Phần 20 “Bảo Thơ, em là Bảo Thơ đúng không?” Tôi với Bảo Thơ vừa vào toa tàu, một gã đã phấn khích gọi cô ấy. Bảo Thơ hơi bất ngờ, nhưng nhanh...
Đọc tiếp Chương 34 Tôi đến giờ vẫn chưa thể hoàn hồn, những lời mẹ nói bên tai hoàn toàn giống như những câu chuyện hoang đường lừa con nít, chỉ có gương mặt...
Đọc tiếp —— Dường như không muốn chậm trễ thêm một giây phút nào, người chú tên Bình kia vừa xâm nhập xong đã ngay lập tức di chuyển đều đặn, hông gã đang...
Đọc tiếp Vào giới đã tám năm… Vợ tôi, Anh Thư, sinh hai đứa con, mỗi lần sinh xong, cô ấy chủ động cùng tôi đi giám định ADN, thể hiện sự chân thành với...
Đọc tiếp Sau lễ, Thanh Nhàn nghỉ một ngày, quá mệt vì bị đụ lâu và khắc dấu, tiêu hao thể lực. Về nhà, cô ngủ ngay. Khi tỉnh, đã nửa đêm. Thanh Nhàn tỉnh, nhìn...
Đọc tiếp Hè kết thúc, tôi và Tuấn Anh bắt xe đến trường. Khi xuống xe ở ngã tư làng, Tuấn Anh ôm chặt tôi, hứng chí nhìn Văn Bân và Quang Huy đang đợi trên xe máy....
Đọc tiếp **“Reng reng reng…”** “Tan học!” Tiếng cô giáo vừa dứt, cả lớp ùa ra ngoài, chỉ còn bốn người ngồi lại, cười nhìn đám bạn chen lấn. Ba đứa phía...
Đọc tiếp Mải mê chơi game, về tới nơi đã gần nửa đêm. Vào phòng thấy Bảo Thơ vẫn ngủ say, chưa tỉnh. Tôi vứt tờ giấy nhắn vào thùng rác, cởi đồ ôm Bảo Thơ...
Đọc tiếp Sáng ngày hôm sau. Phòng ngủ của Cami giờ đây chẳng khác gì một bãi chiến trường tình dục. Mùi tinh dịch với nước dâm và mồ hôi nồng nặc đến nghẹt...
Đọc tiếp — Bóng cây ngả đến sát rìa đường, mặt trời chênh chếch nhòm vào gốc đa, gốc gạo. Những con trâu, bò bị bắt và bị ký giam chỏng gọng nằm dưới ánh...
Đọc tiếp