Siêu Phẩm
“Xong rồi, đi ra thôi”
“Còn cái ấy chưa rửa”
“Rửa rồi”
“Mẹ chưa hề động vào chỗ ấy”
“Rửa rồi”
“Không rửa nó có mùi khắm đấy” nó tiến đến nói nhỏ “Rửa không kĩ dễ thụ thai lắm”
Nghiến răng “Này…”
“Để tôi giúp mẹ rửa nó tay nghề của tôi rất tốt”
“Thôi thôi thôi… được rồi”
Hoàng Lan dùng tay cọ cọ vào cái ấy mấy lượt rồi nhìn Gia Huy “Sạch rồi nhé”
“Cảm giác vẫn chưa sạch tôi muốn nhìn nó kĩ hơn mẹ quay sang để tôi nhìn”
“Quá đáng lắm rồi đấy có đi ra không thì bảo”
“Mẹ cho tôi ngắm nó thêm một lần được không? Tôi muốn nhìn đám lông rậm rạp của mẹ thực sự nó rất ấn tượng cứ nghĩ đến nó là con cu lại cứng lên, mẹ thấy không?” Con cu chĩa vào người Hoàng Lan.
“Muốn như nào nữa”
“Mẹ bỏ tay ra rồi xoay sang đây tôi muốn nhìn lông của mẹ một lần nữa, chỉ một lần này nữa thôi”
Lúc này có tiếng gọi vọng lại “Lan ơi… Làm gì trong ấy mãi không ra thế con bắt đầu làm mẹ lo rồi đấy nhá”
Hoàng Lan đi qua người Gia Huy bật chốt cửa rồi ló đầu ra cô núp sau cánh cửa Gia Huy giữ lấy một cánh tay của Hoàng Lan không cho cô đào thoát khỏi phòng tắm.
“Con không sao mà mẹ con đang tắm”
“Khiếp tắm gì mãi không xong đêm lạnh coi chừng bị cảm”
“Vâng con xong rồi đây mẹ đi ngủ trước đi”
“Nhanh lên mẹ đợi con về rồi ngủ”
“Vâng vâng”
Hoàng Lan đóng cửa lại nhìn sang Gia Huy:
“Thấy chưa bà ngoại đang đợi, bỏ ra để người ta về”
“Mẹ cho tôi nhìn chút đi chỉ một chút chút thôi”
“Phiền phức” Hoàng Lan bỏ tay ra rồi lại chụp vào “Thấy chưa”
“Nhanh vậy chưa kịp nhìn”
“3 giây không hơn không kém”
Hoàng Lan bỏ tay ra Gia Huy mắt mở lớn miệng há hốc nhìn chằm chằm vào đám lông mu đen mượt tươi tốt dưới bụng Hoàng Lan.
Hoàng Lan chụp tay lại “Xong, đi về”
Lúc này Gia Huy lại ôm lấy Hoàng Lan dí cu vào mông cô “Chúng ta làm một lần nữa đi một lần cuối thôi tôi lại thèm nữa rồi”
“Biết ngay mà, dối trá lật lọng”
“Cũng tại mẹ đẹp quá làm sao tôi kìm lòng được đây” Hôn lên vai lên gáy Hoàng Lan.
“Phiền chết đi được, chưa từng gặp người nào bám dai như đỉa thế này”
“Chúng ta vừa làm một lần rồi nhưng tôi chưa sướng mẹ ban ơn cho tôi làm thêm một cái thôi lần này là lần cuối cùng nhất định sẽ không bao giờ có lần sau nữa tôi sẽ ngoan ngoãn sống bên ngoài không làm phiền mẹ”
Hoàng Lan “Cho nợ đi”
“Nợ phải tính lãi đấy nhé”
“Ừ, bà ngoại về rồi sẽ cho”
“Ừ ừ”
“Thề đi”
“Xin thề, được chưa”
Gia Huy ôm lấy Hoàng Lan hôn lên vai lên rồi hôn chụt vào má bóp mông sờ bướm thêm cái nữa rồi nói:
“Hẹn gặp lại lần sau nhé” rồi nhanh chóng mặc lại quần áo hé cửa nhìn ra ngoài không có ngoại liền chạy về phòng.
Hoàng Lan thở phào nhẹ nhõm cuối cùng thì cơn ác mộng cũng qua đi, cả người nhức mỏi, cô cởi nốt cái áo lót bộ ngực to lớn không có gì chống đỡ bung ra, cầm vòi sen lên tắm nốt rồi lẩm bẩm “Tên khốn đừng có mơ chạm vào người tôi thêm một lần nào nữa”
Hoàng Lan đưa tay xuống sờ vào mép âm đạo dùng hai tay tách nó ra tinh dịch liên tục rỉ ra và rơi xuống nền gạch. Hoàng Lan trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi ấm ức bật khóc.
…Cạch… Lúc nãy Gia Huy đi ra cửa chưa khoá.
“Lan…”
Hoàng Lan giật bắn mình mắt đỏ au cơ thể có nhiều vệt đỏ ửng giấu tích sau cuộc làm tình, Hoàng Lan sợ hãi lập tức ngồi bệt xuống che chắn cơ thể.
“Ôi trời ơi… biết ngay là có chuyện mà” Bà ngoại đi vào trong “Sao thế này hả Lan”
“Mẹ ơi… huhu…” Hoàng Lan nhìn bà ngoại rồi bật khóc, cô không biết phải giải thích thế nào, chuyện đáng xấu hổ và nhục nhã này chẳng nhẽ lại bại lộ ra như này sao?
“Con bị sao thế”
“Con… con…” Hoàng Lan không thể nói rằng vừa bị Gia Huy ‘bắn trong’ được chuyện này thực hoang đường ‘sống để dạ chết mang theo’ không cho ai biết “Mẹ ơi… con buồn lắm… con hận bản thân con… huhu…” tự tát vào má mình.
“Dậy… dậy đi” bà ngoại thấy cơ thể Hoàng Lan có nhiều vệt đỏ ửng “Ôi trơi ơi con ơi… sao lại tự hành hạ bản thân thế này”
Mông đùi lưng ngực tay cổ đều có vệt đỏ ửng bà ngoại nghĩ là do Hoàng Lan tự làm mình đau vì vụ việc xảy ra trong căn phòng kín làm gì có ai nữa đâu nhưng không thể ngờ rằng người cháu đang học lớp 10 của mình là kẻ gây ra chuyện này.
‘Cái ấy’ của Hoàng Lan bị chơi đến sưng đỏ rỉ tinh ra đùi nhưng bà ngoại không nhìn thấy.
Hoàng Lan sợ hãi đơ ra như người mất hồn không biết phải nói với bà ngoại thế nào chỉ biết khóc và khóc còn bà ngoại hoảng hốt muốn đưa Hoàng Lan ra khỏi phòng tắm càng nhanh càng tốt vội lau người cho Hoàng Lan rồi gọi to: “HUY ƠI… HUY…”
Nghĩ rằng đứa cháu mình đã ngủ say không nghe thấy nhưng từ trong phòng liền phát ra tiếng “Dạ”
Gia Huy chạy đến cửa phòng tắm nó híp mắt lại ngáp ngủ.
“Bà… mẹ con làm sao vậy”
“Mau mau giúp bà đưa mẹ con về phòng nhanh không cảm lạnh”
Bà ngoại đẩy lưng Hoàng Lan đến cửa phòng tắm Gia Huy liền đỡ rồi bế Hoàng Lan lên.
Đi được vài bước thì Hoàng Lan tát vào mặt Gia Huy khiến bà ngoại ngơ ngác:
“Ơ… sao lại đánh nó”
Hoàng Lan tiếp tục tát còn Gia Huy nói “Cứ để mẹ cháu đánh tâm trạng không tốt đánh người giúp giải toả tâm lý”
“Lan… không được làm thế… Gia Huy là con trai của con đấy”
Gia Huy trấn an “Không sao bà ạ”
Bà ngoại “Ơ cái đứa này có dừng lại đi không”
Hoàng Lan bất ngờ cắn mạnh vào tay Gia Huy nhưng nó không buông giữ chặt đến khi đưa Hoàng Lan đến giường thì tay nó in hằn dấu răng.
Bà ngoại quở trách “Như kiểu bị tâm thần ấy”
Đặt được Hoàng Lan xuống giường rồi Gia Huy tiến đến bên bà ngoại “Không sao bà ạ, mỗi khi mẹ con tâm trạng không tốt cháu nguyện làm bao cát cho mẹ đánh”
“Chết dở, không được làm thế nữa đâu nhé, cái đứa này chẳng biết xót con gì cả”
“Không sao bà ạ, cháu vẫn khoẻ mạnh lành lặn đây thây” Nó gồng hai tay lên khoe cơ bắp.
“Thôi được rồi về nghỉ đi sáng mai còn đi học sớm để bà nói chuyện lại với mẹ từ nay về sau bị đánh nhớ gọi bà nhé không để chuyện này xảy ra thêm lần nào nữa cả”
“Dạ”
“À mà này”
“Dạ”
“Sao tóc lại ướt”
“À, nãy không hiểu sao cháu thấy ngứa ngứa đầu định ra phòng tắm gội nhưng thấy có người nên xuống dưới tầng để gội mới quay lại chưa lâu thì bà gọi”
“À ừ”
Gia Huy ngước lại nhìn Hoàng Lan rồi nhanh chóng rời đi, Hoàng Lan căm phẫn nhìn Gia Huy mà không làm gì được. Người mẹ bất lực không dạy được con để nó bế lên ‘đâm phầm phập’ đến chết đi sống lại.
“Cho dù con có tâm trạng không tốt cũng không nên đánh người như vậy”
“Nhưng mà nó hư con tức lắm”
“Hư thì phải từ từ dạy bảo không nên dùng bạo lực, trước giờ con có thế đâu sao giờ lại cục tính như vậy”
…vv…
Bà ngoại giáo huấn Hoàng Lan một trận Gia Huy ở phòng bên cạnh áp tai vào tường nghe ngóng rồi cười đắc ý, Hoàng Lan như một đứa trẻ ngồi co ro tay ôm đầu gối, miễn cưỡng lắng nghe.
…
Sáng sớm Gia Huy được bà ngoại nấu cơm cho ăn (Dưới quê bữa sáng toàn nấu cơm), đêm qua hoạt động mạnh đau lưng tốn sức sáng ra được ngoại bồi bổ lại ngay.
Bà ngoại thấy tình hình không ổn nên ở lại thêm 1 ngày nữa để theo dõi Hoàng Lan, Gia Huy biết lần này Hoàng Lan đã có đề phòng nên nó không làm gì nữa.
Trước khi đi về ngoại kéo Gia Huy lại dặn dò:
“Bà về đây, ở nhà khi nào mẹ đánh thì gọi cho bà, bà thấy mẹ cháu tâm trạng vẫn còn bất ổn lắm có lẽ là phải đi khám tâm lý một lần nữa nhưng ở quê đang có đám ma nào rảnh bà lại lên cháu theo dõi mẹ xem rồi báo lại cho bà biết nhé”
“Vâng”
“Nghe lời bà dặn nghe chưa có gì điện thoại ngay đấy”
“À bà ơi”
“Hở”
“Bà cho cháu ít tiền ăn sáng được không”
“Mẹ không cho tiền ăn sáng à?”
“Toàn ăn sáng ở nhà cháu nhưng cháu lại thèm ăn vặt”
“Chết dở rồi phải cho người ta tiền tiêu vặt chứ, để bà bảo mẹ cháu ngay bây giờ, đang tuổi ăn tuổi lớn phải ăn nhiều vào”
“Bà đừng nói, mẹ cháu giận cháu đấy tâm trạng mẹ không tốt cháu không muốn hai mẹ con cháu lại căng thẳng”
Bà ngoại lấy ra 500k “Lấy mà mua bánh mua sữa ăn thêm nhé bà sợ đồ ở nhà không đủ chất”
“Cháu cảm ơn ạ”
Bà ngoại ra đường đợi một lúc sau người ta đón rồi bà vẫy tay rời đi.
Gia Huy cầm tờ tiền 500k vẫy vẫy trước mặt Hoàng Lan khiêu khích.
Hoàng Lan mặt lạnh tanh “Tiền có rồi đó cố mà tiêu cho hết tháng này”
“Ơ… đây là tiền ngoại cho tôi mà”
“Khoe ra làm gì, có tiền rồi giờ thì biến đi cho khuất mắt tôi”
“Chúng ta vẫn còn một lần cuối nữa, làm luôn bây giờ hay để khi nào đây?”
Hoàng Lan cầm kéo lên rồi trợn mắt “CÚT”
Gia Huy “Gì căng vậy, mẹ đang nợ tôi mà”
“CÚT NGAY ĐI KHÔNG”
“Đi thì đi, căng vậy…”
Gia Huy chạy lên tầng thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi nhà, Hoàng Lan thì ở trong tiệm may hai tay đưa lên ôm mặt rồi thở dài.
Đang ngồi bần thần thì có khách đi vào:
“Chị Lan sửa giúp em cái áo”
“Cô giáo”
