Sự “hy sinh” của một người mẹ xinh đẹp
Chương 15
Cuộc giằng co trong bóng tối không phải là một trận chiến, mà là một điệu vũ. Một điệu vũ vụng về, câm lặng của da thịt. Tay Khôi tìm cách luồn vào giữa hai bắp đùi mềm mại của mẹ, một sự xâm lấn đầy chủ đích. Mẹ, theo bản năng, kẹp chặt hai chân lại. Một hành động phòng thủ vô ích. Vạt váy vì thế mà co lên thêm vài phân, để lộ ra một khoảng đùi trắng nõn, lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt từ màn hình. Lớp tất lụa liền quần ôm siết lấy đôi chân bà, biến chúng thành một tác phẩm điêu khắc sống động, một lời mời gọi trần trụi.
“Đừng làm bậy, Khôi…” Mẹ thì thào, giọng nói lạc đi trong tiếng nhạc phim. “Người ta thấy…”
“Không ai thấy đâu, cô Ngọc My.” Khôi cũng thì thào đáp lại, hơi thở của hắn phả vào má bà, mùi bạc hà từ kẹo cao su quyện với mùi kích thích của giống đực. “Huy ngủ rồi. Chỉ có hai chúng ta thôi.” Hắn nói dối một cách ngọt ngào. Hắn biết tôi không ngủ. Mẹ cũng biết. Và tôi biết cả hai người họ đều biết.
Đó là một thỏa thuận ngầm. Một sự đồng lõa trong im lặng.
Bàn tay Khôi không còn thăm dò nữa. Hắn dùng sức, nhẹ nhàng nhưng cương quyết, tách hai đầu gối đang khép chặt của mẹ ra. Bà không chống cự nữa. Và rồi, bàn tay hắn biến mất dưới lớp váy, đáp xuống phần da thịt mềm mại, ấm nóng bên trong đùi. Hắn véo nhẹ. Một cái véo vừa đủ đau để gây giật mình, vừa đủ âu yếm để thành một lời tán tỉnh.
Mẹ run lên. Bà quay lại nhìn tôi, đôi mắt trong bóng tối vừa hoảng loạn, vừa cầu cứu, lại vừa có một tia gì đó như đang chờ đợi. Chờ đợi sự cho phép. Chờ đợi một mệnh lệnh.
Tôi chậm rãi mở mắt. Và nháy mắt với bà. Một cái.
Đó là tất cả những gì bà cần. Một luồng điện giật chạy dọc sống lưng bà. Sự kháng cự cuối cùng tan biến. Cơ thể bà mềm nhũn ra, phó mặc. Bà quay lại đối diện với Khôi, lồng ngực phập phồng dữ dội, một sự đầu hàng không lời.
“Không… Khôi… đừng…” Những lời từ chối yếu ớt bật ra từ môi bà, nhưng chúng nghe như tiếng rên rỉ. Bà đưa một tay xuống, định ngăn cản bàn tay đang du hành của Khôi, nhưng hành động đó chỉ khiến cơ thể bà nghiêng đi, đẩy bộ ngực căng tròn về phía mặt hắn. Chiếc váy cổ trễ không thể chứa nổi sự trù phú ấy. Nửa bầu ngực trắng ngần bị ép trồi ra ngoài, khe ngực sâu hun hút, ẩn hiện chiếc áo lót ren màu tím. Một bức tranh khiêu dâm hoàn hảo.
Khôi không bỏ lỡ cơ hội. Hắn vùi mặt vào đó. Hơi thở hắn nóng rực. Miệng hắn mở ra, liếm, mút, cắn nhẹ lên phần da thịt mềm mại. Mẹ giật nảy người, hai tay theo phản xạ đưa lên định đẩy đầu hắn ra. Nhưng khi làm vậy, bà đã để hở sườn. Bàn tay Khôi ở phía dưới, không còn bị cản trở, nhanh chóng trượt dọc theo lớp tất lụa, tiến thẳng đến nơi giao nhau của hai bắp đùi, nơi ấm áp và bí ẩn nhất. Hắn bắt đầu xoa nắn vùng tam giác cấm của bà, qua lớp quần lót ren mỏng manh.
“Không… chỗ đó… không được chạm…” Giọng mẹ vỡ ra, một tiếng rên rỉ thực sự. Cơ thể bà giờ là một chiến trường. Ngực bị tấn công bởi miệng lưỡi của Khôi. Vùng kín bị xâm phạm bởi bàn tay hắn. Eo và mông bị ghì chặt bởi cánh tay còn lại. Bà bị bao vây, không một lối thoát.
Khoái cảm bắt đầu lan tỏa, một thứ chất độc ngọt ngào. Tâm trí bà rối loạn. Mỗi cái chạm, mỗi cái vuốt ve của Khôi đều như một que diêm châm vào thùng thuốc súng. Bà run rẩy, toàn thân mềm nhũn. Nếu không phải đang ở đây, bà đã gào lên rồi.
Tôi cảm thấy con cặc của mình cương cứng đến đau điếng. Tôi khẽ cựa mình, chiếc ghế phát ra một tiếng cọt kẹt rất nhỏ. Tiếng động đó, dù nhỏ, cũng đủ để kéo mẹ về thực tại. Bà giật mình, như người mộng du tỉnh giấc. Bà nhớ ra tôi. Bà nhớ ra vai diễn của mình.
“Minh Khôi!” Giọng bà có chút nghiêm khắc trở lại. “Em là học sinh của cô… không thể làm vậy… Con trai cô ở ngay bên cạnh…”
“Nhưng mà, cô Ngọc My…” Khôi ngẩng lên, mặt hắn lấm tấm mồ hôi, mắt đỏ ngầu vì ham muốn. Hắn chỉ vào cái lều đang dựng đứng trong quần mình. “Mỗi lần nhìn thấy cô, em đều khó chịu thế này.”
Mẹ nhìn xuống. Cái khối u không cân đối đang nhấp nhô dưới lớp vải quần tây của hắn. Một sự im lặng ngắn. Rồi Khôi bồi thêm: “Cô giúp em được không? Em sắp nổ tung rồi.”
“Giúp… giúp thế nào?” Mẹ lí nhí, bà kéo lại chiếc váy đã xộc xệch.
“Cho em ra.”
“Cái gì!” Bà xấu hổ, phẫn nộ.
“Cô nói mà, em đang tuổi dậy thì. Không ra được, nó đau lắm!” Hắn dùng chính lý lẽ của bà để dồn bà vào góc.
Mẹ im lặng. Có lẽ bà nghĩ đến tôi. Đến căn bệnh của tôi. Một chút thương hại loé lên trong mắt bà. “Vậy… em muốn cô giúp thế nào?” Bà hỏi, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu. Đó là một lời đồng ý.
Khôi không đợi thêm. Hắn kéo phẹc-mo-tuya. Con quái vật bị giam cầm bật ra. Nó không đẹp. Nó có màu da sậm, nổi đầy gân xanh, cái đầu to một cách dị dạng, hơi cong lên. Lông mu đen, rậm rạp. Hai hòn dái lủng lẳng như một cái túi vải cũ. Nhưng nó đầy sức sống. Nó là hiện thân của tuổi trẻ, của bản năng.
Mẹ sững người. Mặt bà đỏ bừng, nhưng ánh mắt không thể rời khỏi nó. Một sự pha trộn giữa ghê tởm và mê hoặc.
“Nắm lấy nó đi cô.” Khôi thúc giục.
Hắn cầm lấy bàn tay trắng nõn của mẹ, đặt lên con cặc nóng hổi của hắn. Ngay khi những ngón tay thon dài của bà chạm vào, nó giật nảy lên. “Ôi… sướng quá…” Khôi rên rỉ.
Hắn giữ chặt tay mẹ, ép vào con cặc của mình, bắt đầu di chuyển lên xuống. Mẹ như một con rối, bị điều khiển. Bà muốn rút tay lại, nhưng không được.
“Nhanh lên cô,” hắn thì thầm, “lát Huy dậy bây giờ.”
Mẹ biết tôi không ngủ. Bà biết tôi đang nhìn. Nhìn bà thủ dâm cho học sinh của mình. Bà chỉ có thể diễn tiếp. Bàn tay bà, dưới sự chỉ dẫn của Khôi, bắt đầu một vũ điệu cấm kỵ.
Một lúc sau, thấy mẹ đã vào nhịp, Khôi buông tay ra. Giờ đây, mẹ đang tự mình làm điều đó. Bà xấu hổ đến mức không dám ngẩng lên, nhưng đôi mắt vẫn liếc xuống con cặc trong tay mình. Cái đầu to tướng của nó bắt đầu rỉ ra một thứ dịch nhờn trong suốt. Tiếng da thịt ma sát vào nhau, “chụt chịt”, ngày càng rõ hơn trong không gian tĩnh lặng.
Khôi nhắm mắt tận hưởng. Hai tay hắn lại không yên, bắt đầu xoa nắn ngực mẹ qua lớp váy. Mẹ khẽ giãy, nhưng sự phản kháng đó chỉ làm bà trông càng thêm khêu gợi. Để kết thúc nhanh chuyện này, bà mặc kệ hai bàn tay đang xâm phạm bộ ngực mình, bắt đầu tăng tốc độ tay. Nhưng con cặc của Khôi vẫn trơ trơ.
Kỹ năng của mẹ rõ ràng rất non nớt. Bà chỉ đơn thuần kéo lên, đẩy xuống. Nhưng chính sự vụng về đó, cùng với vẻ mặt nửa muốn nhìn, nửa không dám nhìn của bà, lại tạo nên một cảnh tượng kích thích tột độ. Bà đã nửa nằm nửa ngồi trên ghế, chiếc váy bị vén lên tận eo. Hai chân mang tất lụa vắt chéo vào nhau, cặp mông tròn lẳn bọc trong lớp vải mỏng tang nằm nghiêng, phơi bày hoàn toàn trước mắt tôi. Vùng kín của bà, được che đậy bởi chiếc quần lót ren, nổi cộm lên, ẩm ướt, in hằn một hình dạng dâm đãng. Nó ở ngay đó, trần trụi, mời gọi.
“Ngực cô to thật đấy…” Khôi rên rỉ, hắn bóp mạnh, những ngón tay lún sâu vào da thịt bà. “Mềm nữa…”
“Tay… tay em mỏi rồi…” Mẹ nói, giọng đứt quãng. “Sao… sao em vẫn chưa ra…”
Khôi cười dâm đãng. Hắn trượt tay từ ngực xuống, vòng ra sau. Mẹ đang ở tư thế nằm nghiêng, cặp mông hơi chổng về phía hắn. Hắn không ngần ngại, nắm lấy mép váy, giật mạnh một cái. Toàn bộ cặp mông tròn trịa, căng mẩy được bọc trong lớp tất lụa liền quần màu da bị phơi bày hoàn toàn.
Mẹ giật mình, định đưa tay kéo váy xuống, nhưng đã bị Khôi giữ lại. Bàn tay to lớn của hắn đáp xuống cặp mông ấy, xoa nắn một cách thô bạo. Lớp tất lụa trơn nhẵn như lòng trắng trứng. Da thịt bên dưới mềm mại, đàn hồi. Những ngón tay hắn vẽ những vòng tròn, miết mạnh, lún sâu vào, để lại những vệt đỏ ửng.
“Khôi… không được…” Mẹ rên rỉ, nhưng tay vẫn không ngừng tuốt con cặc cho hắn. Bà đã hoàn toàn bị cuốn vào cơn lốc của khoái cảm và sự nhục nhã. Tư thế của bà lúc này vô cùng dâm đãng: nửa thân trên gồng lên, tay đang thủ dâm cho một cậu trai trẻ, nửa thân dưới nằm nghiêng, váy vén lên tận eo, để lộ cặp mông trần trụi cho một bàn tay khác xâm phạm.
Khôi, như một con thú đã nếm được mùi máu, trở nên điên cuồng hơn. Hắn kéo mạnh chân mẹ, lôi cả người bà nằm hẳn lên ghế đôi. Nửa thân trên của mẹ giờ nằm gọn giữa hai chân hắn. Con cặc bà đang nắm trong tay suýt nữa thì đập vào mặt bà.
Bà hoảng hốt, buông tay ra, chống người ngồi dậy. “Em làm cái gì vậy!”
Khôi không trả lời. Hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng, ướt át của bà. Và rồi hắn cúi xuống, hôn ngấu nghiến.
“Ưm… ưm…” Mẹ cố quay đầu đi, nhưng đã bị hắn ghì chặt. Lưỡi hắn sục sạo trong miệng bà, đói khát. Tay hắn cũng không nghỉ. Bàn tay đang ở trên ngực bà luồn thẳng vào trong áo, vào trong lớp áo lót ren, vồ lấy một bên vú mềm mại, xoa bóp, vê đầu ti.
Mẹ rên lên một tiếng. Sự phản kháng của bà yếu dần. Khoái cảm từ đầu vú bị kích thích lan ra toàn thân, làm bà tê liệt.
Tôi nhìn cảnh tượng đó, con cặc trong quần như muốn nổ tung. Tôi lại cựa mình, lần này làm rơi cả ly giấy đựng nước ngọt xuống sàn. Một tiếng “bộp” không to nhưng đủ để gây chú ý.
Mẹ như bừng tỉnh. Bà dùng hết sức đẩy Khôi ra. Giữa hai đôi môi vừa tách rời còn vương một sợi chỉ nước bọt trong suốt, lấp lánh. Tóc bà rối bù, mặt đỏ như gấc. Bà hoảng hốt quay lại nhìn tôi.
Tôi lại nhắm mắt.
“Đừng sợ, nó ngủ say lắm.” Khôi cười đểu. Và ngay khoảnh khắc mẹ quay đầu lại, hắn dùng một lực bất ngờ, đẩy mạnh vào vai bà.
Mất đi điểm tựa, mẹ ngã chúi đầu về phía trước, ngay vào giữa hai chân hắn.
Khôi đã chờ sẵn. Hắn ưỡn hông lên. Con cặc nóng bỏng, trơn trượt vì dịch nhờn, đâm thẳng vào miệng bà.
“Ô… ô…” Mẹ không kịp phản ứng. Miệng bà bị lấp đầy. Đôi môi đỏ mọng bị con cặc của hắn nong ra. Bà hoảng loạn, hai tay đập vào đùi hắn, muốn nhổ nó ra. Nhưng tay trái Khôi đã vòng ra sau, ghì chặt lấy gáy bà. Tay phải hắn trượt vào khe mông, cách lớp tất và quần lót, ấn mạnh vào vùng kín đang ướt sũng của bà.
“Ưm!” Cảm giác bị kích thích ở nơi nhạy cảm nhất khiến cơ thể mẹ co giật. Sức phản kháng biến mất. Bà rên lên một tiếng thỏa mãn từ trong cổ họng.
Khôi biết hắn đã tìm thấy điểm yếu của bà. Hắn bắt đầu nhấp hông, con cặc ra vào trong miệng mẹ, tạo ra những âm thanh “xì xụp” dâm đãng. Tay hắn ở phía dưới không ngừng xoa nắn, trêu chọc vùng kín của bà.
“Ưm… ưm…” Mẹ chỉ có thể phát ra những tiếng rên từ mũi. Cơ thể bà run rẩy, vặn vẹo trong lòng Khôi.
“Liếm đi cô… đúng rồi… sâu hơn nữa… ôi… sướng…” Giọng Khôi đắc thắng. Hắn ghì đầu mẹ, đâm rút ngày càng nhanh, càng mạnh. Nước bọt từ khóe miệng mẹ chảy xuống, ướt đẫm cả đùi hắn.
Tôi nhìn cảnh tượng đó, tay trong quần cũng bắt đầu di chuyển. Mẹ tôi, cô giáo Ngọc My, đang nằm nghiêng, cái mông to tròn chổng về phía tôi, miệng đang ngậm cặc cho học sinh của mình. Chiếc quần lót ren của bà đã bị nhào nát, dính bết vào khe mông. Lớp tất lụa ở đáy quần ướt sũng, đổi màu. Tôi nhìn chằm chằm vào đó, vào cái cách mông bà vặn vẹo theo từng cú xoa nắn của Khôi, và tuốt con cặc của mình một cách điên cuồng.
Khôi bắt gặp ánh mắt của tôi. Hắn nhếch mép cười, một nụ cười của kẻ chiến thắng. Hắn không hề sợ hãi, ngược lại còn hưng phấn hơn. Hắn thúc hông mạnh hơn, như thể đang biểu diễn cho tôi xem.
Cơ thể mẹ bắt đầu co giật. Bà rên lên ngày càng lớn. Bà chủ động hơn, lắc đầu, cố gắng nuốt trọn con cặc của Khôi. Bà sắp lên đỉnh.
Khôi cũng cảm nhận được điều đó. Hắn gầm lên, tăng tốc, tay xoa nắn vùng kín của mẹ như bị co giật.
Tôi cũng cố gắng, nhưng vô ích. Con cặc của tôi, dù được kích thích bởi một cảnh tượng không thể dâm đãng hơn, vẫn không có dấu hiệu muốn ra. Ngược lại, nó bắt đầu mềm đi.
Đúng lúc đó, mẹ hét lên một tiếng ai oán, trầm thấp. Cơ thể bà co giật dữ dội, cặp mông căng cứng lại rồi thả lỏng. Bà đã lên đỉnh, chỉ bằng sự xoa nắn bên ngoài.
Nhìn thấy vẻ mặt mê ly của mẹ, Khôi cũng không chịu nổi nữa. Hắn gầm lên một tiếng, bắt đầu xuất tinh. Mẹ, vừa tỉnh táo lại sau cơn cao trào, hoảng hốt muốn ngẩng lên, nhưng đã bị hắn ghì chặt.
“A!!!” Hắn rên rỉ, con cặc của hắn giật lên từng hồi trong miệng mẹ. Tinh dịch trắng đặc, nóng hổi, bắn thẳng vào cổ họng bà. Mẹ rên lên, tiếng rên như có cả tiếng khóc. Miệng bà đầy ứ, bà ho sặc sụa, nhưng vẫn bị ép phải nuốt. Tinh dịch trào ra cả khóe miệng, chảy xuống cằm.
Sau gần nửa phút, Khôi cuối cùng cũng thỏa mãn. Hắn thả lỏng tay. Mẹ lập tức ngẩng phắt dậy, nhổ con cặc của hắn ra. Bà ho dữ dội, nôn khan. Miệng bà đầy tinh dịch. Con cặc của Khôi, vẫn còn hơi cương, bắn ra những giọt cuối cùng, vương vãi lên váy, lên tóc bà.
Rồi, trong sự tĩnh lặng đến đáng sợ, mẹ ngẩng đầu lên. Khuôn mặt bà, vốn đang đỏ bừng vì khoái cảm, giờ tím lại vì giận dữ. Bà vung tay.
“BỐP!”
Cái tát vang vọng cả rạp chiếu phim. Mọi người đều quay lại nhìn. Khôi ôm mặt, ngơ ngác. Một bên má hắn đỏ lựng.
Tôi không thể giả vờ ngủ được nữa. Tôi ngồi dậy, dụi mắt. “Sao vậy mẹ? Tiếng gì vậy?”
Mẹ không thèm nhìn Khôi. Bà cũng không thèm lau những vệt tinh dịch trên người. Bà đứng phắt dậy, giọng đanh lại: “Huy, về nhà!”
Nói rồi bà quay người bước đi, tiếng giày cao gót gõ xuống sàn nhà một cách giận dữ, chói tai. Tôi nhìn Khôi, hắn vẫn ngồi đó, quần tụt xuống, con cặc mềm nhũn dính đầy nước bọt và tinh dịch. Rồi tôi nhìn xuống quần mình. Con cặc của tôi cũng đã mềm oặt, không một chút sinh khí.
Một cảm giác thất bại và chán nản tột cùng xâm chiếm lấy tôi. Tôi vội vàng đứng dậy, chạy theo mẹ.
