Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 362



Trong nháy mắt, cả lầu đều yên lặng! Vũ Nghê và Lạc Ngạo Thực kinh ngạc nhìnnhau, sau đó cả hai đưa mắt nhìn về phía Tư Vũ.

Biểu hiện của Tư Vũ vô cùng tỉnh táo, giọng nói cũng dần dần rõ ràng: "Anhtrai, chị dâu, năm đó không có chuyện gì xảy ra với chị dâu hết, hắn chỉ chochị ấy uống thuốc ngủ thôi. Chuyện này chính miệng hắn nói với em..."

Lạc Ngạo Thực khiếp sợ nhìn Tư Vũ, sự tỉnh táo của em gái khiến anh khiếp sợ,những lời cô nói ra càng khiến trong lòng anh run sợ.

Ngược lại với sự trầm ổn của anh, Vũ Nghê không cách nào bình tĩnh vội chạytới tóm chặt cánh tay Tư Vũ: "Tư Vũ, những lời em nói có phải là thật không?"

Tư Vũ gật đầu, mái tóc dài đen óng buông xõa sau lưng rơi về phía trước, sauđó nhìn về phía anh trai của mình. "Thực ra Lâm Hiên là một người rất ra haykhoe khoang, hắn thích anh một cách điên cuồng, vì hắn cho rằng em không biếtnói chuyện, dù có biết bất kỳ điều gì cũng chỉ có thể để trong lòng, không thểnói cho người khác, cho nên chuyện gì anh ta đều nói cho em biết để em chia sẻnỗi sung sướng đó với anh ta! Em bỏ nhà trốn đi, sau khi trở về anh ta đã đemtất cả đầu đuôi chuyện của chị dâu nói cho em nghe, hắn nói đó là một kế hoạchhoàn mỹ, cảm ơn em đã phối hợp với hắn. Nếu như không phải em bỗng nhiên trốnđi, thì anh ta sẽ không có cơ hội đến gần chị dâu"

"Vậy tại sao hắn lại nói dối? Nếu như hắn thật sự tìm người tổn thương chị,không phải sẽ dễ dàng đạt được mục đích hơn sao?" thầm tự nói trong lòng, nếuhắn thực sự tìm người hại cô thì sao?

"Chị dâu, Lâm Hiên là người rất cẩn thận, thêm một việc chi bằng bớt một việc!Bản thân hắn không thể tự mình làm hại chị, tìm người khác thì rất phiền toái.Những người biết hắn là đồng tính cũng không nhiều lắm, hình như lúc ấy hắn cómột người bạn rất tuấn tú nhưng lại bị chính hắn dùng cuộc giải phẫu giếtchết. Cho nên khi đó không người nào có thể giúp đỡ hắn"

"Có thật không?" Vũ Nghê kiềm chế kích động, thật sự không dám tin hỏi lại

"Đương nhiên là thật, em còn biết rất nhiều chuyện khác nữa. Tuy em không kểvới ai, nhưng những chuyện này em đều nhớ, hơn nữa còn nhớ rất kỹ! Lâm Hiênthường mặc quần áo và làm những cử chỉ của phụ nữ, sau đó tươi cười đến trướcmặt em hỏi hắn có xinh đẹp không? Có đẹp hơn so với những người phụ nữ kháckhông?" lúc nói chuyện, nét mặt Tư Vũ vô cùng khổ sở!

Biết mình "trong sạch" Vũ Nghê rất vui vẻ, đồng thời cũng đau lòng vì nhữngngày tháng đau khổ sầu não Tư Vũ phải trải qua.

So với những nỗi khổ đau của hai người phụ nữ trước mặt, trái tim của Lạc NgạoThực đau đớn thống khổ gấp nhiều lần vì một người là vợ một người là em gáicủa anh: "Hiện giờ hai người bình an là tốt rồi..."

Vũ Nghê, Tư Vũ cùng gật đầu, ngàn vạn ngôn ngữ muốn nói đều hóa thành nhữngdòng nước mắt, nhưng những dòng nước mắt lần này của hai người không phải làbi thương thống khổ mà là hạnh phúc vui sướng!

"Ông xã, em trong sạch?" Vũ Nghê hỏi Lạc Ngạo Thực

"Đúng vậy, điều này do chính Lâm Hiên tự mình nói với Tư Vũ, em còn không tinsao?" hơn nữa anh cũng đồng ý với phân tích của Tư Vũ, hồi đó Lâm Hiên khôngcó nhiều kẻ giúp đỡ, nên thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện. Nếu thuê kẻra ta, chuyện này sẽ rất nhanh chóng bị bại lộ.

"Thật ra bây giờ nói ra mới nhớ, em cũng cảm giác mình không có, nếu như cótại sao không để lại bất kỳ một chứng cớ nào dù nhỏ nhất, có đúng không?" VũNghê thông suốt nở nụ cười, không lãng phí thêm một giây lập tức nhào vàotrong ngực Lạc Ngạo Thực

"Bây giờ em đã yên tâm chưa? Còn muốn ly hôn với anh không?" Lạc Ngạo Thực làmbộ thống khổ nhăn mày, vui vẻ cười nói.

"Anh dám rời xa em?" Vũ Nghê đánh nhẹ vào ngực anh, uy hiếp nói

"Ha ha..." Lạc Ngạo Thực bật cười vui vẻ, cuối cùng bóng tối u ám qua đi ánhsáng ấm áp rực rỡ chiếu rọi, "Anh nghĩ, chúng ta nên đi thăm con trai, khôngbiết mũi con có bị sao không?"

"Em cứ tự đắm mình trong đau thương mà quên mất.... mau, chúng ta qua xem contrai có bị làm sao không" Vũ Nghê tự trách, thật muốn tát ình hai cái bạt tai.

Hai vợ chồng nắm tay nhau, chuẩn bị đi tìm con trai thì...

"Con trai hai người không sao hết, yên tâm đi" mặc một bộ quần áo ở nhà kháthoải mái, Bùi Tạp Tư đi lên cầu thang.

Vũ Nghê vui mừng chạy tới báo tin tốt: "Tạp tư, Tư Vũ đã khỏe rồi. Tư Vũ vừanói chuyện rồi"

Lạc Ngạo Thực nhìn vẻ mặt của người bạn thân hoàn toàn không có một chút xíuvui mừng nào!

"Vậy sao? Chuyện này đúng là tin tốt, xem ra hai người nên chúng mừng tớ rồi"Tuy anh đang cười nhưng nhìn nụ cười gượng gạo trên gương mặt anh tuấn của anhkhiến bất kỳ người nào cũng có thể cảm nhận được khoảng cách trong đó!

Ánh mắt của anh chiếu thẳng vào gương mặt Tư Vũ, còn Tư Vũ cúi thấp đầu xuốngnụ cười có má lúm đồng tiền trên gương mặt xinh đẹp cũng theo đó mà biến mất.

Lạc Ngạo Thực ghé sát bên tai Vũ Nghê nhỏ giọng nói: "Chúng ta đi thăm contrai, để hai người họ nói chuyện riêng với nhau"

Hai vợ chồng anh nhanh chóng đi xuống lầu, để lại không gian riêng cho vợchồng Bùi Tạp Tư và Tư Vũ....

Bùi Tạp Tư không nói gì, cũng không có nhiều biểu hiện vui sướng, hai tay đúitrong túi quần tựa người vào tay vịn cầu thang, nhìn chằm chằm người phụ nữtrước mặt.

Tuy không ngẩng đầu, nhưng cảm giác nóng bỏng trên đỉnh đầu khiến Tư Vũ khôngthể nào làm ngơ như không có. Tư Vũ bước từng bước lùi về phía sau, cho đếnkhi lưng chạm vào vách tường, không còn đường để lùi...

"Em..."

"Chúc mừng em đã bước ra khỏi thế giới riêng của mình trò chuyện với nhữngngười bên ngoài như bọn anh! Em có thể khôi phục bình thường anh rất vui mừng"

"Cảm ơn" nghe những lời nói nhẹ nhàng của anh, Tư Vũ mới dám ngẩng đầu lênnhìn

Bùi Tạp Tư cười, sau đó ánh mắt rời khỏi gương mặt cô nhìn về một phía xa xămđầy u sầu, sau đó đột ngột nói ra một câu kinh hồn: "Thật ra anh cảm thấy haichúng ra không hợp với nhau, hình như em cũng không thích anh"

"Không phải như vậy" Tư Vũ lắc đầu. "Anh đừng hiểu lầm"

Bùi Tạp Tư hoàn toàn không nghe cô... tiếp tục nói: "Thật ra những lời này anhmuốn nói với em từ lâu rồi, nhưng tình trạng sức khỏe của em không cho phép!Hiện giờ bên mỹ có một số chuyện cần anh giải quyết, ngày mai anh sẽ bay quabên đó"

"Nhưng ngày mai là ngày đầu tiên của năm mới, anh không ở lại đón năm mớisao?" Tư Vũ kìm nén cảm giác muốn khóc, hi vọng có thể dùng lý do "đón nămmới" để ngăn cản anh.

Bùi Tạp Tư nhún vai, dáng vẻ không sao: "Bây giờ cảm giác đón năm mới càngngày càng nhạt, không có gì ! Hơn nữa bên mỹ, mọi người vẫn làm việc bìnhthường! Em cũng hiểu đúng không?"

Tư Vũ cay cay sống mũi, trong lòng đau đớn khiến cô thốt lên: "Anh muốn ly hônđúng không?"

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...