Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Chương 476



Đối với tâm tư của bọn hắn, Trần Nguyên tương đối rõ ràng, nói thật, TrầnNguyên cũng nghĩ qua chuyện độc chiếm, nếu như đổi lại trước kia, hắn còn muốnlàm Tống triều Bill Gates, lúc này đây tất nhiên sẽ không có phần của nhữngthương nhân này rồi, nhưng hiện tại khác rồi, lý tưởng của hắn xa hơn một ít,chỉ vài khu chế muối, thật sự không đáng.

Trần Nguyên nói tiếp: "Nhị vị yên tâm, chúng ta buôn bán ở thương trường sẽnói đến thương trường, chư vị giúp Trần Thế Mỹ ta chuyện lớn như vậy, hiện tạitrái cây chín rồi, tự nhiên chư vị đều có phần, Mã chưởng quỹ, ta hỏi mộtchuyện, lương thực ngươi cất rượu từ nơi nào đến vậy?"

Mã Sướng không rõ ý tứ của Trần Nguyên, nhưng vẫn nói chi tiết: "Đương nhiênlà mua được rồi, Phò mã gia không biết, đoạn thời gian này giá cả lương thựctăng rất lợi hại, làm cho ta mua bán thật sự không dễ làm!”

“Vật rượu này, phải dựa vào lương thực để sản xuất, lương thực tăng giá, nócũng phải tăng mới được, nhưng người đói bụng thì đi lính, uống hay không uốngrượu cũng không sao cả, năm nay, thời gian của ta không dễ qua nha."

Trần Nguyên từ trong lồng ngực lấy ra một tờ giấy, nói: "Ta biết rõ chưởngquầy không dễ sống, đây là lễ vật ta chuẩn bị, tự ngươi nhìn đi."

Mã Sướng tiếp nhận tờ giấy, nhìn thoáng qua, nhẹ giọng thì thầm: "Điều lệ tạmthi hành quản lý ruộng tốt."

Khóe miệng Trần Nguyên nổi lên dáng tươi cười, nói: "Lần này Đảng Hạng xảy rathiên tai, làm cho rất nhiều ruộng tốt không có chủ nhân, hơn nữa, mấu chốtnhất là ruộng đồng của bọn hắn đều thuộc về Lý Nguyên Hạo, Lý Nguyên Hạo lậptức xong đời, cái ruộng đồng này tự nhiên phải đổi chủ nhân."

Mã Sướng hơi hiểu ra, nhưng vẫn không dám xác định, hỏi: "Phò mã gia có ý tứlà?"

Trần Nguyên nói: "Chút ít lưu dân bên ngoài, ta sẽ dựa theo đầu người, phânphối cho bọn hắn ruộng đồng, nhưng giữa bọn họ có rất nhiều người vốn chính làdân chăn nuôi, căn bản không biết làm ruộng, ta nghĩ, nếu như ngươi thu muagiá thấp từ trong tay bọn họ, chắc chắn không có vấn đề."

Mã Sướng nghe xong liền mừng rỡ, hắn vẫn muốn có một miếng thổ địa của mình,có thể dùng để tự sản xuất lương thực, để dành lương thực.

Nhưng yêu cầu này tại Tống triều một mực không thể thực hiện được, bởi vì tàinguyên đất đều ở Tống triều đều nằm trong tay những sĩ phu kia, cho dù MãSướng có tiền, đông mua một khối, tây mua một khối, cũng không giải quyết đượcđiều hắn cần.

Trần Nguyên không thể nghi ngờ là đã cho hắn một cái cơ hội, nhìn bộ dạng mừngrỡ của hắn, Trần Nguyên nở nụ cười, nói: "Mã chưởng quỹ không nên cao hứng quásớm, ngươi mua bao nhiêu, ta mặc kệ ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta mộtđiều kiện."

Đừng nói một điều kiện, hiện tại chính là một trăm, Mã Sướng hắn cũng đáp ứng:"Phò mã gia cứ nói đừng ngại."

Trần Nguyên nói: "Bắt đầu từ thời điểm ngươi mua được, thuê những lưu dân kialàm việc cho ngươi, cứ mười mẫu phải thuê ít nhất tám trung niên, đồng thờicam đoan bọn hắn đủ ăn đủ uống, còn phải có cả tiền lương."

Điều kiện này có chút hà khắc, dựa theo lao động Đại Tống mà nói, cứ mười mẫuthổ địa có hai trung niên, mang theo mấy lão nhân và đứa trẻ thì hoàn toàn cóthể.

Lúc trước người trong nhà Tần Hương Liên có thể quản lý sáu bảy mẫu Trần giavô cùng tốt, mà sản lượng lương thực mười mẫu thổ địa, cũng chỉ đủ để ngườimột nhà duy trì cuộc sống.

Hiện tại Trần Nguyên khai ra điều kiện bắt hắn thuê tám người, quản ăn quảnuống còn muốn viết hoá đơn tiền lương, cái này có ý nghĩa là thổ địa của hắnkhông thể mang đến cho hắn chút lợi nhuận nào, lương thực thu từ thổ địa củamình, so với giá thị trường thì không tiện nghi được bao nhiêu.

Mã Sướng sửng sốt một chút, nhưng Trần Nguyên không cho hắn cơ hội cò kè mặccả, nói: "Đây là chuyện ngươi phải đáp ứng, tình huống như vậy, ngươi ít nhấtphải duy trì ba năm."

Điều này quả thật là rất cần, ba năm đầu người Tống tiếp nhận Đảng Hạng, TrầnNguyên nhất định phải làm cho tất cả người Đảng Hạng vừa mới thoát ly biển lửacảm giác được hạnh phúc trước nay chưa có.

Chỉ như vậy, mới có thể để cho những người Đảng Hạng kia không phản kháng, mớicó thể để cho Tống triều thuận lợi tiếp thu, lại để cho những sĩ phu trêntriều đình kia ngậm miệng lại.

Đồng thời, cũng vì chính mình, đặt một cái trụ cột tốt đẹp trong bước kế hoạchtiếp theo.

Mã Sướng hiển nhiên biết những việc này, dù sao cũng chỉ là ba năm thời gian,do dự một lúc mới gật đầu: "Tốt, ta đáp ứng Phò mã gia."

Hắn cảm giác hình như mình bị lừa rồi, nhìn thấy một khối thịt béo, nhưng ănvào trong miệng, lại phát hiện là gân gà.

Hứa mặt rỗ lại cảm giác rất không công bằng, bởi vì hắn ngay cả gân gà cũngkhông được ăn nữa, vội vàng nói: "Phò mã gia, ngài không chỉ chuẩn bị phần l�vật này cho Mã chưởng quỹ thôi chứ?"

Trần Nguyên đương nhiên biết rõ, nếu một trận chiến này bình định được ĐảngHạng rồi, liền có ý tứ hàm xúc là chướng ngại vật trên con đường tơ lụa đãđược dẹp hết, vật tư Đại Tống có thể càng thuận lợi ra vào Tây Vực, nơi nàyvốn chính là một chỗ buôn bán rất tốt.

Thủ công nghiệp của người Đảng Hạng, bởi vì chiến loạn lần này mà gặp phải tổnthất nhất định, tinh luyện kim loại, phơi muối chế muối, gạch ngói, gốm sứ,dệt, tạo giấy, in ấn, sản xuất, chế tác vàng bạc đồ gỗ, các nghành công nghiệpsản suất của bọn hắn trước kia đều có số lượng và trình độ nhất định, nhưnghiện tại cũng đã rơi vào sự ngừng trệ, lúc này đúng là thời cơ tốt để Tốngtriều rót vốn liếng vào.

Hiện tại chiến tranh còn chưa kết thúc, Đảng Hạng vẫn chưa vững vàng, chínhmình có thể vừa vặn mượn thời cơ này, có thể đưa ra sân khấu một ít chính sáchcó lợi đối với việc để thương nhân Tống triều tiến vào Đảng Hạng.

"Hứa chưởng quỹ yên tâm, tại hạ đã nghĩ kỹ rồi, nội loạn Đảng Hạng vẫn phảitiếp tục trong một thời gian ngắn, đoạn thời gian này, khả năng là ngươi khôngcó tiện nghi gì để chiếm, không ngại đến thu một ít cửa hàng, coi như là chơiđùa.”

“Đợi cho chiến loạn Đảng Hạng được bình định rồi, ta sẽ hướng Hoàng thượng đềnghị, vì muốn để cho kinh tế Đảng Hạng sống lại, giảm bớt thu phí với cácthương đội, còn có một việc, dùng thử một phương thức để quân Tống trú đóng ởĐảng Hạng."

Hứa mặt rỗ rất là hiếu kỳ, hỏi: "Phương thức gì?"

Trần Nguyên cười một chút rồi nói: "Đó chính là tiếp nhận tài trợ của hiệp hộibuôn bán chúng ta, đồng thời đối với tất cả hàng hóa trên đường của chúng ta,chỉ kiểm tra, không thu tiền, đối với những thương nhân khác, tiền mua đường,có thể quy định số lượng bằng văn bản rõ ràng."

Hiện tại, chi phí ban đầu của thương nhân vận chuyển rất cao, đầu tiên là bởivì cái nghề vận chuyển này cũng không phát đạt, ngựa muốn cỏ khô, người cầnlương thực.

Nguyên nhân thứ hai chính là trạm kiểm soát dọc theo đường rất khó vượt qua,tiền mua đường đã trở thành một loại quy tắc ngầm, toàn bộ đều dựa vào nhữngquân quan kia, muốn nhận bao nhiêu thì thu bấy nhiêu, cái này đã tạo thànhphiền toái vô pháp xác định chi phí cho thương đội.

Nếu như Trần nguyên thật sự có thể đưa ra văn bản quy định mua đường, một lầngiao hết, như vậy thì ai cũng đồng ý.

Hứa mặt rỗ càng thì đồng ý hơn, như vậy cũng tránh làm cho hắn thâm hụt tiềnmua bán.

Ví dụ như hắn vận chuyển hàng hóa từ Biện Kinh đến Đại Đồng, vốn kế hoạch trênđường là dùng mấy ngàn quan đã đủ rồi, nếu như đụng phải một thủ tướng nói vớihắn: "Chưởng quầy, hôm nay ta mới thêm một tiểu thiếp, ngươi có muốn đến uốngchén rượu mừng hay không?"

Lần này khẳng định không lợi nhuận nổi mấy tiền, nếu như lại trùng hợp đụngphải sinh nhật, khẳng định sẽ thâm hụt thêm tiền, nếu có một số lượng xácđịnh, ít nhất thì hắn cũng có thể sớm tính toán rõ ràng, thu của khách hàngbao nhiêu mới không cần bồi thường.

Một chính sách, đối với chút ít thương nhân này mà nói, thường thường khôngphải sự tình có ý nghĩa mấy vạn quan, hoặc là hơn mười vạn quan mà là trăm vạnngàn vạn.

Trần Nguyên muốn lợi dụng điều kiện của mình bây giờ, có thể chế định chínhsách tạm thời ở Đảng Hạng, để cho những thương nhân Tống triều này có thểthuận tiện hơn, càng có lợi hơn để tiến vào Đảng Hạng.

Đầu tiên là rót vốn liếng vào, vốn liếng rót vào sẽ làm cho kinh tế hai bênbuộc vào cùng một chỗ, thống nhất phía dưới danh nghĩa chính phủ, giao lưukinh tế sẽ để cho văn hóa, phong tục, thậm chí nhân khẩu có thể tự do lưuđộng.

Như vậy, không cần vài năm, Đảng Hạng chính là Đại Tống, chân chính thuộc vềĐại Tống, đồng ý với Đại Tống, mà không phải cái loại nầy chinh phục bằng vũlực đơn thuần này.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...