Tám
Tôi nằm ôm Tám thụ hường đêm tĩnh mịch của Sài Gòn. Căn biệt thự đôi của ông bà bác nằm ở một phố lớn, có vườn cây ăn trái bao bọc nên thỉnh thoảng gió thổi rào rào làm cả hai thấy vô cùng thần tiên.
Như một thói quen khó thể bò, tôi quắp giò xiết kéo Tám sát vô tôi, tay vê vê cái núm vú Tám để nổi sần nổi cục. Tám ngoan ngoãn nằm để mặc cho tôi rờ rẫm và nghịch phá từng cái vú. Tôi kẹp đầu vú Tám bằng hai ngón tay, lôi nhè nhẹ và chuốt chuốt đến khi cả hai đều nhọn hoắt thì nghe Tám cất lời hỏi : em hổng hiểu vú đàn bà có cái gì thích mà sao mấy anh say mê rờ mằn hổng nghỉ.
Tôi vẫn măn đầu vú và xoa dàn luôn cái quầng vú khiến Tám cục cựa liên hồi vì buồn buồn nhột nhột. Tôi thủng thỉnh kể cho Tám nghe : em chăm chú nè, bình thường thì vú đàn bà mềm mềm và dẻo dịu, nhưng có hơi tay đàn ông rờ là nó thay đổi liên miên. Lúc thì sượng sượng, khi lại cứng đanh, có lúc xần xần như cục sỏi. Dường như trời sanh vú đàn bà đều gán cho chúng hai năng lực và trách nhiệm.
Tám gạt đi : anh đừng kể tào lao, vú mà cũng có năng lực với trách nhiệm, sao nghe khó lọt tai dzị cà. Tôi phải ngăn chặn lời Tám lại : em chưa nghe hết ngọn ngành thì đừng vội phản ứng. Em nghe anh nè, các thiếu nữ khi mới lấy chồng đâu hình dung ra những gì sắp bị mấy chả khuậy.
Rồi tôi ra vẻ nghiêm chỉnh ton hót : ngay đêm đầu tụi anh đều xăng xái đè lột áo dzợ ra. Lắm cô mắc cỡ run bằng chết mà rồi cũng thua một phép. Biết là làm hung mấy nường sẽ tá hỏa lên hổng kiến hiệu nên tụi anh mới rờ rờ nhè nhẹ cốt cho mấy cô quen lần. Đến khi con ong đã tỏ đường đi lối về thì bọn này mới vờ hun hun hít hít, bết bát dí mũi vào cặp vú mà khen tới khen lui.
Tám lại kê ý vô : giờ nghe anh ca thì sao hiền lành chớ thực sự mấy ông đâu có dễ dàng đối xử tụi tui như rứa. Em thấy cha nào cũng chụp lấy chụp để, vò vò bóp bóp, lại còn nhéo đau muốn đổ nước mắt ra, cho nên đàn bà ngắm hổng cản nổi thì thí cho rùi.
Tôi cười khà khà, không ra đúng, chẳng ra sai, nhưng lại cố bênh vực cho đám mày râu một chút : tại mấy em khó và gặp mấy anh thiếu bình tĩnh, chớ còn em thấy anh hun, nghía rõ cái lồn em rùi mà chừng xin em mi cái dzú anh cũng từ tốn, nhẹ nhàng, nâng niu chớ bộ.
Tám trề môi dài ra diễu : phải anh nhẹ nhàng mà vú tui nó méo lệch hết trơn. Anh chưa đụng dzô chúng tròn quay, chừng anh thả ra như trái xoài nẫu lòng thòng thấy tởm. Tôi cười dàn hòa : thiệt hun đó, người ta đặt nhẹ cái mũi dzô mà đổ thừa tai hại. Rồi tôi ỏn ẻn gạ : mà em nhớ coi, từ ngày có bàn tay anh ấp ủ, em thấy nó có nở ra hun.
Tám mờ ớ, hổng ra nhận, hổng ra chối mà nói lật sang hướng khác : cứ gì tay đàn ông rờ, tụi tui tự nựng thì thét nó cũng nở dzị. Tôi nào chịu thua : ờ thì nó cũng nở, nhưng nở kiểu không bung hết tàn hết tán, còn đàn ông tha tha thui, chưa chi chúng cũng nở bành ki.
Tám rú lên phản đối : vú mà anh ví như cái sọt, cái bồ. Nó nở sơ sơ coi còn được, chớ kiểu anh vọc nó thành bành ki thì ra đường người đâu chưa ló đã thấy hai cục vú lầng lẫng phom phom, ngó tục tĩu hết sức.
Bất đồ, Tám xục xịch và rên nho nhỏ : anh vê cái đầu vú, em hổng tập trung mà cũng nhún hết trơn. Và cô nàng bợ một bên vú lên biểu tôi : anh coi nè, nó chần dzần thấy ớn hun. Tôi vỗ bịch bịch mà nói : kệ nó em, nó chần dzần dzị anh nút em mới sướng.
Tôi thấy Tám rùng mình như miệng tôi đã ngậm nút đầu vú rùi dzị. Và Tám đả đớt nói : thui, bú nút chi bú nút hoài. Em mệt từ sáng tới giờ, anh đưa miệng vô bú nút một hồi, em lại lên cơn động đực, chắc chết vá. Tôi vun vào : thì có sao, em sướng mới lên cơn, mà lên cơn không để nó xả ra bịnh nặng lắm.Tám có vẻ u u nghe ngóng, xem lời tôi nói đúng tới chừng mực nào. Trong khi đó, bàn tay tôi vê tròn và tha đều khắp cái vú, làm Tám bị nhồi vô nhồi ra thấy đã. Tôi ngả ngớn mằn mằn bóp bóp và rên rỉ xin xỏ : cho anh bú chút nghe.
Tám có vẻ ngần ngừ một hồi thì nói thoảng nhẹ : bú em nhẹ thui, đừng nút cố xác mà em mau nứng. Anh làm em lấn cấn dzữ, đã vậy miệng anh giờ bặp vô em còn chết mau hơn.
Tôi dùng gót chưn khiêng bợ Tám sâu vô, tôi giúi giúi con cu cạ vô mông để Tám tập trung ý nghĩ. Tôi đằn ngửa Tám ra, trườn nửa người lên vừa chặn vừa nhìn sâu vào mắt Tám.
Cô nàng có hơi bẽn lẽn, định quay ngoắt đi, tôi lấy tay chặn càm giữ lại. Tôi nói nhẹ như hơi thở : em dòm miệng anh nè, nó há tròn vo, bây giờ em tưởng tượng anh túm lôi cái đầu vú em vô, bặp bặp và nút xiết, em thấy thế nào.Tám càng rùng mình mạnh. Cô nàng ư a một hồi mới thấy nói lí nhí : thấy gì nữa, nội nhìn cái miệng anh xun xoe, tui đã muốn xón đái, chứ tưởng voi, tưởng cọp gì chớ. Tôi cười ra vẻ hài lòng : đó, em xác nhận là anh có nghề, vậy mà cứ trốn lánh hổng tìm lấy cái sướng để uổng.
Xong tôi măn một bên vú và thò miệng ngậm một bên vú kia. Tôi thấy Tám gồng lên, vẻ hồi hộp thì tôi chậm lại, thè đầu lưỡi rà tha lên quầng vú làm Tám nổi hạt mè lên chỗ da bóng lưỡng hết trơn.
Tôi liếc nhìn, chưa chi mớ lông lồn Tám xoăn quíu lại, tôi chắc Tám đang sướng âm ỉ. Tôi chúm miệng chuốt chuốt cái núm vú ướt nhẫy nước miếng, đầu vú trật trầy đun đẩy dưới chót lưỡi tôi.
Nghe Tám kêu ư ư rất khẽ, tôi chuốt thêm chừng chục cái và há nhanh to miệng tôi ngoạm đầy cái vú Tám vào rúc nút te te, trong khi tay tôi mò tha cái vú Tám thiếu điều muốn lột da. Tám cong mình như con mèo, rúc vô bản ngực tôi và kêu : nhột nhột, lợn cợn vá anh.
Tôi vê cái đầu vú và dùng răng cắn lấy cái núm ở trong miệng nhay nhay mấy đợt. Tám co bung người lên, phần háng xập xình như sóng nâng con thuyền. Tôi nhay một lúc thì Tám quơ tay quơ chưn rên rẩm : em bắt đầu thấy nứng.
Tôi nhìn sững vào mắt Tám để xem cô nàng nói thiệt hay mại hơi. Quả thực hai mắt Tám long lanh như đọng nước và Tám khều khào : em nứng thiệt mà. Tôi tăng cường xoe cái núm vú Tám và nút cắn cái đầu vú kia, trong khi giò tôi quặp lấy Tám xiết vô. Như phản xạ tự nhiên, Tám cố vùng cà cà cái lồn vô bọng chưn tôi mà xuýt xoa, riết róng.
Tôi chưa chịu tha cho Tám, tôi bú nút mạnh hơn và lè nhè nói như người say rượu : em ún ồn ả ? Tám gật lia gật lịa.
