Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
A: Vũ điệu Hula
Hòn đảo này cũng không lớn lắm , cơ hồ anh tìm khắp nơi vẫn không nhìn thấyđược cô
Mặt trời bắt đầu lặn , màn đêm bao phủ xung quanh . Xa xa ở trước khách sạnxuất hiện rất nhiều người dân tụ họp , bốn phía chi chít ánh đèn neon , khôngkhí bây giờ giống như lễ hội
Nhân viên khách sạn nhanh chóng đốt lửa trại , trống kèn vang lên tứ tung ,một nhóm người ăn mặc mát mẻ nhảy múa không ngừng , họ khoác váy cỏ ở nửa thândưới , đầu đội vòng hoa , giơ hai cánh tay , lắc lư theo nhạc , di chuyển saysưa cuồng nhiệt vòng quanh đống lửa
Các cô gái nhảy múa không hẳn xinh đẹp , dáng người cũng rất bình thường ,thậm chí còn có cô lòi cả bụng phệ . Vì đây là vũ điệu được trình diễn để phụcvụ khách du lịch , nên không mấy ai phàn nàn .
Du khách đắm chìm trong vũ khúc , tiếng đàn ghi-ta phát ra khúc nhạc vui tươi, rất nhiều cô gái cũng hòa theo nhịp điệu lắc lư sôi động , mọi người tiếnvào trạng thái phấn khích .
Đất trống gần đó cũng mọc lên không ít các sạp buôn bán , phút chốc trở thànhkhu vực sầm uất , ví như sạp bán trang sức , sạp bán áo thun , một vài chỗ cònbán đầy đồ ăn , hải sản tươi sống , khoai lang nướng . . . . khẩu vị của từngquốc gia đều có mặt ở quần đảo này .
Chỉ trong chốc lát , nơi này tựa hồ biến thành khu giao dịch nhỏ
Có đồ kỷ niệm mua về làm quà , có món ngon để ăn , có nhảy múa trên nền nhạchiện đại để các du khách thưởng thức , thậm chí còn xuất hiện cả loại dịch vụtrao đổi giá tiền một đêm . Chỉ cần bạn tinh ý nhìn vào mắt họ , dịu dàng mỉmcười , không cần phô trương ngôn ngữ , cũng có thể kiếm được góc tối tâm tình!
"Wow . . . . . . đẹp thật . . . . ." Người đàn ông sử dụng ngôn ngữ ngoại quốcthốt lên
"Ưm . . . . ." Tiếp theo là giọng rên nỉ non của người Trung Quốc
Hai âm thanh phát ra từ khe hở của góc tối , Bùi Tạp Tư vô tình đi ngang qua ,bước chân anh chợt dừng lại
Trong lồng ngực bồi hồi lo lắng , lập tức hóa thành giận dữ , ngực anh muốn nổtung , vội vàng chui vào bên trong , đưa tay kéo hai người kia , kế tiếp đánhmạnh vào người đàn ông
~~"Ouch . . . . . . Chết tiệt , tại sao lại đánh tôi ——" Người đàn ông ngoạiquốc tức giận hét to , tay che kín lỗ mũi , thanh âm có chút khó khăn .
"Còn hỏi tao là tại sao ?! Mày dụ dỗ phái nữ , cái tên vô lại cứt chó này ,mau cút đi —— " Mỗi một lời nói là kèm theo một cú đấm
"A ——"
Người đàn ông cao lớn bị đánh bất thình lình , té nhào không kịp phản ứng .Ông ta không ngừng lớn tiếng giải thích . "No , no , cậu trai trẻ , tôi khôngcó ý dụ dỗ cô ấy , là cô ấy tự nguyện !"
Cô gái xinh đẹp tức giận níu lưng của Bùi Tạp Tư . "Anh đúng là đồ vô duyên ,phá hư chuyện tốt của tôi ——"
Âm thanh lơ lớ nửa nạc nửa mỡ , Trung Anh lẫn lộn , rõ ràng không giống sinhtrưởng ở nước Trung Quốc ~~
Lần này anh mới ý thức được ~~ mình sai rồi !
Anh thở dài một hơi , trên mặt thay đổi , hì hì cười , coi như là sự nhầm lẫn. "Thật ngại quá , quấy rầy hai người , thay mặt ông trời phù hộ hai ngườingày càng yêu nhau thắm thiết , con cháu đầy đàn , amen —— !" Nói xong liền đira ngoài
Ở đằng kia đang đốt lửa trại , Tư Vũ có thể nào ở đó hay không ?!
"Đồ quỷ sứ , Darling , chúng ta tiếp tục !"
"OK cưng , hi vọng sẽ không còn người phá đám . . . . . ."
Trong khe hở tối tăm, bọn họ lại tiếp tục ôm hôn
Người con gái với thân hình gợi cảm , da dẻ trắng hồng chậm rãi bước vào , lậptức trở thành tâm điểm chú ý , khiến ai cũng phải xao động
Nửa người dưới cô mặc váy cỏ màu vàng , nửa người trên chỉ được che chắn bởimột miếng vải , đỉnh đầu đội một vòng hoa , sợi tóc đen dài thướt tha , biểutình đáng yêu giống như tiên nữ trêu ngươi mọi người
Cô chậm rãi cởi bỏ đôi giày trên cát , lộ ra hai chân trắng ngần . Mỗi mộtnhịp trống vang lên , cô khẽ giơ tay , hai chân di chuyển theo từng điệu múa .Động tác uyển chuyển đẹp mắt đến nỗi mọi người tự giác ngừng ngay nói chuyện ,tầm mắt đều tập trung vào cô
Những vũ công chuyên nghiệp của khách sạn lui về một bên , nhường chỗ cho côthiếu nữ phương đông ~~
Cô múa theo từng nhịp trống , động tác ngày một càng nhanh , không ngừng lắcbụng , đung đưa cái mông gợi cảm ~ mê hoặc tất cả đàn ông , càng khiến phái nữganh ghét
Bộ ngực đầy đặn làm cho người ta si mê , đôi mắt chớp chớp liên tục . Đắm chìmcảnh sắc trước mặt , thậm chí còn có người ngơ ngác , khóe miệng nước miếngchảy dài ——
Bùi Tạp Tư nhìn xuyên qua đám người , ánh mắt tập trung ở khu đồ ăn , khôngngừng dáo dác tìm kiếm . Tư Vũ rất thích ăn vặt , có lẽ anh phải quan sát kỹnơi này
Gần chỗ đó tụ tập rất nhiều người tham gia lửa trại , tâm trạng lo lắng cựcđiểm , anh không còn hứng thú xem múa mua vui
"Này , tránh ra mau , đừng cản tầm mắt của tôi . . . . ." Một người ngoại quốchét to , tựa hồ như muốn đánh nhau .
Nếu không vì nóng lòng tìm kiếm vợ mình , anh nhất định cho loại người này ănđập . Trong lúc vô tình liếc qua , anh chợt phát hiện bóng dáng quen thuộc ——
Bùi Tạp Tư hơi ngẩn người , đột nhiên tập trung tầm nhìn ——
Cô ăn mặc mát mẻ , mải miết múa theo điệu nhạc , hai cánh tay nõn nà giơ khỏiđỉnh đầu , giống như hai con rắn uốn éo quanh mặt , tạo hình biến đổi liên tục. Cái mông gợi cảm lắc lư liên tục , chiếc váy cỏ không che nổi hai bắp đùitrắng ngần , tạo cho người ta liên tưởng cảnh xuân ——
Bùi Tạp Tư đứng hình y chang những người đàn ông khác , hoàn toàn bị người phụnữ kia mê hoặc . Dù biết rõ cô rất xinh đẹp , nhưng không nghĩ tới trong điệunhảy này , cô càng quyến rũ bội phần . Du khách xung quanh ào ạt kéo đến , nứcnở khen ngợi .
Khi cô nhảy múa , cô thật giống như tiên nữ , gương mặt tràn đầy tự tin , làmột cô gái nhiệt tình hơn lửa ——
Anh bất động trầm tư theo dõi , ánh mắt anh nhìn đúng một chỗ , cho dù làngườn lớn , trẻ nhỏ ồ ạt kế bên , phong cảnh tuyệt đẹp đến đâu , anh vẫn mảymay không để tâm đến
"À , xin lỗi , nhường đường một chút ——" Hai nhân viên khách sạn đột nhiênmang một tấm bảng thật to đi ngang qua , che mất tầm nhìn của anh , sau khinhìn lại khu vực đống lửa , cô đã nhanh chóng biến mất ——
"Chết tiệt !" Bùi Tạp Tư lập tức kéo người bên cạnh , mở to mắt hỏi . "Cô gáivừa mới nhảy múa ở đây đâu rồi ?!"
"Đi về phía bên kia rồi !" Một người ngoại quốc run rẩy nói , hoàn toàn bị anhdọa sợ
Anh ta , anh ta nhìn thấy mình rồi sao ?! Cô thực hiện việc này chủ yếu chongười đàn ông khác để mắt tới , không nghĩ đến bị anh phát hiện . . . Tư Vũvội vàng đi tới một quầy rượu nhỏ , không còn tâm trạng nhảy múa !
"Ồ , đây rồi , người đẹp , cùng với chúng tôi đi dạo được không ?!" Ba ngườiđàn ông bao vây Tư Vũ
Cô nhìn bọn họ , gương mặt xinh đẹp trở nên cau có , tự giác lui về phía sau ."Ư . . . ."
"A . . . . . . Hóa ra cô ấy bị câm !" Một người đàn ông chợt la to
Những người khác reo hò hưởng ứng . "Câm cũng tốt , nghe nói rên rỉ càng thêmêm tai !"
"Con mẹ nó , câm ngay cái miệng của tụi bây lại !" Bùi Tạp Tư chợt la lớn ,tiếp đó dùng chân đạp mạnh những tên côn đồ . Bọn chúng bị hạ đo ván , sợ hãichạy nhanh đi .
Anh vội vàng ôm lấy toàn thân không ngừng run rẩy kia , thừa nhận tất cả sailầm . "Tư Vũ , anh xin lỗi , anh sai rồi . Anh sẽ không để cho em ở một mìnhnữa !"
Tư Vũ chậm rãi siết chặt Bùi Tạp Tư , trong lòng không ngừng suy tư . [Tạp Tư, em chưa bao giờ sợ ở một mình , em sợ đôi mắt anh ngắm nhìn người khác ,trái tim không còn chứa chấp em nữa]
B: Hộp kim loại rỉ sét
Bởi vì tình trạng sức khỏe của Lạc Dật , cuối cùng Vũ Nghê quyết định để bọnnhỏ tiếp tục ở lại thành phố này , chờ đến gần kỳ thi , sẽ trực tiếp dẫn đếntrường tham gia
Cuộc sống hàng ngày của bọn họ trải qua rất phong phú , đầu tiên là tìm chuyêngia săn rắn tiến hành kiểm tra toàn bộ khu vườn , còn được chuyên gia giảnggiải phân tích , đáng ra mùa này rắn phải ngủ đông , có điều nhiệt độ năm naytự nhiên thay đổi , thế nên bọn chúng mới hoạt động kiếm ăn
Sau hai ngày nghỉ ngơi , mọi người tiếp tục đón mừng lễ hội truyền thống TâyPhương . Thành phố này không hề có tuyết rơi , vì thế ngày 24 tháng 12 khôngthể mang lại không khí Noel
Tuy nhiên , hai đứa bé nhà họ Lạc rất cố gắng nhặt đi những thứ người ta vứtbỏ , tái chế thành các vật dụng trắng tuyết , đặt từng thành phẩm của mìnhtràn lan trong sân , đem lại cảm giác ấm cúng của đêm giáng sinh cho căn biệtthự !
Người nào đó tức giận chống nạnh , vẻ mặt vô cùng uy nghiêm . "Các con mang đồrác rưởi về đây bày biện , có biết tăng thêm phiền toái cho người khác không?!"
Bạn hãy tưởng tượng mà xem ?! Nguyên bản gốc là một sân vườn xanh tươi , phútchốc biến thành sân cỏ trắng tuyết , trên đất đầy những bọt tuyết nhân tạo .Một trận gió lạnh thổi qua , bao nhiêu thành quả đều bay lả lướt , khéo léorơi đầy tóc tai của người trong sân
Lạc Dật nhìn Hoan Hoan nháy mắt , cúi đầu ‘cười hì hì’ , giống như đang nghethuyết giảng .
Vũ Nghê đem tờ báo trong tay cuộn tròn lại , khắc khe đánh đầu bọn nhỏ . "Còncười ?! Mẹ nói cho các con biết , nếu không mau thừa nhận lỗi lầm của mình ,đừng trách mẹ hung dữ giống như cọp cái !"
Hoan Hoan nhỏ bé ngoan ngoãn nén lòng căn dặn bản thân , rốt cuộc không khốngchế được , miệng nở nụ cười thật to , ôm bụng ngồi xổm dưới đất , vài giây sau, cô bé lấy lại tinh thần , quay mặt nhìn mẹ mà nói . "Mẹ , mẹ tuyệt đối khôngphải là hổ dữ ăn thịt con , dù mẹ có giả bộ nghiêm nghị đến đâu , mẹ cũng rấtdịu dàng , bộ dạng không phải là cọp cái , ha ha ——"
"Vậy sao ?! Thế này còn chưa uy nghiêm ?!" Khẽ nhíu lông mày , nhìn về phíacon trai của mình
Lạc Dật nhún nhún bả vai , hơi nhếch nhếch miệng . "Mẹ , nếu như mẹ trở nênnghiêm túc , có chăng là mẹ bị ma nhập , hoàn toàn không giống tính cách củamẹ ——"
Phó Vũ Nghê bĩu môi , xem ra cô chỉ có thể làm một người mẹ dịu dàng !
Từ nhà để xe đi ra , vừa lúc cơn gió thổi tới một thứ bọt tuyết nhân tạo bayvào người anh ——
"Đây là cái gì ?! Những thứ này từ đâu bay tới ?!" Lạc Ngạo Thực phủi phủiđỉnh đầu , một bên lớn giọng uy nghiêm
Người nào đó bắt đầu kể lể tội xấu của hai đứa bé , trong câu chuyện còn thêmthắt chút gia vị . Hửm , dám nói mình dịu dàng ?! Được thôi , cho bọn con mộtít bài học , về sau không dám lộn xộn
Nghe xong lời vợ kể , anh lập tức trừng mắt với hai đứa nhỏ .
Oa , không được rồi . Tình thế này thật bất lợi nha . Ba rất nghe lời của mẹ ,không chừng mình và Hoan Hoan bị đòn tét đít ?!
Lạc Dật nhìn Hoan Hoan lần nữa nháy mắt , sau đó vội vàng run rẩy , biết điềunói trước một bước , thừa nhận sai lầm của mình
"Ba , mẹ ——" Lạc Dật cố ý kéo dài thanh âm , như một con cún đáng yêu nịnh bợ. "Khi nào qua hết giáng sinh , con và Hoan Hoan sẽ dậy thật sớm quét dọn ,chẳng lẽ cũng không được sao ?!"
Lạc Ngạo Thực và Vũ Nghê bèn nhìn nhau cười , cô hạnh phúc ngã vào lòng anh .Ha ha , con trai của mình không phải là đứa bé thông minh bình thường , mà cònrất ranh ma tinh nghịch
Ở nhà đảm đương vai trò ‘bà chủ’ , cô nấu một vài món ăn sở trường . Những bảnnhạc Noel vang lên trong căn biệt thự , mang đến không khí nhộn nhịp của đêmgiáng sinh ——
Lạc Dật và Hoan Hoan tỏ rõ thái độ muốn đi ngủ sớm , hơn nữa đầu giường cònchuẩn bị sẵn chiếc vớ thật dài . Hì hì , thời điểm nửa đêm của mùa giáng sinh, nhất định ông già Noel sẽ tới tặng quà !
Tâm tư của trẻ con , lý nào cha mẹ lại không thấu hiểu ?! Trong phòng ngủchính , chiếc giường lớn không ngừng lắc lư , dần dần nó cũng dừng lại . Từdưới tấm mền chui đầu ra , bộ dạng cô giống như chú mèo đã thoả mãn xong , sauđó đứng dậy rời đi .
Lạc Ngạo Thực thấy vậy cũng nhanh chóng ngồi dậy . "Bây giờ em đi tặng quà ,có khi nào sớm quá không ?!"
"Nếu chúng ta còn không mau bỏ quà vào vớ , bọn chúng sẽ ngủ không yên , chốcchốc lại giật mình tỉnh giấc !" Con của cô , đương nhiên cô phải hiểu rõ !
"Ha ha , có phải hay không khi còn bé em cũng như thế ?! Đợi không được khôngchịu ngủ đây ?!" Lạc Ngạo Thực nhặt áo ngủ , khoác lên người . Tuy nhiên , anhcũng không quên tranh thủ nhìn vào thân thể trần truồng trước mặt .
"Khi em còn bé , suy nghĩ đã rất trưởng thành , không giống với trẻ em bây giờ!" Trong lời nói có chút dối trá , mặc dù cô biết ông già Noel không hề tồntại , nhưng cô vẫn để chiếc vớ bên cạnh đầu giường
"Vũ Nghê , em đến phòng các con tặng quà trước đi , anh muốn đi vào phòng vệsinh một lát !" Lạc Ngạo Thực đứng lên , đôi tay đút vào túi áo ngủ .
Vũ Nghê ngồi xổm xuống gầm giường , lấy hết quà tặng ra , đi khỏi phòng ngủchính
Anh lấy chiếc nhẫn kim cương từ trong cặp tài liệu ra , miễn cưỡng nhìn cáitên mình được khắc trên đó , trong đầu thoáng chốc suy nghĩ , đã là quà củaông già Noel , tốt nhất anh nên đặt nó ở đâu ?!
Đi vào phòng thay đồ , kéo tủ quần áo cô ra , có lẽ đây là lần đầu tiên anh mởtủ áo của cô ——
Anh nhanh chóng đảo mắt , vô tình phát hiện một hộp kim loại bên trong ——
