Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Edit: Socnau
"Anh đừng nói bậy, không bao giờ có chuyện đó xảy ra!" Vũ Nghê tức giận nói,anh coi cô là loại phụ nữ gì?
"Vậy sao em lại cười với người đàn ông khác?" Lúc trên máy bay cô tình cờ gặptên họ Tiết gì đó, đã trở thành nỗi ám ảnh trong anh.
"Đó chỉ là xã giao thông thường, em không cười, chẳng lẽ phải khóc trước mặtanh ta?" Vũ Nghê đẩy người Lạc Ngạo Thực ra, mở to hai mắt phản bác.
"Em không chỉ cười với hắn ta một lần, lúc xuống máy bay em cũng cười. Em cườivới hắn còn nhiều hơn số lần cười với anh, điều này rất không bình thường" LạcNgạo Thực trách mắng có bài bản, không khí tràn ngập mùi vị ghen tuông, khiếnngười ta bâng khuâng.
"Tổng cộng cười hai lần..."
"Nhưng mấy ngày nay em không còn cười với anh như trước nữa, chúng ta ở vớinhau như hình với bóng, nhưng cảm giác rất xa cách. Em luôn coi anh như khôngkhí, khác nào em thấy người chồng như anh không còn dùng được, cho nên mới coithường sự tồn tại của anh?" Hai tay anh đặt xuống bờ vai cô, cẩn thận đánh giátừng nét biểu cảm trên gương mặt cô.
Vũ Nghê lập tức toét miệng cười, lộ ra hàm răng trắng đều: "Như này là đượcchứ gì?"
"Em cười lấy lệ với anh như vậy, rất giống đối phó khách hàng!" Lạc Ngạo Thựcbất mãn lên án, nhân tiện nói ra yêu cầu của mình. "Anh muốn em nở nụ cườixuất phát từ trái tim mình"
"Bây giờ em đang rất lo, làm sao có thể cười được" Vũ Nghê đưa ra nguyên nhânkhiến cô không thể cười nổi, vẫn còn một nguyên nhân quan trọng khác nữa,nhưng cô không muốn nói ra.
Lạc Ngạo Thực ngã người về phía sau, cả người tựa vào chiếc ghế sofa bằng da:"Haiz, vì nguyên nhân này sao? Nguyên nhân này là việc không cần thiết"
"Nhưng anh rất muốn mua được..." Mua được để sau này còn phải kiếm tiền, hơnnữa còn phải kiếm được rất nhiều tiền, áp lực này cực kỳ lớn, khiến cô hít thởkhông thông. Bây giờ càng ngày cô càng cảm thấy cái ghế tổng giám đốc nàykhông dễ dàng đảm nhiệm chút nào. Chức vị tổng giám đốc nghe qua thì rất vinhquang, nhưng chỉ khi đảm nhiệm, cô mới biết được vất vả khó khăn thế nào.
Lạc Ngạo Thực vuốt ve mái tóc mềm mại của Vũ Nghê, nhẹ nhõm nở nụ cười: "Haha, không sao, cho dù lần thu mua này không thành công thì chúng ta vẫn có thểchọn con đường khác"
"Việc em lo lắng bữa giờ, chẳng phải là vô ích sao?" Vũ Nghê khẽ nhíu mày,nói: "Em luôn có cảm giác mình bị đùa bỡn?!"
"Ha ha... Nhưng tại sao trước đây không thấy em nói với anh. . . sự băn khoăncủa em?" Lạc Ngạo Thực cười to, tròng mắt chợt lóe lên nham hiểm. Thật ra thìanh không muốn đùa bỡn cô, nhưng đúng là anh lợi dụng cô một lần!
Nhưng chỉ cần cuộc đấu thầu ngày mai kết thúc, anh sẽ nói cho cô biết!
"Được rồi, đi ngủ thôi, ngày mai em nhất định phải có một diện mạo, phong tháitốt nhất, nếu không còn chưa bắt đầu, em đã thua một nửa rồi" Lạc Ngạo Thực dítay lên chóp mũi Vũ Nghê, giục cô nhanh chóng đi ngủ!
"Em sẽ ngủ, nhưng mà em muốn ngủ ở đây" Cô chỉ vào chiếc sofa, nhỏ giọngkhuyên giải nói: "Bây giờ thực sự không được, em đã nghiên cứu qua tài liệucủa Đông y!"
"Nhưng Tây y không nói như vậy..." Lạc Ngạo Thực đưa ra một đống lý luận đểphản kích.
"Nhưng chúng ta là người Trung Quốc, người Trung Quốc phải áp dụng Đông y" VũNghê phản bác quan điểm, chưa kịp nói thêm được gì, cả người đã bị anh cưỡngép kéo vào bên trong phòng ngủ. Trên người anh có vết thương, dĩ nhiên côkhông thể dùng sức kì kèo với anh. . . "Này, rốt cuộc là anh muốn làm gì? Không phải anh nói muốn đích thân đến tậnnơi diễn ra việc thua mua hay sao? Bây giờ cuộc đấu giá đã sắp bắt đầu, anhlại muốn đi chơi, rốt cuộc anh muốn tới đâu chơi?" Vũ Nghê thật sự lo lắng đếnchết, còn Lạc Ngạo Thực thì dốc sức chơi đùa.
"Em yên tâm đi, đợi đến nơi em sẽ biết, anh đảm bảo chuyện này chắc chắn rấtvui!" Lạc Ngạo Thực khẽ nâng bàn tay nhỏ bé của Vũ Nghê, đặt lên miệng khẽ cắnmột cái!
Cô không ngừng nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó lại nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe,lúc này xe của bọn họ đã vào đến trung tâm thành phố, nơi sầm uất nhất đồngthời cũng là nơi tất đất tất vàng!
Chiếc xe từ từ dừng lại trướct tòa cao ốc của công ty chi nhánh Bắc Mỹ thuộctập đoàn Lạc Thị.
Vũ Nghê bước xuống xe, nhìn về phía anh bằng ánh mắt nghi ngờ. "Như này là thếnào?" Chẳng lẽ không phải là anh đi chơi? Mà là có việc nghiêm túc phải làm?
Lạc Ngạo Thực nhanh chóng xuống xe, kéo tay cô khoác lên khuỷu tay mình: "Thânlà tổng giám đốc của Lạc thị, tới đây rồi thì cũng nên tới chi nhánh kiểm tratình hình kinh doanh ra sao, em thấy anh nói có đúng không?" Anh chỉ dùng mấycâu qua loa để đáp lại nghi vấn của cô: "Đi thôi"
Dứt lời, anh kéo cô bước lên bậc thang, đi vào công ty chi nhánh Bắc Mỹ ....
Lạc Ngạo Thực không dắt Vũ Nghê đi từng tầng để kiểm tra tình hình công việc,mà đi thẳng thang máy lên phòng khách trên tầng hai mươi!
Cửa thang máy vừa mở, ba người đàn ông da trắng lê chỉnh tề lập tức bước đếnnghênh đón. "Tổng giám đốc, tổng giám đốc công ty Âu Sâm đã tới được mười phútrồi ạ!"
"Ok, lập tức tiến hành lễ ký hợp đồng" Lạc Ngạo Thực giơ tay lên, ra hiệu chocấp dưới chuẩn bị.
So với Trụ sở chính của tập đoàn Lạc thị, công ty chi nhánh thuộc khu vực BắcMỹ được trang trí xa hoa đến mức khó tin, nhưng loại xa hoa này lại không hềkhiến người ta cảm thấy cẳng thẳng. Cả hệ thống được thiết kế vô cùng thoảimái, tạo điều kiện cho người bên trong sảng khoái tinh thần hơn là gò bó, cảngười tràn đầy sức sống không hề cạn kiệt.
"Ký hợp đồng gì vậy?" Vũ Nghê dùng tiếng Trung hỏi, cho dù nói thế nào đi nữahiện tại cô vẫn đang là người đại diện của tổng giám đốc, nhưng tại sao côkhông hiểu chuyện gì đang xảy ra, giống như một con ngốc tùy ý anh điều khiển.
Lạc Ngạo Thực quay đầu, khóe miệng tràn đầy ý cười: "Đừng sốt ruột, em sẽ biếtngay thôi"
Bọn họ vừa bước tới gần phòng khách, cánh cửa chạm khắc sang trọng lập tứcđược người bên cạnh mở ra!
"Mời ông bà chủ . . ." Người trợ lý nam hơi khom lưng nói.
Tổng giám đốc công ty internet Âu Sâm đang chờ đợi ở trong phòng, lập tức đứngdậy: "Lạc tổng, anh đến thật đúng giờ!"
"Làm việc tất nhiên phải chú ý đến hiệu suất" Lạc Ngạo Thực chủ động đưa tayvề phía người đàn ông Phương Đông cười nói.
"Ha ha, tôi không nghĩ anh lại quan tâm đến chuyện hiệu suất, mà là cô vợ xinhđẹp của anh khiến anh xao nhãng công việc?" Người đàn ông nhìn Vũ Nghê, sau đólên tiếng trêu đùa.
Vũ Nghê nhìn về phía đối phương khẽ gật đầu chào hỏi, cô từng đọc qua tư liệuvề tổng giám đốc Âu Sâm và tập đoàn Âu Sâm, Âu Sâm là một công ty internet,lĩnh vực kinh doanh chủ yếu là du lịch, khách sạn và đặt vé máy bay, hệ thốngchi nhánh của công ty du lịch này trải rộng khắp nơi trên thế giới...
Vũ Nghê nhìn Lạc Ngạo Thực bằng ánh mắt khó hiểu, rốt cuộc anh định làm gì?Trong khi tiến hành thu mua COSMOS, vẫn hợp tác với Âu Sâm sao?
"Ha ha, sao như vậy được? Giang sơn hay Mỹ nhân tôi đều thích cả, cái nào cũngkhông thể bỏ qua" Lạc Ngạo Thực cũng dùng giọng điệu hài hước đáp lại lời trêuchọc của đối phương. Sau đó anh dùng thân phận chủ nhà, đưa tay ra, ý mời đốiphương ngồi vào vị trí ký hợp đồng!
Mặc bộ lê màu đậm, Lạc Ngạo Thực đi tới một chiếc ghế khác sau bàn dài, ngồixuống chiếc gế da màu rám nắng.
Người đại diện tổng giám đốc - Phó Vũ Nghê được trợ lý mời sang ngồi chiếc ghếbên cạnh, bên kia là người quản lý cấp cao của tập đoàn Âu Sâm.
Chủ tịch tập đoàn Lạc thị và chủ tịch tập đoàn Âu Sâm mỗi người dẫn đầu mộttập đoàn, hai người đàn ông này về phong thái hay ngoại hình đều xuất sắc nổibật , nhưng về trầm ổn Lạc Ngạo Thực vẫn nhỉnh hơn một chút, ngũ quan anhtuấn, vô cùng khí chất nhưng không mất đi sự nho nhã, lăn lộn trên thươngtrường nhiều năm, trải qua nhiều sự việc, khiến anh càng có vẻ trầm ổn, mị lựcvô cùng.
Bên cạnh chiếc bàn dài ký hợp đồng, nữ trợ lý xinh đẹp đã chuẩn bị đầy đủ hợpđồng để hai bên ký kết, ngoài ra còn có chai rượu sâm banh. Nhưng hình nhưđang đợi giờ lành, nên việc ký hợp đồng vẫn chưa bắt đầu ngay, hai người đànông ngồi trước bản hợp đồng nói chuyện.
"Lạc tổng, tôi không thể không nói, thu mua công ty của tôi, anh đúng là kiếmđược món hời lớn, chỉ với 240 triệu đôla, ài chà, thật sự khiến tôi đau lòng"Tổng giám đốc tập đoàn Âu Sâm làm vẻ mặt vô cùng tiếc nuối.
"Đau lòng? Tôi thấy anh phải nên vui mừng mới đúng. Anh bán thẳng cho tôi ítnhất tôi còn có thể giữ lại cái tên Âu Sâm này. Nếu như anh bán cho ngườikhác, đợi đến lúc tôi thôn tín được công ty Âu Sâm, vậy cái tên ';Âu Sâm';nhất định sẽ tan thành bọt nước, biến mất khỏi giới internet" Lạc Ngạo Thựckhông nhanh không chậm ngông cuồng nói.
"Ôi trời, đúng là được lợi còn làm ra vẻ! Nếu như không phải vì mối giao tìnhkhông tồi của chúng ta trên thương trường, tôi làm sao có thể bán công ty choanh"
Lạc Ngạo Thực nhìn chiếc đồng hồ trên tay, không để tâm khóe miệng khẽ nânglên: "Bây giờ anh đổi ý vẫn còn kịp..."
"Lần sau nhất định không buôn bán với anh nữa, đúng là bị anh chiếm hết mónhời!" Tổng giám đốc tập đoàn Âu Sâm giận đến nghiến răng, Lạc Ngạo Thực tênkhốn kiếp này chưa bao giờ để người khác chiếm ưu thế dù chỉ một lần!
Việc kinh doanh của tập đoàn Âu Sâm khá tốt, sở dĩ bán công ty chẳng qua là docá nhân hắn thích làm người khai hoang, thích gầy dựng sự nghiệp nhưng khôngthích giữ vững sự nghiệp. Khi công ty hắn trở nên phát triển đến một mức nàođó, hắn sẽ lập tức bán ngay với mức giá cao. Lạc Ngạo Thực lại là dạng ngườithích thú gặt hái lợi nhuận của kẻ khác, sau khi mua được công ty, sẽ cải tổphát triển thêm, tạo ra những giá trị lợi ích đích thật!
240 triệu đôla? Vũ Nghê hoàn toàn không tưởng tượng nổi, chắc có thể chất đầymột toa tàu lửa?
Cô ngồi bên cạnh, trong đầu lặng lẽ phân tích. Nhưng hình như nghĩ ra điều gìđó, đột nhiên mở to hai mắt.
Khốn kiếp, dường như cô bị Lạc Ngạo Thực lợi dụng, hơn nữa còn bị lợi dụng từđầu đến cuối?
Để nghiệm chứng suy đoán của mình, cô nhanh chóng lấy điện thoại gọi điện chotrợ lý Lưu...
Người dẫn chương trình của cuộc đấu giá cầm một chiếc búa gỗ nhỏ, đứng trênsân khấu, vẻ mặt căng thẳng nhìn các đại diện của những tập đoàn lớn. "Vừa rồiđại diện công ty Kiếm Phổ đã đưa ra giá 70 triệu, còn công ty nào ra giá caohơn không? Oa, công ty internet nước Mỹ đã ra giá 72 triệu! Xem ra COSMOS đúnglà một miếng mồi lớn khiến các tập đoàn không tiếc vốn đầu tư! Đã nhanh chóngcó tập đoàn khác bỏ giá cao hơn ...72 triệu, còn ai muốn trả giá cao hơnkhông? Vẫn còn mấy tập đoàn chưa ra giá, dường như vẫn đang chờ cơ hội, muốncho mọi người kinh ngạc sao?"
Trong giờ phút căng thẳng này, người dẫn chương trình cuộc đấu giá vẫn khôngquên hài hước. Không còn cách nào khác, vì trong các cuộc đấu giá thường làđấu giá các loại đồ vật, còn việc đấu giá công ty thế này là lần đầu tiên!
"78 triệu" Lạc thị từ đầu tới giờ chưa ra giá, đã giơ bảng giá lên.
78 triệu, giống như một trái bom, khiến căn phòng đấu giá yên tĩnh đồng loạt ồlên một tiếng, đồng thời cũng có mấy công ty tuyên bố từ bỏ trước khi cuộc đấugiá kết thúc.
"Lần đầu tiên ra giá, tập đoàn Lạc thị đã kêu mức giá 78 triệu, nhanh chóngtăng thêm năm triệu, đúng là tập đoàn lớn, còn công ty nào muốn tiếp tục haykhông?" Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu kinh ngạc nói, điều nàykhiến không khí của cuộc đấu giá càng trở nên căng thẳng và quyết liệt hơn.
"79 triệu" Một công ty internet đến từ Trung Quốc, giơ tấm biển nói!
Cuộc đấu giá càng lúc càng quyết liệt, những con số trên trời không ngừng phátra: "79 triệu, công ty COSMOS đã lên đến giá 79 triệu"
"80 triệu" Trợ lý Lưu bất đắc dĩ lớn tiếng, một giá rất cao.
Ngay lập tức cả phòng hội nghị đều trở nên im lặng, rất nhiều đại diện của cáctập đoàn lớn cùng nhìn về phía hai người đại diện kia. . .
