Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
"Không sao đâu anh , công việc vẫn quan trọng hơn !" Phản ứng đầu tiên chínhlà an ủi người đối diện , vả lại còn muốn đi theo anh ta về đó xem có chuyệngì , mặt khác sẽ ở bên cạnh giúp đỡ
Việc học của Lạc Dật và Hoan Hoan cũng may đã kết thúc sớm , Vũ Nghê quyếtđịnh mang hai đứa bé đi cùng , chuyện này xem như thuận tiện đôi đường .
Vừa mới xuống máy bay , Lạc Ngạo Thực trực tiếp trở về công ty . Vũ Nghê vàhai đứa bé đón xe trở về biệt thự .
"Oa , nơi này nóng quá . . . . . ." Sống ở thành phố phía Bắc từ nhỏ đến lớn ,Hoan Hoan không ngừng than thở , liên tục kéo kéo quần áo , khuôn mặt nhỏ nhắnnhanh chóng ửng hồng . "Thời tiết gì tệ thế này , toàn thân đều chảy mồ hôi .. . . . ."
"Ha ha , thành phố này tương đối gần với cự ly mặt trời , cho nên nhiệt độ sẽcao hơn bình thường . . . . . . Ngày hôm qua thầy giáo đã nói qua , chẳng lẽcậu quên rồi sao ?!" Lúc nói chuyện còn cố ý khoe mẽ , ý bảo người nào đókhông chịu nghe giảng
"Ai mà chẳng biết chứ , có điều vẫn thấy là lạ !" Hoan Hoan một mực cười nói ."Oa , thành phố này thật sự đẹp quá , cây cối hai bên đường đều xanh mơn mởn ,bầu trời trong xanh , ánh mặt trời chói chang . Nhìn rất giống mùa hè , a , tớthích nơi này . . . . . ."
Đường đến biệt thự ngày càng gần , Vũ Nghê chìm trong suy nghĩ kích động sâusắc . Sáu năm rồi , cô đã rời đây mất sáu năm !
Nhớ lại tình cảnh trước kia , cô từng bị anh mắng đuổi xuống xe , chân khôngđi bộ trở về biệt thự ——
Khi đó , anh ta thật sự đáng ghét !
Rất nhanh , xe đã lái vào khu biệt thự kiểu cách Châu Âu , tòa nhà hiện ratrước mắt Vũ Nghê và hai đứa nhỏ ——
Ánh mặt trời chói chang tỏa sáng thông suốt trên kính thủy tinh, phản chiếumàu sắc vàng nhạt người ngồi trong xe ——
Quang cảnh xung quanh trông rất tĩnh mịch , có lẽ chủ nhân của tòa biệt thự ítkhi ra vào , bầu không khí thiếu đi sức sống tươi mới , nhìn vào có phần hoangsơ.
Lớp cỏ trên sân không còn xanh tốt , thay vào là một đống cỏ dại mọc thành bụirậm . Hồ bơi trong vườn cũng không còn nước , gạch men màu trắng dính đầy bùnđất cùng với cát đá , màu sắc dơ bẩn che đi phần nào .
Tình cảnh này làm cho tâm tình Vũ Nghê nặng nề .
"Cô chủ , phòng ốc đã chuẩn bị xong rồi ——" Một người giúp việc tiến lên chàođón , nhận lấy hành lý từ tay tài xế .
Gương mặt khá lạ , hình như không phải những người giúp việc trước kia , VũNghê khẽ đáp lễ , nhẹ nhàng gật đầu một cái , sau đó dẫn hai đứa bé đi vào .
Bên trong biệt thự vô cùng sạch sẽ , trên tường không hề nhiễm bụi , có điềuthiếu đi hơi người , xem ra anh ta cũng không ở đây !
"Tôi làm việc ở đây đã nhiều năm rồi , cuối cùng cũng gặp được chủ sở hữu củangôi nhà này . Vâng , không biết tối nay cô và các cháu dùng gì ?!"
"Món nào cũng được , phiền chị chuẩn bị giúp tôi !" Trong lòng lo lắng bồnchồn , làm sao còn có tâm tình ăn uống ——
Lạc Ngạo Thực vừa mới bước vào trước cổng công ty , lập tức bị đám ký giả baoquanh . Phải nhờ đến ba vệ sĩ giải vây , anh mới có thể đi vào thang máy . Anhmở cửa phòng , đồng thời triệu tập cuộc họp khẩn cấp , truy cứu bộ phận giámsát an toàn thực phẩm
"Chúng tôi vừa đem kiểm tra , sau khi tìm hiểu và phân tích , cuối cùng đưa rakết luận , đây là thực phẩm giúp tăng cường sức khỏe , không hề gây ra bất cứmột tác dụng phụ ——" Quản lý bộ phận giám sát nhanh chóng đưa ra báo cáo ,chứng minh bản thân không hề ăn chận
Những thực phẩm chức năng do công ty anh sản xuất hầu như đều được ưa chuộng ,cho dù là thị trường trong nước hay là xuất khẩu nước ngoài , chưa từng xảy rabất cứ vấn đề
Ánh mắt anh lạnh lùng di chuyển xẹt qua hai vị giám đốc bộ phận , như muốn tìmkiếm một câu trả lời thích đáng
Hai vị giám đốc mồ hôi nhỏ giọt , cúi đầu , lắp bắp nói . "Đối với lần xuấtxưởng sản phẩm kỳ này , chúng tôi đã cho kiểm tra chất lượng rất nhiều lần ,tuyệt đối không có vấn đề !"
"Tổng giám đốc , quản lý bộ phận giám sát cũng nói là không có vấn đề , tôinghĩ là nên . . ."
Vẻ mặt Lạc Ngạo Thực không hề biến sắc , không nói một lời ngồi nghe các vịchủ quản giải thích . Thật ra thì anh rất tin tưởng đội ngũ này , hệ thốngquản lý kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt , làm việc lại rất hiệu quả , anh cũngthừa nhận chưa từng xảy ra vấn đề .
Cũng đã lâu rồi anh mới trở về công ty , chi bằng tranh thủ theo dõi tình hình, đồng thời cũng phải xem xét một vài sự việc trước mắt , tránh ảnh hưởng saunày .
Ông chủ lớn không nói lời nào , bộ dạng càng nghiêm túc , càng khiến nhữngngười xung quanh lo sợ , tâm tình bọn họ như ngồi ở trên đống lửa , mặt đỏ tớimang tai , mồ hôi chảy ròng ròng ——
Cửa chính phòng họp chợt mở ra , trợ lý Lưu bước nhanh tới , như thể giải cứubọn họ . "Tổng giám đốc , chuyện này đã được điều tra , hiện tại sản phẩmkhông có vấn đề , chẳng qua do công ty con nào đó làm giả thương hiệu củachúng ta ——"
Bầu không khí trong phòng nhanh chóng biến thành nhẹ nhõm , tựa như chiếckhinh khí cầu phình to tự nhiên nổ lốp
Lạc Ngạo Thực điều chỉnh tư thế , thong thả ung dung mở miệng . "Mặc dù là tintức giả , nhưng là hồi chuông báo động để cho chúng ta lưu ý . Sau này trướckhi xuất xưởng , tôi mong mọi người xử lý cẩn thận trong việc kiểm tra ." Nóixong , nhìn sang hướng bên tay phải . "Luật sư Lý , sự việc lần này truy cứutrách nhiệm hình sự thế nào , nhờ anh một tay lo liệu . Còn nữa , quản lý bộphận lập tức mở cuộc họp ký giả , giải thích vấn đề hình tượng của công tyngay ——"
Lạc Ngạo Thực nhanh chóng ban hành chỉ thị cho các phòng ban , sau đó tuyên bốhội nghị kết thúc ——
Trở lại phòng làm việc , anh ngồi trên ghế dựa , nhìn về phía trợ lý Lưu ."Phái người tiếp tục điều tra , xem là ai đã xen vào chuyện này . . . . . ."
"Tổng giám đốc , không lẽ anh còn nghi ngờ có điều bí mật ?!" Trợ lý Lưu khẽnheo cặp mắt , chậm rãi ngồi vào ghế
"Tháng sau tôi sẽ tổ chức cuộc họp ủy viên quản trị , có một vài người luônthích gây sự , đến lúc đó coi như xem thử trò vui ——" Phát sinh ngay thời giannày , rõ ràng là chuyện trùng hợp ——
"Vâng , tôi lập tức đi điều tra ngay !"
