Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Lạc Ngạo Thực đem người say đến đứng không vững ném vào trên giường lớn trongphòng VIP
Tinh thần của Tưởng Vũ Hàng như muốn tan rã , mơ hồ không rõ , huơ tay múachân cũng không biết là hắn đang nói cái gì.
Vũ Nghê đi tới , cố ý không có khóa cửa phòng tươi cười nói :"Cám ơn Lạc tổnggiám đốc . Ở đây có tôi chăm sóc hắn là được rồi , chuyện còn lại cũng khôngcần phiền đến anh !"
Vũ Nghê đứng ở bên cạnh cửa , dùng giọng điệu lễ phép cảm tạ , thuận tiện xinhắn rời đi
Lạc Ngạo Thực giống như giả vờ không thấy ...nặng nề thở ra một hơi , xoayngười nhìn Vũ Nghê "Anh có chút khát , em có thể lấy cho anh một chai nướckhông ?!"
Đã là phòng VIP thì đương nhiên phải có đầy đủ mọi thứ , nếu để phục vụ đưatới , như có vẻ làm điều thừa . Dù sao cũng là do hắn mang giúp Tưởng Vũ Hàngvào phòng , dù cho thân phận của cô có là bạn gái hoặc nhân viên của Tưởng VũHàng , thì cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của hắn . Liếc nhìn cửa phòng đangrộng mở , Vũ Nghê đi về phía tủ lạnh.
Nhìn thấy cô đang từ chỗ này đi qua hướng bên kia , ánh mắt Lạc Ngạo Thực chợtlóe lên , môi mỏng đồng thời nâng lên
Trong lòng của Vũ Nghê có chút phòng bị , động tác tương đối lưu loát , cầmlấy một chai nước suối ——
‘Cạch’ , trong phòng lúc này vang lên tiếng động khóa cửa
Vũ Nghê cảnh giác xoay người , còn chưa kịp phản ứng , cô đã bị một sức lựcphủ lấy quanh mình
Một hương vị quen thuộc lập tức tràn ngập hơi thở của cô "Lạc Ngạo Thực , anhbuông tôi ra !" Cho dù trước mắt cô chỉ có chiếc áo sơ mi màu trắng , nhưng côvẫn biết được mình bị người nào ôm lấy.
"Ha ha , giọng điệu của em rõ ràng là đang lạnh nhạt với anh . Anh nói này ,dù như thế nào chăng nữa , thì chúng ta cũng đã chung đụng một tháng , làmchồng của em được hơn một năm , tại sao em lại có thể triệt để quên anh đây?!" Bằng vào ưu thế của phái nam , hắn từng bước từng bước áp cô vào trong góc
"Nếu anh không đề cập đến chuyện này , tôi gần như không thể nhớ nữa đấy . Anhcũng đã nói , chúng ta bây giờ đã ly hôn , cũng chưa từng có quan hệ . Lạctổng giám đốc , xin anh đừng làm điều vô lại lưu manh ở đây , buông tôi ra mau!" Cô dùng sức đẩy ngực của hắn , Gương mặt má lúm đồng tiền trở nên lạnh băngngẩng lên phía trên
"Vô lại lưu manh ?!" Hắn đè thấp gương mặt , nở lên nụ cười lạnh lùng "Ừ ,phải rồi . Nữ phát thanh của đài MBS đúng bảy giờ rưỡi tối mỗi ngày , sẽ xuấthiện trên màn hình tivi , dùng giọng nói dịu dàng thông báo tin tức cho ngườidân . Đương nhiên là đang dụ dỗ một số nam giới như chúng tôi ——"
"Anh im đi , mau buông tôi ra !" Cô ghét nhất là có người bôi nhọ công việccủa mình , đặc biệt là cách hắn dùng những từ ngữ ghê tởm đó
Lạc Ngạo Thực dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ vào lỗ tai của Vũ Nghê , đồng thờiđem một lớp khí hơi nóng thổi vào trong tai cô . Hắn hiểu rõ nhất , đây là nơinhạy cảm nhất của cô
Quả nhiên vành tai đáng yêu kia so với trước còn đỏ hơn rất nhiều "Cảm thấyanh nói khó nghe ?! Ha ha , khi anh đi tới thành phố này , đã từng tham giamấy mô hình tụ họp nhỏ . Cho dù là trong giới kinh doanh hay là quan chứcchính phủ , khi uống rượu mà nói về phụ nữ , mọi người đều luôn nhắc đến em !"Vì lời lẽ dâm đãng của những kẻ kia , mà hắn phải tìm người đánh mấy gã đó mộttrận . Hơn nữa , còn tùy tiện đánh rớt chức của bọn họ . Chỉ là hắn không cóđem toàn bộ câu chuyện kể hết
Lời của hắn làm cho Vũ Nghê nhất thời khó chịu , cô thế nào lại không hiểu ẩný của hắn chứ . Một đám đàn ông say rượu thì có thể bàn luận gì về vấn đềchính trị , kinh tế chứ ?!
"Lạc tổng giám đốc , hiện tại tổng giám đốc của tôi đã say , nếu như anh muốnbàn về chuyện hợp tác , thì phiền anh hôm nào gặp mặt vậy !" Một lòng muốnđuổi hắn đi , cho nên Vũ Nghê không thèm khách sáo
"A. . . . . . Các người vẫn chưa kết hôn , thì làm thế nào mà em lên được vịtrí như ngày hôm nay đây ?!" Hắn châm chọc hỏi . "Thật lợi hại , em vậy mà vẫncòn hấp dẫn nhiều nam nhân khác . Nhất là ngày nào em cũng xuất hiện lẳng lơtrên đài truyền hình . Lại có thể khơi dậy lòng ham muốn của anh , em quả làgiỏi đấy !"
Chợt một tay hắn xoa mông cô , dùng sức dưới háng của mình hướng về phía VũNghê , nhấn mạnh một cái . Không một chút che dấu , đem bảo bối của mình đãsớm cương cứng , đưa vào ngay giữa hai chân Vũ Nghê . Đường viền trên gò mángày càng tà ác , đôi mắt càng thêm sắc bén bởi vì cơ thể đã mau chóng ẩn đụcdục vọng
Gương mặt má lúm đồng tiền mở to hai mắt , lập tức đỏ lên , không phải vìngượng ngùng , mà là tức giận hoàn toàn "Lạc Ngạo Thực , anh buông tôi ra mau. Nếu như anh muốn thoản mãn , thì đi tìm người khác , chớ có gây rối tôi !"
"Nhưng mà hiện tại anh lại có hứng thứ với hương vị của em ——" Giờ đây hắn chỉmuốn hôn cô , đè cô vào sát trên tường , từ từ chiếm đoạt . Hắn dựa sát gươngmặt của cô , dùng sức chạm nhẹ , thanh âm ham muốn như vỡ tung hết cả góckhuất gian phòng . Hắn nhất định phải hôn lên khắp nơi trên người cô , để chocả thân thể cô hoàn toàn dính đầy hơi thở của hắn
"Anh cút ngay cho tôi ——" Vũ Nghê mất khống chế hét lớn lanh lảnh , hướng bạntrai cầu cứu "Vũ Hàng , Vũ Hàng . . . . . ."
"Hư. . . . . . Không cần ầm ĩ , đầu anh đau lắm . . . . . . Để cho anh ngủ mộtlát đã !" Người đàn ông trên giường lớn chán ghét la hét , ngay sau đó lậtngười ngáy ngủ như heo
Lạc Ngạo Thực chê cười ra tiếng , bàn tay cố ý sờ vào vùng nhạy cảm của VũNghê , dùng sức lướt qua lướt lại "Ha ha , em đừng nghĩ là có thể trông cậyvào con người đó . Tốt nhất là em nên tiết kiệm một chút hơi sức đi , vợ chồngchúng ta sau khi ly biệt , bây giờ mới gặp lại , cũng nên ân ái một tý , cóđúng hay không ?!"
Nói xong , hắn đồng thời ấn cô lên mặt tường , dùng hết sức lực của bàn tay ,trực tiếp thăm dò vào dưới quần của Vũ Nghê , vuốt ve da thịt mềm mại
Cảm xúc này mang lại cho hắn quá nhiều ký ức và phấn khích . Chết tiệt , hắnchính là thích loại cảm giác này
"Khốn kiếp , ai muốn anh ân ái chứ . Anh buông tôi ra , nếu không tôi nhấtđịnh sẽ kiện anh !" Cô không có hù dọa hắn , nếu như hắn dám làm càn , cô nhấtđịnh sẽ nhờ đến pháp luật bảo vệ mình
Lạc Ngạo Thực căn bản không quan tâm lời nói của Vũ Nghê , ngón tay linh hoạtvẫn nhẹ nhàng chui vào quần lót của cô , ngón giữa càng chuẩn xác , ngạo mạnxâm nhập vào khe rãnh ấm áp kia
Trong nháy mắt bụng dưới của cô cảm giác được chua xót và đau đớn , cảm giáclâu rồi chưa một ai công phá nơi mật hoa bí ẩn này , làm cô càng thêm nhạy cảm, mỗi một lúc lại càng hấp thụ chặt chẽ ngón tay thô kệch kia hơn
"Lạc Ngạo Thực , buông ra , anh buông tôi ra !" Cô tức giận giãy dụa thân thể, nhưng hành động của ngón tay kia vẫn lượn lờ như rắn , càng ngày càng tiếnsâu vào bên trong , cái loại đau nhức này lại khiến cô khát vọng đến lạ thường
Hắn không đứng đắn , hôn lên cổ Vũ Nghê , cố ý khêu gợi nhiệt tình của cô ,sau đó thì thầm nói :"Ừ ... em nhỏ giọng một chút . Nếu để tên kia thức dậy ,em sẽ còn lúng túng hơn ! Nào , em ngoan đi . Chỉ cần 20 phút thôi , có đượchay không ?!"
Nói xong , hắn liền dùng tay cởi bỏ thắt lưng —
