Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 63



Vũ Nghê thống khổ nhắm hai mắt lại , cô không phải muốn dạy bảo con mình quánhiều như vậy . Cô chỉ muốn đứa bé này nên học những điều như thế , để nó cònbiết rằng đây chính là lý do nếu nó muốn sinh tồn trong cái gia đình đó !

Nghĩ đến đứa bé sẽ bị ngược đãi như cô khi còn nhỏ , trong lòng cô đau như bịxé nát từng mảnh . Xin trời , xin ông đừng để đứa bé này bị hành hạ như vậy ,một chút cũng không !

Thời gian trôi qua từng chút một , đứa bé trong bụng cũng không còn muốn nằmyên , càng ngày càng dùng sức đá vào bụng dưới của Vũ Nghê

"A...Đau ..." Rốt cuộc cô cũng không nén được , âm thanh kêu gào phát ra thànhtiếng

"Được rồi , cô ráng nhịn một chút , đứa bé sắp ra rồi !" Bác sĩ khoa sản khíchlệ

"Con à , chuyện mẹ dặn dò con , con nhất định phải nhớ thật kỹ , nhớ thật kỹđấy !" Gào thét ở bên trong , cô cũng không quên lần nữa dặn dò đứa bé "Conphải luôn luôn biết rằng mẹ là người yêu thương con nhất , con là người mẹ gầngũi , thân thiết nhất !"

"Cô gái à , cô quá lo xa rồi , những lời này chờ đứa bé ra đời , nói cũngkhông muộn mà !" Các bác sĩ tươi cười nói

Trước mắt thì vị sản phụ này quá mức khẩn trương , vì thế cũng có phần bất lợicho việc hạ sinh ——

Trong phòng sinh tiếng kêu càng lúc càng lớn , người chờ đợi bên ngoài càngngày càng nôn nóng

"Bồ Tát phù hộ , phù hộ cháu của tôi bình an ra đời !" Chu Hân Lan chắp taytrước ngực van xin thần linh phù hộ

Đang lúc ấy thì Lâm Hiên trong bộ y phục trắng toát đi tới , lễ phép chào hỏi"Mẹ à , chị dâu sinh sao ?! Anh rể đâu rồi , còn chưa tới sao?"

Chu Hân Lan không trả lời , cầm lấy cánh tay của hắn vội vàng nói :"Lâm Hiên ,con tới thật đúng lúc , con thử đi hỏi bác sĩ một chút , đứa bé sao còn chưara đời , cũng đã hơn hai tiếng rồi !"

"Mẹ à , mẹ đừng gấp , thời gian sanh con đều rất dài !" Mặc dù hắn không phảinữ nhân , nhưng ít nhất hắn là bác sĩ , cho nên cũng rõ vấn đề này

"Không phải đâu , trước đây mẹ có thế đâu . Con thử đi hỏi một chút , nhưngnhớ là không thể để cho đứa bé xảy ra sơ xuất gì !"

Cha của Lạc Ngạo Thực cũng bồn chồn , lo lắng "Lâm Hiên , con thử hỏi xem ,hiện tại sự việc như thế nào rồi !"

Lâm Hiên gật đầu một cái :"Cha mẹ không cần phải lo lắng , để con qua đó hỏithăm coi sao !"

"Nhanh đi , nhanh đi ~!" Chu Hân Lan vuốt ngực , vẻ mặt buồn bực "Ai da , đứacon dâu này thật biết cách giày vò chúng ta , đến sanh con cũng như tra tấnngười khác !"

"Bà à , đừng nói như vậy . Phụ nữ sanh con đã rất khổ rồi" Lạc Phong là ngườiôn hòa từ trước đến giờ . "Đúng rồi , Ngạo Thực đâu ?! Sao còn chưa thấy tới .Còn nữa ... bà thông báo cho gia đình xui gia chưa ?!"

"Ngạo Thực vừa mới từ Mĩ trở về , nên tôi chưa nói cho nó biết , mà nó có tớithì giúp được gì ?! Về phần Phó gia , tôi đã nhờ bà Vương báo rồi , nhưng màcũng không gặp được ai !" Nhắc tới xui gia , Chu Hân Lan khóe miệng cong lên

"Hoá ra là vậy . Thế bà đã nhắc quản qua chuẩn bị gì chưa , đứa bé và mẹ nênăn uống ra sao ! Chớ bạc đãi người khác , sản phụ sau khi sanh mà buồn bực ,dễ mắc chứng uất ức lắm , tôi xem trên tivi cũng có nói vấn đề này !"

"Được rồi , tôi biết rồi mà !" Chu Hân Lan hừ lạnh một tiếng , một lòng chỉmuốn nhìn cháu , còn sức đâu mà quan tâm người khác !

Đang lúc ấy thì Lâm Hiên chạy tới , thở hỗn hển nói "Không xong rồi , chị dâu, chị ấy ——"

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...