Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
"Em sẽ không thích bất cứ ai khác!" Cô không chút che giấu, nói thẳng ra lờinói sâu kín tận đáy lòng!
"Vậy cô trở về làm chương trình đi!" Anh lạnh nhạt, thản nhiên buông lại mộtcâu nói!
"... Làm chương trình gì vậy?" Quan Tĩnh ngơ ngác không hiểu mất một hai giâyđồng hồ, liền hỏi lại!
"Không phải là một lúc nữa cô có một chuyên mục truyền hình trực tiếp hay sao?Còn bảy phút nữa là bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi đấy..." anh nhìn đồng hồtrên cổ tay, thuận tiện nói với cô: "Đây là chuyên mục của cô, còn không khẩntrương mà đi làm đi?Nếu trong công việc cô mà có sai sót, nhất định tôi sẽkhông để yên cho cô đâu, sẽ khấu trừ tiền thưởng của cô đấy!"
"Cái gì? Chẳng phải anh nói đã tìm người làm thay em rồi hay sao?" Quan Tĩnhthét lên một tiếng chói tai, tuy rằng cô hỏi, nhưng mà chân của cô đã chạyhướng về phía cửa!
"Nhưng những chuyện chúng ta cần bàn luận đến lúc này đều xong hết cả rồi,thời gian lên hình cho tiết mục còn bảy phút, cô đương nhiên sẽ phải quay lạivới tiết mục của mình thôi!" (*)
"Vũ Hàng, anh quá tiểu nhân, anh luôn đùa giỡn em!" Quan Tĩnh kêu lên mộttiếng hờn dỗi, chạy nhanh ra ngoài cửa lớn!
(* Mẹ Bầu để cách xưng hô của Tưởng Vũ Hàng với Quan Tĩnh lúc là anh - em, lúclà tôi - cô, để nhấn mạnh tình cảm của Tưởng Vũ Hàng lúc này chỉ là dạng “ănbánh trả tiền”, chỉ âu yếm khi quan hệ xác thịt, đúng như lời đề nghị ban đầucủa Quan Tĩnh. Anh ta yêu Quan Tĩnh nhưng lại không nhận ra tình cảm của mình,do bị bóng của Vũ Nghê che mất. Vì thế thái độ của anh ta khi ở đài truyềnhình chỉ dừng ở mức độ quan hệ cấp trên cấp dưới)
Ngồi ở trên ghế, Tưởng Vũ Hàng vừa lắc đầu vừa cười xấu xa, Ở MBS này, QuanTĩnh cũng là một người có khả năng tranh đoạt ngôi vị át chủ bài khác chochương trình chuyên mục tin tức. Tuy rằng hiện tại cô chưa nổi tiếng bằng PhóVũ Nghê, nhưng việc này chủ yếu là bởi vì anh không cho cô có cơ hội đến vớikênh tổng hợp!
Kỳ thực hình dáng lẫn khí chất của Quan Tĩnh cực kỳ thích hợp với vai trò chủbiên của chương trình bản tin xã hội buổi chiều. Nhưng chính anh lại khôngmuốn điều chuyển cô qua đó! Anh sợ cô tranh đoạt sự nổi tiếng với Vũ Nghêchăng? Đương nhiên là không phải! Nếu trong cùng một khoảng thời gian của cùngmột chương trình mà có tới hai át chủ bài cùng chịu trách nhiệm thực hiện,loại tình huống này không thể phủ nhận, đó là điều cực kỳ tốt!
Đối với công việc chủ biên mà nói, hai người sẽ có thể thay nhau nghỉ ngơi!Đối với người xem mà nói, cũng có thể được thay đổi khẩu vị, đối với mỗi mộtbản tin đều có một sự chờ mong riêng!
Nhưng mà, anh chính là không muốn thả Quan Tĩnh tới bộ phận tổng hợp đảm nhậnchương trình bản tin thời sự!
Tưởng Vũ Hàng, anh đúng là đồ cực kỳ xấu xa!
Không chỉ bắt nạt cô trong cuộc sống, mà ngay cả trong công việc anh cũng bắtnạt cô! Rõ ràng đã bảo người khác làm thay thế cho cô rồi, vậy mà cuối cùnganh đột nhiên lại làm cuộc đánh úp với cô!
Không ngừng nhìn số thang máy từ tầng lầu dần đi xuống, Quan Tĩnh, trong lòngvừa sốt ruột vừa mắng người đàn ông kia!
Hiện tại chỉ còn 4 phút đồng hồ nữa là bắt đầu đến thời gian của tiết mục rồi!
'Đinh' một tiếng, cửa thang máy mở ra !
Một nhân viên đã mặc trang phục đứng trước ở cửa thang máy chờ cô, sau đó còndò hỏi cô với vẻ khó hiểu: "Người đẹp Tĩnh này, vì sao lại thế chứ? Không phảiđã nói rõ là người khác sẽ lên hình của chương trình lần này à? Cuối cùng thếnào lại là cô vậy?"
Hiện tại thời gian bắt đầu tiết mục cách còn có ba phút, không kịp mất!
Quan Tĩnh không nói nhiều lời, ở ngay trước mặt công chúng, cởi bỏ bộ âu phụctrên người, để lộ ra bộ nội y đang mặc bên trong, bộ ngực đầy đặn nhất thờihiện ra ở trước mặt mọi người!
Trong nháy mắt, trong đại sảnh liên tiếp vang lên tiếng hít thở trong khôngkhí!
Vài đồng nghiệp nam trong phòng phát thanh mải nhìn cô đến quên mất công việcbiên tập, giống như một đám ngu ngốc,cứ nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn củaQuan Tĩnh!
Thậm chí còn có mấy đồng nghiệp nam trẻ tuổi không chịu nổi sự hấp dẫn, cònchảy cả nước miếng ra, ánh lên lóng lánh! Không sai, bọn họ đương nhiên có thểthấy được bộ ngực đầy đặn của chủ biên Quan Tĩnh, nhưng thật không ngờ, hìnhdáng bộ ngực của cô lại to như vậy, mềm mại như vậy!
Lại còn hai cái nụ hoa đang vươn thực cao kia nữa, bất cứ người đàn ông nàocũng không thể nhịn nổi, chỉ muốn đến cắn một ngụm!
Ngồi vào ghế trên sân khấu, Quan Tĩnh tựa như một con búp bê phối hợp với nhânviên làm việc, cô vừa ngẩng mặt cho người phụ trách hoá trang tô son phủ phấnình, vừa nói với người phụ trách trang phục mặc quần áo cho cô, quàng lênchiếc khăn lụa màu xanh nhạt!
Trên sân khấu rối thành một nùi, vội thành một đoàn!
Miệng đã thoa son xong, quần áo cũng đã mặc xong, Quan Tĩnh, ngồi vào chỗ củamình ở trên ghế. Ánh mắt nhìn thẳng vào nơi màn hình ở phía trước! Giờ phútnày, cô cũng nhìn thấy một đám đồng nghiệp nam đáng ghê tởm vẫn còn đang dánmắt vào mình!
"Các người nhìn đến choáng váng hết rồi sao? Còn muốn nhìn cái gì nữa hả? Cònmuốn nhìn à, muốn nhìn tôi sẽ chọc thủng mắt của các người ra bây giờ!" Nóicâu sau, cô đã có chút tức giận rồi !
Cô vừa nói dứt câu nói đầy âm hiểm độc ác xong, cả sân khấu vốn đang mờ tốibỗng chốc rực sáng lên! Đồng thời, màn ảnh cũng hướng vào chính diện cô. Buổiquay trực tiếp, đã bắt đầu ...
Lý Sấm đứng ở phía sau máy quay phim, nhìn người con gái ở trên sân khấu anhcảm thấy rất hứng thú, lộ ra một nụ cười tươi tắn. Quan Tĩnh thật sự rấttuyệt, anh rất thích cô, anh rất thích một người phụ nữ có bộ dạng giống nhưcô vậy!
Ánh đèn màu vàng nhạt tỏa ra ở trên giường lớn, chiếu sáng hai thân hình đangquấn quít, không ngừng vặn vẹo ở trên giường lớn, một cứng một mềm, một vàomột ra, một khe hở cũng không có... Một hình ảnh lay động, sự kết hợp chặt chẽlàm cho người ta mặt đỏ tai hồng, tim đập cực nhanh!
"Ưm... Nhẹ chút..." Hai tay cô quấn quanh ở trên cổ của anh, thân thể mềm mạicủa cô bị sự va chạm đầy mạnh mẽ của anh khiến cô bắt đầu lên đến cao trào!Mái tóc gợn sóng xoã tung, dập dờn lay động đến mê người! Hai tròng mắt của côtràn ngập mờ mịt, chỉ thấy gương mặt anh tuấn của anh đang kích động đến dữđội!
Mà anh một bên dùng sức lay động thắt lưng của mình, một bên hôn vào đôi môiđỏ mọng của cô! "Nhẹ chút sao, anh mà nhẹ một chút em sẽ nguyện ý sao? Em sẽcảm thấy thoải mái sao?" Anh càng cố ý ra sức đâm vào!
"Ưm..." Cô rên rỉ, kêu lên một tiếng lớn!
"Thấy em kêu lên cực kỳ thỏa mãn kia mà, còn mở miệng nói anh nhẹ chút, nhẹchút vậy thì làm sao có thể thỏa mãn hứng thú của em đây được ?" Anh nói côđầy giễu cợt!
"Không mà, em không có đâu!" Cô ra sức lắc đầu phủ nhận đầy chán ghét, anhthật sự rất đáng ghét!
"Chán ghét chỉ là lời nói thôi, hiện giờ em vẫn đang còn thích đấy chứ, nếukhông thì vì sao hai chân của em vẫn còn quấn lấy người anh thế này? Em thậtđúng là đồ...” Anh ghé sát miệng vào bên tai cô, thả một lời nói có chút ámmuội không sao chịu nổi, đồng thời nâng thật cao cái mông của cô lên, bắt đầuluật động càng thêm điên cuồng
Không lâu sau, cô và anh, cả hai người bọn họ cùng gào thét lên một tiếng yêukiều, sau đó lập tức lại trở yên tĩnh!
Cô nằm ở trên ngực của anh, anh khẽ vuốt sống lưng cô!
Giờ khắc này làm Quan Tĩnh cảm động cực kỳ, đến độ muốn khóc... Cô có thể ảotưởng rằng anh yêu cô hay không? Cô có thể ảo tưởng rằng, kỳ thực anh vẫn chưahiểu rõ được trái tim của anh hay không, ảo tưởng rằng, kỳ thực anh hoàn toànkhông hề thương Vũ Nghê, chỉ là vì do anh không đạt được điều mình rất thích,nên mới cứ quấy phá để chinh phục bằng được?
"Em có thể hỏi anh một vấn đề hay không?"
Khi anh ôn nhu khẽ hôn vào nơi trán của cô, cô dè dặt cẩn trọng mở miệng hỏi!
"Được, vấn đề gì vậy?" Anh rất chuyên chú với việc hôn môi cô, bởi vậy cho nênanh không chút để ý!
"Anh có thích em một chút nào hay không, không phải là vì thân thể của em... "
"Không biết!" Anh nhanh chóng đáp lại luôn!
Cô ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn anh đầy bi thương: "Không biết ư? Vì sao anhlại không biết?"
"Thân thể em cũng là của em, anh là vì thân thể của em mới cùng với em... "
Tay cô khẽ vuốt ngực của anh, chưa từ bỏ ý định hỏi."Vậy anh cũng không hề đãtừng thích em sao, cho dù chỉ là một chút thôi? Chúng ta ở bên nhau đã ba nămrồi cơ mà?"
