Tỷ Phu Vinh Dự
“Lên xe.” Cát Linh Linh quát lên.
Ta do dự một chút, cuối cùng vẫn lên xe.
“Ông!” động cơ Ferrari lại phát ra âm thanh ông ông đặc biệt. Nhưng lúc này nókhiến ta không hề cảm thấy thoải mái. Ta không dám nói gì, cũng không dám thởmạnh. Trên mặt đã hết đau, nhưng trong lòng buồn bực muốn chết. Cát Linh Linhcũng không nói chuyện với ta, ta dùng khóe quan sát nàng, phát hiện nét mặtnàng lạnh lùng tới cực điểm. Ta cảm thấy thập phần ủy khuất, thầm nghĩ có thểtrách ta sao? Là ngươi nhào về phía trước mà.
“Cũng không thể toàn bộ trách ngươi, là ta không cẩn thận.”
Cát Linh Linh nói chuyện, nhưng ngữ khí lạnh như băng.
Cái gì vậy? Đây là xin lỗi sao? Không giống. Trách cứ sao? Rất giống. Ta vẫnkhông nói lời nào, lúc này ta cái gì cũng không muốn nói.
“Đây là số điện thoại của Phàn Ước, ngươi có đi hay không thì cho người ta mộtcâu trả lời thuyết phục.”
Cát Linh Linh nhét tờ giấy lên người ta. Ta không nói gì, tờ giấy cũng khôngcầm, trong lòng lại nghĩ nhanh về nhà, tắm rửa rồi ngủ một giấc.
Cát Linh Linh hừ lạnh một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa, trong xe là sựyên lặng.
Ferrari chạy như bay trên con đường trống trải, bởi vì tốc độ quá nhanh, mắtta dần dần phóng đại, ta hoảng sợ nói:“Có thể chậm một chút hay không?”
“Nhìn bộ dạng ngươi chẳng có chút phong độ nam nhân, hừ !"”
Cát Linh Linh hừ lạnh một tiếng. Không những không giảm tốc độ mà còn nhấn ga,chiếc Ferrari phóng đi như viên đạn giống bay khỏi nòng súng.
Cây cối, phòng ốc...... tất cả như bay ngược lại, ta sợ tới mức trái tim nhưmuốn tung ra , vội vàng buộc giây an toàn, rống lên:“Chậm một chút! Chậm mộtchút ! Ta sai rồi! Ta sai rồi còn không được sao? Ta mới hai mươi sáu, cònkhông muốn chết.”
Đáng tiếc, lời xin lỗi thành khẩn của ta không thể đổi lấy thương cảm của CátLinh Linh. Nàng vẫn không nói gì, ngay cả lúc quẹo hay qua đèn đỏ cũng khônggiảm bớt tốc độ. May mắn lúc này trên đường rất thưa thớt, bằng không thì tasẽ bị chết rất oan. Nhớ tới những mỹ nữ như Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn cònchưa có cua được đa phải chết, ta sẽ trở thành quỷ oan. Thời khắc nguy hiểm tacòn muốn cua nữ nhân, xem ra sắc tâm đã lan đến xương tủy.
“K-Í-T..T...T” Một tiếng phanh trầm ***c vang lên, xe rốt cục ngừng lại, ngựcta thở hổn hển muốn nôn, sắc mặt trắng bệch .
“Đến rồi.” Cát Linh Linh bỏ một câu.
Ta lấy lại bình tĩnh, quay đầu nhìn vẻ mặt vô sự của Cát Linh Linh, nhịn khôngđược hỏi nàng một câu:“Ngươi có phải bị điên hay không?”
Cát Linh Linh sắc mặt kịch biến, tư lông mày hạ bắn ra hai đạo hàn quang, nànghung dữ chất vấn ta:“Ngươi dám mắng ta bị điên?”
Lời còn chưa dứt, Ferrari động cơ lại khởi động, âm thanh ông ông quen thuộclần nữa vang lên. Ta còn chưa kịp phản ứng, chiếc xe lại lao đi. Lần này CátLinh Linh càng thêm điên cuồng, càng không kiêng nể gì cả. Nhiều lần gia tốc,quẹo vào, thậm chí còn nhiều lần phanh gấp, chỉ sau ngắn ngủn bảy phút, tạimột nơi trên con đường nhựa, một người trẻ tuổi đáng thương phải chịu sự tratấn kinh khủng từng ngụm từng ngụm nôn mửa, phảng phất như là cả thức ăn từ batháng trước. Người bất hạnh này chính là Lý Trung Hàn ta.
Trên con đường cái yên ngoại trừ âm thanh nôn mửa của ta, thì chỉ còn ngheđược một tiếng cười như chuông bạc. Giờ này khắc này, tiếng cười đó vào tai tatựa như là ác ma rên rỉ.
“Ọe...... Ọe......” Ta vẫn còn nôn mửa, đã nôn ra 10 phút, nhưng trong cơ thểta vẫn phiên giang đảo hải như cũ.
“Lý Trung Hàn, ngươi hãy nghe cho kỹ ! Trên thế giới này, kẻ dám mắng ta màkhông bị trừng phạt còn chưa có đầu thai.” Cát Linh Linh đắc ý cười to, nàngrất vui vẻ, ném ra một bao khăn tay, nàng cưỡi chiếc Ferrari nghênh ngang rờiđi.
Ta phẫn nộ nhặt lên một cục đá lên, lung lay đứng lên, dùng toàn bộ khí lựcném về phía chiếc Ferrari đang biến mất. Trong miệng mắng to: “Ngươi là đồđiên, ba tám thối tha, chỉ lát nữa ngươi tông xe đầu vỡ tung tóe như chiếc đầuheo bị đập nát. Ọe...... Ọe......”Ta lại nhổ ra.
Cảm giác như chỉ mới ngủ 10 phút, ta chợt mở mắt ra, trời đã sáng choang. Takhông phải tự nhiên tỉnh , là cái mũi bị chọc ngứa mới tỉnh, chính là có ngườidùng mấy ngọn tóc tinh tế trêu chọc trong lỗ mũi của ta.
“Vừa thăng chức ngươi đã muốn đi muộn hả?”
Trước mắt ta, Tiểu Quân ngồi xổm trên ghế sô pha, hai tay không ngừng vungvẩy, cặp mắt to nháy nha nháy. Ta ngáp một cái, híp mắt nhìn đôi gò trước ngựcmà thầm than: Cô gái nhỏ này đã trở thành tiểu ma nữ câu hồn thế này, hai nămnữa còn không biết sẽ đến cỡ nào? Chỉ sợ sẽ sáng ngang với Cát Linh Linh.
“Ừ, nhắn Tân Ny xin nghỉ cho ta hôm nay, cả buổi nữa.”
Ta cũng không phải người sắt, cảm giác toàn thân đau đớn, hơn nữa còn ngộtngạt khó thở, đầu váng mắt hoa.
“A, không phải Đái thư ký, mà là Tân Ny. Thân mật nhỉ!"”
Tiểu Quân ánh mắt giảo hoạt bắt đầu chớp động.
“Dông dài quá, để cho ca ngủ thêm chút nữa.” Ta lại ngả đầu xuống.
“Không cho phép ngủ, ta còn chưa hỏi xong, hỏi xong mới được ngủ tiếp!” TiểuQuân bất khuất, tính nàng đã muốn thứ gì thì chín con trâu cũng không kéođược. Ta cũng thực bất đắc dĩ, hít sâu một hơi, thở dài:“Chờ ngươi hỏi xong,ca còn ngủ được sao?”
“Ta mặc kệ! Ta chưa hỏi xong, trong lòng vô cùng khó chịu. Để ta khó chịu,không bằng ngươi khó chịu.” Tiểu Quân đắc ý, lớn tiếng ngụy biện.
“Uy, đây là cái đạo lý gì? Tìm sự khoái hoạt trên nỗi thống khổ của người khácsao?” Ta vừa bực mình vừa buồn cười.
“Hoàn toàn trái lại, chính là tạo sự khoái hoạt cho ngươi trên nổi thống khổcủa ta.” Mỗi lần cùng ta tranh cãi, nàng càng nói càng có tinh thần, ta pháthiện mình thực là ngu xuẩn.
“Ta van ngươi. Tiểu Quân đồng chí, có chuyện thì nói nhanh lên, nói xong đểcho ta ngủ.” Ta một nam nhân cao gần hài một mét tám khá to con, thế mà phảicầu xin tha thứ của một nữ hài một mét sáu ba, thật là hoang đường .
“Được, ta hỏi ngươi, tối hôm qua sau khi ngươi đưa Linh Linh tỷ về thì cóchuyện gì xảy ra?” Tiểu Quân hỏi.
Trong đầu ta ông lên“xong roài”, thầm nghĩ chẳng lẽ Cát Linh Linh đem chuyệnta ôm nàng nói cho Tiểu Quân biết ư? Ngẫm lại tuyệt không có khả năng này. Vìvậy ta trấn định trả lời:“Chẳn có chuyện gì cả, ngươi cả ngày chỉ nghĩ ngợilung tung.”
“Hừ, ta đã tính toán thời gian. Ngươi chỉ cần một giờ là có thể đưa Linh Linhtỷ về nhà, vậy mà sau ba giờ mới trở về, trong hai giờ này ngươi làm cái gì?Đi nơi nào? Chuyện gì xảy ra? Mau cung khai chi tiết. Cho ngươi biết, thẳngthắn nhận khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!"”
“Lúc ta trở về ngươi biết?” Ta rất giật mình.
“Hừ! Đương nhiên biết rõ.” Tiểu Quân hừ lạnh một tiếng.
“Tốt, ta thẳng thắn. Ta đưa Cát Linh Linh về nhà sau đó trở lại, đến dưới lầugặp một tên trộm, sau đó ta đuổi theo hắn, chạy hơn mười con phố......” Ta vừangủ vừa biên soạn một câu chuyện.
“Sau đó ngươi tựu quyết đấu với tên trộm, đúng không?”
Tiểu Quân chen lời, nàng thích nhất nói chen vào. Thật không biết nàng là cókiên nhẫn nghe ta nói không, hay là thông minh quá mức?
Ta mở mắt ra một khe nhỏ quan sát Tiểu Quân. Phát hiện Tiểu Quân vẻ mặt giảohoạt, sợ có bẩy rập, ta chỉ đành tiếp tục nói khoác:“Không có, đuổi hai giờ,thấy không kịp đành quay lại .”
“Khoác lác xong chưa? Nếu còn chưa đủ vậy cứ tiếp tục. Bất quá ta nói chongươi biết, nếu như ngươi tiếp tục bịa đặt, vậy ngươi hôm nay cũng không cầnđi ngủ nữa.” Tiểu Quân lớn tiếng cảnh cáo ta.
“Ta nói dối như thế nào?”
Ai, ta thầm thở dài, làm sao lại gặp phải biểu muội như vậy.
“Thẳng thắn được khoan hồng.”
“Ngươi không tin cũng mặc kệ.”
Ta vô lực cúi đầu xuống, bởi vì ta biết nếu như lại nói tiếp, lỗ thủng sẽ ngàycàng nhiều. Bằng sự giảo hoạt của Tiểu Quân, kết quả là lại chính mình càngphải chịu đau khổ.
“Ta đương nhiên không tin! Ngươi nhát như chuột, ngoại trừ háo sắc còn cái gìcũng không dám. Hừ! Bắt kẻ trộm? Ngươi nói ta có thể tin sao!”Tiểu Quân tứcgiận nhìn ta.
“Ca của ngươi mới không háo sắc, ca của ngươi là nam nhân tốt.”
Xem ra Tiểu Quân không hổ là muội muội ta, nàng rất hiểu ta. Ta nhịn khôngđược cất tiếng cười to, cơn buồn ngủ bay hết.
“Nói láo! Hừ, còn nói ngươi không háo sắc? Ta hỏi ngươi, có phải ngươi rấtthích Linh Linh tỷ hay không? Có phải có ý xấu với Linh Linh tỷ hay không?”
Tiểu Quân thả ra một quả quả Boom ngay lúc tâm tình ta buông lỏng nhất lúc,tưởng rằng có thể khiến ta hồn phi phách tán.
“Chớ nói lung tung.” Ta chột dạ nhéo khuôn mặt Tiểu Quân một cái.
Tiểu Quân đẩy ra tay của ta:“Ta nói lung tung? Ngươi là anh ta, ta nhận thứcngươi mười chín năm, ngươi muốn cái gì chẳng lẽ ta không biết? Hừ, ta xem ánhmắt ngươi nhìn Linh Linh tỷ là biết rõ ngươi muốn cái gì? Ngươi cho rằng tathật sự là con heo hả?”
Tiểu Quân xác thực không phải heo, nhưng ta tuyệt đối không thừa nhận, trừ philà người ngu, nếu không dù đánh chết ta, ta cũng không thừa nhận loại chuyệnnày. Bất quá, ta buộc phải thán phục sức quan sát của nàng, càng thán phục ngữkhí kinh người của nàng có phần tương tự Cát Linh Linh.
“Hỏi xong chưa? Hỏi xong thì để ta đi ngủ.” Ta lại gục đầu ngủ say, nhưng tabiết rõ Tiểu Quân nhất định không để yên.
Quả nhiên, Tiểu Quân bắt đầu nỏi giận :“Linh Linh tỷ đã có trượng phu, làngười có gia đình, không cho ngươi phá hoại gia đình người ta. Hơn nữa lần nàyta tiến công ty kt toàn bộ nhờ Đỗ quản lý, ngươi không thể làm chuyện có lỗivới Đỗ quản lý. Ngươi vừa thấy nữ nhân xinh đẹp thì đã híp mắt lại, người khácta không nói , nhưng không cho ngươi đánh chủ ý lên người Linh Linh tỷ.Ta...... Ta tức giận.”
“Này, đồng chí Tiểu Quân, ngươi đừng có mà vừa thấy bóng đen đã nổ súng. Chodù ca ngươi thích ngắm nữ nhân cũng không thể bảo ta đánh chủ ý a? Ai kêu nàngCát Linh Linh xinh đẹp như vậy, ta xem thêm vài lần cũng không phạm pháp a?”
Ta lớn tiếng kêu oan, hạ quyết tâm kiên quyết phủ nhận đến cùng.
“Hừ, ánh mắt ngươi nhìn Linh Linh tỷ chính là bất đồng với nhìn nữ nhân khác,tối hôm qua ta vẫn chú ý ánh mắt ngươi nhìn Linh Linh tỷ, quả thực tựu là dâmtà , nước miếng đều chảy ra . Đừng cho là ta còn chưa hiểu chuyện, ta rất khéotay, tú ngoại tuệ trung, băng thanh ngọc khiết...... Còn có...... Còncó......”
“Ân, còn có rất biết tám.” Rốt cục đến phiên ta chen lời.
“Chúc mừng ngươi Lý Trung Hàn, hôm nay ngươi đừng muốn ngủ .”
Tiểu Quân cười lạnh một tiếng, đôi bàn tay trắng như phấn trút xuống như mưa.Ta cười ha ha, giơ tay ngăn cản. Đột nhiên, tay nàng đánh lên cánh tay tráicủa ta khiến ta đau nhức một hồi, nhịn không được quát to một tiếng. Nghĩ thầmvị biểu muội này từ lúc nào luyện được Thiết Sa chưởng vậy? Đánh người ta đaunhức như vậy.
“Biết đau à nha? Biết sự lợi hại của Lý Hương Quân chưa? Nhìn ngươi về sau còndám nói ta là ba tám hay không? Lý Trung Hàn ngươi mới là ba tám.”Tiểu Quân bộdạng đuổi tận giết tuyệt, quyết không buông tha.
“Ôi, ôi......”
Ta không phải giả vờ, thật sự rất đau, đau đến mức mặt chuyển xanh. Tranh thủthời gian bắt lấy hai tay Tiểu Quân ngăn nàng tiếp tục đánh xuống.
Tiểu Quân đột nhiên kêu to:“Ca, tay của ngươi như thế nào ứ xanh như vậy?Nhanh cho ta xem một chút.”
Nàng bắt lấy cánh tay ta xem xét, đột nhiên kêu sợ hãi:“Đây là làm sao vậy?Ca, ngươi thực cùng người ta đánh nhau ư? Như thế nào lại bị như vậy? Có đauhay không?”
Lúc này ta mới phát hiện cánh tay trái còn có chân trái, thậm chí eo trái đềutím đen, thoạt nhìn có chút khủng bố. Ta đột nhiên nhớ lại vụ ***ng xe tối hômqua, đoán chừng chỗ tổn thương này chính là hậu quả. Tuy đau đớn nhưng ta vẫncảm động, Tiểu Quân vành mắt đã hồng hồng, nhìn ra được nàng quan tâm ta cỡnào. Có Tiểu Quân tha thiết quan tâm, vết thương cũng đỡ rất nhiều. Ta tranhthủ an ủi nàng:“Không có việc gì, hết đau rồi.”
“Ngươi có sao không? Nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Quân khóc thútthít.
“Ca bị ***ng xe.” Ta thành thật trả lời.
“Cái kẻ ***ng ngươi đâu?” Tiểu Quân hỏi.
“Chạy rồi.”
Ta không thể nói thật. Ngẫm lại nữ nhân gọi Hà Phù kia cũng không phải cố ý,huống hồ nàng ta vì nhận lỗi đã đợi ta một giờ. Chỉ bằng phần lương tâm kia,ta tất nhiên sẽ không truy cứu, càng không thể nói tên nàng cho Tiểu Quân.
“Chạy rồi? Đúng là một kẻ không có lương tâm, đồ rùa đen vương bát đản, tênhỗn đản này nếu ***ng phải ta, ta nhất định...... Nhất định......”
“Ừ...... Ta biết rõ, Tiểu Quân nhất định sẽ giúp ta đánh hắn răng rơi đầyđất.”Ta hướng Tiểu Quân giơ ngón tay cái lên.
“Phụt.” Tiểu Quân nhịn không được bật cười. Nàng cười ngặt nghẽo đến rơi cảnước mắt, hai tay xoa xoa như bôi lên mặt, thật chẳng khác gì một tiểu hài tửbướng bỉnh. Bất quá, ta rất thích sự hồn nhiên của nàng.
“Ha ha......” Ta cũng bật cười theo.
“Bị ***ng thành cái dạng này rồi mà ngươi còn cười được.”
“Sợ cái gì, có Tiểu Quân bên người ta, tổn thương nghiêm trọng cỡ nào ca cũngchấp hết.”
Ta nheo lại con mắt, bởi vì có vài giọt nước mắt nhỏ xuống trước ngực TiểuQuân, vừa vặn rơi lên địa phương nhô lên kia.
“Nói bậy bạ gì đó? Thương thế còn chưa đủ nghiêm trọng à? Ngươi còn muốn nặnghơn ư? Ngươi là heo à? Hừ, may mắn không có bị thương ở mặt. Bằng không chờngươi biến thành người quái dị, cái gì Tân Ny, còn cả Dương Anh nha, ai cũngkhông để ý tới ngươi, không muốn ngươi rồi.“Tiểu Quân vẻ mặt nghiêm túc.
“Ca không sợ, du ca biến thành người quái dị không ai muốn, ca còn có TiểuQuân. Tiểu Quân sẽ không thể không để ý tới ta, Tiểu Quân nhất định sẽ chiếucố ca ca, đúng không?”Ta cố tình hỏi thăm.
“Ta mới sẽ không chiếu cố cái đầu heo như ngươi......”
“Uy, thật uổng công ca đối tốt với ngươi như vậy.”
“Vớ vẩn, ngươi tốt với ta mới là lạ, ngươi rõ ràng chỉ biết khi dễ ta.”
“Ta như thế nào lại khi dễ ngươi vậy?”
“Ngươi thường xuyên gãi ngứa người ta, đó chính là khi dễ còn gì.”
“A, ngươi đã không có ý định chiếu cố ca , vậy thì đừng trách ta tâm ngoan thủlạt .”
Nói xong, ta liền như diều hâu vồ gà con ôm Tiểu Quân nhày lên ghế sô pha, haitay tiến vào hai bên sườn.
“Ai nha, ngươi tại sao lại đến...... A...... Cứu mạng nha......”
Tiểu Quân hai tay cuồng múa loạn, toàn thân uốn éo, trên ghế sa lon gối đầu bịnàng đá bay ra xa. Tiểu Quân chẳng những dốc sức liều mạng phản kháng, nàngcòn giảo hoạt đánh lên cánh tay trái bị tổn thương của ta. Nhưng ta há có thểđể cho Tiểu Quân như ý? Ta cắn chặt răng, chịu đựng đau nhức kịch liệt cù vàonách nàng.
Ta biết rõ không được bao lâu, Tiểu Quân sẽ đầu hàng.
“Ha ha...... Ta...... Ta đầu hàng á.... Cứu mạng...... Ta đầu hàng, ta đầuhàng......” Tiểu Quân cười đến mặt mũi ửng đỏ, mái tóc phiêu tán, sức chống cựcàng lúc càng giảm.
Dù Tiểu Quân lớn tiếng cầu xin tha thứ, ta cũng không buông lỏng tay, tiếp tụcgãi nàng nách.
“Ha ha...... Ta sai rồi, cứu cứu ta đi ! Ca...... Ca...... Tiểu Quân sairồi...... Ha ha......”
“Biết sai chưa?” Tay ta ngừng lại.
“Biết...... Biết rồi.” Tiểu Quân rúc vào ta trong ngực, từng ngụm từng ngụm màthở hổn hển.
“Biết sai rồi thì phải xuất ra thành ý để xin lỗi.” Ta hớn hở đưa ra điềukiện.
“Đúng...... Thực xin lỗi...... Ta...... Ta về sau...... Về sau sẽ nghe lời.”
Tiểu Quân trở nên ôn nhu , tiếng nói yêu kiều ỏn ẻn, khiến xương cốt ta mềmnhũn.
“Đây không phải thành ý. Ta muốn chính là thành ý, hiểu không? Thành ý.” Ta ámchỉ cái gì đó.
“Thành ý gì?” Tiểu Quân không kịp phản ứng.
“Cho ta sờ sờ.” Ta nhịn không được, híp mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực lớn củaTiểu Quân.
“Ngươi dám? Ta mách cha ta !"”
Tiểu Quân lập tức phản ứng, nàng mở to hai mắt nhìn ta, sau đó chuyển ra ghế.
“Không cho ta sờ, ta tiếp tục gãi ngứa.” Ta giả vờ vung vẩy hai tay đe dọa.
“Ô......” Tiểu Quân một kế không thành lại có kế khác, cái miệng nhỏ nhắn chulên, ô ô khóc lóc, nhưng chỉ là khóc khan, nửa giọt nước mắt cũng không có.
“Khóc? Khóc thì càng phải gãi ngứa.”
Ta cũng không thương tiếc, càng sẽ không mắc lừa. Cười lạnh một tiếng, hai taylần nữa trượt đến hai bên sườn Tiểu Quân.
Tiểu Quân quá sợ hãi, gấp đến độ kêu to:“Ai nha...... Cho sờ mà......”
Ta nở nụ cười gian trá. Nhìn xem Tiểu Quân điềm đạm đáng yêu, ta có chỗ khôngđành lòng, nhưng chứng kiến bộ ngực cao ngất kia, chút đồng tình đã bị ném rachín tầng mây.
Tiểu Quân bị ta ôm vào trong ngực, hai chân của nàng giạng ra đặt trên thânthể ta, đây lại là một tư thế rất khiến người ta hiểu lầm. Mặt nàng dựa vào bờvai ta, không ngừng thở dốc, khi ngón tay ta tiếp xúc da thịt nàng, nàng càngkhông ngừng run rẩy. Tay phải của ta lần theo rốn nàng, từng chút từng chút màsờ lên. A, cả áo ngực đều không có, cái này giảm đi không ít phiền toái, tathoáng chốc đã có thể tiến đến mục tiêu. Khi ta bắt được hai quả nhũ thịt rắnchắc, ta thoáng chốc trở nên cứng ngắc. Ta thề hai cái đồ vật co dãn mười phầnnày là đồ chơi tốt nhất trên thế giới. Ta lần nữa xoa nắn, kích động thiếuchút nữa muốn đi tiểu .
“Tiểu Quân, cho ca nhìn xem.”
Ta nhẹ nhàng xoa nắn điểm hồng nhô lên. Tiểu Quân không trả lời, nàng nhắmchặt hai mắt, khuôn mặt càng lúc càng đỏ.
Không trả lời chính là ngầm đồng ý. Ta kích động vạn phần. Lần trước là sờtrong điều kiện tối như bưng, lần này lại có thể quang minh chính đại mà xem,ta có thể không kích động sao?
Ta nhẹ nhàng xốc áo nhỏ lên, thực sợ Tiểu Quân lại đột nhiên đổi ý. Vạn hạnhTiểu Quân chỉ thở dốc, không có ý tứ ngăn lại. Rốt cục, ta nhìn thấy một tuyệtphẩm khiến ta hoa mắt. Ah, đây là quả đào của Tiểu Quân sao? Thật xinh đẹp, tasợ hãi thán phục, thật là một vẻ đẹp hoàn mỹ không tỳ vết. Ta không có nửađiểm do dự, liền ngậm vào quả đào hồng thơm ngát.
“Ư.”
Tiểu Quân ừ nhẹ một tiếng, vô ý thức mà rụt thân thể lại. Ta dán chặt lấy TiểuQuân, hàm răng nhẹ nhàng cắn lên, Tiểu Quân như bị điện giật, còn muốn luinữa. Lần này, ta không có cho nàng lui, cánh tay trái xiết chặt, Tiểu Quân ưmmột tiếng, lại tựa vào trong ngực ta. Nàng mở mắt, trên mặt giống như giận màkhông phải giận. Ta lập tức tâm thần kích động, như thiểm điện hôn lên môi đỏmọng của nàng.
“A....”
Tiểu Quân cắn chặt hàm răng, lại không có né tránh, cũng không cách nào nétránh. Ở trong ngực ta, thân thể nàng giống như bông. Ta mút lấy bờ môi nàng,chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, hô hấp muốn đình chỉ.
“Tiểu Hương Quân, hôn môi không phải như thế, phải lè lưỡi ra.”
Tiểu Quân cắn chặt hàm răng khiến ta không cách nào đưa vào. Bất đắc dĩ, tachỉ có thể hướng dẫn nàng, vừa nói ra lập tức hối hận.
“Hừ, ta không có kinh nghiệm như ngươi.”
Tiểu Quân trừng ta, muốn kéo áo xuống.
Ta thấy vậy liền sốt ruột, cũng mặc kệ mọi việc, lại ôm sát Tiểu Quân, hôn lênmiệng nàng. Năm ngón tay khẩn trương, vân về nhũ thịt no đủ nhiều lần, khiếnTiểu Quân rên lên hừ hừ liên tục, chiếc miệng khép chặt rốt cục đã hé ra. Tathừa cơ xông vào, mút lấy đầu lưỡi thơm tho.
Đây là một cái nụ hôn dài, Tiểu Quân theo lúc đầu chống lại nhưng cũng dần dầnthuận theo. Ta rốt cục minh bạch nữ nhân muốn học hôn môi kỳ thật chỉ đơn giảnnhư là ăn cơm vậy, căn bản không cần dạy nàng. Hôn môi đơn giản, nhưng muốnlàm một số chuyện khác có lẽ không đơn giản. Cho dù ta suy nghĩ vô số lần thếnhưng cũng không dám lướt qua lôi trì nửa bước. Dục vọng như một nồi dầu đốtlên càng lúc càng dày vò ta, dương vật vươn lên cứng ngắc lại không có chỗđộng thủ.
Ta phát hiện, Tiểu Quân cũng đã xảy ra một ít biến hóa. Nàng chẳng những uốnéo thân thể, bờ mông nhỏ còn hoạt động không ngừng, ma sát liên tục với câycôn vừa nóng lại vừa cứng của ta.
“Tiểu Quân, cởi quần áo ra đi.”
Ta biết rõ mình đang từng bước một đi về ranh giới cấm kị, nhưng ta không sợhãi. Ta chỉ lo lắng Tiểu Quân sẽ phản đối đúng lúc này, nếu thực sự xảy ra, tachỉ có thể lập tức đình chỉ. Thật bất ngờ, Tiểu Quân lại ngầm đồng ý, ta vừamừng vừa sợ, lần nữa nâng lên áo nhỏ sau lưng lên.
Khi dần dần bỏ chiếc áo ra, ta phát hiện dưới nách Tiểu Quân không có một cọnglông nào. Chẳng lẽ Tiểu Quân cạo lông nách? Ta tuyệt đối không tin. Nhưng nếunhư Tiểu Quân vốn đã không có lông nách thì nàng chính là cực phẩm trong cựcphẩm. Bởi vì điều đó chứng minh dưới nách nàng tuyến mồ hôi không phát triển,nữ nhân như vậy, trên người có rất ít mùi vị khác thường. Trách không được, tacuối cùng cảm thấy Tiểu Quân không bôi nước hoa mà cũng có mùi thơm động lòngngười. Ta rất kinh hỉ, có lẽ là dì, dượng ta có linh cảm mới đặt một cái têncó ý nghĩa như vậy cho nàng. Trong lòng âm thầm hét lớn, Lý Hương Quân, ca yêungươi.
“Nhìn đủ chưa?”
Tiểu Quân mở mắt, phát hiện ta ngơ ngác nhìn nàng, nàng ngượng ngùng nhắm mắtlại. Ta đương nhiên không bao giờ xem đủ, càng không có sờ đủ, chẳng nhữngkhông sờ đủ, ta còn muốn thể nghiệm cảm giác thân mật da thịt với Tiểu Quân.Ta cũng cởi bỏ áo lót, lỏa lồ ra cường tráng ***g ngực.
“Ca, ngươi...... Ngươi muốn làm gì vậy?”
Tiểu Quân phát hiện khác thường, nàng mở mắt to xinh đẹp, phát hiện đã thântrên đã bị lỏa lồ. Nàng không dám nhìn ánh mắt ta, mà khẩn trương mà chằm chằmvào bộ ngực của ta. Ta đoán có lẽ đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy ***g ngựcnam nhân thành thục gần như vậy.
“Không có...... Không làm gì mà, ca cảm thấy nóng.” Ta ôm bờ eo thon bé bỏngdán vào ngực mình.
“Ca, chúng ta...... Chúng ta không nếu làm á!” Tiểu Quân cúi đầu mãnh liệt daođộng.
“Không làm, không làm thì để cho ca ôm ngươi thêm một cái.”
Ta chăm chú ôm ghì lấy Tiểu Quân, hai bầu ngực đè lên ngực ta, cảm giác thựcsự quá tuyệt. Dương vật của ta sung huyết cực độ, cứng rắn muốn nổ tung.Thoáng đem Tiểu Quân bờ mông giơ lên, ta lại không tự chủ được mà ướn lên,dương vật đúng là tiếp xúc vùng cấm giữa hai chân nàng.
Không khí tràn ngập sự quái dị, Tiểu Quân cũng không nói gì nữa, tựa hồ đangchờ đợi cái gì đó. Bờ mông nàng đột nhiên ép xuống, cùng dương vật ta kịchliệt ma sát lần thứ nhất. Ta vô ý thức lại thúc lên, cảm giác đội lên chỗ lõm.Tiểu Quân đột nhiên nghẹn ngào một tiếng, hai tay ôm thật chặt cổ của ta,trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ mất trật tự.
Một cổ nhiệt lực xuyên thấu qua quần nhỏ nàng ngắn truyền đến hạ bộ của ta,móng tay nàng thoáng cái cắm sâu vào bả vai ta. Ta nhẹ nhàng xoa núm vú TiểuQuân, nhỏ giọng hỏi:“Tiểu Quân, làm sao vậy? Có phải rất khó chịu hay không?”Hỏi xong, ta lại muốn cười, nghĩ thầm nếu như khó chịu Tiểu Quân đã sớm chạyrồi.
Tiểu Quân không nói lời nào.
Ta lại hỏi:“Có phải đi tiểu rồi hay không?”
“Ừ.” Tiểu Quân dùng cái mũi hừ một cái.
“Nước tiểu nhiều không?” Ta hỏi.
“Không biết.” Tiểu Quân lắc đầu.
“Cho ca nhìn xem.” Cũng không biết tại sao ta phải xem, có lẽ những thứ bàitiết thần thánh kia hấp dẫn ta.
“Ca......” Tiểu Quân nhíu mày, ỏn ẻn trách móc một câu.
“Không muốn cho ca xem thì thôi. Ngươi ngàn vạn lần đừng nóng giận, ca chỉ làsợ ngươi cảm lạnh, cảm lạnh sẽ bị ốm. Tốt nhất là cởi cái quần ướt ra.”
Trong nội tâm của ta thình thịch trực nhảy, lấy cớ cũng quá bỉ ổi đi! Trờinóng sẽ cảm lạnh, có khả năng sao?
“Ta...... Ta muốn lên toilet.”
“Đi toilet làm cái gì?”
“Đương nhiên là đi tiểu rồi, ngươi tưch không biết xấu hổ nha! Cái này cũngmuốn hỏi?”
“Ngươi không phải mới vừa tiểu rồi sao?”
“Vừa rồi...... Vừa rồi......”
Tiểu Quân cực kỳ lúng túng, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng cái vừa đỏ ửng. Thấy tacười cười, nàng khẽ cắn môi:“Ca, ngươi thật sự rất xấu.”
Ta cười xấu xa:“Dù sao đi tiểu cũng phải cởi quần, không...... Không bằngtrước tiên ngươi cởi quần ra đã.”
Nói xong, tay ta sờ lên mông Tiểu Quân.
“Không cởi, ngươi cho rằng ta không biết à! Ngươi muốn đồ lót của người ta, hừ!"”
Tiểu Quân bắt được tay của ta.
“Đã biết, đưa một cái cho ta là tốt rồi.”
“Không cho, ngươi đã trộm một cái, đừng cho là ta không biết.”
“Không ăn trộm sao được? Hiện tại không ăn trộm tương lai không có cơ hộitrộm.”
Không biết vì cái gì, nhìn Tiểu Quân ta có chút buồn vô cớ. Mắt thấy Tiểu Quântừng ngày dần trở nên thành thục, ta thật lo lắng có một ngày Tiểu Quân sẽ rờixa ta. Ai, ai kêu Tiểu Quân xinh đẹp động lòng người như vậy?
“Ca...... Ngươi nói chuyện ê ẩm .”
Tiểu Quân nhạy cảm phát giác ngữ khí ta nói chuyện có chút quái dị, nàng sâukín nói cho ta biết:“Kỳ thật, ngươi muốn, ta...... Ta sẽ cho ngươi .”
Hả? Những lời này có ý tứ, tựa hồ có hàm nghĩa đặc biệt. Ta thoáng cái lêntinh thần , là muốn cho quần, hay là thứ khác cũng sẽ cho? Có lẽ cả hai đều cókhả năng.
“Thật sự? Ca muốn cái gì cũng cho?” Ta nheo lại con mắt.
“Cũng không nhất định, phải xem ngươi muốn cái gì.”
Tiểu Quân lại lộ ra giảo hoạt dáng tươi cười.
“Ca muốn...... đồ lót của ngươi.”
“Chờ ta giặt sạch rồi đưa cho ngươi.”
“Ca muốn không có giặt rửa qua, giặt rồi thì còn không bằng ta đi cửa hàng muamột cái về.”
