hiểu nổi.
“ Hắc hắc, ta và Tân Ny vừa nhận được tin tức. Ta đoán là chuyện ngươi vi phạmquy định đã bị vạch trần, thế nên ban giám đốc muốn ngươi lên trình bày.”
Hà Đình Đình nhìn ta có chút hả hê. Xem ra, nàng còn ghi hận trong lòng vớichuyện ở“ Sào huyệt ân ái”.
“ A....... Tại sao có thể như vậy?”
Đằng sau ta xôn xao lên một mảnh oanh oanh yến yến, hiển nhiên lời của Hà ĐìnhĐình khiến cho mọi người cảm thấy dị thường khẩn trương. Ta liền cảm thấy lạnhbuốt cả người, vừa định hỏi gì, đột nhiên, một hồi âm thanh giày cao gót gõtrên mặt đất truyền đến. Chỉ chốc lát, một mỹ nhân đã xuất hiện trước mắt ta,nguyên lai là bảo bối Đái Tân Ni.
“ Trung Hàn, ngươi mau đến phòng họp.”
Cũng khẩn trương giống như Hà Đình Đình, Đái Tân Ni lại tỏ ra rất hưng phấn,hưng phấn có chút thất thố.
“ Là tuyên án ta sao?”Ta cảm thấy sa sút cực kỳ.
“ Tuyên án cái gì chứ? Ngươi đừng nghe người khác nói nhảm, nghe nói......Nghe nói là các cổ đông chuẩn bị tiến hành biểu quyết, chọn ngươi đảm nhiệmtổng giám đốc kt.”
Đái Tân Ni nói liên tục lời nói thanh âm đều đang run.
“ Cái gì......”
Đây là một hổi kinh hô rất chỉnh tề, rất to rõ. Hàng chục ánh mắt nhìn chằmchằm vào người, đó là cái gì dạng cảm giác? Người khác ta không biết nhưng tathì có cảm giác hít thở không thông, phảng phất như là nằm mơ, ta cũng khôngnghĩ đến có một ngày ta sẽ ngồi ở trên đài hội nghị, trở thành người có quyềnlực lớn nhất tại kt. Chỉ thoáng chốc, ta ngoài sự hưng phấn kèm theo nỗi khẩntrương, ta cảm thấy đây là giờ phút đổi đời của mình.
Phải mất một lúc lâu ta mới bình tĩnh trở lại. Ta biết rõ chính mình đang thamgia một trò chơi cực kỳ nguy hiểm. Đối với một kẻ không có bối cảnh nào nhưta, nếu thua ta sẽ không thể dậy nổi, cả đời không thể xoay người được. Ta rấtrõ may mắn không có khả năng luôn đồng hành cùng ta, ta chỉ nhất thời nổi lòngtham mà may mắn có được vốn liếng khổng lồ, đây là quân bài duy nhất ta đangcó.
Cùng Hà bí thư tiến hành giao dịch ta đã tiêu hao gần như tất cả vốn liếng tacó. Điều này rất nguy hiểm, nếu như hắn sau khi đạt được mục đích của mìnhliệu có đá ta ra hay không, điều này ta không dám chắc? Vì thế, ta phải nhanhchóng củng cố thế lực của mình
“ Thưa các vị cổ đông, các vị đồng nghiệp, Chu Cửu Đồng tiên sinh bởi vì yếutố sức khỏe đã không thể đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc nhiệm kỳ tới, ngài đềnghị do Lý Trung Hàn đảm nhiệm chức vụ của mình. Dựa theo quy định của côngty, nếu như không có một nửa số người phản đối, Lý Trung Hàn sẽ trở thành tổnggiám đốc mới của công ty. Hiện tại, toàn thể cổ đông chúng ta tiến hành giơtay biểu quyết.”
Hầu Thiên Kiệt đơn giản giới thiệu về ta trong hội nghị cổ đông, tuyên bố bắtđầu biểu quyết. Ta không nghe được hắn nói cái gì, ta đang chìm trong suy nghĩlàm sao quản lý công ty tài chính khổng lồ này. Đối với quản lý ta dốt đặc cánmai, ta phải xem xét một người tin cậy được sắp xếp giúp mình, nghĩ tới nghĩlui, người này chỉ có thể là La Tất.
Vốn Lãng Khiêm là nhân tuyển thứ nhất của ta, ta đã từng rất kính trọng hắn,nhưng ta nghe Chu Cửu Đồng từng nói hắn có lần cung cấp thuốc trị bệnh bất lựccho Chu Cửu Đồng, điều này khiến ta hoài nghi quan hệ giữa hắn và Chu CửuĐồng. Bằng trực giác của mình, ta tin trên người Lãng Khiêm nhất định có rấtnhiều bí mật, ta đã không thể tín nhiệm hắn.
Chủ trì hội nghị lần này chính là Hầu Thiên Kiệt, hắn là tổng thanh tra tài vụcủa kt, cũng là nhân vật thứ tư ở kt. Kỳ thật, biểu quyết chỉ là quá trìnhtượng trưng mà thôi. Nếu có sự nhúng tay của một lão đại như Hà bí thư thì khókhăn gì cũng không còn trở ngại nữa, khó khăn chính là tương lai làm sao cóthể bảo trì quan hệ vi diệu cùng hắn, vừa dựa vào hắn, lại không hoàn toàn trởthành Chu Cửu Đồng thứ hai, đây mới là nan đề ta gặp phải. Mà cái vấn đề nàyta đã tìm một điểm mấu chốt để giải quyết, đó là Hà Phù. Đối với Hà Phù, takhông biết nhiều về nàng, nhưng từ chuyện nàng sẵn sàng nhận trách nhiệm saukhi ***ng vào ta thì ta tin tưởng nàng là một người tốt, ít nhất là một ngườilương thiện.
Trong phòng họp rung lên từng đợt ồn ào, bất quá sau khi qua đi, người thứnhất giơ tay lại là La Tất. Ta liền mỉm cười về phía hắn, tuy La Tất là của tatình địch nhưng ta rất ưa thích người này, ngay thẳng, phóng khoáng, để chohắn đại biểu công ty là thỏa đáng nhất. Hơn nữa, La Tất còn cơ ơn thành toànduyên phận giữa ta với Đường Y Lâm, ta tất phải coi trọng hắn. Nhưng muốn đểhắn trung thành với ta, ít nhất là không ngầm tính kế sau lưng ta, vậy thìphải tìm biện pháp.
Hầu như tất cả mọi người đều giơ tay, ngay cả Chu Cửu Đồng cũng giơ tay. Nétmặt của hắn có chút cổ quái, ta có thể hiểu được sự không cam lòng của lão.Khiến ta vui vẻ nhất chính là Đỗ Đại Duy cũng giơ tay lên, hắn trừng mắt lênnhìn ta, tựa hồ suy nghĩ đến cùng là chuyện gì phát sinh mà có thể khiến ta từmột kẻ áo vải trở mình thành một người khoác hoàng bào.
“ Biểu quyết thông qua.”Hầu Thiên Kiệt đứng lên, giọng nói âm vang hữu lực đưara tuyên bố cuối cùng.
Trong tiếng vỗ tay vang lên rộn rã, ta cúi người làm động tác cảm ơn tất cảmọi người, sau đó tiếp nhận Hầu Thiên Kiệt cung kính đưa lên con dấu tổng giámđốc cùng với tất cả bộ môn quan trọng cùng chìa khóa quỹ bảo hiểm.
Đúng vào lúc ta thoả thuê mãn nguyện nhất, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra,tiến vào là hai nam một nữ. Ba người này toát ra khí thế bức người, bọn họ đềumặc đồng phục nhân viên thanh tra. Trong thời điểm này lại đột nhiên xuất hiệnnhân viên công vụ khiến cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ cùng nghi hoặc,bao gồm cả ta.
Ta cảm giác được cái gì đó, vô ý thức nhìn về phía Chu Cửu Đồng, ta phát hiệnChu Cửu Đồng đang cười lạnh, hắn đang cười lạnh với ta.
“ Xin hỏi ai là Lý Trung Hàn tiên sinh?”Một gã trung niên lớn tuổi nhất trongba người dùng ánh mắt nghiêm trọng quét qua đài chủ tịch cất tiếng hỏi.
“ Tôi đây, xin hỏi các ngươi là ai?”Ta hít một hơi khí lạnh, nghĩ thầm chẳnglẽ là tới bắt ta sao?
“ Chúng tôi là cảnh sát phòng kinh tế, ngài bị nghi ngờ tham ô công quỹ, sửdụng thủ đoạn bất chính cùng hối lộ, hiện tại mời ngài theo chúng tôi về hiệptrợ điều tra. Trong quá trình này, mỗi câu nói của ngài đều bị coi là chứng cứđiều tra, ngài có thể gọi điện thoại tìm luật sư bào chữa.”
Ta nghe những lời của vị cảnh sát này thì trong đầu trống rỗng. May mắn cònkhông tê liệt ngã xuống đất, đợi tỉnh táo lại, ta liền thở dài một hơi, cảmthán thế sự vô thường cũng như xã hội hiểm ác. Không cần đoán cũng biết thủđoạn hung ác này là của Chu Cửu Đồng. Ta buồn bực không hiểu đây là do hắn tựbày ra hay là ý của Hà bí thư? Nếu như là ý của Hà bí thư thì ta nhất địnhphải chết.
Phòng họp xôn xao tiếng xì xào bàn tán, người phẫn nộ chiếm đa số, cũng cókhối người thấy hả hê, đương nhiên, cũng có người đứng ra bênh vực cho ta.Người đứng ra đầu tiên là La Tất, lý do của hắn cũng rất đầy đủ, nếu như ta téngã, hắn cũng sẽ có phiền toái kèm theo.
“Chào đồng chí, mời ngươi trước đưa ra giấy chứng nhận.”La Tất đi đến trướcmặt của ta ngăn trước mặt ta cùng vị cảnh sát.
“ Ngài là ai?”Cảnh sát ngạo mạn không thể tưởng được có người ngăn trở, hắnlạnh lùng hỏi La Tất.
“ Ta là công dân, ta hiện tại muốn ngươi lập tức đưa ra giấy chứng nhận. Nếunhư ngươi cự tuyệt, ta sẽ lập tức đánh ngươi.”La Tất rất không bình tĩnh phấtphất tay.
Lúc này sau lưng ba gã cảnh sát lóe ra một người, thấp giọng nói thầm bên taikẻ đứng đầu: “ Hắn là phó tổng giám đốc của công ty.”
Ta lắp bắp kinh hãi, người cất lời nịnh nọt ton hót tên cảnh sát lại là LãngKhiêm. Tên cảnh sát tái nhợt sắc mặt, do dự một hồi, rất không tình nguyện lấyra giấy tờ xác minh đưa cho La Tất.
“ Giấy tờ có chút không rõ ràng, mời hai vị cũng đưa giấy chứng nhận cho taxem một chút.”La Tất lớn tiếng nói.
Cảnh sát trung niên trên mặt cơ bắp tại run rẩy, hắn cười lạnh nói: “Nếu nhưngươi đang định gây phiền toái cho chúng ta vậy thì rất không sáng suốt đâu.”
“ Cái gì gọi là gây phiền toái? Các ngươi muốn dẫn tổng giám đốc mới của chúngta đi, ta muốn các ngươi đưa ra giấy chứng nhận thì cái gì không đúng? Ngươilại nói ta làm như vậy là không sáng suốt? Ngươi có phải là đang uy hiếp tahay không?”La Tất trợn trừng hai mắt, nước miếng phun lên mặt cảnh sát trungniên.
“Đúng, đúng......”Bốn phía ồn ào, ta liếc nhìn Chu Cửu Đồng thấy hắn không còncười được nữa mà nghiêm mặt lên.
“ Lão đại thôi đi, chúng ta đưa giấy chứng nhận cho hắn xem là được.”Nữ cảnhsát cũng không chịu nổi sức ép, đành đưa giấy tờ cho La Tất.
“ Tiểu Hầu, ngươi ghi lại con số trên ba tờ giấy này, sau đó gọi điện đếnphòng cảnh sát kinh tế thành phố kiểm tra lại xem có ba người này hay không.Hừ, đầu năm nay lừa đảo ngày càng nhiều, mọi việc phải cẩn thận một chút.”
La Tất gọi một chàng trai thoạt nhìn rất khôn khéo đến phất phất tay đưa ba tờgiấy chứng nhận. lúc người này nhận ba tấm giấy, La Tất còn nhiều lần dặn dòhắn: “Phải cẩn thận đó, không thể qua loa được, mất thời giờ một chút cũngkhông sao, biết không?”
Chàng trai gật đầu: “ Vâng, tôi đã hiểu, thưa La tổng. Tôi sẽ hỏi cẩn thận,mong ngài kiên nhẫn ngồi xuống đợi một chút.”
La Tất nở nụ cười, tựa hồ ưng ý sự khéo léo, nhanh trí của người này. Khingười này rời đi , La Tất kéo một cái ghế qua, ngồi xuống chắn giữa ta cùng vịcảnh sát, còn nhấc chân bắt chéo rất thoải mái. Ba gã cảnh sát không còn làtức giận, mà đã phẫn nộ. Có lẽ bọn họ còn chưa bao giờ ***ng phải kẻ dám canđảm không phối hợp lại mình, cảnh sát trung niên lau vết nước miếng trên mặt,hung dữ cười lạnh: “Rất ngông cuồng, phi thường ngông cuồng, xem ra cái côngty này phải triệt để kiểm tra lại. Tiểu Đinh, ngươi lập tức gọi điện thoại chođơn vị gọi tất cả mọi người đến, thuận tiện để cho bên trinh thám hình sự cũngphái người tới, ta không tin các ngươi còn không ngoan ngoãn.”
“ Ai, ai, xin ngài đừng nóng giận, đừng làm phức tạp tình hình. La tổng chỉ lànhất thời hồ đồ thôi.”Lãng Khiêm nghe thấy tên cảnh sát đứng đầu còn muốn pháingười đến, hắn có chút luống cuống, vội vã khuyên ngăn không để hắn làm lớnmọi chuyện. Ta phát hiện thấy Chu Cửu Đồng vừa đưa mắt liếc Lãng Khiêm rahiệu.
“ Hồ đồ? Ngươi đã tố giác công ty của các ngươi có phần tử phạm tội, nên đemtất cả tình huống cùng bằng chứng phạm tội nói rõ ràng. Hừ, cơ quan chức năngđến kiểm tra lại bị ngăn cản nghiêm trọng, không cần phải nói, trong này nhấtđịnh có vấn đề lớn. Hiện tại không triệt để tra xét thì không được !"
Cảnh sát trung niên tỏ thái độ chánh nghĩa lẫm nhiên. Xem ra vô luận về cônghay về tư, vị cảnh sát này đều tỏ ra rất quyết đoán với những kẻ có thái độchống đối, đây là cơ hội tốt để bọn hắn biểu hiện thực lực. Chỉ là hắn vừa nóinhư vậy, ta lập tức minh bạch nguyên lai là Lãng Khiêm luồn tin ra bên ngoài.
Lãng Khiêm né tránh ánh mắt của ta, hắn thậm chí còn lén lút chuồn ra khỏiphòng họp. Ta không thể tin, nhưng lại không thể không tin, Lãng Khiêm chínhlà kẻ muốn đưa ta vào chỗ chết. Tuy ta biết rõ hắn đều là nghe lệnh Chu CửuĐồng, nhưng ta vẫn rất thương tâm, dù sao Lãng Khiêm là người ta kính trọngnhất ở kt, hắn đã dạy cho ta rất thứ. Ta đã từng coi là người thầy của mình,là người anh cả.
Trong phòng họp hào khí nặng nề tới cực điểm. Kỳ thật ta vẫn luôn buồn bực,theo lý thuyết cho dù chấp hành công vụ, cũng không cần phải mang ta đi trướcmặt nhiều người như vậy, huống chi ta là người lãnh đạo tối cao trong công ty,bọn hắn muốn mang ta đi thì có thể làm nhẹ nhàng hơn , tôn trọng hơn một chút.
Nhưng ba gã cảnh sát tỏ thái độ như thế, hiển nhiên là muốn công khai làm xấumặt ta, công khai làm nhục ta, đả kích ta, để cho ta không cách nào giữ uy tíntrước các cổ đông. Đương nhiên, mục đích đúng là để cho ta không cách nào ngồilên vị trí tổng giám đốc. Ai là người hy vọng nhất ta không thể ngồi lên vịtrí này tổng giám đốc? Trong thiên hạ cũng chỉ có Chu Cửu Đồng .
Ta nở nụ cười, tuy ta cũng cảm thấy rất hứng thú với vị trí tổng giám đốc,nhưng ta sở dĩ làm đến bước này thì nguyên nhân chủ yếu vẫn là để đuổi Chu CửuĐồng đi, trả thù Đỗ Đại Duy. Ta không muốn làm cho kt suy sụp, bởi vì nơi nàylà đế quốc mỹ nữ như mây, nơi này nuôi rất nhiều nữ nhân thiên kiều bá mị, tacũng không hy vọng tòa thánh địa xinh đẹp này bị phá hỏng.
Từ xưa dân không đấu cùng quan, có đấu cũng không thắng. Nếu như hôm nay khiếncho công ty rối tinh rối mù thì sẽ chẳng có người nào đồng tình với ta, hay làta ủy khuất chút đây?
“ Chào đồng chí cảnh sát, tôi nguyện ý phối hợp điều tra của đồng chí. Chỉ làtôi vừa được bầu làm tổng giám đốc công ty, cho nên mong đồng chí bớt chútthời gian cho phép tôi sắp xếp công việc.”
Ta vượt qua La Tất, đi đến trước mặt cảnh sát trung niên ánh nhìn thẳng vàohắn.
“ Có thể.”Có lẽ bị khí thế nhiếp người của ta chấn trụ, cảnh sát lạnh lùng gậtgật đầu. Ừ, xác thực hắn rất ngạo mạn, ngay cả ta thậm chí cũng muốn đánh hắn.
Ta nện bước trầm ổn một lần nữa đi đến đài chủ tịch, lớn tiếng tuyên bố vớitất cả mọi người: “Thưa các vị cổ đông, các vị đồng nghiệp, tôi đã được quyếtđịnh là người đứng đầu kt. Bất kể như thế nào, khi chuyện cá nhân của tôi chưađược kết luận, lời của tôi là đại biểu quyết định cao nhất của công ty. Tôituyên bố, trong thời gian tôi phối hợp với cơ quan điều tra làm sáng tỏ vấn đềcủa mình, tôi ủy nhiệm phó tổng giám đốc La Tất tiên sinh tạm thời quản lý tấtcả mọi sự vụ của công ty.”
“ Trung Hàn lão đệ, a, không, Lý tổng tài, tôi không dám nhận.”La Tất đi tới,thấp giọng nói.
Ta thần bí cười cười cười cười với La Tất: “La tổng, chẳng lẽ ngài đã quêncuộc nói chuyện giữa chúng ta tại nhà hàng Tạp Bang sao?”
La Tất sững sờ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ. Hắn có chút kích động, nóichuyện cũng có chút cà lăm: “ Không...... Không quên, không quên. Thực khôngthể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi......”
Lúc trước, ta đã từng đồng ý trợ giúp La Tất trở thành tổng giám đốc, nhưngbỗng nhiên mọi chuyện lại xảy ra biến hóa quá lớn. Đối với La Tất, tựa như đãmọi hi vọng đã lâm vào sơn cùng thủy tận lại bỗng nhiên nhen nhóm, hắn đươngnhiên hưng phấn!
Chỉ là này trong đó phát sinh rất nhiều chuyện, La Tất làm sao có thể biết rõ?Ta xảo diệu lợi dụng La Tất một chút, vì vị trí tổng giám đốc này, La Tất nhấtđịnh phải toàn lực cứu ta. Ta thế đơn lực bạc, nếu có nhiều nhân vật như LaTất hỗ trợ, nguy hiểm của ta sẽ ít đi rất nhiều.
Quả nhiên, thời điểm ta sắp rời khỏi phòng, La Tất bước nhanh đến bên cạnh tanhỏ giọng nói: “Ngươi đến cục cánh sát rồi thì cái gì cũng không nên nói, tasẽ tìm luật sư tốt nhất cho ngươi, cứ yên tâm.”
Ta cười tủm tỉm gật đầu, dưới hàng trăm ánh mắt soi mói, ta ngẩng đầu bước vàothang máy. Ngay lúc cửa thang máy đóng lại, một tiểu mỹ nữ dáng người xinhxắn, tóc dài như thác nước vội xuất hiện trong tầm mắt ta. A, Tiểu Quân của talàm sao lại tới đây? Có lẽ là do rất quan tâm ta, Tiểu Quân quá lo lắng, sợhãi trước mặt tất cả mọi người lớn tiếng gọi ta: “ Ca......”
Giờ khắc này, ta trái tim tan nát. Lúc đi đến cửa công ty, ta thực cảm giácmình như một tên tội phạm, kỳ thật đúng là một kẻ tội phạm. Ai, nếu để cho tamột lần nữa lựa chọn, ta nhất định sẽ không phạm phải cái sai lầm này. Nhìnqua bầu trời trong xanh, ta cảm thấy hi vọng xuất hiện trở lại, nỗi sợ hãi bịánh sáng mặt trời rực rõ quét sạch.
Một chiếc Honda suv màu xanh sẫm trên cửa xe phun bốn chữ to màu trắng“ cảnhsát kinh tế” , mặc dù không có đèn báo hiệu, nhưng đồng dạng có lực uy hiếpcường đại. Đứng trước cửa xe, tâm tình của ta lại thêm tổi tệ.
Đúng lúc này, ta lại nhìn thấy một cỗ xe màu đỏ lao tới. Ta phát hiện chiếc xenày không phải là chiếc Ferrari của Cát Linh Linh, mà là một chiếc xe kim quyrất bình thường.
Hả? Chẳng lẽ là xe của Hà Phù? Trong lòng ta khẽ động, lập tức muốn tiến đếnnhìn xem chủ nhân chiếc xe này.
“ Lý tiên sinh đừng làm chậm trễ thời gian của chúng ta, mau mời lên xe.”Cảnhsát trung niên lập tức đứng ra chắn trước người ta.
Ta thở dài một hơi, bất đắc dĩ nâng chân trái định bước vào chiếc Honda, độtnhiên từ đằng sau ta truyền đến một giọng nói rất thanh thúy: “ Lý Trung Hànsao?”
Là ai gọi ta? Ta quay đầu nhìn lại. A, ta nở nụ cười, bởi vì ta nhìn thấy mộtđại mỹ nữ có con mắt sáng như những vì sao.
“ Hà Phù.”Ta hưng phấn kêu to.
“ Nhanh lên xe, đừng lề mề nữa.”
Một gã khác cảnh sát đến gần bắt lấy cánh tay của ta, đẩy ta vào trong xe.
“ Đây là làm sao vậy?”Hà Phù lớn tiếng hỏi, vẻ kinh hỉ trên mặt nàng lập tứcbiến mất. Mang theo khuôn mặt lạnh như băng, nàng đi đến trước mặt ta cẩn thậnđánh giá ba gã cảnh sát.
“ Thưa tiểu thư, mong cô tránh ra, đừng làm trờ ngại chúng ta chấp hành côngvụ.”Gã cảnh sát trung niên nhìn thấy là một mỹ nữ, khẩu khí hòa hoãn hơn rấtnhiều. Mặc dù như thế, hắn vẫn không tỏ ra khách khí, tỏ rõ vẻ cương quyết.
“ Ta hỏi một chút cũng không được sao?”Hà Phù sắc mặt càng lạnh hơn.
“ Cô sao? Cô không có tư cách hỏi, nếu như cô còn tiếp tục cản trở, chúng tôiđành phải mời cô theo chúng tôi trở về cục. Đến đó, cô muốn hỏi cái gì cũng cóthể.”Cảnh sát trung niên dùng ngữ khí trêu chọc mỉa mai Hà Phù.
“Nếu ta không có tư cách, vậy ta tìm người có tư cách đến hỏi.”Hà Phù lãnh đạmnói ra, sau đó ưu nhã quay người, vẫy vẫy tay với một người đàn ông trung niênđằng sau lưng cách đó không xa: “ Chu thư ký, ngươi tới đây một chút.”
Nam nhân gọi chu thư ký này thoạt nhìn như một vị học giả, đeo một bộ chiếckính viền rộng mắt đen, bên cạnh hắn là một chiếc Audi màu đen.
“ Tiểu Phù, làm sao vậy? Không phải đang vội tham gia đại hội cổ đông kt sao?Ôi, cô xem, muộn một tiếng rồi này.”Chu thư ký nhìn có chút khẩn trương, tựahồ đang vội chạy tới kt.
“ Tham gia đại hội cổ đông còn có cái ý nghĩa gì? Tổng giám đốc kt ngay ở chỗnày này.”Hà Phù chỉ tay về phía ta.
“ Cái gì? Hắn là tổng giám đốc kt sao?”Chu thư ký kinh hãi, bất quá hắn lậptức lịch sự đưa tay phải về phía ta: “ Hạnh ngộ, hạnh ngộ. Hôm nay là thứ hai,phòng thị chính có rất nhiều chuyện cần phải làm, cho nên tôi đến muộn. Ha ha,hi vọng tổng giám đốc thứ lỗi, tiểu đệ họ Chu.”
“ Chào ngài! Chu thư ký, tôi họ Lý.”Ta mỉm cười bắt tay với Chu thư ký.
“ Lý Trung Hàn, ngươi có ý gì? Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi còn không coiai ra gì, ngươi sẽ phải hối hận ! Mời ngươi lập tức lên xe.”
Cảnh sát trung niên cũng tiến lên đẩy ta vào trong xe, tựa hồ như áp giải phạmnhân. Chu thư ký sắc mặt đại biến, hắn lập tức chạy lên ngăn cản hai tên cảnhsát: “ Xin đợi một chút, xin hỏi các ngươi là đơn vị gì? Phiền các ngươi đưagiấy chứng minh thân phận cho ta xem.”
“ Ha ha, kt các người thủ đoạn thật sự là tầng tầng lớp lớp a, một người tiếpmột người, ta hôm nay không đi nữa. Tiểu Đinh, các ngươi trước tiên mang ngườivề, cẩn thận trông giữ.”
Cảnh sát trung niên cười cười, bởi vì hắn trông thấy ba chiếc xe đồng dạng inbốn chữ “ cảnh sát kinh tế” chạy đến trước tòa nhà công ty. Từ trên xe đixuống mười nam nhân khí thế phi phàm, trong đó một người dẫn đầu trẻ tuổi bướcnhanh tới, trước mặt cảnh sát trung niên lớn tiếng hỏi: “ Thưa trưởng phòng,chúng tôi đã đem người đến, mong ngài chỉ thị.”
Cảnh sát trung niên đắc ý gật gật đầu: “ Các ngươi lập tức đi vào, cẩn thậnkiểm tra toàn bộ bộ phận tài vụ công ty kt, ta lập tức lại để Tiểu Đinh bổsung lệnh kiểm tra.”
Khi người trẻ tuổi lên tiếng, tay cũng không nhàn rỗi, quơ quơ hai cái, dẫnđầu một đám mặc nhân viên đồng phục công vụ đầy khí thế giết vào kt.
“ Ngươi là trưởng phòng ư, phiền ngươi nghe điện thoại của thượng cấp.”Chu thưký sắc mặt tái nhợt, hắn đưa di động tới trước mặt cảnh sát trung niên dẫnđầu. Chu thư ký là thừa dịp mấy người này phát lệnh truy quét, lặng lẽ bấmđiện thoại. Ta thầm cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm hôm nay có trò hay để nhìn.
Quả nhiên, lúc cảnh sát trung niên nhìn thấy điện thoại Chu thư ký đưa liềnsửng sốt một chút, hắn do dự rồi mới nhận chiếc điện thoại. Sau khi nói ba câuvới người trong điện thoại, tên cảnh sát này trở nên kinh ngạc, rồi sợ sệtkhông còn dám thở mạnh, thần thái kiêu ngạo vừa rồi biến mất không còn tămhơi.
