Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 358



Chiếc xe thương vụ vững vàng chạy nhanh trên đường, rẽ vào ngôi biệt thự ởvùng ngoại ô, sau đó hai người vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh trước xuốngxe, mở cửa xe cho nữ chủ nhân!

"Chú Vương, cậu chủ chưa về sao?" Sau khi đưa mắt nhìn vào gara, Vũ Nghê quaysang hỏi người tài xế của gia đình!

"Chưa ạ, cậu chủ nói hôm nay có một số việc cần phải giải quyết" chú Vươngnói!

"Ừ" Vũ Nghê gật đầu, đi vào trong phòng.

Bên trong biệt thự vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức làm cho người ta buồnđến rơi lệ.

Hai đứa trẻ đâu rồi nhỉ? Có hai đứa trẻ thỉnh thoảng tranh cãi nhau cũng khiếnngôi nhà náo nhiệt hơn? Lúc đầu muốn về sớm để báo tin vui cho Lạc Ngạo Thực,sau khi bản tin thời sự đưa tin, chuyện Lâm Hiên phải lãnh án tử hình làchuyện không thể nghi ngờ.

Nhưng những suy nghĩ vui mừng trong lòng khi trở về ngôi biệt thự vắng lặng,giờ phút này lại vơi bớt rất nhiều.

"Cô chủ, cô về rồi ạ. Cô đã muốn dùng cơm chưa?"

Vũ Nghê ngồi trên ghế sofa nhìn đồng hồ rồi lại đưa mắt nhìn bốn phía xungquanh: "Chờ mọi người về cùng ăn, tôi cũng chưa đói"

Bà Vương nhìn Vũ Nghê, "Cậu chủ gọi điện thoại về nói là không cần chờ cậu ấy.Cậu Bùi bảo hôm nay phải đi gặp khách hàng, không ăn cơm ở nhà. Khi nãy HoanHoan và Lạc Dật kêu đói bụng, tôi đã cho hai đứa ăn trước rồi! Giờ chỉ còn côvà cô Tư Vũ chưa dùng cơm thôi"

"Vậy chúng ta ăn cơm đi" Vũ Nghê buồn bã nói, "Bà Vương, bà rọn cơm ra trướcđi, tôi lên lầu thay quần áo rồi xuống"

"Vâng"

Bước lên lầu, đi về phía căn phòng bên trái liền nhìn thấy Tư Vũ đang đứngtrước cửa phòng ngủ mình, cô thốt lên "Tư Vũ". Sau khi nhìn rõ sắc mặt có vẻhoảng sợ của em chồng, Vũ Nghê nhanh chóng chạy tới: "Tư Vũ, em sao vậy? Saolại đứng đây khóc?"

Tư Vũ nhìn cô chạy tới, nước mắt càng rơi nhiều hơn.

"Em xem chương trình bản tin thời sự đúng không? Chuyện của Lâm Hiên bị phanhphui như vậy, sẽ không có người nào dám bao che cho hắn" cố gắng kiềm chế niềmvui sướng trong lòng, cuối cùng cô cũng tìm được người nói chuyện, Vũ Nghêkhông kìm được cong miệng cười cười.

Tư Vũ cúi gằm mặt xuống đất, những giọt nước mắt to tròn như hạt đậu tí táchrơi xuống mặt đất.

Vũ Nghê bước tới gần hơn, đặt tay lên vai Tư Vũ: "Tư Vũ, em nghe thấy nhữnglời chị nói đúng không, nếu không tại sao càng lúc em càng rơi nhiều nước mắtđến vậy. Những giọt nước mắt này là em đang đáp lại lời chị" không còn là dòhỏi, mà là câu nói khẳng định

"Oa...." Tư Vũ khóc thành tiếng, coi như là câu trả lời.

"Tư Vũ, em hãy bước ra khỏi thế giới của mình đi, tất cả mọi người đang đợiem! Em có con gái, có chồng, tại sao em không chịu bước ra khỏi thế giới riêngcủa mình" Vũ Nghê lắc người Tư Vũ: "Em bất mãn chuyện gì thì hãy lớn tiếng nóira ọi người biết...."

Ngày hôm qua khi Tạp Tư nói cho cô biết, Lâm Hiên là đồng tính và đã bị cảnhsát bắt thì cô đã bước ra khỏi thế giới riêng của mình. Nhưng không dám nóichuyện với mọi người, cô sợ chào đón cô sẽ là những vụ tai nạn bất ngờ liêntiếp! Nếu như cô khỏe mạnh liệu Bùi Tạp Tư có bỏ rơi? Hiện giờ cô đang có bệnhtrong người, cuộc hôn nhân của cô sẽ được pháp luật bảo vệ.

Cô muốn chờ chị dâu để hỏi làm thế nào mới có thể giữ trái tim người đàn ôngbên mình. Cô yêu Bùi Tạp Tư nhưng lại không lấy được anh. Hiện giờ hình nhưanh cảm thấy rất phiền muộn vì cô, đối xử với cô rất lạnh nhạt! Trước đây vìcon gái cô từ chối sự theo đuổi của anh, sau này anh lại không còn ý tứ nàynữa!

Nửa đêm hôm qua, điện thoại của anh đổ chuông, anh phải chạy vào trong phòngvệ sinh mới nhận điện thoại.

Cuộc điện thoại đó liệu có phải do phụ nữ gọi tới? Nếu không, việc gì anh phảibí mật như vậy? Nếu như cô đoán không nhầm, bên ngoài anh đã có người phụ nữkhác, vậy cô nên làm thế nào?

Cô làm thế nào để đối phó với người phụ nữ đó, đánh hay mắng, hay là cho ngườiphụ nữ đó chút tiền rồi đuổi cô ta đi? Chỉ cần có thể giữ anh lại, cô bằnglòng làm bất kỳ chuyện gì! Cô có rất nhiều tiền, tiền bố cho, tiền anh traicho, nhưng cô không quan tâm, từ nay về sau cô cũng sẽ không mua những thứ xasỉ phẩm, cô có thể đem toàn bộ số tiền này cho những người phụ nữ bên cạnhanh!

"Tư Vũ, em đừng khóc. Đợi chị thay đồ xong, hai chị em mình ra ngoài ăn tốiđược không?"

Hiện giờ thật sự Tư Vũ không thể ăn gì, trong lòng cô rất khó chịu

Nhìn em chồng vẫn đứng trước cửa, tiếp tục nói: "Hay là chị gọi điện thoại choBùi Tạp Tư, kêu anh ta trở về...."

"Ư...." Tư Vũ nắm chặt tay áo Vũ Nghê, phát ra âm thanh phản đối. Đừng gọiđiện thoại cho anh, cô không muốn làm anh càng thêm chán ghét mình. Trước giờanh đều nói cô rất phiền phức không khác gì trẻ con, rất thích đeo bám chánphèo khiến anh không có không gian riêng.

"Không phải là em muốn chị gọi Bùi Tạp Tư trở về hay sao?" Vũ Nghê suy đoán.

Tư Vũ không lên tiếng, nhưng không còn nắm chặt tay áo cô như vừa rồi.

"Vậy chị gọi điện thoại cho anh trai trở về được không?"

Anh trai? Gọi anh ấy về để làm gì? Chuyện tình cảm giữa hai vợ chồng họ, ngườingoài cuộc không có quyền can thiệp.

Không thấy Tư Vũ phản ứng, Vũ Nghê vội vàng bấm số điện thoại của Lạc NgạoThực.

Chuông điện thoại đổ một hồi mới có người nhận, cánh tay Vũ Nghê run rẩy nắmchặt điện thoại: "Ngạo Thực, hiện giờ anh có rảnh không...."

"Hiện giờ anh đang bận một số chuyện, em dùng cơm trước đi, chắc anh sẽ vềmuộn" Lạc Ngạo Thực ở đầu bên kia điện thoại cắt ngang lời Vũ Nghê. Khôngđược, hiện giờ sức ảnh hưởng của cô quá lớn, anh chỉ còn cách về nhà thậtmuộn.

"Em biết anh rất bận rộn, nhưng Tư Vũ đã khóc từ nãy tới giờ em không thể dỗđược, Tạp Tư lại không có ở nhà, anh xem..."

"Cái gì?" Lạc Ngạo Thực cắt ngang lời nói của Vũ Nghê, nói một câu hoàn toàntrái ngược với câu trước đó: "Anh lập tức về nhà ngay, em đừng lo lắng quá"

Dứt lời anh liền cúp điện thoại, giống như lời anh nói không chỉ mấy phút sauđã có mặt ở biệt thự, vội vàng kéo Tư Vũ lại gần nhìn từ trên xuống dưới mộtlượt hỏi: "Tư Vũ, em không khỏe ở đâu? có phải Tạp Tư bắt nạt em không?"

Tư Vũ lắc đầu... xoay người đi xuống cầu thang, vào phòng ăn

Không, không...

Hiện giờ cô không thể tìm bùi Tạp Tư "Sắp tới giao thừa rồi, đáng lẽ trong nhà phải rất náo nhiệt mới đúng, nhưngcả ngôi nhà lại chìm trong vắng lặng buồn tẻ...."

"Haiz..."

"Haiz..."

Từ trong đại sảnh, truyền tới hai tiếng cảm thán non nớt. Một cô bé ngồi trênghế sofa cùng một cậu bé trai, "Không biết mấy người lớn thế nào? hình như chúkhông vui, chú cũng không vui, quan hệ rất căng thẳng"

"Phì..." Lạc Dật bật cười rất không phù hợp với bầu không khí

Hoan Hoan nhăn mũi, nhìn cậu trách mắng: "Tại sao cậu có thể cười trong lúcnày, bây giờ tớ rất lo, hi vọng cả nhà chúng ra có thể vui vẻ ở bên nhau"

"Chú....chú... hai chú...." Lạc Dật gãi đầu giả bộ vô cùng khó khăn, "Cậukhiến tớ rất khó hiểu, không biết cậu đang muốn nói chú nào"

"Ôi trời, người chú đầu tiên là nói tới chú Tạp Tư, người chú phía sau là chúNgạo Thực" Hoan Hoan giải thích

"Nhìn cậu kìa, thật phiền phức..."

Hoan Hoan cúi đầu, vẻ mặt đau khổ: "Đành chịu thôi, tớ cũng có muốn phiền phứcvậy đâu, nhưng mấy người lớn không cho tớ cơ hội”

"Tớ thấy cô Tư Vũ hoàn toàn không có dấu hiệu khá lên, khiến chú Tạp Tư cũnglà bố cậu rất đau khổ! Tớ đoán không chừng, chú Tạp Tư sẽ ly hôn với cô TưVũ...."

Lạc Dật nhỏ giọng xui thầm vào tai Hoan Hoan, giống như đang nói một bí mật gìđó kinh thiên động địa

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...