Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 474



"Hô - - hô - - "

Bùi Tạp Tư ngủ ở ghế tựa ngoài phòng bệnh, hai chân duỗi thẳng, đầu dán váchtường đều đều thở khò khè! Bên ngoài muỗi rất nhiều, đang ngủ say anh ngẫunhiên giơ tay đánh lên cánh tay!

"Uh`m - -" anh nói một tiếng, cau mày kéo cao áo khoác, đem cái đầu của mìnhche lại!

Tư Vũ ra cửa đổ rác đều nhìn thấy hết cảnh tượng vừa rồi, mà điều này làm chocô nhớ tới - - Lỗ Tấn! Muỗi nhiều lắm, đơn giản đem trọn cái đầu che lại!

Trong lòng Tư Vũ bắt đầu chua xót, hướng anh, lay lay người anh."Tạp Tư, tỉnhtỉnh - - "

"Uh`m, anh buồn ngủ quá ..., để cho anh ngủ một chút!" Tiếng nói Bùi Tạp Tưmỏi mệt không chịu nổi, từ trong áo khoác rầu rĩ truyền đến!

Xem ra anh thật sự mệt muốn chết rồi, mỗi lúc trời tối đều ngồi ngủ, vốn làkhông thể nào nghỉ ngơi, ban ngày còn ở công ty rồi chạy đến bệnh viện, cònnấu cơm cho cô và con gái, rồi đưa cơm, thật sự rất là vất vả!

Tư Vũ kéo áo đang phủ trên đầu anh, đau lòng gọi anh."Tạp Tư, Tạp Tư, tỉnhtỉnh - - "

"A - - làm sao vậy? Có phải Hoan Hoan có chuyện gì rồi không ?" Bùi Tạp Tư lậptức theo ghế dựa đứng lên, thất kinh kéo tay Tư Vũ lại!

"Không có, anh đừng lo lắng - -" Tư Vũ đỡ lấy cánh tay anh!

"A - -" Bùi Tạp Tư thở dài một tiếng, lúc này mới hồi phục bình thường."Congái không có chuyện gì, em làm sao có thể gọi anh?"

Tư Vũ mặt nhăn lại đau lòng vừa tức lại cảm thấy buồn cười, đôi môi đỏ mọngmím lại, ở trên ngực anh dùng lực đánh."Anh luôn luôn muốn cho em nghĩ hậnanh, lại đau lòng vì anh! Đi vào đi ngủ đi, bên trong còn một giường trống!"

Sau khi nghe xong những lời này của Tư Vũ, Bùi Tạp Tư mừng rỡ."Tư Vũ, em thathứ anh? Trời ạ, mùa xuân của tôi có phải tới rồi hay không?"

"Suỵt - -" Ngón tay trắng nhỏ nhắn đè môi mỏng anh lại, nhỏ giọng nhắcnhở."Suỵt, anh nói nhỏ chút, nơi này là bệnh viện, anh cho là anh đang ở cáivăn phòng hở hang của anh ư?"

"Trời ạ, rốt cục anh cũng đón được mùa xuân, anh có thể không hưng phấn sao?”Bùi Tạp Tư nhỏ giọng nói, nhưng trên mặt che dấu không đượn niềm hưng phấn!Anh ngây ngô cười, dùng lực ôm cô vào trong lòng. “Vợ yeu, cám ơn em, thật sựrất cám ơn em đã tha thứ cho anh!”

Tư Vũ ôm ngược lại anh, tựa vào ngực anh, ủy khuất nói: “Em nghĩ đến tối hômnay anh không trở lại, nghĩ đến anh sẽ giận em! Nhưng anh vẫn đến đây, em rấtcảm động!”

“Ha ha…” Bùi Tạp Tư nở nụ cười tự giễu, sau đó trêu ghẹo nói, “Vợ yên, em nghĩanh có lá gan lớn như vậy sao, anh nào dám cùng em đùa giỡn chứ? Hiện tại lấylòng em, sau này vẫn tiếp tục lấy lòng em!”

“Ha ha…” Hiện tại Tư Vũ không còn lời gì để nói, chỉ biết không ngừng ngây ngôcười.

Bùi Tạp Tư kìm lòng không đậu hôn lên dôi môi đỏ mọng của cô, hơn nữa mấy ngàyhôm nay anh không có ôm cô, thật sự là rất nhớ nha!

Tư Vũ tránh né đôi môi cực nóng của anh, nụ hôn của anh từ đôi môi đỏ mọng củacô chuyển qua khuôn mặt cô: “Tạp Tư, đừng như vậy, có y tá ở đây!”

“Ha ha, y tá đều đã ngủ, không có chuyện gì y tá sẽ không đi ra!” Anh đói khátnói.

“Lại gạt người, chán ghét anh, anh lợi hại nhất chính là cái miệng, có thể nóilời ngon tiếng ngọt, có thể lừa gạt con gái!” Tư Vũ nhăn cái mũi tức giận nói,cô cũng không nói sai, cô chính là luôn bị lời ngon tiếng ngọt của anh làm ơmơ màng màng!

“Anh đâu lợi hại như thế, nếu anh lợi hại như thế đã không ngồi chồm hổm ở bênngoài vài buổi tối làm thức ăn uỗi rồi!” Bùi Tạp Tư kêu khổ thấu trời. Kỳ thậtanh quả thật rất biết nói chút lời ngon tiếng ngọt, mà còn có thể đem đầu ócTư Vũ làm cho choáng váng, nhưng anh không hề nghĩ muốn làm như vậy, anh vẫnlà muốn dùng chân thành đi làm cô cảm động!

Ha ha, tuy nhiên như vậy có chút khổ, nhưng tối hôm nay anh quả thật đợi đượcrồi!

“Bị muỗi cắn rất nhiều sao?” Tư Vũ quan tâm hỏi.

“Hình như tụi nó rất thích máu anh, tụi nó hút máu anh rất nhiều! Không tinanh nói, am nhìn anh nè, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị muỗi cắn, khôngchỉ có ngứa, mà còn rất đau nha!” Bùi Tạp Tư kéo tay áo, lộ ra cánh tay rắnchắc màu đồng cổ.

Mà trên da thịt thật sự có nhiều nốt đỏ, xem ra quả thật rất dọa người, cho dùkhông có bị trên người mình, nhưng cũng khiến cho Tư Vũ cảm giác nhất định rấtđau “Như thế nào nhiều như vậy?”

Bùi Tạp Tư rốt cuộc đợi được cơ hội vợ thương cảm khẩn trương, lập tức thốngkhổ nói: “Này bất quá chỉ là một góc, đầy trên lưng anh, trên đùi, còn có ngựcđều là…”

“Thiệt hay giả vậy?” Tu Vũ theo quán tính hỏi, nếu toàn thân đều bị cắn, ngẫmlại toàn thân đều đẽ tê dại, oa, hiện tại toàn thân cô đều đã nổi cả da gàrồi!

“Em không tin à? Bằng không hiện tại anh cởi quần cho em xem được không, trênmông anh đều đã ngứa đến không chịu được, anh lại rất xấu hổ -- ” thời điểmnói chuyện này, Bùi Tạp Tư liền muốn để lộ dây thắt lưng của mình, thật sựmuốn cởi quần!

Đôi má Tư Vũ đỏ bừng một mảng, mặc dù là khu bệnh cao cấp, cách vách căn bảnkhông có người, hiện tại lại không có y tá thường lui tới, nhưng cai kia cũngkhông được nha “Bùi Tạp Tư, anh đừng xằng bậy, anh không được cởi quần, mộtlát y tá xuất hiện thì làm sao?”

Lấy y tá ra uy hiếp Bùi Tạp Tư? Đây căn bản là chuyện nhỏ: “Hì hì, mỗi ngày ytá đều tiêm thuốc cho người bệnh, cho dù xem cái mông cũng là coi như khôngthấy gì, so với nhìn mặt người đều cùng một cảm giác rồi!”

“Ha ha, đúng vậy, mông và mặt anh như nhau cả!” Tư Vũ tức giận đến chế nhạoBùi Tạp Tư một câu!

“Lạc Tư Vũ, em học xấu a…!” Bùi Tạp Tư đem Tư Vũ áp về phía vách tường, chỉvào cái mũi của cô lên án nói.

“Cái gì? Em hư hỏng cái gì chứ?” Anh tựa vào quá sát, mà điều này làm cho đạinão của cô nàng thêm hỗn loạn rồi!

“Hừ hư, em có phải muốn cái mông của anh không?” Bùi Tạp Tư nheo ánh mắt lạilên án nói, mà trong ánh mắt câu hồn kia lại càng lộ ra ánh sắc sảo!

“Chán ghét, em khi nào nhớ tới cái mông của anh hả? Anh đừng đổ oan cho embiết không?” Tư Vũ phụ giú anh, kéo khoảng cách hai người trong lúc nóichuyện!

“Anh khi nào thì đổ oan cho em, em nói mặt và mông của anh như nhau, đó khôngphải chứng minh em, luôn luôn suy nghĩ cái mông của anh?”

“Nhàm chán!” Tư Vũ trợn mắt nhìn anh, nhưng khóe miệng lại càng ngày càng cao!

Đôi má Bùi Tạp Tư nhô cao, dùng cái mũi thẳn tắp của mình đi cọ sát cái mũinhỏ của cô, ánh mắt mị câu dẫn cô “Vợ yêu, anh hiện tại thạt sự rất nhớ em,nghĩ đến anh đều đã đau…” Lúc nói chuyện, hai bàn tay Bùi Tạp Tư xoa ngực TưVũ, dùng lực của mình áp tới…

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...