Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 455



“Vậy thì tối nay em nói với Hoan Hoan là chú Tạp Tư sẽ dẫn con bé đi nhà hàngăn tối đi!” Bùi Tạp Tư vừa bận lại quần áo vừa nói chuyện với Tư Vũ trước mặt.

Tư Vũ thỉnh thỏang lại thở dài.

“Em sao vậy? Sao nhìn giống như em đang cực kỳ khó xử thế?” Bùi Tạp Tư nghihoặc nhíu đôi mày kiếm.

Bị anh trực tiếp hỏi như vậy, cô cũng không muốn bịa ra một cái cớ từ chốiđành phải nói thẳng. “ Em nói cho anh biết chuyện này, hiện tại Hoan Hoankhông thích em có bạn trai, con bé nói hiện giờ nên chú trọng vào công việc,rèn luyện bản thân mình.”

“Cái gì?” Bùi Tạp Tư nghe được sự tình liền lắc đầu bộ dạng như không biết nênkhóc hay nên cười nữa. “Hoan Hoan làm sao có lọai yêu cầu kỳ quái như thế chứ,không phải con bé rất muốn có ba ba sao?”

Tư Vũ nhìn anh, ở trong lòng hồi đáp. “không phải do trước đây anh đối xử tệbạc với em, còn đi “trêu hoa ghẹo nguyệt” làm thương tổn em, điều này làm choHoan Hoan đối với anh cực kỳ thất vọng.”

Đôi mày kiếm của Bùi Tạp Tư nhíu chặt lại. “Vậy thì em tính làm thế nào? Khôngphải nên mau chóng tạo cơ hội cho anh cùng Hoan Hoan ở chung đi chứ?”

“Hiện giờ đúng là con bé cực kỳ chán ghét anh!” trong lòng Tư Vũ như có aithán. “OK, em sẽ tìm cách. Này, hiện giờ anh nên mau đi đi, nhanh lên, HoanHoan hiện giờ sắp thức dậy rồi…”

Tư Vũ dùng lực đẩy đẩy thân thể anh, thúc giục anh mau rời đi.

Bùi Tạp Tư nhanh nhẹn hôn môi Tư Vũ thật sau, sau đó bày ra bộ dáng không tìnhnguyện đi ra khỏi cửa nhà cô.

Ầm….

Tư Vũ đóng cửa phòng,rụt rụt cổ, cười thầm!

Phù…phù…cuối cùng anh ấy cũng thuận lợi đi về, con gái vẫn không phát hiệnđược.

“Mẹ, mẹ mở cửa rồi đóng cửa làm gì vậy?” nghe được tiếng đóng cửa, Hoan Hoantừ trong phòng chạy ra, mở to mắt dò xét tựa như một trinh thám nhí, nhìn chằmchằm sau lưng mẹ mình.

Khuôn mặt mẹ cô bé đang tươi cười bỗng dưng trở nên u sầu. “À…vừa rồi mẹ mangrác đi bỏ ấy mà.” Nói xong lời nói dối, im lặng một hai giây mới dám quay đầulại đối diện với Hoan Hoan. “Hiện giờ còn sớm mà con, ngủ thêm một chút nữa đikẻo ngày mai đi học không có tinh thần à!”

“Dạ!”

Tuy nhiên Hoan Hoan có cảm giác rất kỳ quái, nhưng không thể nói rõ kỳ quái ởđiểm nào, thôi thì cô bé đi ngủ tiếp cho rồi. “Mẹ, vậy lát nữa mẹ gọi con dậy,không thôi con ngủ quên….”

“Không muộn đâu, lát nữa mẹ chuẩn bị bữa sáng cho con rồi đến giờ sẽ gọi condậy.”

“Dạ!” Hoan Hoan dụi dụi mắt xoay người quay về phòng mình.

Tư Vũ âm thầm thở ra một chút, vuốt ve ngực sau đó cô xoay người đi vào bếplàm bữa sáng cho con gái.

“Ùhm, giờ mình phải làm sao thì con bé mới có thể tiếp nhận lại Tạp Tư đây?”

Phiền…phiền….thật sự rất là phiền nha. Sau khi dùng xong cơm trưa, Hoan Hoan lôi kéo Lạc Dật đi tới một nơi bí mật.Đó là một nơi không ai thường đi tới, mà một khi không người tới thì chỉ cầnnghĩ cũng biết là một nơi nguy hiểm.

Những cái thùng rác bên cạnh bốn phía đều phát ra mùi hôi thối, bán kính trongvòng hái mươi mấy mét đều không ai dám tời gần.

Lạc dật hai tay bịt kín miệng cùng chiếc mũi, chau mày thật sâu nhăn mặt lại.“Cậu có gì nói thì nói mau đi, sau đó chúng ta rời khỏi đây”

Hoan Hoan cũng bịt kín chiếc mũi, âm thanh từ khe hở giữa những ngón tay phátra ậm ờ….” Làm sao bậy giờ? Không thấy chú Tạp Tư, tớ nghĩ không chừng chú ấyđang khổ sở muốn chết rồi, chú ấy không chừng vẫn chưa có cơ hội làm hòa vớimẹ rồi!”

“Chú Tạp Tư không phải là người dễ dàng khổ đến muốn chết đâu. Ui trời, chú ấykhông đến tìm cô Tư Vũ thì cậu đi tìm chú ấy là được chứ gì. Hẹn chú ấy đi!”Lạc Dật mất hết kiên nhẫn nói với Hoan Hoan, cô bé cũng kỳ lạ thiệt, mỗi lầnnói chuyện với cậu đều chọn nơi này khiến cho cậu tự sản sinh ra một loại phảnxạ có điều kiện, cảm thấy được mỗi khi cậu gặp cô bé thì không khí chung quanhđều trở nên hôi thối.

“ý của cậu là muốn tớ hẹn chú Tạp Tư gặp mặt mẹ sao?”

“ừm…ừh…toàn là người lớn cả rồi, ai cũng có sỉ diện cả, ai cũng không muốn chủđộng hẹn người kia trước, cậu tạo cơ hội cho hai người họ đi, lúc mọi chuyệnkhông chừng sẽ có chuyển biến tốt đẹp” Lạc Dật phân tích rõ ràng đạo lý!

Hoan Hoan giơ lên một ngón cái hướng về phía cậu bé.

Đúng là cao kiến nha!

“Chỗ này hôi muốn chết, sau này có chuyện gì thì cậu làm ơn đừng đến chỗ nhưthế này nói chuyện với tớ được không, ok?” Lạc Dật vừa đi khỏi nơi đó vừa nóichuyện.

Hoan Hoan đi sau lưng cậu, bày ra bộ mặt khó nói. “Còn không phải nguyên nhândo cậu sao, không tới những nơi như vầy thì đảm bảo sẽ có một đám nữ sinh vâyquanh cậu, lúc đó tớ muốn nói chuyện với cậu cũng không thể chen vào được ấychứ!”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...