Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 504



Nằm ở trên giường, Quan Tĩnh mệt mỏi không sao chịu nổi, cả người đau nhức,chua xót nhìn người nọ hất chăn ra, từ trên giường đứng lên."Đêm nay anh ở lạicó được không? Em cam đoan sáng sớm ngày mai cô ấy không sẽ phát hiện ra rằnganh đã từng ở đây!"

"Câm miệng!" Anh bực mình hộc ra hai chữ, sau đó nhanh chóng mặc quần áo vào,đi ra khỏi phòng của cô!

“Cạch” một tiếng, cửa phòng đã bị khóa, tiếp đó căn phòng trở lại yên tĩnh!

Người ở trên giường níu chặt lấy tấm ga trải giường, nhìn về phía phòng khách,nước mắt lặng lẽ chảy ra

"Tĩnh Tĩnh, tối hôm nay mình cùng nhau ăn cơm nhé! Vị Kim chủ của cậu có hẹnhò gì không?" Nữ chủ biên Phó Vũ Nghê một gương mặt trẻ tuổi sáng giá ở MSB,vào giờ nghỉ trưa không ăn cơm ở bàn ăn, mà mang đến ngồi xuống cạnh Quan Tĩnhđang ăn cơm ở trong góc phòng, sau đó nhỏ giọng hỏi bạn!

"Cậu mời tớ ư? Vậy bạn trai của cậu có bằng lòng không? Anh ta đồng ý cho cậuthoải mái như vậy sao?" Quan Tĩnh xúc một miếng cơm cùng thức ăn thật to chovào miệng, cau cái mũi cố ý dùng ngữ điệu châm chọc hỏi lại!

"Ha ha, hôm nay là sinh nhật của tớ mà, cùng đi được không? Vui vẻ với nhaumột chút! Hơn nữa, cậu lại là bạn tốt nhất của tớ, sinh nhật tớ, cậu đươngnhiên phải tới tham gia chứ, tớ còn đang chờ quà sinh nhật của cậu đấy!" VũNghê nói bộ dáng giống như cô rất thích tụ tập một đám bạn bè để cùng vui vẻvới nhau, nhưng chỉ có một mình cô biết, kỳ thực là vì cô không muốn ở mộtmình với Tưởng Vũ Hàng. Lần trước anh đã đề xuất yêu cầu muốn tiến thêm mộtbước với cô... Ờ thì tuy anh không nói hẳn ra, nhưng cũng đã ám chỉ như vậy,nhưng cô thật sự không thể tiếp nhận được!

"Vậy cậu không sợ, tớ là một bóng đèn lớn sao?" Quan Tĩnh buông đũa xuống, haitay chống ở trên mặt bàn, nheo mắt nhìn người bạn thân."Nếu như vậy sẽ pháhỏng không khí buổi sinh nhật mất!"

Vũ Nghê cũng ánh mắt như vậy nhìn bạn tốt."Không sợ, sinh nhật của tớ nhấtđịnh phải có bạn tốt của tớ ở đấy, nếu cậu không đến, mới chính là đã phá hỏngkhông khí!"

Đối với sự tín nhiệm của bạn tốt, Quan Tĩnh thật sự rất áy náy. Nếu như VũNghê biết rằng vị Kim chủ của Quan Tĩnh lại chính là bạn trai Tưởng Vũ Hàngcủa cô thì không biết sẽ có bao nhiêu thương tâm. Ngữ khí của cô ra vẻ đùa cợthỏi lại: "Ha ha, cậu và tổng giám đốc Tưởng hẹn hò mà lại mang tớ đi cùng, cậukhông sợ nếu cứ thường xuyên như vậy, anh ấy sẽ thích tớ thì sao?"

"Ha ha ... nếu như anh ấy có thể yêu cậu, tớ nhất định sẽ rất vui vẻ mà chúcphúc cho hai người, cầu chúc cho hai người hạnh phúc!" Vũ Nghê nói lời tự đáylòng!

Nhưng mà lời nói của cô, trong suy nghĩ của Quan Tĩnh lại chính là nói đùa!"Tớthấy hay là tớ không nên đi... "

"Không được sao, tối nay liệu Kim chủ của cậu có tìm cậu không?" Vũ Nghê lạimột lần nữa nhỏ giọng hỏi!

Kim chủ của cô tối hôm nay sao có thể tìm cô được đây, anh ta còn phải đếnsinh nhật của bạn gái chứ." Sẽ không đâu!"

"Thế thì không được!" Vũ Nghê bá đạo không cho Quan Tĩnh cơ hội cự tuyệt, tựmình sắp xếp:"Chúng ta cùng nhau ở một chỗ thật vui, sau đó cùng nhau về nhà!"Hì hì, ai bảo các cô là hàng xóm, lại còn ở đối diện cửa với nhau chứ !

Ngồi ở trong phòng ăn cùng bạn tốt mừng lễ sinh nhật, Quan Tĩnh thật sự càngngày càng hối hận, lẽ ra cô nên kiên quyết không tham gia! Bởi vì ngồi ở chỗnày, cô không có cảm giác vui vẻ chút nào, mà chỉ thấy đau khổ!

Tưởng Vũ Hàng đã bao cả nhà hàng chuyên đồ tây khá nổi danh này. Cả một phòngăn trang hoàng lộng lẫy, đèn chùm pha lê rực rỡ, trên sân khấu dàn nhạc đangtrình tấu một nhạc khúc du dương.

Mà trong phòng ăn cao nhã này, chỉ có một bàn bọn họ đang dùng cơm, hai nhânvật chính cộng thêm cô, một bóng đèn siêu cấp lớn!

Trên bàn ăn, Tưởng Vũ Hàng bày ra vẻ mặt rất lịch sự, vô cùng mềm mại, dịudàng, hài hước, săn sóc... Anh vốn đẹp trai, anh tuấn, hiện tại nhìn càng thêmhoàn mỹ, giống như một vương tử trong truyện cổ tích!

Nhưng biểu hiện của anh càng tốt, lòng cô lại càng đau đớn! Trong lòng cô, sựkhiêu khích bắt đầu từ từ trỗi dậy

"Tổng giám đốc Tưởng, anh đúng là một ông chủ lớn, đối với chúng tôi thật sựlà quá tốt, ngọt ngào đến nỗi răng tôi cũng đau, cổ họng cũng đau!" Ánh mắtQuan Tĩnh trêu ghẹo nhìn người đàn ông ở đối diện, lại chuyển tới người phụ nữở đối diện!

"Tĩnh Tĩnh..." Vũ Nghê hờn dỗi kêu lên một tiếng, sau đó vội vã ăn mấy thứ!

Tưởng Vũ Hàng nhếch khóe miệng, ánh mắt hơi nheo lại, cũng dùng giọng điệutrêu ghẹo đáp lại nói."Vũ Nghê là bạn gái của tôi, nếu như tôi đối xử khôngtốt với cô ấy, mà lại dịu dàng săn sóc với những người phụ nữ khác, chuyện nàychẳng phải là hỏng rồi sao?"

Nói cho cùng, đường đường chính chính cô là người hiểu biết cặn kẽ về conngười của anh nhất. Anh vậy mà còn không biết xấu hổ, ở trước mặt cô còn ngụytrang bộ mặt là một người đàn ông tốt, luôn chung tình sao?"Ha ha, Tổng giámđốc Tưởng, có phải rằng đối với mỗi người bạn gái, anh đều ôn nhu như vậysao?"

Tưởng Vũ Hàng cười nhẹ nhàng, nhưng trong nụ cười có hơi thở của sự nguy hiểmsâu sắc, đó là một loại tức giận chuẩn bị sắp bùng nổ."Tôi cũng chỉ có Vũ Nghêlà người bạn gái duy nhất, hơn nữa tôi cũng không dự định về sau lại thay đổingười khác. Cho nên có phải với mỗi người đàn bà đều đối xử tốt như vậy, thậtsự tôi không thể nào biết được!"

"Ha ha, Vũ Nghê, người bạn tốt của tôi thực hạnh phúc, có một người đàn ông đãưu tú lại còn rất chung tình như vậy nữa chứ! Ha ha, điều này khiến tôi thậtsự rất hâm mộ đấy!" Nói tới chỗ này, Quan Tĩnh cúi mặt xuống, bưng ly rượulên, đem toàn bộ chất lỏng màu hổ phách trong ly uống một hơi cạn sạch!

Vị cồn đậm đặc trộn lẫn với những giọt nước mắt đầy chua xót, được cô nuốt hếtvào trong bụng!

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...