Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
(Tiểu Vũ Nghê lúc nhỏ - Hình ảnh chỉ có tính minh họa)
Tiểu Vũ Nghê ăn hai cái Hamburger , một bọc khoai tây , hai cánh gà nướng ,một đùi gà , ba cái bánh Donut , cộng thêm một cốc nước rong biển . Rốt cuộccũng lau khô miệng , im lặng ngồi xong.
"Bé con , nói cho anh biết , nhà em ở nơi nào , cha mẹ tên gọi là gì ?!" Anhđẹp trai dịu dàng hỏi.
Vừa nghe đến phải về nhà , Tiểu Vũ Nghê khổ sở cúi đầu , đôi mắt to cùng cáimũi nhỏ nhắn trở nên hồng hào . Thật lâu sau , Tiểu Vũ Nghê mới nhỏ giọng mànói :"Em. . . . . . em quên mất rồi . Mới vừa. . . . . . Mới vừa rồi sợ tớimức quên mất !"
Nhìn chằm chằm vào hai bàn tay trong lòng , bất an nói láo . Trước những giọtnước mắt đã khô , lại có vài giọt len lén rơi xuống . Xin lỗi , Tiểu Vũ Nghêkhông phải là cố ý nói láo đâu . Mà là hiện tại thật không muốn về nhà . Hômnay cô không muốn bị mắng , hôm nay là sinh nhật của cô. . . . . .
"Bé con , em không có quên , là em nói láo , có đúng hay không ? Không được ,anh phải giao em cho cảnh sát !" Anh đẹp trai kiên trì nói.
"Không muốn !" Tiểu Vũ Nghê thét to, tay nhỏ bé nắm chặt tay áo của hắn :"Anhhãy nghe em nói. . . . . . Cha mẹ của em ly hôn . Em là theo cha , cha nghelời mẹ kế , mẹ kế đối với em . . . . ."
Nói đến đây , nước mắt của Tiểu Vũ Nghê chảy xuống tanh tách , trong nháy mắtkhuôn mặt nhỏ nhắn ướt sũng :"Bọn họ cũng không có trông nom em . Hôm nay làsinh nhật mười hai tuổi của em , em cầu xin anh , cầu xin anh đi cùng em trongngày sinh nhật có được hay không ?! Em đã mất đi ba cái sinh nhật , rất lâukhông có ăn bánh kem rồi ! Lần trước sinh nhật của con dì , bà nội lấy mộtmiếng bánh cho em , kết quả bị con gái của dì nói là kẻ trộm , đem bánh némxuống đất !" Thanh âm của Tiểu Vũ Nghê càng ngày càng run rẩy , tiếng nứctrong mũi ngày càng to. . . . . .
Mười hai ngọn nến đang cháy sáng đưa vào đôi mắt đẹp của Tiểu Vũ Nghê , nhìnbánh kem khá lớn , không tin vào mắt mình cho lắm , lại ngẩng đầu lên nhìn mộtchút anh đẹp trai đối diện
"Còn không thổi , nến sẽ tắt đấy !" Giọng nói ôn hòa truyền tới , anh đẹp traicười nói.
"Em có thể cầu nguyện không ?!" Tiểu Vũ Nghê mở miệng yếu ớt hỏi , dè dặt đếnđau lòng.
"Dĩ nhiên !"
Được sự cho phép của anh đẹp trai , cô gái nhỏ rất thành kính nhắm mắt lại ,chắp tay đặt trước ngực , âm thầm cầu nguyện
[Nếu thế gian thật sự có luân hồi , Tiểu Vũ Nghê hi vọng lần sau sẽ có một giađình hạnh phúc . Cha mẹ sẽ không ly hôn , sẽ luôn luôn kề cận Tiểu Vũ Nghê đếnlớn . Tiểu Vũ Nghê sẽ không còn cô đơn , sẽ có người quan tâm đến Tiểu Vũ Nghê, sẽ không có mẹ kế , sẽ không bị tổng giam trong phòng ăn đòn , sẽ không khidễ em gái của Tiểu Vũ Nghê , sẽ không bị bỏ đói . Nếu như nguyện vọng của TiểuVũ Nghê không phải là quá nhiều , như vậy Tiểu Vũ Nghê hy vọng sau này Tiểu VũNghê vẫn còn được gặp Anh đẹp trai ——]
Sau khi cầu nguyện xong , khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lại gần cây nến , thổimột hơi làm toàn bộ nến tắt hết
"Sinh nhật vui vẻ , chúc em càng ngày càng thông minh và xinh đẹp , thân thểkhỏe mạnh ! Nào , chúng ta cắt bánh ngọt ~!" Âm thanh dễ nghe lần nữa truyềnđến
"Cám ơn anh , Đại Ca Ca !" Ăn được miếng kem ngon ngọt thì trong ánh mắt TiểuVũ Nghê lại toát ra nước mắt , nhưng cô đã cố gắng không khóc . Chẳng qua làăn một khối bánh ngọt liền rơi nước mắt , sẽ bị người khác chê cười.
Anh đẹp trai thật sự rất tốt , đã lâu rồi không có ai đối tốt với Tiểu Vũ Nghêvậy , lại còn quan tâm tới Tiểu Vũ Nghê !
Tiểu Vũ Nghê nghe các bạn học nói, chỉ cần thời điểm cô gái xỏ lỗ tai , rồicầm tay một chàng trai , như vậy đời sau chàng trai sẽ là người giám hộ cuộcsống của cô gái , cả đời cũng sẽ không tách biệt !
Tiểu Vũ Nghê không muốn tách ra khỏi Anh đẹp trai , rất lâu rồi không có aitốt với cô như vậy , cô thật hy vọng có thể cùng anh đẹp trai ở chung một chỗ.
Tiểu Vũ Nghê buông bánh sinh nhật xuống , quẹt miệng nói :"Đại Ca Ca , anh cóthể dẫn em đi xỏ lỗ tai không ?!"
"Xỏ lỗ tai ?! Yêu cầu kỳ quái gì đây bé con ?!" Anh đẹp trai nhíu mày một cái, không hiểu hỏi , nhưng là vẫn đáp ứng yêu cầu của Tiểu Vũ Nghê.
