Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Tại sao chúng ta lại ra nông nỗi này

Chương 2



, 153, 204)”>Chương 2:”Anh thực sự thích như vậy à?!”

*18:09 Chiều.

-Vy, em đang ở đâu đấy?

|———————————–|

-Em đang ở công ty. Gì vậy?

-Công ty? Em đùa anh sao, tấm hình em mới post là đang ở công ty ư! Trong ảnh trời tối thế rồi???

-Em vừa từ bên ngoài về, tiện chụp cái ảnh, anh làm gì mà căng thẳng thế.

-Em đi đâu?

-Anh đang cố quản lý em đấy à?

-Anh chỉ quan tâm vợ anh chút thôi, công việc em anh không dám quản. Anh là chồng em, hỏi thế không được sao?

-Hmm.. biết là công việc rồi thì đừng nên hỏi, vì anh chẳng giúp được gì đâu. Anh thừa biết em phải luôn di chuyển để tiếp khách với anh Minh mà. Sắp cuối năm rồi, bao nhiêu công ty họ cần hổ trợ, đủ thứ chuyện.

-…

-Từ trưa đến giờ em bận tối cả mặt. Đừng làm không khí của 2 đứa thêm căng thẳng nữa. Anh tranh thủ về đi, nhà còn cả đống đồ chưa giặt, biết ý một chút thì về thay em làm mấy việc đó đi. Chẳng đỡ được cái gì cho vợ cả, cứ thích ngồi quản là hay!

-Haizz… xin lỗi vợ, tại anh nhớ em nên mới sinh lo thế mà.

-Về đi, đợi em hoàn tất nốt vài việc. Lát 2 đứa ra ngoài ăn tối, OK.

-Tuân lệnh vợ! Yêu em…

Chẳng biết vì lý do gì, thời gian gần đây tôi có xu hướng nghe lời Vy tuyệt đối. Có vẻ như mọi lí lẽ cô ấy nói đều hoàn toàn đúng, còn tôi thì như một đứa trẻ đòi mẹ vậy. Tôi răm rắp nghe theo mọi lời Vy dặn và sắp xếp, tôi không dám làm sai, vì hầu như ngoài việc này ra thì thời điểm hiện tại tôi không còn biết làm cách nào cho Vy hài lòng. Em và tôi gần nhau nhưng khoảng cách cứ ngày dần tăng, nhiều khi cũng muốn xé toang khoảng cách ấy để tiến đến gần em, nhưng lấy cơ sở nào để làm được việc ấy? Công việc thì chững, tiền bạc chẳng có dư, muốn làm cái gì đặc biệt, đưa em đi đâu cũng phải đắn đo suy nghĩ. Một là đã làm thì phải làm cho hoành tráng, tạo sự hâm nóng rõ rệt, có thời gian thư thả cho hai vợ chồng ôn lại kỉ niệm xưa, từ đó xóa nhòa đi những nút thắt hiện tại. Còn hai là nếu không có đủ điều kiện thì bỏ suy nghĩ ấy luôn, cứ ngồi viễn vọng biết ngày nào thành. Vậy là tôi chọn cách nghe lời vợ, hy vọng em luôn hài lòng như một phương án tạm thời, chứ thật sự mà nói cách này không biết có đúng không hay chỉ càng ngày càng làm em chán tôi thêm…. Thở dài, mệt mỏi. “Về nhà thôi Quân”-Tôi tự nhắc mình!

*19:00 Tối

Về đến nhà. Thật tĩnh lặng. Lòng tôi cảm thấy ảm đạm vô cùng. Tự an ủi mình, gắng thêm tý nữa nào, chốc nữa là vợ về thôi. Một đêm hiếm hoi mà Vy muốn 2 đứa ra ngoài ăn tối cùng nhau, trong khi thời gian nghỉ ngơi của hai vợ chồng hiện giờ khá ít ỏi. Thường thì em chọn cách ăn tối với Minh khi về muộn, còn tôi ở nhà với bát mỳ tôm kèm chai nước lạnh trước màn hình vi tính.

Được hôm may mắn, em mua món gì đó về cho tôi ăn hoặc ngồi ăn cùng mau mau rồi tắm rửa thay đồ đi ngủ. Tối nay có được cơ hội như này cũng thấy thêm sức phần nào. Hít một cái thật sâu: “Làm chút việc nhà đợi vợ về thôi Quân”. Tôi sắn tay áo vào nhà tắm, nhanh tay gom mấy bộ quần áo bẩn đi giặt, vì là đồ công sở, có dăm ba cái áo sơ mi đắt tiền nên không dám giặt máy sợ hư hết form đồ, phải giặt tay, tiện giặt luôn mấy cái quần áo lót của hai vợ chồng.

“Cái gì đây???” – tôi giật mình. Trước mắt là hai chiếc quần lọt khe treo sau cửa. Một màu đen, một xám-ren, với cái kẹp tất lạ hoắc chưa lần nào trông thấy nằm chễm chệ trên móc. Cái này có từ khi nào? Với tính khí hay nghi hoặc, ghen tuông sợ mất vợ đẹp, cùng với thói quen xem sex “cheating”, “cuckold”… thì ngay lập tức trong tôi nảy ra biết bao câu trả lời bậy bạ.

Chững người một lúc, tỉnh táo lại tôi bèn nghĩ, Vy có nhu cầu làm đẹp, “hay là em mua thêm những thứ này để tôn lên sắc vóc của mình thôi, có khi là mặc cho mình xem lúc ngủ thì sao?”. Chắc không có gì đâu, tôi bị ám ảnh quá thì phải. Cười cái rồi ngồi xuống nhanh tay giặt đồ…!

*19:30 Tối

~Ting …

-Anh, chắc em phải về muộn hơn rồi…

-Ơ, sao đấy?

-Tưởng đâu còn vài việc vặt, ai ngờ phút cuối lòi ra thêm nữa! Anh đợi được không?

-Được, anh đợi được. Em mau về đi ăn tối với anh nhé. Hôm nay mong vợ quá này.

-Đừng hối, khi nào xong em mới về được. Mà,… giặt đồ chưa đấy?

-Haha, rồi. Chồng em mà làm thì việc gì chả xong.

-Chỉ được cái lẻo lự, xem cần tắm táp, thay đồ gì thì nhanh luôn đi. Em về là mình đi ngay, tối còn ngủ sớm. Hôm nay khá mệt.

-Okay vợ, yêu em

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...