Tỷ Phu Vinh Dự
“ Ôi.”Quách Vịnh Nhàn bị ta đâm một cái phía dưới hoàn toàn thả lỏng, nàng trởnên dịu dàng ngoan ngoãn, rất ướt át. Ta lại một lần nữa hôn lên cặp môi đỏmọng của nàng, thời khắc triền miên, thế tấn mãnh liệt rất hữu lực, từng cútrọng kích đều chuẩn xác nhiều lần không ngừng. Ta không muốn dây dưa quá lâu,mật huyệt quen thuộc của Quách Vịnh Nhàn làm cho ta điên cuồng mê muội, nhưngta vẫn nhớ rõ chuyện phải làm, cho nên ta rút ra đút vào rất mạnh mẽ, tựa nhưmáy đóng cọc vậy, hữu lực mà đơn điệu, ta muốn tốc chiến tốc thắng.
Quách Vịnh Nhàn tựa hồ rất hưởng thụ loại hình đóng cọc này, nàng mị nhãn nhưtơ nhìn nhục bổng của ta nhiều lần xuất nhập âm hộ nàng, nhiều lần kéo quanhmép động nàng, mỗi một lần cắm vào tựa hồ cũng làm cho oán khí trong ngườinàng tích lũy từng chút một. Sau một cú cắm vào trâu bò của ta, oán khí trầmtích rốt cục nổ tung, năng lượng bộc phát như núi lửa, âm đạo của nàng mãnhliệt bài tiết ra giống như sữa bò.
“ A, Tiểu Hàn ! Ta, ta......”
Quách Vịnh Nhàn phản ứng mãnh liệt thật sự rung động ta, dục vọng của ta cũngchầm chậm hạ xuống.Bởi vì ta trong lúc đó ta đã phát hiện chiếc camera che dấurất kín kẽ.
“ Thoải mái không? Vịnh Nhàn tỷ.”Ta ôm Quách Vịnh Nhàn hỏi.
“Đời này ta chưa từng thư thái như vậy, thật sự là oan nghiệt, ư......”
“ Về sau Tiểu Hàn nếu có cơ hội lại để cho Vịnh Nhàn tỷ thoải mái.”Ta cườinói.
“ Cái gì gọi là có cơ hội?”Quách Vịnh Nhàn làm nũng “ Mười ngày nửa tháng làmột lúc, nửa năm một năm cũng là một lúc, vậy thì ta làm sao bây giờ? Ta vừarồi đã nói qua, nếu như ngươi chinh phục ta, ta lập tức ly hôn, cái này cũngkhông phải nói mà thôi.”
“ Không ly hôn ta cũng có thể thường xuyên an ủi Vịnh Nhàn tỷ. Nếu như VịnhNhàn tỷ thực muốn ly hôn, ít nhất chờ ta tránh thoát trận tai nạn này.” Tacười hì hì xoa cặp vú Quách Vịnh Nhàn, cặp vú lớn quả thực như quả lê chínmọng, ta nhịn không được cúi đầu cắn một cái.
“ Ư.”Quách Vịnh Nhàn ôm đầu ta rên rỉ: “Ngươi bây giờ là nam nhân của ta, tasẽ nghĩ tất cả biện pháp cứu ngươi, chẳng những muốn cứu ngươi, còn muốn tậnlực giúp ngươi lưu lại số tiền kia.”
Tâm trạng của ta bỗng rạo rức: “Thực sự có biện pháp sao?”
Quách Vịnh Nhàn rất có lòng tin nói: “Ta sẽ lừa ngươi sao?”
Thật là niềm vui quá đỗi, huyết khí dâng lên khiến ta không nhịn được mà cườixấu xa vơi Quách Vịnh Nhàn: “Vịnh Nhàn tỷ, cám ơn đại ân của ngươi, ta hìnhnhư còn chưa có bắn.”
“ Ta biết.”Quách Vịnh Nhàn ôn nhu sờ lên lỗ tai của ta: “Tiểu Hàn, Vịnh Nhàntỷ thật sự rất cảm động. Vì để ta thoải mái, ngươi tình nguyện nghẹn lấy, đợilát nữa tỷ tỷ muốn ngươi rọi vào.”
“ Bắn ở đâu?”Ta hỏi.
“ Tiểu bại hoại, ngươi biết rõ còn cố hỏi phải không? Xem tỷ tỷ trừng phạtngươi như thế nào, nhanh nằm xuống.”
Ta vừa nằm xuống ghế sô pha, chiếc miệng liền khêu gợi lập tức ngậm lấy quyđầu, ta lớn tiếng rên rỉ, bởi vì rất thư thái. Trong lúc ta kêu la, Quách VịnhNhàn nhẹ cởi áo lưới, tất cả quần áo trên người liền bung ra, lộ ra thân thểtràn ngập nhục cảm, mà ngay cả vết sẹo bụng dưới cũng là thịt.
Ta đột nhiên cảm giác mình như lợi dụng Quách Vịnh Nhàn, tuy hèn hạ một chútnhưng thời kì phi thường, cũng chẳng quan tâm nhiều như vậy, ta áy náy nhìnQuách Vịnh Nhàn phun ra nuốt vào côn thịt mà thở dài. Rốt cục sau khi bắn ra,ta đi rót cho Quách Vịnh Nhàn một chén nước, nàng nhẹ nói một câu cám ơn”. Đâylà lần đầu tiên ta trông thấy Quách Vịnh Nhàn ôn nhu như thế, vệt ửng hồng dokích tình trên mặt vẫn chưa lui, một chút xấu hổ càng làm má phấn kiều mỵ, haitòa nhũ phong cao ngất theo nhịp thở dốc của nàng mà không ngừng phập phồng,Lúc này ta bỗng chỉ: “Vịnh Nhàn tỷ, đó là cái gì?”
“Hả, hình như là một cái camera. Thật thê thảm, chúng ta bị rình coi.”Nàng vộivàng ngồi xuống, o lắng hỏi ta “Tiểu Hàn, cái camera này là ai lắp vậy?”
Ta nhàn nhạt cười: “Trong công ty ngoại trừ Chu tổng giám đốc thì còn ai có lágan lớn như vậy?”
“ Ừ, ta cũng đoán vậy. thật là một kẻ biến thái, không chừng nhất cử nhất độngcủa chúng ta đều bị hắn giám thị.”
Quách Vịnh Nhàn phẫn hận nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt u buồn, nhíu chặt haihàng lông mày: “Vậy nên làm cái gì bây giờ?”
“ Làm sao bây giờ? Đương nhiên tìm được ngọn nguồn, thu hồi chứng cứ rồi tiêuhủy, bằng không rơi vào trong tay người khác, rồi tản ra khắp nơi thì hậu quảkhông thể lường được. Ai ! Ta là một người nam nhân thì không sao, nếu để choVịnh Nhàn tỷ thành trò cười của người khác, ta chết cũng không nhắm mắt.”
Ta tỏ vẻ hối hận, ánh mắt lại vụng trộm quan sát Quách Vịnh Nhàn. Nàng cảmđộng cầm chặt tay ta, dịu dàng nói: “Được Tiểu Hàn quan tâm như vậy, ta thậtsự rất cảm động. Hừ, cái lão sắc quỷ Chu Cửu Đồng này cũng quá coi trời bằngvung rồi.”
“ Chuyện này không nên để lâu, Vịnh Nhàn tỷ ngươi cứ ở đây, giúp ta nhìn xemcó người đến hay không, ta đi nhìn xem quanh máy chụp ảnh các đường dây đi đếnnơi nào, sau đó chúng ta còn phải tìm biện pháp.”
“ Được, ngươi nhanh tìm đi, ta ở chỗ này quan sát giúp ngươi.”
“ Được.”Ta ra vẻ nhìn quanh, một lần nữa tiến vào khe cửa nhỏ, âm thầm thởphào nhẹ nhỏm, cuối cùng cũng giải quyết được một nỗi lo. Kỳ thật, ta cũnghiểu dù nắm được chứng cớ này cũng không có bao nhiêu tác dụng, tội giám thịngười khác cũng chỉ là tội nhỏ, mà ba tỷ lại bất đồng, sự nặng nhẹ trong đóđâu chỉ cách xa vạn dặm? Bất quá cái gì ta cũng chỉ có thể thử thôi.
Từ cửa ngầm phát ra âm thanh “ xoẹt xoẹt~ K-Í-T..T...T”, có chút chói tai dọangười . Sau cửa ngầm là căn phòng nhỏ vẫn bảo trì nguyên dạng như cũ, dụng cụsinh hoạt đủ mọi thứ, chỉ là trên chiếc bàn đã có một tầng tro bụi, đoán chừngTân Ny vài ngày nay vẫn chưa đi vào nơi này , mà Chu Cửu Đồng đang nghĩ lừagạt ta như thế nào, cũng không rảnh quang gian phòng này.
Đẩy cửa ngầm ra, ta nhanh thông qua hành lang hẹp dài đi vào thang máy, ta đểý trong thang máy cũng có bụi. Ta khởi động thang máy, may mắn chính là thangmáy vẫn hoạt động, trong chớp mắt đã đến tầng chín. Trước mặt ta chính là mộtchiếc cửa lớn màu đỏ sậm, ta đang nghĩ muốn đẩy cánh cửa này ra tiến vào phònglàm việc của Chu Cửu Đồng.
Để cẩn thận ta dán lỗ tai lên cửa cẩn thận lắng nghe mọi động tĩnh, sau mộtlúc cũng không có âm thanh gì, ngẫm lại cuối tuần là thời gian nghỉ ngơi, ChuCửu Đồng cũng không đến mức phải đi làm. Mà cho dù gặp được Chu Cửu Đồng, tacũng dám đem vặn chết hắn, quay đầu lại tìm Đỗ mập mạp tính sổ, giết một tênlà đủ vốn, giết hai tên là có lợi nhuận.
Lúc này, ta thật sự cả sát tâm cũng đã có, thực hận những con rùa đen vươngbát đản này bày kế hãm hại ta, cũng hận chính mình tham lam vụng về gây ra mộtcái kết quả bi thảm như vậy. Ta càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng khổ sở,máu nóng trào lên, cũng mặc kệ mọi việc liền chụp lấy nắm đấm cửa dùng sức kéora.
“ A......”Một tiếng thét vang lên.
Tiếng thét chói tai này không phải do ta hô, thanh âm của ta rất hùng hậu, màtiếng thét chói tai này đến từ một nữ nhân. Ta mở to hai mắt nhìn, trong phòngChu Cửu Đồng lại có nữ nhân, còn rất đại mỹ nữ sắc nước hương trời. Càng đángchết là mỹ nhân sắc nước hương trời này trên người chỉ mặc áo vải mỏng, dángngười uyển chuyển lồi lõm không sót chỗ nào. Nàng tựa cả người trên chiếc ghếsa lon rộng thùng thình màu nâu, hai chân mở ra, mái tóc xoã tung, ngón taytinh tế đẹp đến cực điểm đang nắm một thứ như dương vật nam nhân, mà thứ nàyvừa mới cắm vào giữa vùng cỏ rậm của nàng. Chắc hẳn sự xuất hiện bất ngờ củata đã khiến đại mỹ nhân sắc nước hương trời này sợ hãi, nàng thét lên mộttiếng, lập tức bất tỉnh.
Ta lại càng hoảng sợ, may mắn không có té xỉu, nhưng một màn hương diễm nhưthế lại là sự khảo nghiệm nghiêm trọng với năng lực của ta, ta giật mìnhthưởng thức mỹ nhân té xỉu tại ghế, dung mạo nàng tú lệ như thế, dáng ngườihoàn mỹ như thế, ngay cả thanh âm từ tính của nàng cũng rất rung động lòngngười. Từ hôm gặp nàng, ta đã thầm so sánh và càng nghĩ ta càng phải than thở,nữ nhân lười biếng mới gọi nữ nhân, nữ nhân lười biếng mới thể hiện mùi vị củanữ nhân. Nữ nhân như thế đương nhiên ta không cần nghĩ cũng có thể gọi đượctên của nàng.
Rót nửa chén nước lạnh, ta nghiêng chén từng chút từng chút một nhỏ từng giọtlên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng. Ta vốn định ngậm một ngụm nước lạnh rồi phunlên mặt mỹ nhân để kéo tỉnh nàng nhưng ta không đành lòng, ta sợ cái miệng tasẽ ô uế khuôn mặt xinh đẹp mặt này, cho nên ta đem bọt nước nhỏ từng giọt lênda thịt như đường mật, nhỏ lên chóp mũi đáng yêu, nhỏ lên lông mi thậtdài...... Đến khi nhỏ lên hai bờ môi màu tim tím, mỹ nhân đã tỉnh, mắt nàngnhảy lên một cái, theo một lần hô hấp mà ngực trở nên phập phồng, mở ra conmắt mê hoặc.
“ Đều thấy rồi ư?” Mỹ nhân liếc nhìn ta, mềm giọng hỏi.
“ Ừ, đều thấy được.”Ta gật gật đầu.
“ Ta thật muốn chết mất.”
Mỹ nhân tỏ vẻ muốn khóc, phản ứng đầu tiên của nàng là dùng tay ngăn trở bầuvú lỏa lồ. Đúng vậy, có nữ nhân nào lúc tự an ủi lại nguyện ý để người khácchứng kiến?
“ Cũng không sao đâu, chỉ có một mình ta trông thấy, huống chi ngươi cũngtrông thấy ta ân ái.”
Ta cười cười, trước ghế sô pha là màn hình tinh thể lỏng cực lớn đang pháthình ta cùng Quách Vịnh Nhàn ân ái. Trong màn ảnh ta uy mãnh cường hãn như mộtcon trâu đực động dục đang ***g lên phát tiết.
“Là ta không cẩn thận chứng kiến , cũng không biết phải làm như thế nào? Muốntắt cũng không được, thật đáng ghét.”Mỹ nhân ngượng ngùng nhắm mắt lại.
“ Ta cũng là không cẩn thận xông vào.”Ta trả lời, trên mặt cười tủm tỉm. Nghĩthầm, may mắn nàng cũng không quá ngốc đi, bằng không nếu đoạn đối thoại giữata cùng với Quách Vịnh Nhàn đều sẽ bị mỹ nhân này nghe thấy mất, ta há có thểđột nhiên xuất hiện trước mặt nàng như thế này sao?
“ Vậy chúng ta huề nhau?”Mỹ nhân cười yêu kiều, nàng đã mở con mắt như phóngđiện ra.
“ Ừ, huề thì huề, Chu Cửu Đồng đâu?”Ta cảnh giác nhìn quanh bốn phía.
“ Đừng xem, hắn không ở đây, sáng sớm Tiểu Nguyệt cùng hắn đi ra ngoài rồi.”
“ A, Tiểu Nguyệt?”Biết Chu Cửu Đồng không ở đây khiến ta yên tâm.
“ Biết Tiểu Nguyệt là ai không?”Mỹ nhân lười biếng hỏi.
“Biết, nàng là con gái Chu Cửu Đồng.”Ta đem từ “con riêng” nuốt vào trongbụng.
“ Xem ra ngươi biết được không ít, cả thông đạo bí mật ở đây cũng biết, thậtlợi hại.”
“ Nhưng ta còn chưa biết ngươi là ai? Vì sao lại ở chỗ này?”Ta buồn bực hỏi.
“ Chẳng lẽ ngươi đã quên tên của ta rồi?”Mỹ nhân nhíu mày, ngữ khí toát ra vẻu oán. Chỉ có điều, bộ dáng cau mày của nàng khiến ta mê chết.
“ Ta làm sao có thể nào quên đại mỹ nhân Sở Huệ được chứ?”Ta thở dài một hơi:“Ta chỉ là muốn hỏi, ngươi tại sao ở trong phòng làm việc của Chu Cửu Đồng?”
“ Ta không nói cho ngươi, ta cứ muốn để cho ngươi lo lắng a.”Sở Huệ lộ ra ánhmắt giảo hoạt, con mắt mê hoặc càng làm cho ta phát điên.
“ Được rồi.”Ta thở dài: “Ngươi đã không muốn nói thì ta cũng không miễn cưỡngngươi, bất quá, ta sẽ cả ngày muốn ngươi.”
“ Ha ha.”Sở Huệ nở nụ cười, tiếng cười rất ngắn, ta dám đánh cuộc nàng cả đờicũng không cất tiếng cười to.
“ Như thế nào? Cảm giác khá hơn chút nào không? Xin lỗi đã khiến ngươi sợhãi.”
Ta ngồi bên cạnh Sở Huệ, nàng tuy nở nụ cười nhưng sắc mặt không tốt, bộ dạngốm yếu. Ta lấy lên một tờ khăn giấy nhè nhẹ lau sạch bọt nước trên mặt nàng,thuận tiện kiểm tran nhiệt độ cơ thể nàng.
“ Tốt hơn nhiều rồi. Lần sau đi vào nhớ gõ cửa trước.”Sở Huệ nhẹ nhàng tráchcứ.
“ Tiếp theo ngươi tự an ủi nhất định phải nói cho ta biết trước, ta nhất địnhkhông đi vào.”Ta muốn cười.
“Ngươi...... Ngươi nói lần sau...... Ta dứt khoát chết đi cho xong .” Thanh âmtừ tính lần nữa phát ra uy lực cực lớn, mang theo lấy sự hấp dẫn, u oán, hờndỗi giống như thôi miên vậy, khiến cho ta choáng váng.
“ Ngươi nếu chết rồi, ta sẽ rất khổ sở .”Ta thì thào tự nói.
“ Ngươi nếu không lấy y phục của ta ra, ta...... Ta thật muốn mắc cỡ chếtá.”Sở Huệ liếc nhìn ta, ôn nhu trách cứ.
“ Ngươi muốn mặc quần áo, trước tiên rút cái đồ này ra nha ! Cũng không thể cứđể nó cắm ở đó chứ?”
Ta bất tri bất giác học được ngữ khí Sở Huệ, chậm rãi không đếm xỉa tới hỏi,trong lòng lại la hét muốn nhìn một chút xem Sở Huệ rút dương vật giả ra khỏimật huyệt như thế nào.
Dương vật giả tạo hình không tệ, góc cạnh rõ ràng, điểm lồi tung hoành, phithường tinh xảo, nhưng so với côn thịt của ta rõ ràng kém một bậc. Ta khôngkhỏi có chút đắc ý, chỉ là con mắt của ta không dám nhìn Sở Huệ trần truồngnữa, ta sợ ta sẽ không nhịn được mà cưỡng gian mỹ nữ này mất. Thật ra từ lúcbước vào phòng Chu Cửu Đồng, dương vật của ta đã cứng ngắc, cứng rắn đến lợihại.
Để không khiến tình hình thêm phức tạp, ta chỉ đành quan sát vẻ mặt Sở Huệ,ngẫu nhiên xéo qua chỗ khác thì cũng là không có biện pháp, tóm lại ta đang cốkhắc chế chính mình.
“ Lý Trung Hàn, ngươi nhớ kỹ cho ta, ngươi làm nhục nhục ta, ta sẽ trả thù .Ta thích trả thù người, ai đối với ta không tốt, ta sẽ trả thù lại.”Sở Huệ ưunhã rút ra dương vật giả từ hạ thể của nàng, bên trên vẫn còn lưu lại một thứchất lỏng tinh bích. Ta rất buồn bực, buồn bực chính mình lại còn có thể vữngvàng.
Để tránh sự xúc động, ta tranh thủ thời gian ho khan hai cái, đứng lên đưa mắtnhìn bốn phía. Cách đó không xa có một chiếc váy vắt trên ghế, xa xa lại cóchiếc quần lót màu tím, còn áo ngực lại nằm trên bàn làm việc, chắc hẳn tốihôm qua nơi này có một trận đại chiến kinh tâm động phách. Chờ ta thu thậpxong đống quần áo rơi lả tả, Sở Huệ đã ngồi trên ghế ưu gác cặp chân dài lênbàn, trong tay cầm một chén sứ trắng, từng ngụm nước lạnh dần dần đi vào cổhọng nàng, chắc hẳn nàng cũng rất khát.
Gậy mát xa tinh xảo để tự an ủi nằm yên lặng trong một góc. Ánh mắt ta vừa rờikhỏi chiếc gậy lại ***ng phải đầu vú hoa mắt, tim ta lại là kịch liệt run rẩymột hồi, vội vàng đưa đống quần áo tới: “Ta không phải cố ý làm nhục ngươi,nếu như ngươi thật muốn trả thù ta vậy thì hãy làm nhanh lên, ta định rời khỏithành phố này .”
“ Rời khỏi? Vì sao?”Sở Huệ nhìn ta, lúc nàng tiếp nhận quần áo còn cố ý hếchcặp vú đầy đặn, vú của nàng là bầu vú lớn nhất, vểnh nhất ta từng thấy “Ngươiyên tâm, chuyện ngươi cùng Quách Vịnh Nhàn yêu đương vụng trộm ta nhất địnhkhông nói cho ai khác.”
Ta cười khổ: “Không phải tại nguyên nhân này, là Chu Cửu Đồng không buông thata.”
“ Chu Cửu Đồng?”Sở Huệ đại khái vẫn không rõ chuyện gì xảy ra, nàng lộ ra vẻbất ngờ.
“ Đúng vậy! ta cùng Chu Cửu Đồng đã là không đội trời chung.”
Ta cắn răng đi đến màn hình tinh thể lỏng lấy băng ghi hình. Ta phát hiện cáihộp lớn đầy các loại băng ghi hình, mỗi cái đều có một dãy số, ta dứt khoát bêra toàn bộ.
“ Ngươi đắc tội Chu Cửu Đồng? Vậy thì không sợ, ta sẽ thay ngươi cầu tình mộtchút. Nếu không, ta lại nhờ chồng ta nói giúp ngươi.”Sở Huệ nâng lên áo ngựcmàu tím, ưu nhã nhét hai bầu vú cao ngất vào trong.
“ Chồng ngươi là ai?”Ta chấn động. Nguyên lai tưởng rằng Sở Huệ là nữ nhânđược Chu Cửu Đồng bao, hiện tại xem ra phán đoán của mình đã sai lầm.
“ Chẳng lẽ Cát Linh Linh không nói cho ngươi biết, ta là vợ La Tất?”
Sở Huệ lấy ra một tấm gương trang điểm trong bao, nhấp hai ngón tay vào chénsứ dính một chút nước lạnh, sau đó vuốt lại những mái tóc mất trật tự. Ta pháthiện ta đã không bắt kịp tình hình, đứng trước mặt Sở Huệ, ta tựa như một tênnhà quê vừa từ nông thôn lên thành phố. Sở Huệ nhìn ta, thấy trợn mắt há hốcmồm, nàng mới lười biếng lấy ra một thỏi son, thành thạo tô vẻ một đóa hoaxinh đẹp màu tím.
“ Tại sao lại thích tô màu tím?”Ta rất kỳ quái.
“ Không tại sao cả, chỉ là thích thôi.”Sở Huệ lười biếng lườm ta.
“ Tựa như ngươi thích cùng một ông lão hơn sáu mươi tuổi yêu đương vụng trộmsao?”Ta lạnh lùng nói.
“ Ngươi đừng nói móc ta. Ta có thể nói cho ngươi biết, ta cũng không thích ChuCửu Đồng, ta thậm chí hi vọng cái lão súc sinh này chết ngay lập tức.”
Sở Huệ hướng ta chớp chớp con mắt mê hoặc, nàng xinh đẹp con mắt không chỉ cósức hấp dẫn mà còn có xuyên thấu lực.
“ Ta không rõ, đã ngươi hận hắn, vì sao......”Ta muốn nói lại dừng.
“ Không có cách nào, toàn bộ do sự ngu xuẩn của lão chồng ta, làm thiệt hạicho công ty vài trăm triệu. Ta cũng không có biện pháp, cha nợ con trả, chồngnợ vợ phải bồi thường, thiên kinh địa nghĩa.”
Sở Huệ hướng ta nhún vai, lười biếng nói tiếp: “Buồn cười là cái lão Chu CửuĐồng có lòng mà không có sức, đã háo sắc lại không lên được, khiến cho ta toànthân khó chịu, ông chồng lại không thấy đâu, nước xa không cứu được lửa gần,đành phải tự mình an ủi mình. Thật đúng là xui xẻo, hết lần này tới lần khácđể tên ngu ngốc này vớ bở.”
“ Vì sao nói ta là ngu ngốc?”Ta lớn tiếng hỏi.
“ Ha ha, bởi vì ngươi như kẻ đần.”Sở Huệ dùng cuống họng khàn khàn cười, cóchút trầm bổng hàm súc thú vị, giống như là âm nhạc.
Ta nhanh chóng suy nghĩ, cảm thấy Sở Huệ nói rất đúng, bởi vì nàng không cầnphải lừa gạt ta, nếu như nàng nói thật sự nói đúng, như vậy ta có cơ hội tránhđược kiếp nạn. Nhớ tới cuộc hẹn với La Tất, ta bỗng nhiên có chút hối hận, ítnhất La Tất không gian trá như Chu Cửu Đồng và Đỗ Đại Duy, ta không nên lỡ hẹnvới hắn.
“ Ta muốn gặp La Tất.”Ta trầm giọng nói.
“ Ta cũng muốn gặp hắn, đáng tiếc hai không biết hắn chạy đi đâu, nếu như takhông có đoán sai, tám phần là cùng ả lẳng lơ họ Đường dính vào nhau, hừ! Takhông sao cả, La Tất hắn ăn vụng, ta cũng bị người ta ăn. Hiện tại ngươi muốntìm La Tất, ta thật sự không biết đi đâu mới tìm được hắn.”
Sở Huệ nâng váy lên mặc một chiếc quần thun rất đẹp.
“ Ta đi tìm hắn.”Ta bất đắc dĩ cười cười.
“ Được ! Tìm được thì thay ta nói với hắn, bảo hắn đi chết đi đừng về nhànữa.”Sở Huệ tuy tuôn ra lời ác độc, thanh âm của nàng vẫn có chứa từ tính,phảng phất như nói giỡn vậy.
“ Có lẽ không phải như ngươi nghĩ, rất nhiều chuyện không thể nhìn bề ngoài.Giống như ngươi cảm thấy ta ngốc, kỳ thật ta cũng không ngốc chút nào, ta đãthừa dịp ngươi lúc hôn mê vụng trộm sờ soạng ngực ngươi.”
Ta trong lúc đi ra khỏi cửa bật cười, đóng cửa lại ta thấy Sở Huệ như ném sonmôi xuống, nàng thoạt nhìn rất tức giận. Ôm một hộp lớn chứng cớ đi ra, ta mentheo mật đạo trở lại phòng làm việc của Đái Tân Ni. Vừa cửa ban công, trướcmặt ta liền xuất hiện một cái nữ nhân, ta còn tưởng là Quách Vịnh Nhàn nhưngnhìn kỹ không ngờ lại là Vương Di.
Vương Di ôm chặt ta, trước mặt Quách Vịnh Nhàn khóc lóc nỉ non: “Ngươi tại saolại ngốc như vậy? Cứ muốn đua theo người ta mà vào tù sao?”
“ Di tỷ cũng biết sao?”Ta ngơ ngác hỏi.
“Biết, ta vừa biết liền chạy tới tìm ngươi, điện thoại của ngươi tắt máy khôngliên lạc được, ta đành hỏi Tân Ny, nàng nói ngươi mới về công ty, ta...... Taliền chạy đến đây tìm ngươi. Nghe Vịnh Nhàn tỷ nói ngươi trong văn phòng TânNy, ta cùng Vịnh Nhàn tỷ gõ cửa hồi lâu mà không thấy có người đáp lại, ngươithực...... Thực hù chết ta...... Ô......”
Vương Di khóc lớn. Có lẽ là vô cùng kích động, có mấy lời mà cũng nói năng lộnxộn, nhưng ta vẫn nghe rõ ý tứ trong lời ràng, nàng lo lắng nghĩ quẩn. Mộtkhắc này, ta cảm động, nước mắt rơi không ngừng, nghĩ thầm ta với nàng cũngchỉ là một đoạn tình nghĩa ngắn ngủi, vậy mà nàng đối với ta chân thành nhưvậy, điêu này tuyệt không chỉ là Tương nữ đa tình. Ai ! Lý Trung Hàn ta thamlam háo sắc, vô đức vô năng mà nhận được phần tình cảm chân thành này. A ! Tahổ thẹn không thôi.
“ Tiểu Hàn, ngươi muốn làm gì thì cứ làm đi, ta bên này cũng có biện pháp.”Mộtbên Quách Vịnh Nhàn nhắc nhở ta sớm rời đi, nàng không rơi lệ, thần sắc trấnđịnh lại cho ta một sự cổ vũ thật lớn, ta cảm kích nhìn nàng trìu mến.
“ Cám ơn hai vị đại tỷ, các ngươi yên tâm, mệnh ta phúc lớn, đặc biệt có haivị tỷ tỷ quan tâm, ta nhất định có thể vượt qua cửa ải này.”
“ Nếu không ta nói với Trương Tư Cần một chút, để cho hắn bàn lại với Chu CửuĐồng.”Quách Vịnh Nhàn cuối cùng đem chuyện Trương Tư Cần đi ra, trong lòng tamừng thầm, nhưng trước mắt ta còn chưa muốn để Trương Tư Cần ra tay, dù saoQuách Vịnh Nhàn là tình nhân Trương Tư Cần, nếu như Quách Vịnh Nhàn cầu tìnhcho ta thì lập tức có tác dụng ngược lại. Một tên con buôn như Trương Tư Cầnthì chỉ có thể dùng lợi ích để hấp dẫn hắn.
“ Quách tỷ, ngươi đừng vội cầu người khác, ta có kế hoạch của mình, ngươi hãythay ta khuyên nhủ Di tỷ.”Ta nở nụ cười với Quách Vịnh Nhàn.
“ Ừ, ngươi có số điện thoại của ta cùng Vương Di, có chuyện gì cứ nói chochúng ta.”
“ Được, ta đi sắp xếp. Nào, cùng hai vị tỷ tỷ thân mât chút nào.”Ta cợt hơnlên mặt Quách Vịnh Nhàn cùng Vương Di một cái, ôm hộp băng ghi hình chạy rakhỏi bộ phận thư ký. Đứng trước thang máy, ta ấn nút xuống dưới. “Đinh” mộttiếng, cửa thang máy mở ra, trước mắt ta sáng ngời. Trong thang máy lại là mộtđại mỹ nữ động lòng người, ta cảm thán đúng là ông trời tác hợp, ta lại gặpđược mỹ nhân mật đường sắc nước hương trời.
Sở Huệ nhìn ta cười gặp lại, nụ cười có chút tà ác, ta sửng sốt một chút, dodự không biết nên tiến vào hay không. Mắt thấy cửa thang máy sắp đóng lại, mỹnhân ra tay như chớp ngăn cửa thang máy lại, nàng nhướn mày gắt giọng: “Cònkhông mau vào đi.”
Thấy ta vẫn chưa bước nào, nàng hừ một câu: “Đừng khiến ta bực bội, ta sẽ gọibảo vệ nói ngươi trộm đồ.”Trộm đồ? Đầu ta run lên, lập tức tiến vào thang máy.
Thang máy đóng lại, trong không gian nhỏ hẹp lập tức tràn ngập mùi nước hoa,ta ngơ ngác nhìn mỹ nhân mật đường ngây ngốc.
“ Ê, ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi cầm những thứ này để làm gì? Có phảingươi cũng giống lão cẩu Chu hay không, thích rình coi người khác?”
Sở Huệ cười rộ lộ ra hàm răng châu ngọc đều đặn khiến ta càng ngẩn người, hoàntoàn không dám nói câu gì. Nếu không phải chiếc hộp lớn che ánh mắt Sở Huệ,nàng nhất định nhìn ra đũng quần ta đã biến thành lều nhỏ.
“ Như thế nào? Sao không nói gì? Không nói thì thôi, không cần phải trừng mắtvới ta như vậy, ta không thích nam nhân híp híp cặp mắt háo sắc nhìn ta.”
Sở Huệ nói móc ta một chút. Ngoài miệng nói không thích ta nhìn nàng chằmchằm, chính nàng lại nhìn chằm chằm vào ta, khiến ta tóc gáy dựng thẳng lên.
Ta vẫn còn đang suy tư trả lời Sở Huệ như thế nào thì thang máy đã xuống đếntầng một. Theo một tiếng“ Đinh” vang lên, ta bỗng nhiên thanh tỉnh, xấu hổcười cười với Sở Huệ, chuẩn bị đi ra khỏi thang máy. Cửa thang máy lập tức mởra, ta thở ra một hơi dài, ta thực hi vọng cửa thang máy vĩnh viễn không mởra.
Ngoài thang máy là một nữ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nàng mặc váy ngắn,tay áo vén cao, dáng đứng thướt tha yểu điệu lộ ra nét ưu nhã đặc biệt đầy vẻphong tình. Nhìn thấy nàng, tâm trạng ta thoáng cái trở nên phức tạp, nàng làmột nữ nhân làm khiến ta thương nhớ, là một nữ nhân khiến ta vừa yêu lại vừahận. Sự xuất hiện của nàng đã kềm chế sức hấp dẫn bức người của mỹ nhân mậtđường. Ta biết sắp có một trận náo nhiệt.
“ Linh Linh, thật là tình cờ.”Sở Huệ đầu tiên phá vỡ sự trầm mặc, nàng mỉmcười với Cát Linh Linh.
“ Đúng vậy a, thật là tình cở. Ta nhớ ngươi đã từng thề vĩnh viễn không tiếnvào kt, như thế nào? Đã coi nó như đánh rắm rồi sao?”
Cát Linh Linh có vẻ rất nóng nảy. Không biết vì sao, sắc mặt của nàng rấtkhông tốt, tuy không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng nhưng sự tiều tụy của nàngkhiến cho người ta thương tiếc.
“ Đúng vậy a, ta đã thề không tiến kt, nhưng vì gặp một nam nhân nên cũng chỉđành phá lệ . Về phần lời thề của ta, ngươi coi như ta đánh rắm được rồi.”
Sở Huệ cười cười, lời của nàng lập lờ nước đôi, có thể dùng trên người Chu CửuĐồng, cũng có thể dùng trên người ta, ta nghe xong đã biết là sẽ thảm rồi. Quảnhiên, Cát Linh Linh bạo nộ. Tinh thần không người tốt dễ khiến người ta phátgiận, nếu như bị thêm chút kích động lập tức vỡ tung. Lúc này Cát Linh có chútthô lỗ. Thông thường, nữ nhân ở nơi công cộng đều tận lực biểu hiện vẻ rụt rè,trừ phi nàng quả thực rất tức giận.
Một đạo hàn quang lăng lệ ác liệt quét trên mặt ta, Cát Linh Linh đột nhiênlớn tiếng gào thét: “ Nàng là vợ La Tất, không phải dạng nữ nhân ngươi cũng cóthể ***ng vào.”
“ Linh Linh tỷ, không phải như ngươi nghĩ, ta không có ***ng vào nàng.”Ta sợhãi, tranh thủ kêu oan . Nhưng Cát Linh Linh không thèm nhìn ta, coi ta nhưkhông tồn tại, ánh mắt nàng chỉ hung dữ chiếu lên Sở Huệ, càng đáng sợ chínhlà Sở Huệ cũng lạnh lùng nhìn Cát Linh Linh. Cảnh tượng như là núi lửa phuntrào gặp bão tố mãnh liệt, không khí áp lực tới cực điểm, ta kinh hãi lạnhmình bước hai chân chuẩn bị chuồn đi.
“ Trung Hàn không có ***ng vào ta, là ta ***ng vào hắn.”Sở Huệ tiếp nhận lời ta,lời của nàng rất trôi chảy, ngay cả ta cũng suýt chút nữa cho rằng nàng đangnói sự thật.
Nàng vừa nói vừa ôm lấy một cánh tay ta: “Chúng ta chỉ là xem tivi thôi mà,chuyện gì cũng không làm. Đúng không? Trung Hàn.”Nói xong, sóng mắt vũ mịtruyền tới, như mộng như ảo, phảng phất như người yêu liếc mắt đưa tình.
