Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Truyện tình cô láng giềng

Chương 13



12. Không trọn vẹn, nhưng nhớ đời

Đón em lúc 11h đêm hơn, e lên xe ánh mắt long lanh đầy tình yêu, đưa tay vuốt má

E: a chờ e lâu ko, yêu anh quá

Mình: nhớ những lúc này để lúc dỗi nhau thì nhớ nhá

E: em lấy lá nếp, mai e nấu xôi a ra ăn sáng với e nhé

Đưa e sang quán, về đi ngủ với lời hẹn ăn sáng với e

7h30′ sáng gọi e

Mình: e dậy chưa

E: a ra luôn đi, e nấu xôi chờ a rồi

Ra ăn với e, lần đầu trong đời thấy 1 bát xôi ngon vậy, xôi ngon, lại được ăn cùng người mình yêu thật hạnh phúc, có lẽ e cũng vậy, ánh mắt, giọng nói e mình cảm nhận được 1 tình yêu thật lớn, xong xuôi nhờ e nhổ tóc bạc cho mình, quán e vách kính, cửa kính, được che chắn bằng tủ hàng của e, nửa kín nửa hở, ngồi để e nhổ tóc mà tay chân cứ muốn chạy lung tung, loanh quanh bàn tay mình đã đặt lên cặp đào tiên của e, thật mềm mại, ấm ấm, mân mê 1 lúc mình cởi 1 cúc áo giữa và rúc đầu vào bú, bên trái, rồi bên phải… chỉ phút chốc núm đã cứng, thằng e thì đã thức đòi quyền lợi

Mình: a bú của e rồi, giờ e bú của a đi ko thiệt

E: sao a khôn thế

e cười âu yếm

Mình: nãy a bú cho e, giờ e bú cho a thì mới công bằng chứ

E: không

Mình ko nói gì, đứng dậy kéo khóa quần lôi ông em ra, e mồm nói ko, nhưng khi nhìn thấy thằng e mình thì bất ngờ tợp lấy thằng bé, e gục đầu, đảo lưỡi, chưa đầy 1′ mình liếc mắt ra sân, ôi trời, thấy bóng xe máy, vội rút thằng bé ra cho vào quần, ko cả kịp kéo khóa quần, chỉnh quần áo, vội vàng ngồi xuống ghế, vì khách của e đã vào tới cửa, e thì thầm

E: a kéo khóa quần lên chưa

Mình: chưa

E: làm thế nào bgio

Mình: cứ bình tĩnh

Mình lấy hay tay ôm bụng, để che đi, đợi khách vào ghế mới đưa tay đóng cúc comple, rồi đứng dậy chào e ra xe, mà ko ngẩng mặt lên được, vì sợ hàng xóm thấy đũng quần khóa chưa kéo mà quần sịp lòi ra ngoài … lên xe mới kéo khóa quần lên. Hú hồn mà sẽ là 1 kỉ niệm nhớ đời

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...