Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 77



"Lạc tiên sinh , cám ơn ý tốt của anh , nhưng mà đã có người tới đón tôi rồi!" Vũ Nghê cầm ví da , vẫy vẫy tay ra dấu hẹn gặp lại !

"Vũ Nghê , em ngày càng xảo quyệt !" Hắn lắc lắc đầu cười , trong đầu suy ngẫmngắm nhìn bóng dáng quyến rũ của cô dần dần biến mất trong tầm mắt

A. . . . . . Phó Vũ Nghê , bất kể em có đạo đức giả thế nào , thì sớm muộn gìem cũng là của tôi !

Lạc Ngạo Thực về đến nhà cũng đã là 10 giờ đêm , hắn liền đi vào phòng khách .Nhất thời cái trán bóng loáng không khỏi nhíu lại , trên mặt của hắn xuất hiệnmấy cái nếp nhăn theo thời kỳ tuổi tác

Ánh sáng màu sáng của viên gạch trên mặt đất phủ đầy túi bánh snack , mấy chaicoca cola nằm hỗn độn trên bàn

Âm thanh ẩu đả phát ra từ máy tính pha lẫn tiếng cười ha ha , có thể hình dungra một bầu không khí đẫm máu đầy bạo lực !

Một cậu bé ngồi trên thảm len , hai tay đập vào bàn phím , động tác rất linhhoạt , mắt nhìn chăm chú vào màn hình Computer . Khuôn mặt nhỏ nhắn không chútthay đổi.

Bà Vương đứng ở một bên , liếc nhìn cậu chủ nhỏ , bày tỏ thái độ ‘không cóbiện pháp’

Lạc Ngạo Thực đứng trong đại sảnh nhìn chằm chằm bóng lưng kia thật lâu , sauđó mới mặt lạnh nghiêm túc thấp giọng ra lệnh : "Ngay bây giờ , con lập tứctắt cái Computer , trở về phòng tắm , ngủ mau !"

"Đợi con thêm một chút đi mà , nhiệm vụ còn chưa có làm xong , bây giờ tắtkhông được !" Cậu oắt con kia ngay cả đầu cũng không thèm quay lại , giọng nóikhông tốt lắm , rõ ràng không muốn bị người khác quấy rầy

Sắc mặt Lạc Ngạo Thực đen hơn , bước nhanh về phía cậu bé "Lạc Dật , muốn chalặp lại lời nói đó đúng không ?!"

Giọng nói của hắn uy nghiêm xen kẽ tức giận , cậu bé kia quay đầu lại , liếchắn một cái , hai lông mày đen dày nhíu lại tỏ vẻ không phục . Nhưng mà đứatrẻ kia biết rằng mình quá nhỏ , so với vóc dáng của Lạc Ngạo Thực mà nói ,thì nó thua xa ...a..a...aaa . Vì vậy nó chỉ biết dùng hành động không muốnkhuất phục cha mình bằng cách nhìn ngược lại

Đôi môi đỏ tươi cong lên , sau đó lại nhanh chóng hoạt động con chuột . Khithấy điểm kinh nghiệm bị tuột xuống , khuôn mặt nhỏ nhắn kia không khỏi đaulòng

Cậu bé khép Computer lại , từ trên thảm ngồi dậy , hướng về phía Lạc Ngạo Thực, trong nháy mắt lòng bàn chân nhỏ bé đen xì kia ấn lên đôi chân to bự gấp mấylần mình

Lạc Ngạo Thực chau mày chặt hơn , cảm giác muốn đánh người sôi trào trong cơthể hắn . Nhưng là hắn một mực chịu đựng , không có bộc phát

"Cha , trở về nhà không cần đối với con hung dữ như thế , có được hay không ?!Như vậy làm sao để lại cho con cảm nhận ';nhà'; là một nơi ấm áp chứ ?! Con làcon của cha , chứ không phải là cái thùng cho cha trút giận à nha !" Cậu béđứng trước người hắn , ngẩng mặt lên , oan ức nói . Một đôi mắt sáng ngời ngấnlệ đến động lòng người

Biết rõ đây là màn đóng kịch quen thuộc , nhưng vẫn khiến tính tình Lạc NgạoThực dịu xuống.

Hắn xoa đều Lạc Dật , sau đó chỉ vào viễn cảnh trong phòng khách "Cha đã nóibiết bao nhiêu lần , có thể ăn vặt , nhưng không thể tùy tiện ném bừa bãi nhưthế kia . Nước ngọt có thể uống..., nhưng phiền con không cần để nó ngã trênmặt đất . Game có thể chơi , nhưng phải xem giờ giấc , hiện tại mấy giờ rồi ,biết không ?! Giờ này còn chưa lên giường ngủ ?!"

Lạc Dật run bả vai , mở tay ra "Cha , con xin lỗi . Lần sau con sẽ chú ý . Chỉlà cha à , cái Game Online này , đa phần là người ta thường chơi vào buổi tối, cho nên. . . . . . yêu cầu này có thể nới rộng một chút không ?!"

Lạc Ngạo Thực không nói gì , dùng ánh mắt trầm lắng nhìn con trai mình . LạcDật bướng bỉnh dần dần thu lại vẻ tinh nghịch , le lưỡi một cái , giống nhưmột con cừu nhỏ , ngoan ngoãn nhào tới trên người của Lạc Ngạo Thực "Cha , chađừng giận con . Con nhớ kỹ rồi , lần sau tuyệt đối sẽ không như vậy nữa !"

Lạc Ngạo Thực dùng bàn tay to khéo léo ôm Lạc Dật lên , hướng lầu đi tới"Không cần nịnh bợ cha , không thể có lần sau , biết không ?!"

"Yez sir !" Lạc Dật sảng khoái đáp , đặc điểm lớn nhất của hắn chính là thừanhận sai lầm rất thành khẩn , dạy mãi không sửa được . Ừ ~~ ai bảo hắn khôngcó mẹ chứ , hắn giống như là ‘có mẹ sinh , mà không có mẹ nuôi’ , thành ra sắptrở thành cậu bé xấu xa rồi !

Không có mẹ , không phải nên ‘hư’ một chút sao ?! Nếu không làm thế , thì làmsao Lạc Ngạo Thực quan tâm đến hắn chứ

Hắn không biết mùi vị của mẹ là gì , sẽ ngọt ngào lắm ư ?! Hay là đau xót ?!Ai da ~~ bao giờ hắn mới cảm nhận được mùi vị của người mẹ đây ?! Bao nhiêu làchuyện phải đối mặt . Đều là do cha hắn quá vô dụng , đem mẹ vứt bỏ đi , lạicòn không chịu cưới người phụ nữ khác nữa chứ . Cũng vì điều này mà cho đếngiờ hắn vẫn không biết được , ';mẹ'; là người như thế nào !

"Cha , rốt cuộc thì lúc nào cha có thể làm cho mama trở lại ?!" Sau khi tắmxong , Lạc Dật mặc một bộ đồ có in hình con mèo , rồi nhảy lên giường lớn ,giống như con khỉ liền chui vào cái chăn màu lam đậm

Đôi mắt sáng ngời cùng dáng vẻ đẹp trai , chỉ cần nhìn thôi cũng biết là ruộtthịt , không thể nào hoài nghi được

Lạc Dật có khuôn mặt cùng ngũ quan rất giống Ngạo Thực . Lông mi dày đậm trênánh mắt hẹp dài , sống mũi thẳng đứng cộng với cánh môi mỏng đỏ , nhìn vào cóvẻ đẹp tà ác y như hắn , tương lai tuyệt đối là một người phong lưu . Chỉ làcặp lông mày giữa trán của Lạc Dật nếu so với Ngạo Thực thì có vẻ tinh tế hơn

Mặc dù hắn năm nay chỉ có sáu tuổi , nhưng là tất cả các trưởng bối , từ chúbác , cô dì , đến cả giáo viên trường học cũng nhất trí cho rằng , trong tươnglai Lạc Dật sẽ là ‘thảm họa của đất nước'; , một người đàn ông đa tình số 1 ,khiến đông đảo các cô gái điên cuồng (Đúng là sự kết hợp của trai đẹp gái xinh---> nên mới ra được thằng nhóc này )

Thật ra thì ~ bây giờ ở trường học cũng đã có nhiều cô bé đánh nhau vì hắn ,sau đó oa oa khóc lớn đi tìm giáo viên ! Đối với những việc này , Lạc Dật chỉxì mũi coi thường , thật là một đám nữ sinh ngu ngốc

Tại sao bọn họ lại không hiểu chứ ?! Hắn sẽ không kết bạn cùng một nữ sinh ,càng nhìu bạn hữu , thì sẽ càng có khối trò để chơi . Chẳng hiểu sao bọn họlại muốn đánh nhau vì hắn , mọi người sống trong hòa bình không phải tốt hơnsao ?!

"Cha , cha nói đi ?! Rốt cuộc là khi nào cha mới cho người ta có được mama đây?! Bất kể là mẹ ruột , hay là mẹ ghẻ , dù sao cũng phải có một chứ ?! Con bâygiờ đã sáu tuổi rồi , hiện tại mà không có mẹ , về sau con sẽ không cần nữa !"Sáu tuổi , vẫn là một cậu bé , như vậy thì có thể nũng nịu ở trong lòng mamarồi , thỉnh thoảng lại được mama hôn

Còn một điều quan trọng nữa , khi cha hung hăng với hắn , thì cũng có ngườibênh vực , ít ra thì để hắn làm xong nhiệm vụ , rồi mới tắt Computer chứ !(Suy nghĩ của đứa trẻ 6 tuổi , tin không trời ".....")

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...