Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 522



Rất rõ ràng, bị đả kích bởi lời từ chối của Vũ Nghê, nên anh mới có thể đếnđây để tìm kiếm sự an ủi của mình. Nhưng mình sẽ không để ý đến việc mình chỉlà một người thay thế, một người dự phòng! Người thay thế hay người dự phòngcũng có giá trị của nó. Người thay thế hay người dự phòng cũng có lúc đượctrọng dụng, khi có cơ hội sẽ trở thành chính thức!

Cho nên, mình có thể chờ đợi, mình cũng chẳng sợ cuối cùng chỉ là mò trăng đáynước, cũng đáng, bởi vì đó chính là người mình yêu!

Tay Quan Tĩnh tùy tiện viết lên trên giấy một hàng chữ. Khi viết xong cô mớiphát hiện mình đã viết cái gì! Lại cũng thuận tay đem tờ giấy này kẹp vàotrong một quyển sách, đặt ngay ở trên bàn làm việc!

"Tớ và Tưởng Vũ Hàng đã nói lời chia tay rồi !" Lúc này vừa đúng dịp cuốituần, cả hai người, Quan Tĩnh và Phó Vũ Nghê đều không phải đi làm, vừa vặngặp nhau ở đại sảnh của một nhà hàng nhỏ!

Phó Vũ Nghê hạ giọng nói với cô bạn đồng nghiệp của mình, nét mặt không phảilà không biểu hiện có vướng mắc. Nhưng sự vướng mắc này không là vì Tưởng VũHàng, mà là vì chồng trước của cô, Lạc Ngạo Kiệt!

"Vì sao vậy? Bởi vì Lạc Ngạo Kiệt sao?" Lạc Ngạo Kiệt chính là Jerry, lại làcháu ruột của cô, thật kỳ quái phải không? Nhưng mà, chuyện này thì Vũ Nghêlại không biết!

"Đương nhiên là không phải, tớ không thích Vũ Hàng, tớ lại còn không rõ ràngvới anh ấy như thế, thật sự đã làm lỡ anh ấy! Tuổi của anh ấy cũng không còntrẻ, cũng đã đến lúc kết giao bạn gái để chuẩn bị kết hôn rồi !" Nếu như cô đãlàm anh bị lỡ thì sẽ phải nói năng thế nào với khoảng thời gian đã qua đây?

"Lo lắng nhiều như vậy làm gì? Tất cả đều là do anh ấy tự nguyện mà..." QuanTĩnh cố ý nói một cách mạnh mẽ, tùy tiện, làm bộ như nói về chuyện của bọn họcực kỳ nhẹ nhàng, chẳng có liên quan gì với cô hết! Nhưng chỉ có chính lòng cômới biết rõ nhất, cô hi vọng Vũ Nghê có thể mau chóng buông tha cho anh đếnmức nào, không chấp nhận bất cứ cách theo đuổi nào của anh!

Tưởng Vũ Hàng mà nhận được sự tổn thương của Vũ Nghê càng lớn, anh sẽ lại càngở lại bên cạnh cô.

"Đương nhiên là không thể nói như vậy được, cậu cho tớ là loại người như thếnào chứ? Hơn nữa, Tưởng Vũ Hàng đối xử với tớ rất tốt, nếu tớ càng kéo dài vớianh ấy, sẽ càng cảm thấy có lỗi với anh ấy nhiều hơn!"

"Nhìn cậu kìa, có lẽ ở bên ngoài Tưởng Vũ Hàng còn có bạn gái khác đấy, có lẽanh ấy cũng không phải chỉ có một mình cậu đâu, cậu không rõ nên mới áy náy hả?" Quan Tĩnh ăn một miếng đồ ăn, chớp chớp mắt, nói nửa thật nửa đùa!

Vẻ mặt của bạn tốt thật áy náy đau khổ, điều này khiến thật sự cô đau lòng,nhìn thấy mà không nỡ bỏ qua, hơn nữa, cô thực sự cảm thấy cực kỳ có lỗi vớibạn tốt. Vũ Nghê luôn luôn coi cô là bạn tốt, nhưng ở sau lưng bạn tốt, cô lạisống cùng với bạn trai của người ta!

Nếu như Vũ Nghê biết được sự thực chuyện này liệu còn có thể coi cô là bạn tốtnữa không?

Lời nói của Quan Tĩnh khiến Vũ Nghê vội vàng xua tay.

"Không, Vũ Hàng không phải là loại người dối trá như vậy. Anh ấy là người cựckỳ đơn giản, rất đơn thuần, không cong queo như ruột. Hơn nữa, nếu quả thựcanh ấy có bạn gái mà mình thích, không có lý do gì mà không nói với tớ. Tuyrằng trên danh nghĩa bọn mình là người yêu, nhưng trong những lúc ở bên nhau,cũng chẳng khác gì những người bạn bình thường khác, chẳng có gì là anh ấykhông nói ra!"

"Có lẽ anh ấy chỉ yêu cậu, nhưng dục vọng lại phát tiết trên thân của ngườiphụ nữ khác thì sao... Vũ Nghê, chẳng lẽ cậu thật sự không nghi ngờ gì sao?Đàn ông chẳng phải luôn có dục vọng, luôn có sự đòi hỏi đó sao? Có đầy cách rađấy, cậu hẳn là biết rất rõ ràng chứ? Tổng giám đốc Tưởng lại là người tuổitrẻ khí thịnh như thế, nhu cầu của anh ấy nhất định rất mãnh liệt!"

"Ha ha - - "

Vũ Nghê bỗng nhiên phá lên cười, gò má hơi hồng lên, trắng nõn nà."Quan Tĩnh,cậu đúng là người có tính hiếu sắc! Có phải điều này đều là những lời giáohuấn mà Kim chủ đã dạy cậu không vậy?"

Quan Tĩnh nhìn Vũ Nghê, không hiểu vì sao cặp mắt của bạn tốt lại không tánthành!

"Chuyện này không phải như vậy đâu? Cái gì mà tràn đầy dục vọng, nhu cầu sinhlý chứ. Đàn ông trên đời này đều hoa tâm, đi tìm phụ nữ khác, bắt cá hai taychỉ là cái cớ! Nếu một người đàn ông yêu sâu sắc một người phụ nữ, nhất địnhsẽ bảo vệ trinh tiết cho cô gái ấy!" Nói tới đây, tinh thần của cô chợt thấychán nản."Đương nhiên, chỉ có điều loại đàn ông này có ít hơn mà thôi ..." LạcNgạo Kiệt chính là một người đàn ông hoa tâm cực kỳ thối nát, đã kết hôn rồimà vẫn còn ở cùng với người phụ nữ khác!

Anh ta ngược đãi cô, khiến cô bị mất đi đứa nhỏ, ngược lại, giờ đây lại cònnghĩ muốn theo đuổi cô, ăn cô xong lại quay đầu ăn năn, quả thật anh có ý nghĩrất kỳ lạ!

Một người đàn ông như vậy, cô tuyệt đối không cần đến nữa!

Một người đàn ông thủ tiết vì một người phụ nữ, cô cũng đã từng gặp. Đó chínhlà Lạc Ngạo Kiệt chồng trước của Phó Vũ Nghê! Nhưng đây chẳng phải là ngoại lệsao? Ngoại lệ không phải đặc tính chung, cho nên không thể dùng tiêu chuẩn củangoại lệ để xây dựng quy tắc!

"Vậy cậu cho rằng Tưởng Vũ Hàng sẽ là loại đàn ông này chứ?" Quan Tĩnh khuấychiếc thìa nhỏ trong chén, dò hỏi!

"Chắc chắn !"

Vũ Nghê cũng không cả quyết lắm, nhưng cũng không quá tin tưởng rằng Tưởng VũHàng sẽ dính vào loại đàn ông này!"Ít nhất dựa vào sự hiểu biết của tớ với anhấy, chắc chắn là anh ấy sẽ không!"

"Ha ha ..." Cô thật sự cười từ trong lòng cười ra bên ngoài. Thứ nhất, mới gặpVũ Nghê, bình thường thoạt nhìn thấy cô có vẻ rất chín chắn, nhưng trên thựctế sợ rằng sự chín chắn ấy chỉ là giả tạo, kì thực cô vô cùng đơn thuần! Thứhai, cô và Tưởng Vũ Hàng quen biết nhau đã sáu năm, lúc trước luôn luôn là bạntốt, sau này trở thành người yêu, với tình huống này, đối với Tưởng Vũ Hàng,cô dĩ nhiên là không thể hiểu hết được. Có thể thấy, trong trái tim cô chẳngcó chút xíu hình bóng của Tưởng Vũ Hàng hết!

"Cậu cười tớ giống như đang cười kẻ ngu ngốc vậy, thật đáng ghét!" Vũ Nghê nóikháng nghị!

"Được rồi, được rồi, tớ sẽ không cười nữa!" Ngoài miệng nói không cười, nhưngtrên mặt c, vẻ tươi cười cũng không hề mất đi, khóe miệng giống như lập tức sẽtoét ra tới mang tai rồi! Trải qua một trận hít vào thở ra, rốt cục sau đó cảmxúc của cô cũng đã trở lại yên ổn."Vũ Nghê, cậu không quên rằng Tưởng Vũ Hànglà một người đàn ông có bầu máu nóng rất sôi trào chứ? Anh ấy đã từng đưa rayêu cầu với cậu, đúng không?"

Vũ Nghê xấu hổ mặt đỏ bừng.

"Điều này cũng không có gì!" Quan Tĩnh thả lỏng bả vai, gương mặt xinh đẹp đểlộ biểu cảm thành thục đầy phóng đãng!

Mà cô tựa hồ lại rất chuyên tâm vào đề tài này, hoàn toàn không hề chú ý tớiba người đàn ông vừa đi vào trong nhà hàng. Ba người này đều là lãnh đạo caocấp của đài truyền hình, trong đó còn có một đối tượng chính là người mà cáccô đang đàm luận!

Vũ Nghê bởi đang đưa lưng về phía đám người kia, nên lại càng không hề pháthiện ra các lãnh đạo cùng ông chủ lớn đang tới gần! Một tay cô chống cằm, cònđang hết sức chăm chú nghe bạn tốt phân tích!

"Anh ấy có thể đưa ra yêu cầu đối với cậu, thì chính là có nhu cầu rồi. Khôngnhững anh ấy có bộ dạng suất khí, lại có tiền, một vị tổng giám đốc lớn nhưvậy, phụ nữ chủ động áp sát vào người anh ấy chắc chắn là sẽ có rất nhiều! Cậunói xem, bên cạnh anh ấy có nhiều sự quyến rũ như vậy, liệu anh có thể khángcự được mấy cô gái xinh đẹp trẻ tuổi đó không?" Dứt lời, sau đó trong lòngQuan Tĩnh không kìm nổi ý nghĩ, Tưởng Vũ Hàng có rất nhiều chuyện về phụ nữ,sợ rằng toàn bộ Đài Truyền Hình ai cũng biết, chỉ có cô nàng này, làm bạn gáicủa anh là không biết mà thôi!

"Vậy sao...” Vũ Nghê như trút được gánh nặng, hộc ra hai chữ này.

"Đúng vậy, cho nên cậu hoàn toàn không cần áy náy..." Quan Tĩnh thuận miệngtiếp tục khuyên giải!

Đang đứng ở trước bàn của bọn họ, mặt của Tưởng Vũ Hàng đã hoàn toàn trở nênxanh mét, ánh sáng lạnh trong ánh mắt càng làm cho người ta sợ hãi đến cựcđiểm! Nhất là ở bên cạnh còn có hai quản lý cấp cao của Đài Truyền Hình, muốncười lại không dám cười, bộ dáng cố nén, anh càng thêm muốn xé nát cái miệngđang rao giảng thứ tà thuyết mê hoặc người khác của người phụ nữ kia!

Không biết thế nào, sao lại cảm thấy không khí chung quanh thật lạnh thế nhỉ,đỉnh đầu lại càng lạnh run lên! Trong lòng cảm thấy bất an, cô ngẩng đầu nhìnra bốn phía!

Nhất thời, cô chợt thấy nghẹn họng nhìn trân trối. Anh...anh, sao anh lại ởchỗ này vậy nhỉ?

Lúc này Vũ Nghê cũng đã phát hiện ra Tưởng Vũ Hàng cùng với hai vị lãnh đạokhác."Tổng giám đốc, quản lý Cao, quản lý Từ, thực khéo mọi người cũng tới nơinày sao?"

"Đúng vậy!"

" Đúng vậy, thật là rất khéo!"

Hai vị quản lý kia đã nghẹn đến không kìm được nữa rồi, có thể tìm được cơhội, để có thể dời bớt đi sự chú ý, tránh bị bật cười ra, nhanh chóng dùng sứcchào hỏi, mỉm cười với Vũ Nghê!

Tưởng Vũ Hàng vẫn lặng lẽ không lên tiếng, ánh mắt lạnh như băng tiếp tụcchiếu vào trên mặt Quan Tĩnh!

Mà vẻ mặt lẫn ánh mắt của anh, đủ để cho Quan Tĩnh kinh hồn táng đảm, tóc gáydựng ngược, cô hiểu anh rất rõ , anh đang tức giận!

Mà sự tức giận của anh, thật đáng sợ!

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...