Tôi đã khiến cho vợ mình trở thành bồn chứa tinh của người khác
Chương 5 : Đêm Tôi Nói Ra Điều Không Nên Nói
Chương 4 – Đêm tôi nói ra điều không nên nói
Tối đó tôi quyết định dồn hết sức lần cuối. Tôi lén uống luôn hai viên Rocket 1h, cặc cứng như thanh sắt, đau nhức vì căng. Tôi bước vào phòng ngủ, tim đập thình thịch. Lan Anh đang nằm trên giường đọc sách, chỉ mặc mỗi chiếc áo hai dây mỏng tang và quần lót ren trắng. Hai núm vú hồng lấp ló dưới lớp vải, cặp đùi trắng muốt khép hờ, khe lồn in rõ lên lớp ren mỏng.
Tôi không nói gì, lao tới đè vợ xuống. Tay tôi kéo phăng áo hai dây lên, hai bầu vú căng tròn bật ra nảy tưng tưng. Tôi ngậm lấy một bên núm, mút mạnh, tay kia bóp bên còn lại đến đỏ ửng. Lan Anh giật mình, quyển sách rơi xuống sàn, nhưng chỉ vài giây đã rên lên:
“Á… chồng… hôm nay sao thế… mạnh quá…”
Tôi tụt quần lót vợ ra một phát, cái lồn hồng hào ướt át hiện ra ngay trước mắt. Tôi quỳ xuống, banh hai đùi vợ ra, liếm điên cuồng từ dưới lên. Lưỡi tôi quét qua hột le sưng mọng, chọc sâu vào lỗ rồi lại mút thật mạnh. Lan Anh cong người, tay bấu chặt ga giường, nước dâm tuôn ra ướt hết cằm tôi:
“Chồng… em chịu không nổi… đụ em đi… nhanh lên…”
Tôi đứng dậy, cầm cặc cứng ngắc đâm thẳng vào. Một phát trọn cán. Lồn vợ tôi vẫn chặt khít, nóng hổi, co bóp quanh cây cặc như muốn hút hết tinh trùng. Tôi nhấp như máy, mỗi cú đều đâm sâu đến tử cung, tiếng da thịt chạm nhau bốp bốp vang khắp phòng. Lan Anh rên đến khản giọng, mắt trợn ngược, nước dâm bắn tung tóe mỗi lần tôi rút ra:
“Áaa… chồng ơi… đụ chết em rồi… sướng quá… mạnh nữa đi anh…”
Tôi ôm vợ lật ngửa, bế hai chân cô ấy lên vai, doggy kiểu truyền giáo thật sâu. Cặc tôi ra vào xịt xịt, nước dâm trắng xóa bám đầy gốc cặc. Tôi vừa nhấp vừa hôn vợ, thì thầm vào tai cô ấy trong lúc cả hai đang phê pha:
“Em yêu… anh muốn… anh muốn xem em bị người khác đụ… anh muốn thấy em rên dưới cặc thằng khác… chắc chắn anh sẽ khỏe lại…”
Lan Anh đang sướng đến mức người run lẩy bẩy, nghe xong câu đó như bị dội gáo nước lạnh. Mắt cô ấy mở to, tay giơ lên tát tôi một cái trời giáng. BỐP!
“ĐỒ BIẾN THÁI! ĐỒ KHỐN NẠN!”
Cô ấy dùng hết sức đẩy tôi ra, rút phắt cái lồn đang co bóp điên cuồng ra khỏi cặc tôi. Nước dâm nóng hổi bắn tung tóe lên bụng, lên ngực tôi. Cô ấy quấn chăn kín người, khóc nức nở, chửi tôi bằng những từ tôi chưa từng nghe vợ nói:
“Sao anh dám nói thế với vợ anh hả? Ly hôn đi! Tôi không cần thứ chồng bệnh hoạn như anh nữa!”
Tôi chết lặng. Cặc vẫn cứng ngắc, nhưng tim tôi như vỡ vụn. Tôi quỳ xuống bên giường, ôm chân vợ, khóc lóc van xin:
“Em ơi… anh xin lỗi… tại anh quá tuyệt vọng… anh chỉ muốn khỏe lại để làm em sướng thôi… tha thứ cho anh…”
Cô ấy không nhìn tôi, chỉ khóc. Tôi quỳ suốt đêm ngoài cửa phòng ngủ. Sáng hôm sau tôi mua hoa, mua quà, quỳ tiếp. Ba ngày liền vợ không nói chuyện với tôi, ngủ riêng, mặt lạnh tanh. Có đêm tôi nằm bên cạnh, muốn ôm cũng không dám, chỉ dám nhìn cái lồn hồng qua lớp quần lót ren mà nước mắt chảy dài.
Cuối cùng, sau gần một tuần, Lan Anh cũng xuôi. Cô ấy thở dài, ôm tôi nhẹ nhàng:
“Em tha thứ… nhưng anh đừng bao giờ nói mấy chuyện đó nữa. Em chỉ cần anh thôi.”
Tôi gật đầu lia lịa, hôn vợ, ôm vợ thật chặt. Nhưng từ đó, mỗi lần tôi muốn gần gũi, vợ đều né tránh. Có cho thì cô ấy chỉ nằm im, mắt nhắm nghiền, không rên, không ưỡn người, không nước dâm như trước. Tôi nhấp vài cái là cô ấy đã quay mặt đi, bảo “em mệt”.
Tôi biết mình đã làm tổn thương vợ sâu sắc. Nhưng cái ý nghĩ kia, cái ý nghĩ nhìn vợ bị người khác đụ, vẫn âm ỉ cháy trong đầu tôi mỗi đêm. Cặc tôi chỉ cứng lên khi tưởng tượng ra cảnh đó. Và tôi biết, sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm thật.
