Sự “hy sinh” của một người mẹ xinh đẹp
Chương 64
Mặt trời đã lên cao, cái nắng bắt đầu trở nên gay gắt. Bữa tiệc trên bãi biển đã đến lúc phải tàn.
Nhóm đầu tiên trở về là mẹ tôi, thằng Khôi và thằng Nam. Chúng nó dìu mẹ tôi, người trông có vẻ kiệt sức nhưng đôi mắt lại sáng rực một cách kỳ lạ, như một ngọn lửa vừa được tiếp thêm dầu. Mẹ đi loạng choạng, nụ cười trên môi có chút gượng gạo. Thằng Khôi và thằng Nam thì ngược lại, chúng nó ưỡn ngực, mặt vênh váo, đi lại như hai con gà trống vừa thắng trận.
Vài phút sau, tôi và cô Lan cũng từ vịnh nhỏ trở về. Cô Lan đi trước, tôi theo sau. Bà đi rất nhanh, đầu hơi cúi, không dám nhìn ai. Gương mặt bà vẫn còn ửng hồng, một màu hồng của sự bối rối và xao động. Tôi thì vẫn giữ vẻ mặt bình thản, ngây thơ, như một đứa cháu ngoan vừa đi bơi cùng dì của mình.
“A, mọi người về rồi đấy à?” Bố tôi vui vẻ nói, đứng dậy khỏi ghế xếp. “Tắm đã không? Lên đây uống bia đi!”
Mọi người bắt đầu lấy khăn lau người, và đó là lúc những dấu vết đầu tiên lộ ra.
“Trời ơi My, vai em sao thế kia?” Bố tôi đột nhiên kêu lên, giọng đầy lo lắng.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía mẹ tôi. Trên bờ vai trắng nõn của bà, ngay gần cổ, là một vết cắn còn hằn rõ dấu răng, đỏ ửng lên.
Thằng Nam và thằng Khôi giật bắn mình. Mẹ tôi vội vàng kéo chiếc khăn tắm che lại, cười một cách mất tự nhiên.
“Chắc va vào đá thôi anh, không sao đâu,” bà nói, nhưng ánh mắt thì liếc sắc như dao về phía hai con sói của mình, một lời cảnh cáo câm lặng.
Bố tôi, với sự ngây thơ cố hữu, tin ngay. “Em phải cẩn thận chứ. Trầy xước hết cả.”
Nhưng có một người không tin.
Đó là chú Minh Cường.
Trong khi bố tôi đang lo lắng một cách thật thà, tôi bắt gặp ánh mắt của chú Cường. Rồi, ánh mắt đó từ từ di chuyển. Nó không còn nhìn vào vết cắn nữa, mà nó lướt dọc theo cơ thể mẹ tôi, một cách trần trụi và không hề che giấu. Nó dừng lại ở cặp vú đang phập phồng sau lớp khăn tắm, rồi trượt xuống cặp mông tròn lẳn vẫn còn hằn rõ sau lớp vải ướt. Và trên môi chú, một nụ cười khẩy, đầy ẩn ý và thèm thuồng hiện ra.
*”Bố mình thì đúng là một thằng ngốc. Nhưng ông Cường thì không,”* tôi nghĩ thầm, một cảm giác lạnh sống lưng chạy dọc cơ thể. *”Ánh mắt đó… đó không phải là ánh mắt của một người bạn nhìn vợ của bạn mình. Đó là ánh mắt của một con sói già đang đánh giá một miếng mồi ngon. Hóa ra, trên bàn cờ này, vẫn còn một người chơi nữa mà mình chưa tính đến.”*
Để đánh lạc hướng, hoặc có lẽ cũng chỉ là một thói quen gia trưởng, chú Cường quay sang vợ mình.
“Bà đi đâu mà giờ mới về thế?” chú hỏi, giọng có chút cộc cằn.
Cô Lan giật mình, lúng túng như một đứa trẻ bị bắt lỗi. “À… tôi… tôi với cháu Huy tìm chỗ tập bơi thôi.” Bà không dám nhìn thẳng vào chồng mình, cũng không dám nhìn tôi.
Khi mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc để ra về, tôi biết mình cần phải đặt một dấu ấn cuối cùng. Tôi cầm một chai nước, bước lại gần cô Lan, người đang cúi xuống nhặt chiếc túi xách của mình.
“Cô cầm chai nước uống cho đỡ khát ạ,” tôi nói, giọng vẫn rất lễ phép.
Khi bà ngẩng lên, tôi ghé sát vào tai bà, đủ gần để hơi thở của tôi phả vào làn da mặn mòi của bà, và thì thầm, giọng nói chỉ đủ cho hai người nghe:
“Buổi học hôm nay rất tuyệt. Hẹn cô buổi sau nhé.”
Cả người cô Lan run lên. Bà sững người lại, chai nước suýt rơi khỏi tay. Bà nhìn tôi, trong mắt là sự hoảng sợ, bối rối, nhưng tuyệt nhiên không có sự tức giận.
Tôi không nói gì thêm. Tôi chỉ lùi lại, mỉm cười ngây thơ như chưa có chuyện gì xảy ra, rồi quay đi nói chuyện với bố tôi.
Chúng tôi rời khỏi bãi biển. Bố tôi khoác vai mẹ tôi một cách đầy tự hào. Mẹ tôi, mệt mỏi, dựa vào vai chồng, nhưng tôi thấy mắt bà có một khoảnh khắc giao nhau với ánh mắt của chú Cường. Chú Cường đi bên cạnh vợ, nhưng đôi mắt sói già của chú vẫn không rời khỏi cặp mông đang lúc lắc của mẹ tôi. Cô Lan thì lẳng lặng đi sau, hai tay ôm chặt lấy mình, thỉnh thoảng lại vô thức đưa tay lên xoa bờ vai, nơi tôi đã chạm vào.
==============
Cách bờ không xa, lẩn khuất sau một vài chiếc thuyền du lịch đang neo đậu, có một chiếc thuyền thúng nhỏ cũ kỹ. Nó không phải thuyền của khu resort. Nó là một chiếc thuyền cá cr kỹ, mục nát, bốc lên cái mùi đặc trưng của cá ươn, của muối biển và của năm tháng.
Trên chiếc thuyền đó, có một lão già. Lão tên Ba, nhưng cả làng chài chẳng ai gọi lão bằng tên. Họ gọi lão là Ba “chột”, không phải vì lão chột thật, mà vì lão có thói quen nheo một mắt khi nhìn đàn bà, một cái nhìn săm soi, trần trụi như muốn lột đồ người ta ra ngay tại chỗ. Lão Ba gần sáu mươi, da đen sạm, nhăn nheo như vỏ cây khô vì cả đời phơi mặt cho nắng gió.
Hôm nay lão không đi đánh cá. Lão đã ở đây từ sáng sớm, chiếc thuyền thúng cứ bồng bềnh trên sóng, và lão cũng bồng bềnh trong những suy nghĩ của riêng mình. Tay lão không cầm lưới, mà cầm một cái ống nhòm quân dụng cũ kỹ, hàng tuồn ra từ thời chiến tranh, hai mắt kính đã hơi ố vàng.
Lão đang xem một vở kịch. Một vở kịch hay hơn bất kỳ tuồng cải lương nào trên tivi.
Lão đã nhận ra người đàn bà đó ngay lập tức. Người đàn bà thành thị có làn da trắng như sứ, người đã “bú cặc” thằng nhóc choai choai ngay trong con hẻm cạnh nhà lão. Ký ức về cảnh tượng đó vẫn còn nóng hổi, khiến lão phải thủ dâm ba lần đêm hôm đó. Lão không ngờ lại được gặp lại “nữ thần” của mình ở đây, trong một bối cảnh còn tuyệt vời hơn.
Qua lăng kính ố vàng của chiếc ống nhòm, mọi thứ trở nên gần lại. Lão thấy người đàn bà đó, hôm nay mặc một bộ bikini màu đỏ rực như máu. Lão suýt xoa. Lão thấy cặp vú căng tròn của bà ta, cặp mông cong vút, và làn da trắng nõn nổi bật trên nền biển xanh.
Rồi vở kịch bắt đầu. Màn thoa kem.
Lão Ba nín thở. Lão thấy ba thằng con trai trẻ măng, hừng hực như ba con thú đực, xúm lại quanh hai người đàn bà. Lão không nghe được chúng nó nói gì, nhưng lão đọc được tất cả qua hành động.
Lão thấy tay của một thằng (thằng Khôi) lướt trên lưng người đàn bà bikini đỏ, rồi “vô tình” trượt xuống cặp mông. Lão thấy thằng còn lại (thằng Nam) thô bạo hơn, một tay bóp vú người đàn bà bikini đỏ.
Lão thấy thằng nhóc lần trước (thằng Huy) thì tinh vi hơn, nó chỉ chạm vào vai người đàn bà còn lại, nhưng cái cách nó chạm, chậm rãi và đầy ẩn ý, còn nguy hiểm hơn vạn lần.
“Mẹ kiếp, đúng là một lũ dâm đãng,” lão lẩm bẩm, miệng khô khốc. Bàn tay không cầm ống nhòm của lão đã tự lúc nào luồn vào trong chiếc quần đùi cũ kỹ. Con cặc già nua, nhăn nheo của lão bắt đầu cựa quậy.
Rồi lão thấy người đàn bà bikini đỏ chạy xuống nước. Hai thằng kia lao theo. Chúng nó vờn nhau, đuổi nhau, rồi biến mất sau mỏm đá lớn.
Lão Ba chửi thề một tiếng. Chỗ đẹp nhất thì lại bị che mất. Nhưng trí tưởng tượng của lão còn bay xa hơn cả ống nhòm. Lão hình dung ra cảnh tượng sau mỏm đá đó. Lão hình dung ra người đàn bà đó đang bị hai thằng trai trẻ giày vò như thế nào. Lão hình dung ra cặp vú trắng nõn bị bóp nát, cái lồn múp míp bị bú mút. Chỉ nghĩ đến đó thôi, con cặc của lão đã cương cứng lên, đập vào bụng lão thình thịch.
Tay lão bắt đầu sóc lọ, một cách chậm rãi, nhịp nhàng theo tiếng sóng vỗ.
Lão lia ống nhòm đi, cố gắng tìm một cảnh tượng khác. Và lão thấy. Thằng nhóc lần trước và người đàn bà mặc đồ một mảnh đã tách ra, đi về một vịnh nhỏ yên tĩnh. Lão cười khẩy một tiếng.
“Thằng nhóc này cũng không phải dạng vừa.”
Lão theo dõi chúng. Lão thấy thằng nhóc giả vờ yếu đuối, giả vờ bị chuột rút. Lão thấy tay nó luồn xuống dưới nước, mò mẫm trên đùi, trên háng của người đàn bà. Lão thấy người đàn bà đó, từ một sự phòng bị, đã chuyển sang bối rối, rồi hoảng loạn bỏ chạy.
“Đúng là con nhà tông, không giống lông cũng giống cánh,” lão lại lẩm bẩm. “Mẹ thì dâm đãng, con thì cáo già.”
Cảnh tượng đó càng làm lão thêm hưng phấn. Tay lão di chuyển nhanh hơn.
Lão lại lia ống nhòm về phía mỏm đá. Lão không thấy gì, nhưng lão nghe thấy, một tiếng thét man dại, một tiếng thét của khoái lạc tột cùng vọng ra, bị tiếng sóng làm cho méo mó.
“A… con đĩ đó lên đỉnh rồi,” lão rên rỉ.
Tiếng thét đó như một cú hích cuối cùng. Lão nhìn vào khoảng không vô định sau mỏm đá, trong đầu tưởng tượng ra cảnh người đàn bà đó đang co giật, nước lồn phun ra trắng xóa.
Cả người lão Ba co giật. Lão gầm lên một tiếng nhỏ, rồi bắn một dòng tinh dịch già nua, ít ỏi và có màu vàng đục ra lòng thuyền. Nó hòa lẫn với nước biển còn đọng lại, tạo thành một thứ mùi tanh tưởi, ghê tởm.
Lão thở hổn hển, tay chân rã rời. Lão với lấy một cái giẻ bẩn, lau qua loa con cặc của mình rồi lại lau vệt tinh dịch trên sàn thuyền.
