Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Siêu Phẩm

Chương 37



Mẹ thực xinh đẹp mẹ là thần tượng là nữ thần trong lòng tôi tôi không thể kiểm soát được dục vọng của mình tôi muốn thay thế ông ấy làm người đàn ông của mẹ tôi muốn mẹ là người đàn bà của tôi. 

Tôi cảm thấy bản thân mình thực tồi tệ cảm giác thực tội lỗi và xấu xa nhưng dục vọng trong tôi quá lớn nó lấn át mọi thứ và khiến tôi trở thành một kẻ biến thái dâm loạn.

Nhưng tôi không hối hận đâu, tôi thà có được hạnh phúc ngắn ngủi đó còn hơn cứ giấu mãi trong lòng, tôi biết tôi không đáng được sống tiếp nữa tôi đã lừa dối và gây thêm nỗi đau cho mẹ nên tôi quyết định dùng cái chết để tạ tội.

Mọi việc đều là do tôi gây ra mọi tội lỗi tôi xin nhận hết, tôi sẽ được đoàn tụ với ông ấy quỳ xuống dưới chân ông ấy để tạ tội và mặc cho ông ấy giày xéo trừng phạt.

Mẹ sẽ không bị tôi làm phiền nữa đâu, hãy sống thật tốt nhé, vĩnh biệt.”

Gia Huy ngồi dậy bước đi khó khăn vì vừa nãy ngồi khoanh chân quá lâu bị tê chân, nó tiến đến cuối nhà trèo lên ghế bắt đầu đóng đinh rầm rầm.

Mục đích của Gia Huy dần dần lộ ra khi nó bắt đầu buộc dây thòng lọng dùng để treo cổ.

Gia Huy quay lại nhìn vào mắt camera rất lâu như mong ngóng Hoàng Lan trở về nhưng đáp lại chỉ là không gian tĩnh lặng đến đáng sợ điện thoại không có bất cứ cuộc gọi hay tin nhắn nào.

Cuối cùng nó luồn dây vào cổ rồi đạp một cú dứt khoát, cái ghế đổ xuống.

Gia Huy chới với vật lộn quơ tay loạn xạ, tay đưa lên nắm lấy đoạn dây định kéo mình lên nhưng chỉ giữ được chốc lát sức nặng của cả cơ thể dồn hết vào sợi dây không có chỗ bấu víu thì không thể thoát ra được.

Lúc này điện thoại reo chuông trên màn hình có chữ “MẸ YÊU” gọi đến nhưng Gia Huy chỉ vùng vẫy và ơ a một cách yếu ớt.

Nó chỉ gồng được một lúc bàn tay đau đớn mỏi nhừ cuối cùng nó buông bỏ, đầu gục xuống lưỡi thè ra ngoài nhìn vô cùng đáng sợ.

30s sau, tiếng đập cửa rất mạnh… Thùng thùng thùng…

Một giọng phụ nữ gọi lớn “HUY ƠI… HUY…”

Giọng đàn ông “Đừng gọi nữa nó treo cổ rồi, mau mau gọi thêm người giúp tôi phá cửa”

Tiếng xà beng đâm vào cửa cuốn và bê tông phát ra tiếng keng keng.

Người phụ nữ vẫy tay gọi người đi đường “Giúp với giúp với có người đang treo cổ”

4 người đàn ông cạy cửa hô vang “Hai ba… haiiii baaaa…”

“Giữ chặt nhé”

“Rồi rồi vào đi”

Người gầy nhất trong đám đàn ông đó lách vào trong, tiến đến gần cơ thể đang treo lủng lẳng kia bỗng người đàn ông giật mình đứng tim ngã phịch ra đất “Ối dồi ôiiiii…”

///

Hoàng Lan vô cùng hoang mang và hoảng loạn tay run run nước mắt dưng dưng ngồi trong taxi liên tục hối thúc bác tài chạy thật nhanh, tay cầm điện thoại nhìn vào màn hình camera và liên tục cầu nguyện bỗng nhiên camera mất kết nối.

Người ta có câu ‘nước xa không cứu được lửa gần’, Hoàng Lan đang ở rất xa không thể nào cứu Gia Huy nên cô đã gọi điện cho hàng xóm ở gần chạy sang cứu.

Hoàng Lan cúi đầu nhắm tịt mắt chắp tay cầu nguyện khiến anh tài taxi ngồi cạnh áp lực vô cùng.

Điện thoại reo chuông, đôi tay Hoàng Lan run cầm cập vuốt vài lần mới nhận cảm ứng.

“Sao rồi chị”

“Cứu được rồi”

“Thế ạ… em cảm ơn… em cảm ơn…”

“Về ngay đi nhé nó chưa tỉnh hẳn đâu đang đưa đi bệnh viện kiểm tra”

“Vâng vâng em đang về rồi… em cảm ơn… em cảm ơn…”

Hoàng Lan đang ở xa nên ít nhất phải 1 tiếng rưỡi mới về đến nơi. Hoàng Lan dần bình tĩnh trở lại lau đi nước mắt trên má, trái tim cô vẫn đập thình thịch người chồng mới mất chưa lâu giờ người con lại tự tử đây là một sự đả kích rất lớn đối với một người vợ/người mẹ.

Đêm hôm trước mọi thứ bị lộ tẩy khiến Hoàng Lan vô cùng tủi nhục xấu hổ và tội lỗi, thực sự chuyện này quá điên dồ một người mẹ đã gần gũi ôm hôn thậm chí làm tình với đứa con trai mới lớn của mình chuyện này mà lộ ra thì người đời sẽ đánh giá cô như thế nào đây.

Mặc dù Hoàng Lan ở tâm thế của ‘người bị hại’ nhưng một phần cũng là do lỗi chủ quan của bản thân, quá tin người và mê tín không tin vào sự thực trước mắt, mọi thứ rất rõ ràng nhưng cô lại tự lừa dối chính mình tự huyễn hoặc bản thân rằng người chồng sẽ không bao giờ rời xa, bằng cách nào đó anh ấy sẽ quay trở lại và hai người sẽ có cuộc sống bình thường như trước kia.

Ngẫm lại mới thấy thực ngu ngốc và đáng xấu hổ không hiểu tại sao lại có những hành động thân mật rồi đi quá xa với Gia Huy đứa con trai của mình như vậy Hoàng Lan không thể hiểu nổi tại sao lại để con trai làm chuyện đó với mình mà không kiên quyết phản đối đến cùng đã thế còn cảm thấy sung sướng và thoả mãn, cô tự thấy mình là người đàn bà hư hỏng xấu xa dâm loạn.

2 ngày này Hoàng Lan đi lên chùa xám hối và có ý định xuống tóc đi tu nhưng sư cô lắc đầu.

Ngày hôm qua vừa đặt chân đến chùa hiệu trưởng trường Gia Huy đang theo học liên tục gọi điện nhưng Hoàng Lan không nghe máy, đến trưa lão lại gọi thêm một lần nữa lần này Hoàng Lan miễn cưỡng nhấc máy:

Lão hiệu trưởng thông báo rằng lão và bảo vệ nhà trường đã bắt gặp Gia Huy trèo tường đột nhập trái phép vào trường đã vậy còn không trung thực nói dối rằng chỉ đi vệ sinh thôi. Việc trễ học và đi qua cổng chính khác hoàn toàn với việc lén lút bật tường nó sẽ bị coi là hành động đột nhập trái phép vi phạm nghiêm trọng nội quy nhà trường.

Gia Huy phạm 2 lỗi: Đột nhập trái phép vào trường học và tội gian dối không trung thực, 2 lỗi này rất nghiêm trọng yêu cầu ngay trong buổi chiều ngày thứ bảy đến gặp hiệu trưởng để giải quyết sự việc.

Chiều thứ bảy làm gì có ai ở trường chứ, Hoàng Lan biết tỏng lão muốn gì từ cô, hiện tại tâm trạng cô đang rối bời và kiểu bất cần đời nên đã lạnh lùng nói: “Các người muốn làm gì thì làm tôi không phải là mẹ nó nữa” rồi cúp máy

Lão hiệu trưởng đã rất sốc, định tạo điều kiện ‘xử lý mềm mỏng’ vì lão muốn có được chút gì đó từ Hoàng Lan (tình hoặc tiền) nhưng bây giờ thì sẽ kiên quyết xử lý đến cùng thành lập hội đồng kỷ luật.

Buổi chiều Hoàng Lan lại nhận được cuộc gọi của thầy giáo chủ nhiệm thông báo Gia Huy sẽ bị kỷ luật, nhà trường sẽ họp hội đồng kỷ luật vào 2 giờ buổi chiều ngày thứ 2, kính mong phụ huynh sắp xếp thời gian có mặt kịp thời.

Hoàng Lan lúc đầu thấy hả hê vô cùng, ban đêm Gia Huy làm chuyện xấu xa sáng sớm đi học muộn còn bị bắt gặp nữa đúng là đáng đời.

“Phạt nữa đi phạt thật nặng vào”

Nhưng rồi đến khi tĩnh tâm lại nghĩ đến người chồng đã khuất và hai bên nội ngoại thì lại thấy bản thân phải có trách nhiệm với Gia Huy, giờ mà họ biết rằng Gia Huy học tập chểnh mảng liên tục phạm lỗi thì người đầu tiên phải chịu trách nhiệm chính là Hoàng Lan, với cương vị một người mẹ không theo sát dạy dỗ con cái để nó hư hỏng và phá phách.

Phải biết rằng trước giờ Gia Huy rất ngoan ngoãn lễ phép thành tích học tập tốt được mọi người quý mến nên khi nó xảy ra chuyện gì thì mọi người sẽ nghĩ: Chắc chắn là từ mẹ nó mà ra. Mọi thứ đổ lên đầu Hoàng Lan hết cho dù cô có chết đi cũng sẽ bị người đời khinh miệt.

Hoàng Lan không biết phải làm gì với cái tên ‘trời đánh’ này, trở về phải xử lý nó sao đây? Mềm mỏng hay tiếp tục cứng rắn.

Khi về gần đến nhà Hoàng Lan gọi điện vào số máy của Gia Huy xem có ai ở bên cạnh không thì bất ngờ chính Gia Huy là người nghe máy: “Mẹ ạ con đây”

“Đang ở bệnh viện tỉnh hay đâu?”

“Nãy đến viện tỉnh kiểm tra nhưng được về rồi con đang ở nhà”

“Đừng đi đâu đấy sắp về đến rồi”

“Vâng”

Xe taxi đỗ trước nhà, Hoàng Lan trả tiền rồi đi xuống nhìn cánh cửa cuốn và nền nhà có dấu vết bị cạy mở cái này Hoàng Lan đã thấy họ làm qua màn hình camera rồi nhưng giờ vẫn thấy hơi sốc vừa có một vụ tự tử không thành trong ngôi nhà của mình nghĩ lại thấy gai người sợ hãi.

Cánh cửa cuốn không được kéo lên hoàn toàn mà chỉ mở 1/3 đủ để cúi xuống và lách vào trong.

“Lan về rồi đấy à”

“Ôi chị, em cảm ơn nhà mình nhiều nhé không có anh chị chắc thằng bé xong đời rồi”

“Không sao là tốt rồi, sau chuyện này cố gắng động viên nhau sống thật tốt nhé, chị về đây”

“Tối anh chị qua nhà em ăn cơm nhé”

“Tối nhà chị có việc mất rồi để khi khác nhé” Quay sang nhìn Gia Huy “Bác về đây”

“Vâng, cháu cảm ơn bác”

Gia Huy đang nằm đắp chăn trên ghế sofa, Hoàng Lan ngồi xuống đưa tay nâng cằm nó lên nhìn vào cổ: Có vệt đỏ giấu vết để lại sau khi thắt cổ.

Hoàng Lan thở dài “Haizzz…” Không biết phải nói sao với nó nữa.

Gia Huy khóc rồi ôm lấy Hoàng Lan đầu dụi vào bộ ngực cô “Mẹ, con xin lỗi”

Hoàng Lan vẫn còn tức định đập cho nó một trận nhưng thấy điệu bộ yếu ớt của nó thì mủi lòng “Thôi được rồi tạm thời không nói đến việc này nữa đi lên tắm rửa đi”

Sụt sịt khóc “Mẹ, mẹ tha thứ cho con nhé”

“Nhõng nhẽo cái gì, đi lên tắm rửa nhanh lên”

“Con nhớ mẹ nhiều lắm mẹ đừng bỏ con đi nữa nhé” Dụi dụi vào ngực khiến Hoàng Lan khó chịu đẩy ra

“Đi lên tắm rửa để tôi còn đi chợ”

“Mẹ đưa con lên đi con thấy không được khoẻ”

“Dời ơiiii… đúng là cục nợ mà”

Gia Huy vòng tay phải vào vai Hoàng Lan còn Hoàng Lan đưa tay trái vòng qua eo đỡ tay phải nắm vào tay vịn cầu thang hai người từ từ đi lên tầng, việc tiếp xúc cơ thể khiến Hoàng Lan rùng mình nổi da gà.

Đưa được Gia Huy lên tầng rồi Hoàng Lan lại xuống dưới tầng để đi chợ, tự nhiên lại phải mua nhiều đồ để tẩm bổ cho cái đứa ăn hại ở nhà nghĩ lại vẫn tức anh ách. Hoàng Lan trở về nhà nấu ăn miệng vẫn lẩm bẩm chửi Gia Huy, mới đi chùa về nhưng không thể nào tĩnh tâm nổi.

Giờ cơm tối hai người im lặng ăn cơm, Hoàng Lan nấu khá nhiều món và Gia Huy ăn rất nhiều vét sạch mọi thứ trước mắt khiến Hoàng Lan khá bất ngờ có chút thương xót chắc 2 hôm nay chỉ ăn mì tôm nên mới háu ăn như vậy.

Ăn xong thì ai về phòng nấy đến lúc Hoàng Lan đi đánh răng chuẩn bị ngủ quay trở lại phòng thì thấy Gia Huy nằm lù lù trên giường của mình, Hoàng Lan trợn mắt: “Này… về phòng ngay”

Gia Huy nằm ngủ ngon lành trên giường Hoàng Lan nghĩ nó đang giả vờ ngủ nên dùng móc quần áo vụt vào chân nhưng Gia Huy vẫn nằm im không nhúc nhích.

Hoàng Lan tức quá kéo chân lôi Gia Huy rơi cái bụp xuống giường.

“Còn không mau cút đi”

Gia Huy nằm ngủ say như chó chết khiến Hoàng Lan nghi hoặc dùng chân đạp đạp lên người nó thăm dò, rõ ràng vẫn còn thở mà chưa chết đâu.

“Ê… Dậy về phòng đi đừng giả vờ nữa”

Hoàng Lan chọt bụng chọt nách búng vào tai nhưng Gia Huy chỉ ‘ư’ lên một tiếng cựa quậy nhẹ hơi thở vẫn đều đều.

“Giả vờ giỏi đấy”

Hoàng Lan kéo hai bên tai Gia Huy lôi nó đi một đoạn tai nó đỏ bừng lên nhưng không kêu đau lấy một tiếng.

Hoàng Lan lẩm bẩm “Ngủ thật sao? Nhưng sao ngủ say đến mức độ này?”

Hoàng Lan nghĩ rằng đêm qua Gia Huy bị mất ngủ nên hôm nay mới ngủ sâu giấc như vậy nhưng ngẫm lại thì không đúng, Hoàng Lan véo mạnh vào đùi Gia Huy nếu nó giả vờ chắc chắn sẽ thức giấc vì véo vào đùi cực đau nhưng Hoàng Lan dùng hết sức véo vào đùi nhưng Gia Huy vẫn không có phản ứng gì.

Hoàng Lan lo lắng “Hay là do di chứng từ việc thắt cổ tự tử, não bị mất ô xi trong một thời gian dài nên mới thành ra như này?” 

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...