Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 500



Ngày nghỉ, Quan Tĩnh đi gặp Lý Giai, bạn gái tốt nhất cùng học hồi đại học,hiện giờ đang phụ trách chuyên mục nhi đồng trong MBS, sắm vai người dẫnchuyện Hồng Thái Lang, cô ngồi ở trong một góc quán cà phê uống nước ép hoaquả tươi.

Lý Giai thu hồi ánh mắt từ chiếc TV LCD treo ở trên vách tường, nói như phátcuồng bởi sự ghen ghét lẫn hâm mộ."Tĩnh Tĩnh, cậu nhìn A Mị kìa, mới vậy màMBS đã nhanh chóng xây dựng một chuyên mục cho cô ta rồi, lại còn không tiếcbỏ vốn đào tạo cô ta, nâng đỡ cô ta nữa chứ! Hu hu, thật sự làm cho người tarất ao ước! Không biết khi nào thì chúng ta mới có thể được như thế, khi nàochúng ta mới được sự khen ngợi của lãnh đạo, để có thể đầu tư chút tiền chochúng ta, bao bọc chúng ta một chút nhỉ?"

Quan Tĩnh nhìn lên TV trên vách tường, không có tiếng nói, chỉ có hình vẽ!Nhưng cô lại không có biểu cảm kích động như Lý Giai kia! Chính A Mị ngày đóđã gõ cửa văn phòng của tổng giám đốc, sau đó đã được sắp xếp vào vị trí ngườidẫn chương trình còn thiếu! Xem ra, có tổng giám đốc làm chỗ dựa vững chắc quảthật có thể phát triển rất tốt!

Để tay lên ngực tự hỏi, hối hận sao? Nếu chiều hôm đó, cô ở lại văn phòng củatổng giám đốc, hiện tại có phải cô cũng sẽ có một vẻ mặt rạng rỡ giống như thếnày hay không?

Mỗi người đàn bà chắc chắn đều có cảm xúc vừa ao ước lại vừa ghen tị, nhưng màcái đó lại không đủ để khiến cô hối hận. So với công việc, cô lại mơ ước cómột người đàn ông yêu cô, với một gia đình tốt đẹp hơn! Người phụ nữ cho dù sựnghiệp có lớn bao nhiêu đi nữa, cuối cùng cũng vẫn trở về với gia đình!

Cho nên, cô vẫn muốn giữ mình trong sạch, chờ một ngày kia sẽ xuất hiện mộtngười đàn ông mà cô yêu đồng thời cũng rất yêu cô!

Quan Tĩnh khẽ chớp chớp hàng mi cong, rồi nhướng mắt lên, ngậm ống hút, hútnước ép trái sổ trong ly thủy tinh. Uống xong một ngụm, sau đó vỗ vỗ vào ngườibạn tốt lúc này đang kích động bởi cơn tức giận mà có chút tự mình hạimình."Được rồi, không cần phải túm tóc nữa, cái bộ dạng này của cậu khiến chongười khác không sao cười nổi rồi đấy!"

Lý Giai còn đang ra sức cuốn những lọn tóc ngắn đang xoã tung của mình, áp málên chiếc khăn ăn."Cậu muốn cười nhạo tớ thì cứ cười đi, tớ không sợ! Hu hu,nếu không phải trong nhà tớ còn có ba mẹ yêu thương tớ, hiện tại tớ rất muốnđi đập đầu vào tường, không thiết sống nữa rồi!"

"Đừng như vậy, lớn nhỏ gì cậu cũng đã có tên tuổi! Đừng quên , mỗi buổi tốicòn có rất nhiều bạn nhỏ đang chờ mong chị Hồng Thái Lang xuất hiện đấy- - "

Không đề cập tới chuyện này còn tốt, giờ nhắc tới, Lý Giai lại càng trở nênđau khổ thêm nữa!

"Oa ... Quan Tĩnh, có phải là cậu có ý giận tớ làm người dẫn chương trình HồngThái Lang không hả? Mỗi ngày quấn quanh người quần áo, mũ giáp rất nặng đếnkhông thể thở nổi, lại còn nóng hầm hập nữa chứ, chỉ hở mỗi cái chỗ để thở vànơi để nhìn, kiểu này mà cũng được gọi là người dẫn chương trình sao? Loạichuyên mục này, cũng được gọi là lên ống kính sao?"

Quan Tĩnh mỉm cười, những vẫn đầy cảm thán, thốt lên lời nói tự đáy lòng :"Cho dù có nói thế nào, cậu vẫn tốt hơn tớ đi?"

Lý Giai nheo mắt lại, nhìn bạn tốt với một thâm ý khác. Ánh mắt lúc này phảngphất như tia X-Quang, hoặc giống như một chiếc kéo sắc đang cắt nát quần áocủa Quan Tĩnh ra vậy.

Quan Tĩnh kéo chặt lại quần áo, nhìn bạn tốt vẻ không được tự nhiên:"Này, ánhmắt kia của cậu là cái kiểu gì vậy, cái nhìn ấy làm tớ thật sự không thoảimái!"

" Tĩnh Tĩnh, cậu cũng không nghĩ tới việc muốn hiến thân sao? Ấy, không phảilà tớ chọc cậu để chơi, đây thật sự là một cách làm hữu hiệu nhất đấy. Cậu vốnhọc phát thanh, nếu không thừa dịp lúc tuổi còn trẻ khẩn trương để bàn chânđứng vững, cậu đừng nghĩ là bản thân cậu đã từng nỗ lực, đến lúc bốn mươi nămmươi tuổi thì cậu còn có thể ngồi vào vị trí Tổng biên tập của đài truyền hìnhnhé?"

"Ai có thể một bước mà đạt được vị trí kia, đều là do trong mệnh đã định sẵnchuyện này rồi!"

"Tĩnh Tĩnh, cậu không phải là vẫn luôn luôn không tin vào số mệnh lẫn chuyệnvận may đó à? Này, nói thật nhé, tớ cảm thấy cậu chỉ cần hơi sử dụng thủ đoạnmột chút thôi, nhất định cậu sẽ còn mạnh hơn so với các cô kia nhiều! Cậukhông nghe nói, A Mị lúc đó đã cho tổng giám đốc chúng ta ..." câu nói kế tiếpgiọng nói của Lý Giai rất nhỏ, mắt nháy nháy, nói tràn ngập ám chỉ; "TĩnhTĩnh, kỳ thực cậu cũng nên lo lắng một chút đi, cậu cũng nhất định phải tìmmột cơ hội... ừ ừ ... cậu phải biết rằng, tổng giám đốc của chúng ta không chỉcó có tiền, tuổi trẻ, đẹp trai, mà thân hình lại còn cực kỳ siêu cấp đấy nhé!Wow, kỳ thực có thể được anh ta ôm một lần, chẳng mất gì mà lại kiếm được nữachứ... ! Hì hì, tớ nghĩ rằng, kỹ thuật trên giường của anh ta nhất định cựctốt, sẽ thuộc loại mà có thể khiến cho phụ nữ phải “dục tiên dục tử”, hồn bayvào trong cõi mộng ấy chứ, tuyệt vời vô cùng, lại mơ tưởng được cùng anh tamột lần lại một lần nữa như thế này - - "

Càng nói về sau, biểu cảm của Lý Giai lại càng hưng phấn, một bộ có trời mớibiết cảnh 'YY' đồi trụy gì đó, bộ dáng thật buồn cười. Tiếp đó, bỗng nhiên LýGiai dừng lại, lại bắt đầu khuyên bảo."Tớ nhìn cậu nhất định có thể, ngẫm lại,chẳng lẽ cậu lại muốn lúc mình xinh đẹp nhất lại cả ngày phải ngồi ở bên đườngtìm tin tức hay sao..."

Không sao chịu nổi sự lải nhải của bạn tốt, Quan Tĩnh nói ra bí mật đã chônsâu ở trong lòng cô mấy ngày nay:"Kỳ thực, tớ đã từng có cơ hội, anh ta lạicòn nói ra hết sức trắng trợn, nếu tớ đồng ý, anh ta lập tức sắp xếp cho tớmột vị trí làm phát thanh viên!"

"Phốc..." Lý Giai phun hết nước trái cây trong miệng ra:"Khụ khụ khụ ...cậu cóđồng ý không, mau mau kể lại cho tớ một chút xem, sao lại thế hả?"

Quan Tĩnh nhẹ nhàng kể lại toàn bộ sự việc, mà cuối cùng đổi lại được là ...

"Tĩnh Tĩnh, cậu thật là khờ! Nếu tớ là cậu, nhất định tớ đồng ý! Trời ạ, nhưvậy là cậu đã đem mặt mũi của Tổng giám đốc Tưởng vứt đi đâu rồi hả, cậu cónghĩ tới là cậu còn có thể ngồi ngây ở MBS mà làm việc nữa hay không đây? Cậuđừng quên, bây giờ chúng ta vẫn còn chưa được ký hợp đồng chính thức đấy, nếungười ta không ký cho cậu, giấc mộng của cậu sẽ làm sao bây giờ?"

Lời nói của bạn tốt khiến trong lòng Quan Tĩnh nhất thời khủng hoảng, sắc mặtcũng nháy mắt trở nên trắng bệch."Không thể nào? Tổng giám đốc... anh ta ...chắc sẽ không nhỏ mọn như vậy đâu?"

"Cậu đã làm anh ta mất hết thể diện, người ta làm sao chịu được việc bị cậulàm cho tức giận chứ, hơn nữa hiện giờ cậu chỉ là một phóng viên nhỏ chạy việcở bên ngoài, cũng không có gì là này nọ để làm cho người ta phải giữ lạicậu...? "

Quan Tĩnh hoàn toàn thật không ngờ rằng sự việc mà bạn tốt của mình lo lắng,rất nhanh liền ứng nghiệm - -

Cùng vào thực tập với Quan Tĩnh một kỳ, đại bộ phận được ký hợp đồng chínhthức, chỉ có cô và một cậu thanh niên cứ đối diện với màn hình một cái liền bịnói cà lăm là không được ký hợp đồng!

"Này... tại sao lại có thể như vậy?" Nhìn thông báo được công bố rõ ràng, cônhất thời giống như bị gậy đánh một trận! Như thế này cô biết ăn nói thế nàovới lời nhắn nhủ của Jerry đây, anh luôn luôn cung cấp cho sách để đọc, chiếucố đến cuộc sống của cô. Anh đã một lòng ký gửi ở cô, để cho cô vào làm ở MBSsau đó tiếp cận Phó Vũ Nghê, thuận tiện chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho côấy!

Có phải là cô thực sự rất vô dụng hay không?

Ban đêm, cô trở về nhà, đang trong tâm trạng mất mát, cô cúi đầu đá hòn đánhỏ, hoàn toàn không hề chú ý tới nguy hiểm ở phía sau ...

Hai gã thanh niên mặc quần jeans, áo sơmi hoa, nhìn thật ghê tởm đang bám dínhtheo, ánh mắt trao đổi nhau một cái, rồi sau đó vẻ mặt ma quỷ nhìn về cô gáiđi ở phía trước nhào tới ...

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...