Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
"Vâng , chức vị quản lý kinh doanh này , chúng tôi mới vừa tuyển người xongngày hôm qua , thật phiền cô quá !" Một người đàn ông tuổi chừng bốn mươi nóirõ
"Mới vừa tuyển xong , trùng hợp thế sao ?!" Vũ Nghê vẫn giả vờ hỏi . Liên tụcmấy ngày nộp đơn , hết thảy mười mấy công ty , nào là xí nghiệp lớn nhỏ , côđều thử qua , nhưng mà đáp án trước sau như một
Biết rõ do Lạc Ngạo Thực thao túng , chỉ là cô quá hy vọng ~~ hy vọng xảy rakỳ tích , cuối cùng cũng chỉ mang theo thất vọng trong tay
Người đàn ông đẩy đẩy cái kính trên mũi , lịch sự mời cô ra ngoài
Vũ Nghê gật đầu một cái , duy trì lễ phép chừng mực , sau đó bước khỏi công ty——
"Vũ Nghê , cậu đã tìm được việc chưa ?!" Người bạn luật sư gọi điện thoại tớihỏi thăm
Mới vừa bước ra từ một công ty , Vũ Nghê ủ rũ cúi đầu tức giận , tiện chân đámột hòn đá bên cạnh , tâm trí vô cùng chán nản : "Chưa cậu à !"
"Tốt nhất là sớm một chút , vì chúng ta còn phải hầu tòa . Tìm một công việcổn định , phần thắng tương đối nhiều hơn . Nếu không , quyền lợi giành lấythằng bé sẽ rất bất lợi !" Người bạn luật sư gấp gáp nhắc nhở.
"Tớ hiểu , nhưng là . . . . . ." Ngẩng mặt lên trời , than nhẹ một tiếng ,trên miệng không ngừng phà hơi . Bây giờ đã là mùa đông , bên ngoài cũng dưới5 độ rồi !
Không biết là do không tìm được việc khiến cô trở nên khổ sở , hay là khí trờithay đổi , đôi mắt của cô vô tình ngấn lệ , chóp mũi cũng đỏ bừng lên
Trước giờ chưa từng xảy ra sự việc thế này , vốn dĩ bằng cấp của cô có đủ tiêuchuẩn xin vào công ty hàng đầu , nhưng mà bây giờ quả thật tồi tệ . Cả một cơhội , ông trời cũng không muốn để cho cô với tới !
"Nếu như cậu không mau chóng tìm việc , tớ e là cậu không đấu lại Lạc NgạoThực !" Người bạn luật sư tỉnh táo phân tích . Thế lực tiền tài anh ta rấtmạnh , chưa kể điều này , anh ta đã đủ điều kiện thắng chắc . Hơn nữa Vũ Nghêyêu cầu thẩm tra xử lý trong vòng bí mật , không để phương tiện truyền thôngbiết được , lại khiến anh ta có thể giở trò thủ đoạn , dễ dàng trang giànhquyền lợi nuôi dưỡng . Lúc trước vì cô không ngờ chồng trước của Vũ Nghê lạilà tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị , cho nên khi vừa tiếp nhận hồ sơ , cô liềnlập tức đồng ý đứng ra biện hộ . Nếu như sớm biết đối phương là ai , có đánhchết cô , cô cũng nhất quyết từ chối
Không lý do nào lại đi tiếp nhận án kiện biết chắc 90% thua cuộc , thế này rõràng là tự hại bản thân nghề nghiệp của mình .
"Chẳng lẽ không còn cách nào hay sao ?! Cậu mau suy nghĩ đi , ngoài cách đó ra, chúng ta còn có biện pháp nào không ?! Tớ không muốn từ bỏ hy vọng cuối cùngnày !" Giữa lòng tự trọng và đứa con của mình , cô thật không muốn bỏ qua thứnào
"Như vậy đi , nếu cậu tìm được sơ hở của Lạc Ngạo Thực , lấy làm bằng chứng cólợi cho mình . . . . . ." Người bạn luật sư có ý ám chỉ khác
Vũ Nghê chớp chớp đôi mắt :"Ý cậu là . . .?!"
"Chỉ cần cậu bày cách để anh ta dính bẫy , thuận theo tình thế , chúng ta lấycớ thôi !" Lời của cô bạn luật sư mập mờ khó hiểu , cũng không nói rõ đê hènthế nào , chỉ là vờ như mở lời , dù gì cũng là phù hợp đạo đức nghề nghiệp.
Chứng cớ bất lợi ?! Vũ Nghê vừa nhìn danh sách tìm việc , vừa lặp lại suy nghĩ
Đang đi được một đoạn đường , bước chân của cô đột nhiên dừng lại , hai mắttỏa sáng
Đúng rồi ——
Cô nhanh chóng quay đầu , thay đổi phương hướng. . . . . .
"Quản lý Quách !" Vũ Nghê nhẹ nhàng đi vào văn phòng
Người đàn ông lịch sự ngẩng đầu lên , chứng kiến thấy người phụ nữ quen thuộcđi tới , anh chợt nhíu mày :"Cô Phó , sao lại tới nữa ?! Chẳng phải tôi đã nóirồi sao !"
Vũ Nghê khẽ mỉm cười , trực tiếp mở lời :"Quản lý Quách , Lạc Ngạo Thực cungcấp cho anh bao nhiêu lợi ích khi anh làm vậy với tôi ?!"
"Lợi ích gì , tôi không hiểu !" Quản lý run rẩy , ra vẻ không biết
"Thật sự không có lợi ích nào sao ?!" Vũ Nghê nheo lại cặp mắt , hơi mỉm cườinói . "Anh làm như vậy , chẳng qua là nghĩa vụ giúp đỡ tổng giám đốc Lạc thị ,có đúng hay không ?!" Cô rất muốn trực tiếp hỏi thẳng , anh là chủ động nịnhnọt anh ta hay sao ?!
"Tôi thật không hiểu cô đang nói gì ?! Bây giờ tôi đang bận việc , mong cô đikhỏi đây dùm !" Người đàn ông không nhịn , bắt đầu quát tháo
"Ai u ~ chẳng qua là tôi muốn cho anh biết một tin , chắc hẳn anh chưa nghequa , nghe nói tập đoàn Lạc thị đang sắp đặt hàng những thứ vật liệu xây dựng. Mà thôi đi , quản lý Quách đây không có hứng thú , vậy tôi đi trước !" Đâylà công ty xây dựng vật liệu , nói trúng điểm này , ai mà lại không hiếu kỳ !
Vũ Nghê cố ý nói một nửa , giữ lại một nửa , khóe miệng mỉm cười đi ra , chuẩnbị chờ 'cá’ cắn câu
Quả nhiên là ——
"Cô Phó , đợi đã ...!" Giọng nói của quản lý Quách tương đối dễ chịu , lịch sựgọi cô
Vũ Nghê dừng bước, thu hồi nụ cười , xoay người tỏ vẻ khó hiểu :"Sao vậy ,quản lý Quách ?! Anh gọi tôi có việc gì không ?!" Lúc nói chuyện , khuôn mặtcủa cô không chút biến sắc , gương mặt xinh đẹp liếc nhìn cây trâm cài áotrước cổ của mình —— Đây là một công cụ dùng để hỗ trợ quay phim , cộng vớighi âm loại nhỏ , chất lượng rất tốt.
"Cô Phó , cô vừa nhắc tới việc đặt hàng ở bên tập đoàn Lạc thị , có thể nàonói rõ hơn không ?!" Đối phương đẩy đẩy cái kính trên mũi , nghiêm túc nhìnvào Vũ Nghê.
Vũ Nghê âm thầm quan sát động tác của hắn , sau đó khẽ cười . Trước kia đãtừng nghiên cứu qua môn tâm lý , đối với việc người ta hay đẩy đẩy cái kiếngtrên mũi , đồng nghĩa với việc muốn tìm hiểu rõ câu chuyện hơn !
"A , ra là quản lý Quách cũng tò mò nha . Không có gì cả , tình cờ tôi nộp đơnsang công ty Lưu thị , nghe Lưu tổng giám đốc cũng bảo Lạc Ngạo Thực yêu cầucông ty ông ta đừng thuê tôi , nếu được sẽ đặt hàng 20 triệu cốt thép . . . .. ."
"Cái gì. . . . . . Vì sao anh ta lại không đặt hàng chỗ tôi ?! Rõ ràng có nóigiao kèo khi ấy , nếu tôi không để cho cô vào làm , thì số hàng này sẽ đượcmua hết !" Quản lý Quách bất bình
"Xem ra quan hệ của Lạc thị và Lưu thị tương đối khá tốt , dù sao thì anh tacũng đã đặt hàng bên ấy . Quản lý Quách , tôi cho rằng ông đã bị lừa rồi . Mànày , anh ta giao kèo với ông lúc nào vậy ?!"
"Vào ba ngày trước , anh ta đã gọi điện tới . Tuyên bố rõ ràng , nếu có côngty nào dám thuê Phó Vũ Nghê , lập tức sẽ bị đóng cửa ngay sau đó !"
Những lời của quản lý Quách khiến trên mặt Vũ Nghê lộ ra nụ cười mãn nguyện ——
