Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Thuần nữ thần công

Chương 36



Hoa thị ngậm chặt miệng cố gắng không để tiếng rên của mình phát ra, chặt nàng kẹp chặt giữ luôn cả bàn chân đang tàn phá trong háng nàng.

 

Trừ việc nàng có thể sử kìm nén được tiếng rên của mình thì kết quả cũng không khác mẹ chồng mình là mấy, lớp quần lót của nàng giờ đây cũng đã bị thấm ướt bởi dâm thủy.

 

Dù vậy ánh mắt của nàng vẫn không nhịn được nhìn ra ngoài phòng nơi cây tùng đang đứng.

 

Chỉ thấy lúc này Ninh vương phi mẹ chồng của nàng đang đang dùng đôi tay ngọc ngà của mình chậm rãi vén lên chân váy của mình, từ bên trong chiếc quần lót bằng lụa dần xuất hiện.

Khuôn mặt Ninh vương phi đỏ ửng lên, đôi tay nàng run rẩy chậm rãi kéo váy lên.

 

Ninh vương phi đang tự hỏi liệu mình có bị điên hay không, nghĩ tới những gì mình sắp làm khiến Ninh vương phi nghĩ rằng đầu óc mình không còn bình thường nữa.

 

Nàng biết mình không thể làm như vậy, nếu làm chuyện đó ngay bây giờ nàng sẽ không thể quay lại được nữa, cuộc đời nàng sẽ chính thức bước sang trang mới hoàn toàn.

 

Lý trí nói rằng nàng không được làm, nhưng nghĩ tới hình ảnh sắp tới khiến nàng rất hưng phấn, đôi tay nàng vẫn không dừng lại tiếp tục vén lên lớp váy của mình.

Tà váy chậm rãi theo đôi tay của nàng được kéo dần lên, lớp quần lót bằng lụa cũng từ đó lộ dầm ra ánh sáng.

Cuối cùng tà váy đã bị nàng kéo lên tới eo, giữa háng nàng lớp quần lót bằng lụa bị thấm ướt bởi dâm thủy lộ ra bên ngoài.

Toàn bộ phần háng của quần lót đã ướt đẫm một mảng lớn, cho dù ngồi trong nhà cũng có thể dễ dàng nhìn thấy được vệt nước loang lổ kia.

Hùng vẫn đang rất thoải mái trò chuyện với Ninh Kính, thi thoảng mắt của hắn vẫn đảo qua Ninh chó đang đứng dưới gốc tùng.

Đối với Hoa thị hành động của mẹ chồng khiến nàng không biết phải làm sao.

Nàng liếc mắt về phía kẻ ngồi đối diện đang trò chuyện với chồng trong khi chân hắn vẫn đang ma sát với cửa lồn nàng, trong tâm không hiểu sao nổi lên cảm giác hưng phấn.

Nàng khép chặt hai đùi cố gắng chà xát chân Hùng lên da thịt.

Ninh vương phi thấy con dâu đang nhìn mình không khỏi xấu hổ cúi đầu, nhưng khi nhìn thấy vết loang lổ giữa háng nàng lại trở nên hưng phấn.

Dù vậy nàng vẫn không có thêm bất kỳ động tác nào, nhìn bóng lưng con trai nàng không dám tiếp tục nữa.

Nàng sợ! Sợ sau con trai đột nhiên quay lại nhìn thấy hình ảnh xấu hổ của mình, lúc đó mọi thứ không thể cứu vãn được.

Cơ thể nàng run rẩy, nàng không thể ngăn cản cảm giác hưng phấn của mình khi nghĩ tới chuyện mình sẽ làm, nhưng cảm giác sợ hãi cũng đang kiềm chế nàng, không cho nàng thực hiện những gì có trong đầu.

Hùng cũng nhận ra Ninh vương phi đang do dự, hắn cười mỉm nói.

“Công tử không biết đấy thôi, ta đây cũng từng chăm sóc một cây tùng lúc ở cùng sư phụ. Nhưng chưa tới một năm cây tùng đó đã chết héo khiến ta cực kỳ đau lòng.”

Hùng dừng lại, liếc nhìn Ninh vương phi hắn mang một vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

“Vậy mà ta lại từng thấy một cái cây không được chăm sóc gì, hằng ngày trở thành nơi cho mấy con chó giải quyết vậy mà lại rất tươi tốt.

Hùng nhất mạnh, hắn còn không quên kích thích tia nội lực trong người Ninh vương phi.

Ninh vương phi tuy đứng ngoài nhưng vẫn nghe rất rõ lời của Hùng.

Bị kích thích bởi câu nói của Hùng cùng tia nội lực bên trong nàng suýt nữa lại cao trào, nàng cố gắng khép hai chân lại không cho dâm thủy chảy ra.

Nhưng nàng càng cố gắng thì cảm giác hưng phấn lại càng tăng, dâm thủy từ bên trong đã chảy dần xuống chân thấm ướt cả đôi giày phía dưới.

Ướt rồi, phải cởi ra thay đi thôi.

Ninh vương phi nhìn quần lót ướt đẫm của mình suy nghĩ, nàng đang cố gắng tìm lý do để cởi chiếc quần này xuống.

Đúng vậy! Quần ướt rồi không thể mặc như vậy được nữa.

Ninh vương phi cố thôi miên chính mình, đôi tay nàng run rẩy từ từ đặt lên chiến quần lót.

Nhưng nàng lại đưa ánh mắt về phía cửa phòng một lần nữa, như đang cố gắng cầu cứu con trai, hoặc có lẽ nàng đang mong chờ điều gì đó.

Những gì nàng thấy được lại là ánh mắt hưng phấn đầy mong chờ của con dâu đang nhìn về phía nàng, con dâu đã không còn chỉ lén liếc nhìn nàng nữa mà trực tiếp nhìn thẳng vào nàng.

Ở vị trí này Ninh vương phi cũng thấy được bàn chân của Hùng đang ở trong háng con dâu, cho dù nơi đó đã bị lớp váy che lại nhưng nàng có thể tưởng tượng ra được hình ảnh đang diễn ra dưới lớp váy đó.

Suy nghĩ đó khiến đôi tay nàng không còn kiểm soát được nữa từ từ cởi xuống quần lót của mình.

Khu rừng màu đen được cắt tỉa gọn gàng của nàng lộ ra ngoài, toàn bộ nơi đó đã trở nên ướt đẫm dâm dịch bị kéo ra tạo thành sợi đầy dâm mỹ.

Một cơn gió nổi lên thổi vào giữa háng nàng, nơi da thịt đã lộ ra ngoài.

Một cảm giác mát lạnh từ dưới háng truyền tới khiến Ninh vương phi run lên.

Tay phải của nàng đưa tới móc vào lỗ lồn của mình, từ bên trong một luồng dâm thủy chảy ra thấm ướt những ngón tay.

Ninh vương phi đưa bàn tay đã thấm ướt dâm thủy của mình lên xem, không biết có phải do ánh nắng phản chiếu hay không mà dâm thủy của nàng trở nên trong suốt rất đẹp mắt.

Nàng nhét ngón tay vào trong miệng mình từ từ thưởng thức, không có bất cứ mùi vị nào nhưng không hiểu sao nàng cảm thấy thứ này ngon lạ thường.

Ninh vương phi không khỏi nghĩ tới thứ tanh hôi tối qua mình nếm, nghĩ tới đây cơ thể nàng lại không nhịn được hưng phấn.

Nàng không chần chờ quay lưng lại để cặp mông tròn trịa của mình lộ ra trước mặt con dâu và Hùng.

Nàng quỳ xuống, chống hai chân hai tay xuống đất một chân nhấc lên như con chó đang đái hướng lỗ lồn mình về phía gốc cây tùng.

Từ bên trong một dòng nước màu vàng chảy ra tưới lên gốc cây.

Ninh vương phi quay lại nhìn dòng nước đang tưới lên gốc cây kia, đưa ánh mắt vào trong phòng thấy hai người đang nhìn khiến nàng như muốn phát.

Nước tiểu đã không còn chảy ra nữa nhưng từ sâu trong tử cung nàng một luồng nước đột nhiên phun ra tưới lên thân cây.

Nàng vậy mà triều phun, đôi mắt nàng dần trắng dã cả người run rẩy cố gắng giữ thăng bằng.

Sau khi kết thúc triều phun cả người Ninh vương phi như thoát lực đổ gục xuống, thở dốc.

Hoa thị nhìn thấy cảnh đó càng trở nên hưng phấn, hai chân nàng kẹp chặt hơn cố gắng ma sát lỗ lồn đang rất ngứa của mình, nhưng dù vậy nàng vẫn không thể thỏa mãn.

Nhìn thấy mẹ chồng như vậy khiến nàng không thể ngừng tưởng tượng được nếu đó là mình sẽ như thế nào.

Hình ảnh chính mình quang mông tiểu như một con chó giữa thanh thiên bạch nhật hiện lên trong đầu nàng, Hoa thị muốn loại nó đi nhưng không thể làm được, đôi chân của nàng càng xoa càng mạnh.

“Hai người đang nhìn gì vậy.”

Ninh Kính thấy ánh mắt của Hùng cùng nương tử đều thi thoảng nhìn ra ngoài cửa khiến hắn tò mò muốn quay lại.

“Tướng công!”

Nhưng Ninh Kính còn chưa kịp quay đi thì đã bị tiếng gọi của vợ mình kéo lại. Hắn nhìn khuôn mặt đỏ ửng của vợ lo lắng hỏi.

“Nương tử sao mặt nàng lại đỏ vậy, nàng không khỏe ở đâu ư?”

“Không…không sao, chỉ là trời hơi nóng nên mới vậy.”

Hoa thị tìm lý do trả lời, nàng đâu thể nói vì thấy mẹ chồng đi đái khiến nàng hưng phấn tới mức lên đỉnh mới như vậy được.

Nhưng Ninh Kính vẫn không yên tâm đặt tay lên trán vợ, lo lắng nói.

“Nàng chảy mồ hôi nhiều như vậy, người cũng đang phát sốt lên. Có phải bị cảm lạnh rồi hay không?”

Ninh Kính quan tâm hỏi, hắn lúc này cũng tranh thủ quay đầu lại nhìn ra bên ngoài, nhưng không thấy có vấn đề gì lại đặt sự chú ý lên vợ mình.

Hoa thị thấy chồng nhìn ra bên ngoài tâm cũng nhảy lên, nhưng thấy chồng quay lại thì tâm cũng thả xuống.

Ninh Kính không nhìn thấy được mẫu phi hắn đang nấp sau cây cổ thụ, làn váy của nàng đã được thả xuống nhưng bên trong lại trống không, nàng cầm quần lót của mình trên tay thở hổn hển.

Ninh vương phi cẩn thận ló đầu ra nhìn về phía trong phòng, thấy con trai đang quay lưng lại liền vội vã chạy đi.

“Thế tử phi hôm nay nhìn không được khỏe. Thế tử, huynh hôm nay nên ở nhà chăm sóc cho nàng thì hơn.”

Hùng lại không có chút lo lắng nào trên khuôn mặt, hắn cũng mang vẻ mặt quan tâm nhìn Hoa thị nói.

Bên dưới chân hắn véo vào da thịt nàng một cái rồi rút đi.

Bàn chân rời khỏi khiến Hoa thị có cảm giác trống rỗng, nhưng nàng vẫn phải phối hợp diễn một vở kịch với kẻ trước mặt.

“Tướng công thiếp thấy hơi mệt, hay là chúng ta trở về đi.”

“Được, chờ mẫu phi trở lại chúng ta chào người rồi trở về, ta gọi đại phu tới xem bệnh cho ngươi.”

“Nếu cảm thấy không khỏe thì trở về dưỡng bệnh đi không cần phải hành hạ mình như vậy.”

Ninh vương phi từ bên ngoài đi vào nói, khuôn mặt nàng vẫn đỏ bửng.

“Vậy mẫu phi con xin cáo lui trước.”

Ninh kính thấy mặt mẫu phi đò lên nhưng cũng không nghĩ nhiều, hắn buông nâng Hoa thị dậy hành lễ với Ninh vương phi rồi dịu vợ rời đi.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...