Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
"Không muốn, tôi không có cái ý này!" Cô đẩy thân thể của anh, thở hỗn hểnnói: "Tưởng Vũ Hàng, anh không cần ép mình muốn tôi, không cần! Đừng làm tổnthương chính anh, cũng đừng làm tổn thương tôi, chúng ta kết thúc đi, đượckhông?"
Đang ôm cô, cằm anh để ở đầu vai cô, dừng động tác lại."Cái gì gọi là kết thúcđi? Kết thúc cái gì?"
"Chính là có thể tách ra, anh là anh, tôi là tôi! Anh chính là tổng giám đốcMBS, tôi là nhân viên làm việc nơi đó!" Cô bình tĩnh trả lời anh!
Tưởng Vũ Hàng tự động ôm chặt lấy cô, giống như sợ cô bất cứ lúc nào cũng sẽchạy đi vậy."Không được, tôi sẽ không bỏ qua ngài, trừ phi ngài đem mười baphần trăm cổ phần chuyển nhường cho tôi, nếu không toi cũng sẽ không an tâm!Cho nên, tôi nhất định phải cùng ngài trói buộc chung một chỗ!"
Nói xong, anh điên cuồng hôn cô, đồng thời cũng muốn kích thích cô, anh liềumạng trêu chọc cô, mãi đến khi cô bởi vì dục vọng mà cũng không khống chế đượcnữa lên tiếng rên rỉ ——
Tưởng Vũ Hàng đối với Quan Tĩnh 'Thân mật' hơn, mỗi ngày đều sẽ đòi hỏi cô,thời điểm cô có kinh nguyệt anh cũng không muốn buông tha cô, phảng phất giốngnhư muốn dùng 'Tính thú' để chứng minh, giữa bọn họ là thể xa nhau, là khôngthể thiếu nhau!
Nhưng chỉ có mình anh hiểu tại sao anh lại phải làm như vậy, bởi vì anh cảmthấy trái tim Quan Tĩnh càng ngày càng không còn ở trên người anh nữa rồi. Anhbàng hoàng chỉ nghĩ được một phương thức đơn giản nhất, đó chính là sử dụng'Tính thú' để khóa cô lại ! Đồng thời, anh cũng đang từ từ thay đổi thái độcủa mình đối với cô
Nhưng là lúc này đối với Quan Tĩnh mà nói, đã mặc kệ!
Anh đối với cô phá hư, cô cũng không cảm giác được!
Anh đối với nàng tốt hơn, cô cũng không cảm giác được!
Bởi vì, lòng của cô đã không dám để ở trên người của anh. Mỗi ngày cô nghĩ,chính là như thế nào mới có thể rời anh đi được!
Mà đúng lúc này, Jerry xảy ra chuyện, người và xe cùng và vào vách núi!
Không biết bởi vì quan hệ của cô, hay bởi vì quan hệ của Vũ Nghê, Tưởng VũHàng bỏ ra khỏi không ít sức lực, trong trong ngoài ngoài đều là anh giúp mộttay xử lý!
Rồi sau đó, bọn họ đem Lạc Dật cùng Hoan Hoan nhận trở lại, bởi vì tụi nhỏ cònphải ở bên này tham gia thi cuối kỳ!
Cho nên liền đem chuyện chia tay trôi vào quên lãng!
"Cậu và anh ta thật sự không cơ hội quay lại sao?" Bạn học kiêm bạn tốt củaQuan Tĩnh là Lý Giai, ban đầu cô từ nhóm chuyên về thiếu nhi của MBS rời đi,sau đó chuyển sang nganh ăn uống, bây giờ đã là bà chủ một nhà hàng lớn trongnước, nói tới nói lui có dáng vẻ rất thích hợp!
Quan Tĩnh lắc đầu một cái, khổ sở cười một tiếng."Không có cơ hội, mình bâygiờ rất đau khổ! Nếu như mỗi ngày ở chung với nhau đều đau khổ, như vậy thìkhông bằng không ở cùng một chỗ!"
"Lý Sấm rất thích cậu đó, ha ha, cậu có phải nên suy nghĩ một chút về anh ấykhông!" Lý Giai nháy mắt một cái!
Từ trong miệng bạn tốt nhắc tới 'Lý Sấm', làm cho cô khó hiểu híp mắt lại."Cậulàm sao sẽ biết 'Lý Sấm' ?" Lý Sấm tới làm việc sau khi cô ấy rời khỏi MBS,bọn họ có lẽ chưa gặp mặt nhau, mà cô cũng chưa từng ở trước mặt cô ấy đề cậptới người 'Lý Sấm' nàynha!
"Cái này. . ." Lý Giai cười một tiếng, đang lúc ấy thì, một người đàn ông đitới, cười chào hỏi với Quan Tĩnh."Ha ha, Tĩnh Tĩnh, Lý Giai là con gái của chúanh, chúng tôi là anh em họ!"
"Ha ha, anh, anh tới đây rất nhanh nha, em nói có Quan Tĩnh tới chơi, anh lậptức tới ngay, thế nào? Phi cơ không có mua liền trực tiếp mua hỏa tiển sao?"Lý Giai đùa giỡn với anh trai mình, sau đó hướng vị trí bên trong ngồi xuống,đem vị trí phía ngoài nhường cho anh trai!
Mà Quan Tĩnh cùng Lý Sấm vừa vặn ngồi đối diện nhau!
Quan Tĩnh hết nhìn người này rồi nhìn người kia, đôi môi từ từ thành chữ 'O'.Khó trách, cô vẫn cảm thấy Lý Sấm rất giống một người, thế nhưng lại khôngnghĩ tới đã gặp qua ở đâu. Không sai, hai anh em Lý Giai và Lý Sâm giữa hailông mày rất giống."Thì ra các người là anh em họ? Vậy tại sao lúc trước cácngười không nói cho em biết?"
Lý Sấm buồn cười nhìn chằm chằm cô, lại không trả lời cô!
Lý Giai ở giữa anh trai và cô bạn thân, hết nhìn người này rồi nhìn người kia,cuối cùng quay đầu đi ngã xuống đầu vai của anh trai."Ha hả, không có cách nàonha, người nào đó không cho tớ nói, sợ cậu sẽ lúng túng. Tĩnh Tĩnh, thế nào,suy nghĩ về anh trai tớ một chút đi? Anh ấy thật rất thích cậu đó, luôn đi hỏitớ sở thích của cậu. Làm anh em nhiều năm như vậy, tớ vẫn là lần đầu tiên thấyanh ấy đối với cô gái nào dụng tâm như vậy đây!"
Quan Tĩnh lúng túng, cúi đầu, uống ly nước chanh của mình!
