Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 569



Anh cũng không thèm quan tâm, bắt đầu trằn trọc hôn cô! Trời ạ, môi của côthật mềm, hôn lên thật thoải mái! Hơn nữa, vốn dĩ anh lại trung thành với sinhmạng của mình, nên cảm thấy dường như bọn họ đã ở chung một chỗ từ mấy trămnăm trước vậy!

Cô... Cô chưa từng bị người khác hôn thế này đâu đấy! Đầu lưỡi của anh cònchui vào trong miệng của cô nữa chứ... Có phải... đây chính là hôn lưỡi nhưngười ta vẫn thường nói đó không? Hừm...thật sự rất kích thích!

Cô vẫn cho rằng cách hôn như vậy rất mất vệ sinh... chẳng phải vi khuẩn trongmiệng người khác sẽ chạy sang miệng của mình hay sao! Hơn nữa ... nếu xui xẻothì còn có thể ngửi thấy mùi hôi miệng của đối phương nữa... Lúc đó không phảilà còn bết bát hơn, ghê tởm hơn sao?

Rốt cuộc cho tới lúc này cô đã hiểu rất rõ, những băn khoăn kia của cô là hoàntoàn dư thừa. Bởi vì miệng anh không bị hôi, ngược lại mùi vị lại còn rất nhẹnhàng khoan khoái, nước miếng cũng rất ngon! Ừ phải rồi, cô cũng thử học theoanh xem thế nào nhỉ... Cái lưỡi của cô cũng thăm dò vào trong miệng, quét quahàm răng của anh.

Ô ô, hàm răng của anh cực kỳ đều đặn, đương nhiên là vì không có chiếc răngnào bị sâu hết!

Cực kỳ yên tâm, cô bằng lòng để cho anh hôn, cũng nguyện ý hôn anh!

Thật lâu, đến khi Lý Sấm cảm thấy bụng dưới của mình có cảm giác rất chật vậtthì anh không thể không dừng lại nụ hôn này! Hơi thở vẫn chưa ổn định lại, anhchằm chằm nhìn cô, khẽ vuốt ve đôi má có lúm đồng tiền của cô: "Hiện giờ emcòn cho rằng anh thích Quan Tĩnh nữa không?"

Hàn Băng giãy giụa trượt từ trên đùi xuống, sắc mặt đỏ bừng tránh né cái nhìncủa anh: "Anh thật đáng ghét ..."

"Ha ha ..." Anh phát ra tiếng cười khoái trá, cánh tay dài đưa ra kéo cô vềphía trong ngực của mình. Lần này, cô ngồi dựa lưng vào ngực của anh...

Đôi môi mỏng của Lý Sấm, hôn dọc theo vành tai của cô: "Sau cái hôn vừa rồi,em đã là bạn gái của anh rồi đấy nhé!"

"Thật quá nhanh chóng, kiểu như thế này hình như không tốt lắm thì phải!" Côkhông an lòng lắm! Bọn họ... bọn họ mới biết nhau có mấy giờ thôi mà!

"Không sao, so với những người vừa thấy mặt đã lên giường, chúng ta đã chậmhơn họ nhiều lắm rồi đấy!"

"Đồ quỷ hiếu sắc ...” cô xoay người ra sức đánh anh một cái, sau đó bỏ chạy.Bữa cơm này dường như cô đã bị bồi thường lớn, ngay cả người cũng phải mang rađể đền cho người ta nữa! Quan Tĩnh đặt mua một đống đồ dùng trẻ con, từ giường chiếu, bộ chăn ga gốitrẻ con, còn thêm ba bộ quần áo trẻ sơ sinh. Xong xuôi, cô uống hết một ngụmnước khoáng thật lớn rồi thở: "Phùù phùù ... "

Lý Giai ngồi ở vị trí tài xế, khởi động xe, đồng thời mở radio: "Đến thẳng nhàhàng của tớ nhé, ăn cơm chiều xong, tớ lại đưa cậu về nhà!"

"Không cần đâu, thím Vương đã nấu cơm cho tớ rồi, tớ muốn đi thẳng về nhàthôi, có chút mệt mỏi!"

Chiếc xe màu đỏ chậm rãi khởi động, tiến vào trong dòng xe: "Làm cho cậu mệtmỏi, thật sự cũng không dễ dàng gì!"

"Đúng vậy!" Quan Tĩnh đẩy đẩy chiếc kính mát trên mũi, sửa sang lại mái tóccủa mình, cho dù là phụ nữ có thai, cô cũng muốn làm một thai phụ xinh đẹpnhất!

"... Mời các bạn lái xe chú ý, hiện nay có một tình huống khẩn cấp đột nhiênxảy ra. Vừa rồi có người thông báo có hai trái bom được chôn ở dưới chân cầusố 101. Hiện giờ cầu 101 đã bị phong tỏa, cảnh sát và các chuyên gia rà phábom mìn đã có mặt, hiện đang tiến hành phá bom. Mời các phương tiện giao thôngđi về hướng qua cầu 101 hãy thay đổi đường đi khác để tránh làm ảnh hưởng đếnviệc đi lại của mình, cũng như đề phòng xảy ra nguy hiểm!"

"Cái gì có người chôn bom sao? Để làm cái gì vậy? May quá bây giờ chúng ta cònchưa đi đến đoạn đường phải qua cầu 101, nếu không mọi việc sẽ hỏng bét hết!"Lập tức cô quay đầu xe, nghĩ muốn đổi chạy sang đường khác!

Đúng lúc này, điện thoại Quan Tĩnh vang lên!

Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra."Alo... chủ nhiệm..."

Đầu điện thoại đằng kia chủ nhiệm vội vàng giao nhiệm vụ: "Quan Tĩnh, cô lậptức trở lại Đài truyền hình để biên tập tin tức. Vừa rồi chúng ta mới nhậnđược tin, có người chôn hai trái bom ở dưới chân cầu 101, mấy phóng viên đềuđã đi ra đó để phỏng vấn... "

"Hả... "

"Sự kiện lần này cũng quá đột ngột và khẩn cấp, không chỉ có hầu hết người củatổ chúng ta đều đi ra đó, ngay cả tổng giám đốc của chúng ta cũng đích thântới hiện trường luôn!" Chủ nhiệm bổ sung một câu ở phía sau!

Tim Quan Tĩnh bỗng chốc nhảy vọt lên cổ họng, theo bản năng cô nắm chặt điệnthoại: "Chủ nhiệm, anh nói cái gì? Tổng giám đốc... tổng giám đốc đi ra cầu101 rồi hả ?"

"Đúng vậy, tổng giám đốc Tưởng của chúng ta đích thân tới đoạn nguy hiểm nhấtđể tiến hành phỏng vấn... "

"Chủ nhiệm, tôi sẽ không về đài đâu, anh gọi người khác trở lại đài để biêntập tin tức đi, tôi phải đến hiện trường..." Quan Tĩnh lớn tiếng nói lại vàodi động...

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...