Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 357



Lái xe trên đường, Lạc Ngạo Thực bỗng nhiên cảm thấy sự chốn chạy của mìnhgiống như một con chó nhỏ rơi xuống nước.

Rõ ràng đó là vợ và con gái của anh, tại sao lại giống như gặp phải yêu ma quỷquái? Nhưng trên thực tế, mặc dù anh không thực sự gặp phải yêu ma quỷ quái,nhưng ở Vũ Nghê có thứ gì đó rất quái lạ, cô không cần làm dáng nũng nịu hayõng ẹo, chỉ cần đứng im ở một chỗ anh lập tức sẽ có phản ứng muốn xông vàotrong cơ thể cô rong ruổi!

Nếu vừa rồi không nhanh chóng chạy ra khỏi biệt thực, anh thật sự chỉ sợ bảnthân sẽ mất kiểm soát.

"Con mẹ nó..." bàn tay nắm chặt vô lăng đột nhiên bật ra một câu chửi thề,nhưng người anh mắng chửi không ai khác mà chính là bản thân mình, chỉ cần nhớvề cô một chút, cơ thể anh lập tức có phản ứng. Giống như bộc phát lửa giận,anh nhấn chân ga, tăng tốc chiếc xe chạy nhanh hơn. Bốp

Một bàn tay mạnh mẽ giáng xuống má Tưởng Vũ Hàng.

Tưởng Vũ Hàng đưa tay lên xoa bên má đau đớn rát bỏng, tức giận: "Tại sao côđánh tôi? Đừng quên, tôi là cấp trên của cô, mà tôi cũng không phải là bạntrai của cô"

"Cái bạt tai này của tôi là vì Quan Tĩnh, anh làm như vậy, không phải sẽ khiếncô ấy thất vọng đau lòng sao?" Vũ Nghê trợn mắt nói: “Nếu như không nhờ QuanTĩnh, liệu anh leo lên được vị trí tổng giám đốc như bây giờ không? Đồ khốn"

"Câm miệng" Tưởng Vũ Hàng hét lên, "Nói cho cô biết, nếu không có cô ta tôivẫn có thể có được chức tổng giám đốc này"

"Anh là kẻ qua cầu rút ván"

"Cô muốn nói thế nào thì nói, tóm lại chuyện tôi muốn quan hệ với người phụ nữnào, không ai có quyền ngăn cản"

Vũ Nghê bật cười hai tiếng quái dị, "Ha ha, Tưởng Vũ Hàng. Hôm nay tôi mớibiết được con người thật của anh, thật không ngờ anh lại hèn hạ như vậy! Mớiđó mà đã muốn đá Quan Tĩnh sang một bên? Anh tự hỏi mình xem, khi anh gặp khókhăn là ai giúp anh, ai cùng anh vượt qua cửa ải khó khăn? Chẳng lẽ trong lònganh không có một chút áy náy nào sao?"

Nghe những lời trách mắng của cô, Tưởng Vũ Hàng im lặng không lên tiếng.

"Quan Tĩnh có điểm nào không tốt, đã làm chuyện gì có lỗi với anh mà anh nỡđối xử với cô ấy như vậy? Nếu anh không yêu cô ấy, vậy trước đây đừng nên ởbên cô ấy càng không nên đón nhận sự giúp đỡ của cô ấy! Tôi thực sự quá thấtvọng về anh"

"Ha ha, Vũ Nghê cô thật sự cho rằng cô ta là người nhà mình, mà ra mặt giúp"một lát sau, Tưởng Vũ Hàng mới nói ra một câu trào phúng: "Nói cho cô biết,tôi và cô ta đã chia tay rồi! Có lẽ cô ta còn chưa kịp nói cho cô biết đâu, côta đã có bạn trai mới...."

"Cái gì?" Vũ Nghê giật mình thiếu chút nữa rớt cả quai hàm.

"Cho nên những việc làm của tôi sẽ không trở thành trướng ngại trong mắt ngườinào hết" Tưởng Vũ Hàng mở cửa xe, chui vào trong xe lập tức khởi động sau đónghênh ngang rời đi....

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...