Trước giờ chỉ nghe nói đến Vũng Tàu, Long Hải, Long Thành chứ Nguyệt Lan chẳng nghe gì về Bình Châu. Nhưng bây giờ cũng phải biết vì Ngọc Hân nhỏ...
Đọc tiếp Với cái dáng người bệ vệ, mái tóc đen tuyền n da dẻ hồng hào và cái đức tính ăn nói nhã nhặn ông Phong, bố vợ tôi là một trung niên khá lý tưởng với...
Đọc tiếp Nhà tôi ở một vùng đồng bằng chiêm trũng ở Bắc bộ. Nhà thì cũng chẳng khá giả gì cho lắm, chỉ quanh quẩn lấy mấy sào ruộng khóan mà thôi. Ba tôi mất...
Đọc tiếp Tiếng Anh hiện nay là một phần tất yếu của cuộc sống .Chúng ta không thế nào thiếu được nó trong cuộc sống hiện nay .Những người làm công việc văn...
Đọc tiếp Tôi khổ sở vô cùng mỗi lần được anh chị chủ nhà kêu ra ăn cơm. Tôi đã nói xin anh chị cứ dùng bữa trước, còn lúc nào đói tôi ăn cũng được, nhưng anh...
Đọc tiếp Phải nói thuê được căn gác gỗ này là kể như tôi may mắn vô cùng. Nếu không nhờ chị bán xôi mách nước chỉ vẽ thì tôi cũng trớt quớt, nào biết rằng...
Đọc tiếp Ông Robert Master trạc tuổi ngũ tuần, theo sách vở gọi là “lão”, hay cao niên chút nữa gọi là “kỳ”- nếu đạt từ 60 trở đi. Nhưng người Tây phương họ...
Đọc tiếp Vừa nhét quần áo vào túi xách Hồng còn quay lại dặn dò cô bạn :” Buổi chiều Thu nhớ cho con Ki nó ăn dùm mình nhé,và nhở thứ hai tớ vẫn chưa...
Đọc tiếp Phần 1 Thằng Đại được sinh ra và lớn lên trong một gia đình chỉ có mỗi hai chị em, nó và người chị ruột hơn nó bảy tuổi tên Nguyễn Thị Phương Nam...
Đọc tiếp Những tiếng tích tắc đều đặn của chiếc đồng hồ treo tường cứ đều đặn vọng vào tai Thảo, đã gần 1 giờ sáng rồi mà Thảo không sao ngủ...
Đọc tiếp