Sự “hy sinh” của một người mẹ xinh đẹp
Chương 8 – Trỗi Dậy
Giao kèo được ký kết. Và trò chơi của chúng tôi bắt đầu. Thay đổi rõ ràng nhất, là tủ quần áo của mẹ.
Những bộ đồ công sở kín đáo, trang nhã biến mất. Thay vào đó là một cuộc nổi loạn của da thịt. Áo sơ mi trắng được thay bằng những chiếc áo cổ khoét sâu, đôi khi chỉ là một mảnh vải quây hờ hững. Mẹ không còn cài những chiếc cúc áo trên cùng, để lộ khe ngực sâu hun hút, một lời mời gọi câm lặng. Váy midi dài qua gối bị thay thế bằng những chiếc váy bó siêu ngắn, chỉ vừa đủ để che đi cặp mông tròn lẳn. Đôi chân thon dài của bà không còn bị giam cầm trong màu da nhàm chán, mà được trang điểm bằng đủ loại tất ren, tất lưới, tất có dây treo. Mỗi bước đi trên đôi cao gót là một vũ điệu của sự khêu gợi.
Mẹ bắt đầu trang điểm kỹ hơn, xức nước hoa. Làn da trắng nõn, thân hình đồng hồ cát, tất cả được phô bày một cách có chủ đích. Mẹ như một trái cây chín mọng, căng tràn nhựa sống, tỏa ra một mùi hương mời gọi ong bướm đến hút mật.
Cả trường học nhận ra sự thay đổi đó. Những lời xì xầm, những ánh mắt hau háu. Các nam sinh trong lớp tiếng Anh của mẹ như được tiêm liều thuốc kích thích. Mỗi tiết học, chúng dùng mắt để lột trần mẹ hàng chục lần. Và mẹ, mẹ tận hưởng điều đó. Tôi thấy trong mắt bà một sự đắc ý không hề che giấu. Bà như một nữ hoàng, ung dung đi lại giữa bầy thú đói, ban phát những nụ cười và những cái lướt qua đầy khêu gợi. Bà biến lớp học thành sân khấu của riêng mình, và những ánh mắt dâm dục của lũ đàn ông là những tràng pháo tay tán thưởng.
Lũ học sinh hư hỏng, đặc biệt là Minh Khôi, tất nhiên không thể ngồi yên. Chúng viện đủ cớ để được tiếp cận, để được vô tình chạm vào người mẹ. Một cái chạm vào tay, một cú lướt qua mông. Mẹ vờ như không biết, nhưng tôi biết, bà biết tất cả. Bà như một con mèo vờn chuột, tận hưởng quyền lực của mình.
Mỗi tối, sau bữa ăn, là “giờ báo cáo” của chúng tôi. Mẹ sẽ hớn hở kể hôm nay thằng nào lại nhìn trộm mẹ, thằng nào lại “ăn đậu phụ”. Bà kể với một sự thích thú của đứa trẻ vừa khám phá ra một trò chơi mới. Sắc mặt mẹ ngày càng hồng hào, rạng rỡ. Tôi đồ rằng những lời đồn đại trên mạng là thật. Tinh dịch của đàn ông có tác dụng làm đẹp. Có lẽ việc mỗi ngày đều nuốt tinh dịch của Minh Khôi đã khiến bà quen với mùi của nó, thậm chí là có thiện cảm với nó.
Sáng hôm đó, mẹ chọn một chiếc váy liền thân màu xanh đậm. Cổ áo cao, nhưng phần vai lại là một lớp ren trong suốt, để lộ bờ vai trắng ngần và ẩn hiện một phần ngực. Chiếc váy ôm chặt lấy eo và cặp mông tròn trịa, ngắn đến giữa đùi. Đôi chân được bọc trong lớp tất đen mỏng có hoa văn bí ẩn, kết thúc bằng đôi cao gót màu xanh. Một vẻ đẹp chết người.
Trên đường đến lớp, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía mẹ. Bà như một thỏi nam châm hút lấy tất cả sự thèm khát của những người đàn ông xung quanh.
Lớp tôi ở tầng hai, văn phòng mẹ ở tầng ba. Ngay khúc cua cầu thang, chúng tôi gặp Minh Khôi. Mắt nó như muốn rớt ra ngoài khi thấy mẹ. “Chào buổi sáng cô My!” Giọng nó đầy vẻ nịnh nọt và thèm thuồng.
Mẹ mỉm cười, một nụ cười ngọt ngào, rồi quay người bước lên lầu. Khi bà lướt qua, tôi thấy thằng Khôi hít một hơi thật sâu, tham lam nuốt lấy mùi hương của mẹ. Mùi nước hoa, quyện với mùi da thịt đàn bà, một thứ mùi hương nguyên thủy có thể đánh thức bản năng của bất kỳ gã đàn ông nào.
Mắt nó dán chặt vào bóng lưng của mẹ. Mẹ bước lên từng bậc thang, cặp mông tròn lẳn được chiếc váy bó sát tôn lên, uốn éo theo từng nhịp bước. Một vũ điệu của sự quyến rũ.
Từ góc nhìn của nó, ở phía dưới cầu thang, một thế giới cấm kỵ đang dần hé mở. Chiếc váy quá ngắn. Khi mẹ bước lên cao, nó đã có thể thấy được “xuân quang” bên trong. Hôm nay mẹ mặc một chiếc quần lót lọt khe màu đen. Mảnh vải ren nhỏ bé không thể nào che hết được cặp mông trắng nõn, tròn đầy. Hai khối thịt mềm mại rung động theo từng bước chân, để lộ ra khe mông sâu hun hút và hình dạng của cái âm hộ được bọc trong lớp vải mỏng tang. Một bông hoa bí ẩn đang chờ được khám phá.
Thằng Khôi đứng như trời trồng, mắt không chớp, nước dãi như muốn chảy ra. Nó nhìn theo cho đến khi bóng mẹ khuất hẳn ở tầng ba. Chết tiệt! Mẹ ăn mặc thế này, chẳng khác nào một lời mời gọi trần trụi.
