Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 114



Trái tim đập từng hồi khó chịu , uất ức , chua xót ngày càng gia tăng , mộtloại cảm xúc đau buốt trước ngực :"Anh muốn để em trở lại bên cạnh anh , vậyanh có thể nói cho em biết , đây là ý gì ?!"

". . . . . ." Lạc Ngạo Thực trầm mặc mấy giây , không trả lời , hỏi ngược lại:"Em thử nghĩ xem ?!"

Cảnh tượng ngược đãi sáu năm về trước , phút chốc hiện lên trước mắt . Hơi thởcủa cô trở nên gấp gáp , đau đớn nhắm mắt , cánh môi run rẩy :" . . . . . . Emkhông ngu ngốc cho rằng anh muốn tái hôn. . . . . ."

"Ha ha. . . . . . Em rất thông minh , luôn biết mình đứng ở vị trí nào" Giọngnói mang theo ý cười , nhưng lại vô cùng tàn nhẫn ——

Đúng vậy , hắn đương nhiên không thể kết hôn cùng cô , giành cô trở lại , chỉvì ——

Cầm điện thoại trong tay , hai vai nhẹ run , những giọt nước mắt vốn dĩ chẳngthể kìm chế , day dứt mà tràn ra ngoài ——

Hóa ra chỉ có mình cô mong chờ , nếu hắn thật lòng muốn cô quay về , có lẽ ,cô không cách nào từ chối .

Nhưng là

~Cô tự giễu hỏi :"Nếu anh muốn tìm người phát tiết , vì sao phải là em ?!"

"Anh chợt phát hiện ra , thân thể của anh , quả thật thích em . Chỉ có ở trênngười em , anh mới có thể , đạt được thỏa mãn lớn nhất của mình !"

"Bởi vì nguyên nhân này sao ?!" Cô cảm giác được , chuyện không đơn giản !

". . . . . . E hèm !"

"Vậy còn bạn gái của anh ?! Các người. . . . . ."

"Đây là chuyện của anh và cô ấy , giữa bọn anh sẽ không phát sinh bất cứ mâuthuẫn nào !" Giọng điệu vô cùng bình tĩnh , nghe ra chẳng có can hệ gì . Mọiviệc vốn dĩ nằm trong tay hắn !

"Rốt cuộc anh coi em là loại người gì ?! Một loài động vật không có tôn nghiêm?!" Có lẽ thú nuôi cũng không bằng ?! Rõ là từ đầu đến cuối , hắn không có cảmtình với mình !

". . . Việc đó . . . em không cần để tâm . Quan trọng là em hiểu rõ , đi theoanh , sau này nhất định thuận buồm xuôi gió , tiền tài có đủ . Anh , sẽ khôngbạc đãi em . Ngược lại , nếu em không đồng ý . . . . . . Đừng nói ở MBS , cảgiới truyền thông này , anh sẽ khiến em , không cách nào đặt chân vào !" Thanhâm của hắn vừa đủ , từng chữ đánh trúng chỗ yếu của cô !

Lạc Ngạo Thực lần nữa tạo nên áp lực , giọng điệu thoải mái như có như không ,cố gắng phá tan bao nhiêu nỗ lực , bấy nhiêu thành tích , một sự khởi đầu 6năm gầy dựng của cô . Hắn giống như một làn gió , thổi tan những đám sương mùtrước mắt ——

Điều này làm cho Vũ Nghê càng thêm tức giận , hắn nghĩ rằng mình có thể mộttay che trời ?! Có phải hắn luôn dễ dàng quyết định cuộc đời của cô ?! Thựclực và cố gắng này , vốn dĩ đã được mọi người công nhận , cớ sao cô nhất địnhdựa vào hắn ?!

Vũ Nghê khẽ nheo mắt , đè nén suy nghĩ trong lòng , không ngừng tức giận , hạthấp giọng :"Em nói cho anh biết , để có được vị trí ngày hôm nay , là bởi vìem có đầy đủ thực lực . Anh cho rằng một mình anh có thể thay đổi được ?! Anhcho rằng anh có thể đem những thành tích của em , dễ dàng xóa bỏ ?! . . . . .. Em không tin ! Anh ủng hộ bạn gái anh ?! Có thể . Nhưng anh bởi vì cô ta ,nhất định cướp đi đồ của em ?! Nói cho anh biết , em tuyệt đối không để chuyệnnày xảy ra . Nếu như đây là một cuộc chiến ~ em sẽ cùng anh ứng chiến. . . . .."

"Ha ha. . . . . ."

Ý chí thành khẩn của Vũ Nghê đổi lại là một tràng cười nhạo :". . . . . . Emnghĩ rằng , mình có bao nhiêu phần thắng ?!"

"Cho dù là 1% , em cũng không vì thế mà bỏ cuộc ! Huống chi em lại có nhiều ưuthế , tỉ lệ người xem rất cao , được khán giả yêu thích , mà đây , đã là điềunòng cốt nhất . Còn anh , cũng chỉ là cổ đông thứ hai ở MBS . Có đứng được ởvị trí này hay không , đều do Đài Truyền Hình bỏ phiếu quyết định !" Quy tắcMBS rất nghiêm ngặt , không phải cứ là ông chủ thì có quyền can thiệp , nhưthế khác nào nội bộ rối loạn ?!

"Tốt , về sau nếu em đổi ý , anh rất hoan nghênh em tới tìm anh !" Câu nói kếtiếp có chút bóng gió , tràn đầy ám hiệu !

"Sẽ không có ngày đó !" Thậm chí một từ 'goodbye' cũng không nói , Vũ Nghêtrực tiếp cúp điện thoại !

"Ba. . . . . ."

Lạc Ngạo Thực vừa mới bước vào nhà , Lạc Dật liền nhào tới trên đùi hắn ,giống như con gấu Koala bám mình . Hắn giơ tay vuốt đầu con trai , sau đó nhấccơ thể nhỏ bé kia đứng trên mặt đất "Hôm nay lại làm chuyện xấu gì ?! Nói đi!"

Đã làm cha con sáu năm , lẽ nào hắn không hiểu . Chỉ có thời điểm thế này ,thằng bé mới cư xử khéo léo !

Lạc Dật nhíu mày , đôi môi nhanh chóng hé ra :"Ái chà , không ngờ người bakính mến của mình , luôn luôn có những suy nghĩ bảo thủ , lúc nào cũng sử dụngánh mắt tiểu nhân đo lòng quân tử , sao lại có một người như thế nhỉ . Ba ,công ty của ba đến bây giờ vẫn còn đứng vững trên thị trường được sao ?! Thiệtlà. . . . . ."

Lạc Ngạo Thực vờ như không nghe , ném mạnh chiếc áo xuống ghế , sau đó nằm dàilên :"Nói đi , muốn cùng ba nói chuyện gì ?!"

Lạc Dật nhảy về phía trước , cuộn mình trên ghế sofa , giống y chang tư thếcủa Lạc Ngạo Thực "Vâng ạ , con tìm được mẹ rồi , cho nên tới đây thông báo .Ba cũng không cần xem xét lại , con chọn dì này tốt lắm !"

Lạc Ngạo Thực nhíu mày thật sâu , ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn :"Cái gìtìm được mẹ ?!"

"Đúng vậy , có một dì rất tốt , dáng dấp lại đẹp , quan trọng là dì ấy hiểucon. . . . . ." Lạc Dật gãi gãi lỗ mũi , nghiêm túc nói

"Hiểu con thế nào ?! Giúp con làm bài tập ?! Hay là , giúp con giả dạng phụhuynh , bắt nạt bạn học khác ?!"

"Tất nhiên không phải như vậy . Ba , ba không cần phải nói con như thế có đượchay không ?!" Lạc Dật tức giận giãy nãy thân thể , cậu bé không muốn nhắc đếnchuyện xấu trước kia . "Ba , hãy nghe con nói , dì này rất lợi hại nha , dịudàng lắm , vừa chu đáo vừa thông minh , làm việc vô cùng bình tĩnh, nói chunglà rất tuyệt với ! Tóm lại , cái dì này ~~ giống như là vị cứu tinh của convậy , luôn chủ động chìa tay giúp đỡ . Có dì ấy ở bên cạnh , mọi việc của conđều thuận lợi . Từ cuộc thi diễn giải cho đến hoạt động yêu nước , con đềugiành được chiến thắng vẻ vang , kết thúc tốt đẹp . Ngoài ra con còn được sởgiáo dục , trường học đua nhau khen tặng . Đến cả giáo viên chủ nhiệm lớp cũngrất hài lòng , khôi phục lại chức phó bang chủ cho con ~~ a ~~ không ~~ khôngphải , là chức vụ phó trưởng lớp . Đó , ba thấy con nói có đúng không , ngườitốt như vậy , ba nên suy nghĩ một chút , khi nào thì ba mới chịu kết hôn ,mang về một người mẹ cho con đây ?!" (Ở cái đoạn trên biết tại sao Lạc Dậtnhắc đến từ 'phó bang chủ' không , Cỏ giải thích một tý , là cậu bé mê gameđến độ nghĩ mình đang ngồi trong game đó mà =)))

Lạc Dật mặt mày hớn hở , hướng mặt về phía Lạc Ngạo Thực , dùng sức trợn tohai mắt :"Ba. . . . . . con đang nói chuyện với ba !"

Một giây , hai giây , ba giây sau. . . . . .

Lạc Ngạo Thực nhíu mày , nghi vấn hỏi :"Kể xong rồi hả ?!"

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...