Như mọi ngày, cô Hoan rời nhà đi đến trường vào lúc gần 8 giờ sáng. Vì trường ở gần, nên cô thường đi bộ để tiện thực hành động tác thể dục...
Đọc tiếp Phần 1 Cầm cái thơ gởi gấm của ba, kèm mẩu giấy ghi địa chỉ, tôi ra đi lòng nhuốm nặng nề. Tâm ý tôi là không muốn xa nhà nên tìm cách này cách khác...
Đọc tiếp Phải nói thuê được căn gác gỗ này là kể như tôi may mắn vô cùng. Nếu không nhờ chị bán xôi mách nước chỉ vẽ thì tôi cũng trớt quớt, nào biết rằng...
Đọc tiếp Mẹ mất đột ngột, bố như bị hẫng. Suốt ngày ông thẫn thờ, ngồi lầm lì một chỗ, không hé môi hỏi, nói với ai. Lắm lúc, bất chợt thấy bố nhìn bâng...
Đọc tiếp Tôi sang Mỹ theo diện tị nạn, được định cư lần đầu tại một bang rất vắng người Việt. Đã vắng thì chớ, lại ở rải rác nhiều thành phố,...
Đọc tiếp Được anh bạn cùng đi tù về giới thiệu, lai còn hứa sẽ hết lời nói để bà chủ nhận tôi vào làm, tôi mừng quá đỗi. Vừa thất nghiệp mà chộp...
Đọc tiếp Tôi chẳng cần biết thứ vị của chị trong gia đình như thế nào, nhưng với tôi nhất định tên chị phải là Tám. Lần đầu tôi gọi tên chi như thế, chị có...
Đọc tiếp Tôi 19 tuổi lớn tồng ngồng có thể lấy vợ đến nơi mà dì vẫn đem chuyện ngày xưa của tôi ra nhắc lại. Dì nói : hồi nhỏ mày hành dì bắt mệt. Tôi van xin...
Đọc tiếp Tôi gọi hẹn Bốn đến chỗ vẫn gặp. Chỉ bấy nhiêu là tôi cúp máy ngay, nhưng tôi biết chắc Bốn đã hiểu đó là nơi nào. Chợt nhớ quên chưa dặn thêm Bốn...
Đọc tiếp 18 tuổi. Ông bố thúc như đánh giặc : Dẹp, dẹp hết, không học hành gì sất. Thế đủ rồi, sách vở ích gì cho buổi ấy, thế là cu cậu bỏ học quách. Nói...
Đọc tiếp