Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Thư ký, con dâu và người tình

Chương 83 : Kiếp nạn của Tiểu Vân



Chương 81: Kiếp nạn của Tiểu Vân

Viễn chỉnh lại kính rồi nhìn xoáy sâu và mắt của cô gái. Lão biết chẳng có gì từ trên trời rơi xuống ngoài mưa với cứt chim. Thế nên khi có một cô gái trẻ tiếp cận, hắn hiểu ngay cô ta muốn cầu cạnh ở mình. Nhưng ông không hiểu sao một cô gái như Vân lại nhờ lão làm điều đó và thứ cô ta đem lại cho ông là gì.

– Làm như vậy thì có ích lợi gì cho tôi chứ, cô phải biết rằng PBK group là doanh nghiệp nội địa có vốn hóa cao nhất ở tỉnh này. Muốn chèn ép họ không dễ đâu.

Hắn nói mà đôi mắt liên tục nhìn nàng từ trên xuống dưới, đặc biệt khi đến đoạn hở ở ngực và xẻ tà của váy thì dừng lại rất lâu. Vân chỉ còn biết quay đi không để ý, cô tập trung vào lời nói để thuyết phục lão ta.

– Em không những biết điều đó, mà còn biết rằng ông ta có rất nhiều các mối quan hệ trên các bộ ngành ở trung ương. Về các đối tác, khách hàng tin cậy thì rải khắp cả nước, còn ở nước ngoài thì hiện đang hợp tác chặt chẽ với người Nhật, Úc và sắp tới thì rất có thể là cả Châu Âu.

– Vậy vì sao lại muốn gây bất lợi cho họ, tự nhiên lại rước thêm một kẻ thù mạnh mẽ.

– Vì ông đang cần tiền và cần cả ông Danh nghe lời của ông.

Viễn không nói gì, chỉ khoác một tay ra sau vai cố ngồi sát lại trong khi vẫn vểnh tai để lắng nghe.

– Em biết ông đang muốn tranh chức Bí thư tỉnh ủy, em cũng biết khâu vận động hành lang tốn kém vô cùng. Nhưng từ trước đến nay ông Danh luôn không phải một người dễ bảo, giữa ông và lão vẫn luôn treo một mối quan hệ ngang bằng. Giờ ông thử nghĩ xem muốn lão biết tôn trọng ông thì ông phải thể hiện, chỉ một cái búng tay rất khẽ của ông, để cho lão ta cảm nhận được chút chao đảo. Lão sẽ đến cầu cạnh, lúc ấy ông hoặc sẽ được tiền, hoặc sẽ có thêm thuộc hạ.

– Nghe bùi tai đấy nhưng khá xa vời, anh thích những thứ thực tế và hiện hữu trước mắt mình mà thôi.

Hắn nói mà áp sát đến mức như dán sát lên cổ của Vân, nàng cố né ra nhưng bị hắn dồn vào trong góc. Rồi không thèm kiêng nể, một tay hắn bắt đầu vuốt dọc đùi Vân trong khi tay kia trượt một đường dài qua vai rồi lướt trên chiếc cổ nõn nà.

– Ông…à anh Viễn nghe em nói đã…thời điểm này đang là thích hợp nhất…uhm… vì lão Danh đang hoàn thiện hồ sơ để chuẩn bị đưa công ty lên sàn… Sau khi được niêm yết, chắc hẳn tài sản của ông ta sẽ nhảy vọt…chỉ một động thái nhỏ của anh cũng đủ để lão lo ngay ngáy mà chi tiền.

– Tôi vẫn thắc mắc tại sao em lại muốn gây bất lợi cho lão.

– Vì lão chia rẽ tình yêu của tôi, khiến tôi phải sống cô độc.

Nàng nói mà như rít lên từng từ, chỉ vì khi nghĩ về những ngày đó nỗi hận thù càng lớn thêm.

Phải nhắc lại từ vài năm trước, sau khi hai người chia tay, lúc ấy Tiểu Vân mới biết mình yêu và nhớ Phúc nhiều đến thế nào. Cô bỏ lại những cơ hội béo bở bên trời Tây để bao lần về Việt Nam tìm Phúc, thế nhưng đến tên thật của anh cô còn không biết thì tìm ở đâu. Đến khi cô vô tình tìm được anh qua tấm hình trên mạng thì vừa hay đấy lại là ngày anh cưới. Bầu trời của cô như như sụp đổ, không tiền không thể về được Châu Âu cũng không thể ở lại Trung Quốc cô vất vưởng biết bao nhiêu tháng ngày. Cũng chính từ đây sự uất hận mỗi ngày mỗi lớn, đã nung nấu trong cô ý định trả thù.

Một thoáng lơ là với chút miên man trong ý nghĩ, cô đã để bàn tay lão bóp lên ngực lúc nào không hay, trong khi đó vạt váy bên dưới cũng bị vạch sang bên, để thuận tiện cho bàn tay lão ta lách vào.

– Anh Viễn… đừng…để em nói hết… uhm…không.

– Anh vẫn nghe đây, nhưng mấy lời nói suông mau làm anh chán lắm, anh muốn em đặt cọc chút gì đó để anh nhớ lâu hơn.

– Miệng hắn kề sát bên tai, hơi rượu phả thẳng lên mặt nàng. Nàng vẫn tránh đi, trong khi hai tay đang cố che đi những vùng nhạy cảm. Nhưng tên già đang hăng như con thú, càng lúc hai bàn tay ma quái càng tiến xa hơn.

Làn váy trước ngực đến lúc này đã trở nên nhàu nhĩ, còn tà váy xẻ đã bị lật hẳn sang bên. Phía trên bầu ngực trắng tươi đã lộ ra bịt núm, còn phía dưới đôi chân dài thon thả cùng chiếc quần lót mỏng manh cũng đã phơi ra.

Nàng chống cự nhưng không dám quá mạnh, miệng phản đối nhưng cũng không dám hét lên. Thế rồi chiếc bịt núm bị vất ra, đầu ti đỏ au nhú lên và run rẩy. Còn chiếc quần lót ướt nhẹp cũng đã mở lối cho những ngón tay chạm vào tận khe.

– Hức…anh Viễn… ư ư… xin anh… không được…ư hư…em không muốn… Hừ hừ… em chỉ muốn mượn tay tôi hạn người mà chỉ dùng nước bọt thôi ư. Em nghĩ tôi ngu hay là em ngây thơ quá vậy.

Trong góc tối lờ mờ của căn phòng trong ngách, lão Viễn đã gần như đè hẳn lên Vân. Cô vùng vẫy tay chân nhưng càng lúc càng không có lực, một phần vì lão khỏe quá, một phần khác vì lâu rồi mới được kích thích khiến Vân bủn rủn hết cả người. Hắn được thế thì càng không kiêng rè mà làm tới, bàn tay bên trên bóp bầu vú đến xẹp lép trong khi những ngón tay trong bàn tay còn lại đã móc vào cái lỗ bướm bé nhỏ của em.

– Hừ…ướt mẹ nó hết rồi mà còn ra vẻ. Em định giữ cho thằng oắt, con của lão Quang sao.

– Không…ư… không phải… chỉ là tôi không muốn… uhm…tôi chưa chuẩn bị… uhm…thôi đi anh Viễn ơi… ư hư hư…

– Hộc hộc…ngoan, chiều anh…những gì anh có thể cho em còn nhiều gấp 10 lần những thứ mà cha con lão có thể…còn không, em sẽ không được dễ chịu ở cái đất này đâu.

Hắn gầm gừ vừa dụ dỗ nhưng vẫn không quên hăm dọa, Vân thất thế lại càng bị hắn xâm lược nhiều hơn. Đôi vú em giờ đây đã đỏ ửng, cả hai đầu vú cũng lồi hẳn ra. Bên dưới thì con bướm đã trở nên lầy lội khi hai ngón tay mập mạp của hắn liên tục ngoáy tròn.

– Trời ơi nóng quá… ư hư… cả người mình không còn thêm chút sức lực nào…chẳng lẽ mình đành buông xuôi để mặc hắn chiếm đoạt sao.

“Rẹt”, lão đã nhanh nhẹn kéo khóa quần rồi lôi ra con cu đen đúa, sau đó cầm lấy tay em mà đặt lên. Vân vung ra nhưng bị lão ta túm chặt, sau đó lão còn bắt tay em lên xuống như thủ dâm.

– Hừ hừ… ngoan…sướng lắm… hừ hừ… tiếp tục đi…

Cả người hắn run lên, vừa nói vừa thở như con lợn. Vân bắt đầu thở gấp, mu bướm thỉnh thoảng khẽ hất lên. Đến khi hắn cầm con cu rà rà vào khe bướm, em mới chợt hoàn hồn mà đẩy hắn ra.

– Không được… anh còn chưa nói có giúp được em hay không kia mà.

– Mẹ…đến giờ phút này mà em vẫn còn dám đặt điều kiện với anh sao…buông.

Mắt hắn vằn lên, lời nói không còn đò đưa dụ dỗ mà thể hiện hết quyền uy của kẻ đã bao năm qua nắm quyền to. Vân co rúm, giờ nàng mới biết mình không thể vượt qua khí thế đàn áp của lão ta. Thế nhưng nàng đi đến hôm nay đâu phải chuyện dễ, nàng cũng có bản lĩnh và lòng tự tôn của riêng mình.

– Không…nếu anh cố ép em…em sẽ la lên…đừng ép em.

– Gừ…dọa tao à…

Hắn cồ lên, dùng một tay bịt miệng cô lại, nhưng khi nhìn thấy sự quyết tâm hằn rõ trên mắt cô gái người Trung Quốc, hắn biết nàng không dọa. Suy nghĩ đây đang là thời điểm nhạy cảm của bản thân, hắn chùn chân không dám đánh liều. Vì thế cái đầu khấc đang chèn trên 2 mép bướm cũng đành phải rút ra, bàn tay đang nghiến ngấu trên bầu ngực tròn căng cũng thả lỏng. Mặt hắn nhăn nhó, nhưng rồi lại nhếch mép cười được ngay.

– Lâu rồi mới có kẻ dám uy hiếp tôi…em cũng là người đàn bà đầu tiên dám làm điều ấy…em khá lắm.

– Em xin lỗi…nhưng em hứa chỉ cần anh hậu thuẫn cho em…anh sẽ được nhiều hơn chứ không phải chỉ riêng mỗi thể xác này.

Vừa nói nàng vừa cuống cuồng chỉnh trang lại, thấy hắn không nói gì, ánh mắt vẫn nhìn mình đăm đăm nàng tiếp tục.

– Giúp em, anh sẽ có tiền của ông Danh mà đợi công ty của tên Quân lớn mạnh anh cũng nhận về thêm càng nhiều lợi ích. Anh thấy đấy, từ lúc em về làm cho Quân, doanh thu của khách sạn hắn đã tăng gấp 3, và sắp tới có thêm khu nghỉ dưỡng sẽ còn tăng cao hơn nữa. Cha con hắn bây giờ rất tin tưởng em, em sẽ ở bên kiếm về cho anh càng nhiều lợi ích, chỉ cần anh bằng lòng giúp em.

Đến đây, quần áo, đầu tóc của Vân cũng phẳng phiu trở lại, ông Viễn cũng đã ngồi thẳng, khóa quần cũng đã kéo lên. Họ nhìn nhau, dường như cũng đã có những thỏa thuận ngầm, khi Vân còn muốn nói thêm gì nữa, thì bỗng điện thoại đổ chuông, Vân đọc tin nhắn xong rồi nói.

– Là Quân, hắn gọi em ra để chuẩn bị về.

Viễn nhếch môi, không cần cô giải thích thì hắn cũng biết thừa tin nhắn kia của ai và viết gì. Đây cũng chính là điều hắn đã lường trước nên mới dừng lại. Hắn biết, không đời nào ông Quang để hắn có được Vân khi mà chưa có gì cho cha con lão vậy nên chuyện tốt cũng nên kết thúc ở đây, rồi sau sẽ bàn bạc lại.

Trở về đại sảnh, màn nhảy múa vẫn tiếp diễn, bố con Quang, Quân ngồi một chỗ, khi thấy ông Viễn và Tiểu Vân đi ra từ hành lang, lão Quang nhếch môi cười.

– Mày thấy bố mày nói đúng không, ông Viễn muốn chơi được con này đâu phải chuyện dễ. Vì thế lúc mày dâng nó lên cho lão thì lão mới quý, mới đổi được nhiều lợi ích hơn. Mà mày đừng có làm càn mà ăn nó trước đấy, cứ để dành nó cho lão, đàn bà đẹp thiếu đéo gì.

– Vâng.

Nói rồi lão đánh mắt, lắc đầu cho một tên bồi bàn chuẩn bị đi vào hành lang kia dừng lại. Trong khi đó Quân chỉ trả lời hời hợt rồi lại dán chặt mắt lên sân khấu.

Ở đó, Chi đang cùng Sam đều bước trong tiếng nhạc nhịp nhàng. Người con gái kiêu sa với thân hình gợi cảm, được một gã cao lớn tóc vàng dìu dắt trong không khí lãng mạn của điệu Valse. Họ làm cả căn phòng chú ý, không phải vì sự nóng bỏng khi hai cơ thể cọ sát, cũng không cần đến sự lúng liếng hoặc hở hang. Tất cả vẫn bị cuốn hút là nhờ khí chất thong dong, nhẹ nhàng của Chi và cái đẹp lạ lùng của chàng trai ngoại quốc.

Nhạc hết, khi đưa trở về chỗ và giao lại cho chồng cô, Sam rất vui lưu luyến và đã ngỏ ý mời.

– Cảm ơn cô Chi về điệu nhảy, nhờ sắc đẹp và sự điệu nghệ trong mỗi bước chân của cô mà tôi đã có một điệu nhảy để đời. Rất hân hạnh nếu Halloween này được đón tiếp ông bà tại buổi tiệc của chúng tôi.

(Từ đoạn này trở đi tôi cứ để Sam nói tiếng Việt luôn cho dễ nhá, đỡ phải dịch)

Hắn rất lịch sự giới thiệu buổi tiệc gặp gỡ ở Hà Nội do hắn và một vài người bạn của mình tổ chức. Hắn ngỏ ý mời hai vợ chồng nàng, cũng nhờ hai người giúp mời những vũ công kia đến để biểu diễn. Hai vợ chồng đâu có lý gì mà từ chối, vì vậy họ rất vui vẻ mà nhận lời.

Buổi tiệc đến đây cũng dần tàn, hai vợ chồng lại đứng ra tiễn khách, cũng vì thế mà thêm một lần khó xử khi giáp mặt tên Quân và cả Tiểu Vân.

Đến khi họ khoác tay nhau đi xa, Phúc mới nhìn theo bóng lưng họ thật lâu. Trong mắt anh không phải là yêu thương hay nuối tiếc, mà phần nhiều là sự khó hiểu và xót xa.

Nhìn thấy người yêu cũ khoác tay người yêu mới làm lòng anh khó chịu sao.

Chi nhìn theo anh, làm ra vẻ ghen tuông một cách nghịch ngợm. Phúc không quay lại, giọng anh trả lời em có chút hơi bùi ngùi.

– Không như vợ nghĩ đâu, anh chỉ thấy khó hiểu vì sao cô ấy lại ở bên cạnh một kẻ như tên Quân. Anh cũng có chút lo lắng rằng cô ấy không biết hắn ta là loại người thế nào. Dù sao tụi anh cũng có thể là bạn mà, hơn nữa cô ấy cũng là một người đáng thương và rất tốt.

Lúc này trên xe của Quân, hắn ngồi bên ghế lái rồi ngả ngớn nhìn sang Vân hất hàm.

– Sao, hôm nay được gặp người yêu cũ bằng xương bằng thịt toại nguyện chưa. Mà nói thật anh thấy hơi ghen tỵ với thằng Phúc đấy, được địt em chán rồi giờ lại có con vợ ngon như con Chi.

Hắn dở ra cái giọng mất dạy đúng như bản tình làm Vân khó chịu mà quắc mắt nhìn sang. Thế nhưng cái điệu bộ đấy của em chỉ làm hắn ta cười khẩy, lời nói tiếp theo càng trịch thượng hơn.

– Cất cái mắt đấy đi, đừng tưởng gặp được ông Viễn rồi thì có thể qua cầu rút ván. Cô vẫn chưa ra khỏi lòng bàn tay tôi được đâu, hay lại muốn tôi gửi sang Trung Quốc.

Vân tức đến nghiến răng nhưng có thể làm sao được khi điểm yếu của cô nằm trong tay hắn. Vì vậy cô với lấy chai nước tu một ngụm để hạ hỏa, từng ngụm nước cũng trở nên đắng ngắt nhưng em vẫn phải nhịn mà nuốt trôi. Sau đó đôi mắt của em cũng thật sự cụp xuống, lời nói cũng nhỏ nhẹ hơn.

– Tôi không có ý đó, chúng ta đang hợp tác rất tốt, tôi cần anh để che chở và làm cầu nối, còn anh cũng cần năng lực của tôi đem tiền về.

– Biết thế là tốt, vậy giờ có thể thực hiện giao kèo được chưa.

– Thỏa thuận gì cơ.

Chiếc xe dừng lại ở góc tầng hầm chung cư nơi Vân ở, trong xe, Quân đã kéo tụt khóa quần rồi lôi con cu lủng lẳng của gã ra.

– Không nhớ gì sao, tôi đồng ý dắt em gặp lão Viễn, cũng nói tốt về em để lão coi trọng mà tiếp chuyện với em. Đổi lại, em cũng đồng ý thỏa mãn tôi một lần, giờ lại đình xù nợ hay sao.

– Nhưng… lúc đó tôi tưởng anh chỉ đùa.

– Làm gì có ai đùa ở đây, tôi giúp em đạt được mục đích, em cũng phải mang lại lợi ích cho tôi. Làm đi, đừng để tôi phải dùng biện pháp mạnh.

Hắn nói rồi cầm tay em đặt lên cây dương vật còn nửa mềm nửa cứng, hắn ghì chặt rồi bắt buộc em phải xóc từ từ. Việc ghê tởm này ngày hôm nay Vân đã phải làm đến 2 lần, sự uất nghẹn trong lòng khiến em thực sự muốn khóc. Nhưng em cố nén lại những nước mắt đó để làm nỗi hận thù càng đậm và sâu hơn.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...