Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
"Chị dâu , chị dâu , tỉnh lại mau" Lâm Hiên lo lắng lắc lắc thân thể Vũ Nghê
Vũ Nghê từ từ mở mắt ~~ thật là đau ! như muốn nổ tung cái đầu
Trần nhà màu hồng ?!
Đây là nơi nào ?!
Từ trên giường Vũ Nghê đột nhiên ngồi dậy , cái mền trên người rớt xuống ,nhất thời cảm giác người lạnh như băng . Cúi đầu ngó nhìn , và vô cùng kinhngạc "Tại sao có thể như vậy ?!" Đầu óc tự dưng trống rỗng , chỉ có thể ý thứcđược ~~ Cô và Lâm Hiên ... !
Cô và Lâm Hiên phát sinh quan hệ không đúng đắn !
"Chị dâu , tôi xin lỗi , thật sự xin lỗi , tôi cũng không biết tại sao lại xảyra chuyện này ?!" Lâm Hiên nhặt quần áo lên , đau khổ giải thích ! "Ngày hômqua tôi uống nhiều quá , chuyện gì cũng không nhớ . Đáng chết , sao lại nhưthế này ! Tôi sẽ không trốn tránh trách nhiệm của mình , tôi biết tôi đã sairồi !"
Bất động đến mấy phút sau , Vũ Nghê kéo cái mền lên trên , hai vai kịch liệtrun rẩy , nước mắt lã chã rơi xuống
Cô chỉ nhớ là đưa Lâm Hiên đưa về căn hộ , những chuyện khác gần như mơ hồ .Loáng thoáng nhớ được hắn ôm cô rồi khóc , nhưng tại sao cô không đẩy hắn ra ,tại sao ?!
"Chị dâu , thật sự xin lỗi chị ! Hay là chị cứ giết tôi đi , tôi đã gieo họarồi ! Tôi làm điều này thật chẳng bằng một con chó , như thế này thì làm saocòn mặt mũi gặp anh rể , làm sao nhìn Tư Vũ đây ! Sợ rằng cô ấy chịu không nổicú sốc này !" Lâm Hiên gần như ảo não , không ngừng dùng 2 tay đập vào đầumình . "Tôi không nên uống nhiều như vậy , lại càng không nên gọi điện thoạicho chị ! Bằng không đâu xảy ra chuyện này ! Thề với chúa rằng tôi không phảiloại người háo sắc , tôi với Tư Vũ kết hôn đã lâu , dù biết cô ấy đang bệnh ,biết rằng cô ấy không muốn tôi đụng vào , tôi cũng chưa hề đi tìm bất kỳ ngườiphụ nữ khác ! Hôm nay , sao lại như vậy chứ ?!"
Vũ Nghê nức nở nghẹn ngào , đột nhiên chỉ vào cửa và hét lên "Cậu đi ra ngoàiđi , hiện tại tôi không muốn gặp lại cậu , tôi muốn yên lặng một chút !" Ngaysau đó cô vùi mình vào trong gối , hối hận gào khóc !
Lâm Hiên đi ra khỏi phòng , đứng cách cánh cửa từng lời một nói xin lỗi "Chịdâu , chuyện đã đến nước này , đã không còn biện pháp cứu vãn . Nhưng mà tôicảm thấy đừng nên nói cho anh rể biết , chúng ta coi như chưa từng xảy rachuyện gì , có được hay không ?!"
Vũ Nghê mặc lại quần áo , cắn môi khổ sở rơi nước mắt . Chuyện đã thế này ,sao có thể xem như không ?!
Vũ Nghê lảo đảo trở lại ngôi biệt thự với hai mắt xưng đỏ , tránh né ánh mắtkỳ quái của người giúp việc , tự giam mình ở trong phòng tắm
Cô liên tục xối nước nóng vào người , cô như mất đi hết cảm giác , cả ngườicũng không thấy nóng !
Cô bây giờ như một người điên , nhiều lần xoa xoa các điểm đỏ trên người ,giống như đem mình rửa sạch sẽ
Thật bẩn ! cô đã phản bội hôn nhân của mình . Ha ha , hiện tại không chỉ cóLạc Ngạo Thực là kẻ phản bội . Cô cũng ... cũng như thế ! Thanh âm nức nởnghẹn ngào hòa lẫn tiếng nước chảy tràn đầy trong phòng tắm
Thân thể mềm nhũn cho đến khi cô nằm bất động , đồng thời ngã trên mặt đất ,dẫu môi thê lương thì thầm "Ngạo Thực à , tôi không biết làm thế nào để đốimặt với anh nữa . Tôi cũng không còn mặt mũi cầu xin anh tha thứ ! Nhưng mà ,tôi thật sự yêu anh , tôi không muốn rời anh mà đi ...! Anh đừng trách tôi ,cầu xin anh đừng trách tôi , có được hay không ?! Nếu như lần này anh hứakhông trách tôi , tôi thề về sau tuyệt đối sẽ không ra khỏi biệt thự nửa bước, nơi nào cũng không đi . Cầu xin anh có thể tha thứ cho tôi , có được haykhông ?!"
Mặc dù trong thâm tâm luôn van xin như thế , nhưng cô biết rằng , mình vẫnkhông cách nào vô liêm sỉ ở lại chỗ này , bản thân cũng không thể giấu giếmđược hắn
Trích dẫn:Xem đến tập này đôi khi mình cảm thấy sự sắp đặt của tác giả đối vớiVũ Nghê quá độc ác , thà rằng để cho Lạc Ngạo Thực hành hạ , hay để hắn đingoại tình cũng còn đỡ bức xúc hơn ... Nhưng mà mọi người an tâm nhá . Vũ Nghêcủa chúng ta không dơ bẩn vậy đâu ... Thời gian sẽ trả lời cho cái bí mật này... Haizzz truyện này nhìu bí mật quá T__T ... Nhưng nhờ như thế mà sau nàytính cách của Vũ Nghê rất kiên cường , kiên cường đến nổi nhiều lần chơi khămLạc Ngạo Thực
