Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Siêu Phẩm

Chương 25



Sau khi đọc bản lời khai của tên Bắc (Thầy bói) Hoàng Lan cực kì tức giận mặt đỏ bừng tim đập thình thịch bộ ngực phập phồng, không ngờ hắn dám đưa thông tin sai sự thật đổi trắng thay đen.

Hoàng Lan lập tức nói: “Tôi không có tình cảm gì với hắn cũng không hẹn gặp hắn là hắn chủ động đến tìm và cưỡng hiếp tôi”

“Hai bên cung cấp lời khai trái ngược nhau, yêu cầu các bên đưa ra chứng cứ như các đoạn camera, ghi âm cuộc gọi, chứng cứ khác liên quan”

Nói đến chứng cứ thì Hoàng Lan không có bất cứ file ghi âm cuộc gọi nào, camera giám sát hôm đó đã bị cắt điện nên không ghi lại được gì, không có chứng cứ nào chắc chắn cả. Ngay cả việc bắt quả tang cũng bị lời khai của tên thầy bói đảo ngược lại thành quan hệ đồng thuận chơi trò bạo dâm cảm giác mạnh.

Hoàng Lan rất ấm ức “Tôi muốn thuê luật sư”

C. A thông báo thời hạn tạm giữ sắp hết nếu không có chứng cứ buộc tội thì nghi phạm sẽ được tại ngoại.

Nghĩ đến việc tên khốn nạn này được thả ra Hoàng Lan rùng mình hoảng sợ, phải cho hắn rũ tù.

Giờ việc cần kíp nhất là phải thuê được một luật sư giỏi để giúp Hoàng Lan buộc tội được tên Bắc (Thầy bói). Hoàng Lan không muốn họ hàng người thân biết chuyện này nên cô lựa chọn tự đi tìm luật sư vì cô nhớ mang máng thi thoảng cũng đã từng đi qua một văn phòng luật sư cách nhà mình không xa.

Đi xe máy đến đó thì Hoàng Lan lưỡng lự, nếu thuê luật sư tức là chuyện của cô sẽ càng ngày càng có nhiều người biết, thực đáng xấu hổ tủi nhục. Cứ ngồi trên xe máy không dám bước vào hỏi.

“Chị Lan đi đâu vậy” Giọng nói trầm ấm của một người đàn ông phía sau khiến Hoàng Lan giật mình.

Hoàng Lan tròn mắt nhìn người đàn ông mặc vest xám xách cặp đi giày da đeo kính cận nhìn vô cùng lịch lãm phong độ.

“Anh là…”

Mỉm cười “Em quen với anh Minh, hai anh em thi thoảng cũng gặp nhau nhưng chưa có dịp ghé qua nhà chào chị”

“Anh là người hay tư vấn luật cho chồng em phải không?”

“Dạ đúng rồi”

“Em cũng từng nghe anh ấy nói đến anh”

Hoàng Lan chợt nghĩ trong đầu ‘Chết rồi sao lại gặp người quen thế này’

“Chị có việc gì mà đi qua đây ạ”

“À không không… không có việc gì đâu” Hoàng Lan khởi động xe chuẩn bị rời đi.

“Nếu chị gặp rắc rối về pháp luật có thể gọi điện cho em tư vấn miễn phí” Đưa danh thiếp cho Hoàng Lan.

“Cảm ơn anh” Hoàng Lan lái xe rời đi.

Hoàng Lan lái xe loanh quanh thành phố tìm thêm được 2 văn phòng luật sư nhưng những người cô gặp qua đều không thấy thuận mắt chút nào người thì to béo bụng bia gương mặt hung dữ người thì quá gầy mắt thâm như gấu trúc, người thì quá luộm thuộm tóc tai không chỉn chu, người thì tư vấn thiếu nhiệt tình… không ai đem lại cho cô cảm giác an toàn để có thể kể ra bí mật, Hoàng Lan muốn tìm một nữ luật sư nhưng khổ nỗi có luật sư nữ nhưng lại đi công việc ở nơi khác chưa trở về.

Đêm đến Hoàng Lan thao thức chờ đợi người chồng xuất hiện để hỏi ý kiến vì chồng đã từng tiếp xúc với anh luật sư kia rất nhiều lần chắc hiểu rõ hơn mình nhưng chờ mãi chờ mãi đến giữa đêm Hoàng Lan nằm ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay.

Sáng sớm Hoàng Lan như ngồi trên đống lửa, chưa tham khảo được ý kiến của chồng nhưng phải quyết trong hôm nay nếu không hành động nhanh thì thời hạn tạm giữ sắp hết, cô lại phải đưa ra quyết định một mình.

Hoàng Lan cầm điện thoại lên bấm số soi rõ từng số trên danh thiếp với số bấm lên điện thoại đảm bảo chắc chắn không bị sai số cô mới tiến hành lưu: Luật sư Minh, không ngờ người đó cũng tên là Minh, thật trùng hợp.

Hoàng Lan cứ nhìn vào dãy số điện thoại cắn móng tay đọc lẩm nhẩm đến khi thuộc cả số nhưng vẫn chưa gọi đi mà thời gian càng lúc càng trôi đi.

Hoàng Lan hít thở sâu quyết tâm gọi đi nhưng đến lúc gọi đi thật thì đối phương không thấy nhấc máy, cô tiếp tục gọi cuộc thứ 2 cũng không nhấc máy.

Hoàng Lan thất vọng buông tay xuống rồi thở dài, trong đầu đã nghĩ đến việc bỏ cuộc không theo vụ này nữa.

Điện thoại rung lên: Luật sư Minh đang gọi.

Hoàng Lan cắn môi điện thoại gần hết chuông cô mới nghe máy, lâu nhấc máy như kiểu không muốn người ta giúp vậy.

Hồi hộp tim đập nhanh “Chào luật sư”

“Chào chị Lan, vừa nãy em vừa tư vấn một vụ tranh chấp tài sản cho khách hàng nên không tiện nhấc máy”

Hoàng Lan kinh ngạc suy nghĩ: Vừa nói ‘Alo’ đã nhận ra giọng luôn sao? Chắc là một luật sư giỏi. Hoàng Lan mải suy nghĩ nên lâu không trả lời, bên kia lại nói:

“Thật ra là em có lưu số của chị từ lâu rồi”

“Vậy ạ” Không biết lưu số để làm gì? Hai người chưa bao giờ gặp mặt trực tiếp, hôm qua mới là lần đầu.

Bên kia giải thích “Trước làm việc với anh Minh em có xin số dự phòng trường hợp không gọi được cho anh ấy”

“Ra là vậy”

“Giờ em qua nhà thắp cho anh một nén hương được không ạ”

Nghe đến có một vị khách nam qua nhà mình đầu tiên là ký ức về việc bị lão thầy bói tấn công hiện lên nhưng Hoàng Lan lại bất ngờ trả lời rằng “Được ạ” cũng không hiểu sao lại nói như vậy rõ ràng đã nghĩ đến việc từ chối khéo và hẹn gặp ở quán café hoặc trực tiếp lên văn phòng rồi nhưng không ngờ trả lời trong vô thức như vậy.

Minh “Em qua ngay bây giờ nhé”

“Vâng”

Ngắt điện thoại Hoàng Lan vội bật dậy để đi thay quần áo rồi đứng trước gương cô phân vân không biết có nên trang điểm chút cho đỡ nhợt nhạt không nhưng cuối cùng lựa chọn để mặt mộc vì chồng mới mất trang điểm vào thực không thích hợp cảm thấy có lỗi với người chồng của mình.

Hoàng Lan đi xuống dưới tầng kéo cửa cuốn lên và chờ đợi, một lúc sau luật sư Minh lái một chiếc xe M.CX5 màu trắng đỗ trước nhà. Anh ta luôn xuất hiện với bộ vest lịch lãm, nụ cười trên môi bước đi tự tin.

Hoàng Lan căng thẳng tim đập nhanh đứng dậy và đi ra cửa:

“Chào luật sư”

“Chào chị” đưa tay ra, Hoàng Lan theo phép lịch sự đưa tay ra nắm nhẹ vào tay anh ta để bắt tay, bàn tay anh ta thật ấm áp. Chạm vào tay đàn ông như có luồng điện chạy ngang qua người khiến Hoàng Lan căng thẳng lúng túng mất tự nhiên.

“Mời anh ngồi uống nước”

“Cho phép em thắp hương cho anh nhé”

“À vâng”

Hoàng Lan dẫn luật sư Minh ra thắp hương, nhìn di ảnh của người chồng mà Hoàng Lan muốn khóc, nếu chồng cô không gặp chuyện xấu thì hiện giờ cô đã không phải gặp nhiều chuyện oái oăm thế này.

Hai người trở lại ngồi vào ghế uống nước, Hoàng Lan ngập ngừng không biết bắt đầu từ đâu, cô chỉ chăm chú pha nước chè.

Luật sư Minh mở lời trước “Thật ra em hơn chị một tuổi nhưng chị là vợ anh Minh nên cho phép em gọi chị là chị nhé”

Hoàng Lan hơi bối rối, người ta hơn cô 1 tuổi nhưng lại gọi cô là chị có chút không thoải mái nhưng “Thế nào cũng được ạ”.

“Chị đang gặp vấn đề gì về tài sản thừa kế ạ”

“Không phải” Hoàng Lan căng thẳng chân tay xoắn xuýt lại.

“Có chuyện gì khó nói ạ?”

“Ừmmm…” Ngập ngừng

“Chị đừng lo em đã từng giải quyết rất nhiều sự vụ liên quan đến những tranh chấp về tài sản, hôn nhân gia đình, ly hôn có ngoại tình có bạo lực gia đình quấy rối tình dục cưỡng hiếp, không vụ việc nào là không có cách giải quyết”

“Vậy chuyện đó…”

“Thông tin của khách là bảo mật sẽ không bị lộ lọt ra bên ngoài, nhìn thái độ của chị em biết là chuyện khó nói nhưng trong nghề của em không có chuyện gì là không thể giải quyết cả, để trong lòng canh cánh nỗi lo ăn không ngon ngủ không yên, giải quyết càng sớm càng nhẹ lòng”

“Tôi không biết phải làm thế nào”

“Có phải chị bị ai đó quấy rối”

Hoàng Lan gật đầu “Nó giống giống như vậy”

“Phụ nữ khi bị quấy rối hoặc xâm hại thường mang trong mình tâm lý sợ hãi ngại ngùng không muốn cho bất kỳ ai biết, chính tâm lý đó làm cho thủ phạm không bị pháp luật trừng trị thích đáng”

“Tôi đang rất lo” Tay nắm chặt lại

“Chị tìm đến luật sư là dũng cảm hơn rất nhiều chị em khác rồi, hãy tin tưởng em em sẽ giúp chị vượt qua chuyện này”

“Hắn ta đang bị tạm giữ, thời hạn tạm giữ sắp hết”

“Có vẻ sự việc cũng khá nghiêm trọng”

“Cách đây 2 ngày hắn đến đây đe doạ rồi làm chuyện xấu với tôi” Hoàng Lan không biết phải xưng hô thế nào vì đối phương hơn mình 1 tuổi nhưng khăng khăng gọi mình là chị, tên đành dùng từ ‘tôi’ cho dễ nói chuyện.

Luật sư ngước lên nhìn camera “Camera có ghi lại chứ ạ”

Lắc đầu

“Tại sao vậy”

“Trước khi hắn vào đây đã ngắt điện ở công tơ rồi”

“Lúc ấy là ban đêm ạ?”

“Ban ngày, cũng vào giờ này con trai tôi đang đi học”

“Ban ngày hắn cũng dám làm vậy thật quá to gan rồi, hắn đang bị tạm giữ là bị bắt tại đây hay đến khi đi rồi hắn mới bị bắt?”

“Con trai tôi dẫn theo công an đến cứu”

“Vậy là tội bắt quả tang, sao chỉ bị tạm giữ phải là bị tam giam luôn rồi chứ?”

“Hắn cung cấp lời khai gian dối nói là quan hệ đồng thuận, tôi cũng không có bằng chứng nào chắc chắn để buộc tội hắn”

Hoàng Lan bắt đầu kể toàn bộ sự việc cho luật sư nghe từ việc đi coi bói làm lễ giải hạn rồi lúc 2 người hẹn gặp riêng rồi việc lão đến nhà và hãm hiếp cô vào 2 hôm trước, kể hết không giấu giếm điều gì, kể xong cảm thấy nhẹ lòng nhưng cũng rất ngại ngùng cảm giác như mình đang trần truồng trước mặt người ta vậy.

“Ngay bây giờ chị theo em lên công an”

“Đi bây giờ luôn ạ”

“Tên Bắc thầy bói em không lạ gì, không giấu gì chị em cũng từng có 1 thân chủ cũng gặp phải trường hợp tương tự nhưng không có chứng cứ rõ ràng cô ấy lựa chọn thoả hiệp và nhận đền bù từ hắn. Sự việc của chị em nghĩ ra cách cho hắn phải ngồi tù rồi, chúng ta đi thôi”

Hoàng Lan khoá cửa rồi lên xe của luật sư Minh đến đồn công an, hai người ở đó rất lâu.

11:40 Gia Huy trở về nhà sau 5 tiết học không thấy Hoàng Lan đâu cả nó vô cùng lo lắng gọi điện thoại không thấy nghe máy, nó bắt đầu cuống cuồng lên tìm quanh nhà không thấy, đi xuống dưới nhà kéo cửa cuốn dắt xe ra ngoài nhưng chưa biết đi tìm ở đâu thì điện thoại reo chuông là Hoàng Lan gọi.

“Mẹ đang ở đâu đấy”

“Mẹ đang lên công an, con ở nhà tự nấu cơm rồi ăn đi nhé”

“Mẹ lên đó làm gì vậy”

“Đừng lo, mẹ lên giải quyết công việc khi nào xong sẽ về, thế nhé”

Món tủ của Gia Huy là trứng rán, rau luộc, thịt luộc. Nấu xong Gia Huy gọi nhưng Hoàng Lan nhắn tin lại “Tự ăn đi mẹ không ăn cơm ở nhà”.

Buổi chiều Gia Huy mang sách vở xuống dưới tầng 1 vừa học vừa đợi mẹ về. Đến tận 16:00 một chiếc ô tô màu trắng (M.CX5) đỗ lại trước sân, Hoàng Lan bước xuống rồi xe liền rời đi.

Gia Huy chạy ra “Mẹ đi cùng ai thế”

“Đấy là luật sư”

“Luật sư? Làm gì mà cần đến luật sư hả mẹ”

“Con lo mà học đi mẹ sẽ tự giải quyết”

“Ơ”

Gia Huy nhìn theo bóng lưng Hoàng Lan bước lên tầng, ăn mặc đồ công sở khá lịch sự cặp mông to cứ ngúng nguẩy khiến nó không thể không suy nghĩ đen tối.

Buổi tối đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ thì có tiếng gõ cửa.

Cộc cộc cộc…

Hoàng Lan nằm im không trả lời và vẫn như lần trước có tiếng …cạch… và cánh cửa hé mở.

“Chồng vào nhé, đừng chiếu đèn”

“…” Hoàng Lan không trả lời cũng không chiếu đèn.

Ngầm hiểu là Hoàng Lan đã đồng ý nên bóng đen bắt đầu tiến vào ngồi lên giường rồi chui tọt vào trong chăn.

Ngáp ngủ rồi than “Mệt quá…”

“Chồng vẫn còn mệt à”

“Mệt lắm chỉ muốn ngủ”

“Vợ hỏi chút, luật sư Minh đợt trước tư vấn luật cho chồng có tốt không?”

“Luật sư?”

“Là luật sư Minh cùng tên với chồng đó”

Ngẩn ra một lúc “À à… Minh đi xe ô tô trắng lúc chiều đó hả”

“Vâng”

“Thế là đi với luật sư từ sáng đến chiều, ăn cơm cùng nhau luôn hả”

“Anh ấy giúp vợ rất nhiều nên vợ mời ăn trưa, hôm nay công an đi khám nhà lão Bắc thầy bói rồi phát hiện ra rất nhiều thuốc mê thuốc thôi miên và ổ cứng máy tính của hắn có rất nhiều clip nhạy cảm”

“Ồ… tốt tốt…”

“Chẳng nhẽ chồng không biết? Vợ nghĩ chồng phải biết hết mọi việc vợ làm chứ” theo Hoàng Lan hiểu thì người chồng đã khuất luôn theo dõi và âm thầm bảo vệ cô, cô làm gì chồng cũng sẽ biết.

Thở dài “Năng lực sử dụng hết vào hai lần trước để cứu vợ rồi bây giờ chồng đang rất yếu không thể làm gì được giống như sống trong bóng tối vô tận vậy”

Hoàng Lan hiểu ra “Thì ra là vậy”

Người chồng lại xoay sang ôm lấy Hoàng Lan tay xoa xoa lên bụng cô, im lặng một lúc người chồng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Hoàng Lan lẩm bẩm “Lại thế nữa rồi gặp người ta chỉ ngủ thôi” có chút hờn dỗi nhưng nghĩ lại 2 lần trước chồng đã sử dụng hết năng lực để cứu mình nên Hoàng Lan lại thấy thương tay nắm lấy tay chồng rồi nói “Cảm ơn” nước mắt chảy ra nhưng nhanh chóng lau đi, Hoàng Lan muốn bản thân phải thật can đảm mạnh mẽ, yếu đuối nhu nhược dễ bị kẻ khác bắt nạt.

Đêm nay Hoàng Lan để người chồng ôm mình ngủ không còn đẩy ra như hôm trước nữa, có hơi người chồng vào là cảm giác an toàn dễ ngủ hơn hẳn cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Hoàng Lan có giấc ngủ sâu đến tận khi báo thức reo cô mới tỉnh dậy và cũng giống như lần trước bên cạnh chẳng còn chút hơi ấm nào.

Buổi sáng hai mẹ con lại trở lại trạng thái bình thường, Gia Huy vẫn chẳng hay biết gì còn Hoàng Lan thì cũng không có cảm xúc giống đêm qua chỉ coi Gia Huy là con trai của mình không hơn không kém.

Rất khó đoán biết được khi nào người chồng sẽ xuất hiện, buổi tối ngày hôm đó không xuất hiện và ngày hôm sau cũng y như vậy khiến Hoàng Lan hơi lo lắng không biết linh hồn của người chồng đang ở đâu và có đang bị đau đớn đày đoạ gì không.

Có rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu: Khi nào chồng sẽ ghé thăm? Bình thường linh hồn sẽ ở đâu, có đang ở bên quan sát bảo vệ chở che cho cô như 2 lần trước nữa không? Phải làm sao để linh hồn không còn bị đày đoạ nữa?

Sang ngày thứ 3 Hoàng Lan nấu những món ăn mà người chồng quá cố thích ăn, dâng lên bàn thờ khấn vái thắp hương cầu mong anh sẽ xuất hiện và ngủ cùng mình, hai đêm không có hơi người chồng bên cạnh cô thực sự rất khó ngủ và quả thực đêm đó người chồng lại xuất hiện khiến Hoàng Lan vui mừng vừa gõ cửa là cô chạy lại mở.

Hoàng Lan chủ động ôm lấy chồng: “Sao hôm nay chồng mới đến vậy”

“Cũng không biết nữa chuyện đó không tự quyết định được, bị nhốt trong bóng tối không làm được gì hết, hôm nay vợ thắp hương chồng mới được lên”

“Phải thắp hương mới được hả chồng”

“Ừm, vợ nhớ thắp hương dâng lễ và cầu khấn nhé”

“Vậy hôm nào vợ cũng thắp hương nhé”

“Ừm”

“Chồng khoẻ lại chưa”

“Vẫn còn rất yếu”

“Chồng ơi… vợ muốn nói chuyện với chồng nhiều hơn chồng đừng ngủ sớm có được không”

“Chồng rất mệt chỉ có thể cố tỉnh chút nữa thôi bây giờ  lại thấy đau đầu rồi”

“Vậy vợ đấm bóp massage cho chồng nhé”

Hoàng Lan xoa bóp toàn thân massage đầu cổ vai gáy cho chồng nhưng cũng giống như 2 lần trước người chồng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ khiến Hoàng Lan bất lực.

Ngày hôm sau cô lại khấn vái muốn ‘gọi’ chồng lên và quả thực ngay đêm đó người chồng lại xuất hiện.

Hoàng Lan trách móc “Sao cứ gặp được vài phút là chồng đi ngủ vậy”

“Vợ giúp chồng xoa bóp được không nó giúp chồng thư giãn và đỡ đau hơn”

Người chồng chủ động nằm lên đùi Hoàng Lan khiến cô có chút bối rối, người chồng nằm im chờ đợi thấy Hoàng Lan không có phản ứng gì liền nói:

“Đầu chồng nhức quá”

Hoàng Lan ngại ngùng đưa tay xuống xoa nhẹ lên 2 bên thái dương.

“Vợ dùng lực mạnh hơn chút được không”

Hoàng Lan dần quen và dùng lực mạnh hơn, úp tay lên trán người chồng để cảm nhận nhiệt độ “Trán hơi nóng”

“Tay vợ mát và mềm quá, ngón tay thon dài rất đẹp” Người chồng nắm lấy tay Hoàng Lan.

“Tay chồng thì rất ấm”

“Vợ đấm lưng cho chồng được không”

“Được chứ”

Hoàng Lan ngồi sang bên cạnh để xoa vai gáy và đấm lưng cho chồng, người chồng rất hài lòng.

“Có hoa tay có khác tay vợ rất khéo léo”

“Nay chồng không ngủ sớm nữa hả, mọi hôm toàn nói được vài câu đã ngáy khò khò”

“Chồng ngáy ấy hả”

“Ừm, ngáy rất to”

“Uiii… thế xin lỗi vợ nhé, chồng không biết luôn”

“Hihi…” Cười

“Sao vợ cười”

“Vợ đùa thôi chồng có ngáy đâu”

“Thế mà cứ tưởng ngủ ngáy phá hỏng giấc ngủ của vợ”

“Muốn bị chồng làm phiền mà có được đâu ngủ li bì xong sáng ra chả thấy đâu, tủi thân lắm”

“Thế vợ muốn gì nào”

“Chả muốn gì cả chỉ muốn đêm nào chồng cũng ngủ cùng vợ”

“Chồng làm phiền vợ chút được không”

“Tự nhiên thấy vui khi chồng nói như vậy, chồng nói đi”

“Ngồi lên lưng chồng rồi đấm mạnh chút được không, đấm nhẹ quá chưa đã”

“Vợ ngồi đây cũng được mà ngồi lên đó không tiện”

“Vợ chồng ngủ chung hơn 15 năm nay rồi vợ còn ngại gì chứ”

“Nhưng mà cơ thể này có phải của chồng đâu”

“Con mình đẻ ra vợ ngại gì chứ”

“Nhưng mà con mình lớn rồi, ngại lắm”

“Lớn rồi càng tốt chứ sao”

“Cứ kiểu gì í”

“Vợ có làm không thế? Chồng thấy buồn ngủ rồi”

“Chồng đừng ngủ còn sớm mà mới hơn 10 giờ”

“Người nhức mỏi lắm chỉ có ngủ mới quên đi cơn đau”

“Vậy vợ làm thì sẽ không ngủ nữa à”

“Đúng vậy”

“Thế sao mấy hôm trước không nói sớm để vợ đấm bóp cho”

“Bây giờ vợ làm đi, đấm bóp thôi mà cũng ngại”

“Được rồi được rồi”

Hoàng Lan ngồi lên lưng chồng, nếu là vợ chồng đơn thuần thì không có gì nhưng đây không phải cơ thể người chồng mà là của con trai cô. Ngồi lên lưng tức là bộ phận nhạy cảm như mông và ‘cái ấy’ chạm vào người khiến cô gượng gạo có cảm giác nhộn nhạo khó chịu, cô dùng chân nâng mông lên để tránh tiếp xúc.

Đấm bóp xoa vai gáy cho chồng một hồi thì cái chân tê mỏi, bỗng Hoàng Lan nghĩ đến một cách: Cô mò mẫm tìm gối rồi để gối lên lưng người chồng rồi ngồi xuống.

Người chồng tỏ ra khó chịu “Có nhất thiết phải làm thế không”

“Thế này vợ thấy thoải mái hơn”

“Chán chết, ngủ đây”

“Ơ…”

“Vợ đi xuống đi chồng ngủ đây”

“Đừng ngủ mà”

“Chả nhiệt tình gì cả”

“Vợ xin lỗi” Hoàng Lan bỏ gối ra rồi nằm xuống dùng toàn bộ cơ thể áp lên lưng chồng, bộ ngực to lớn đè chặt lên vai, mặt cô áp lên gáy, miệng hôn lên tóc, hơi thở ấm nóng thủ thỉ vào tai người chồng “Hôm nào chồng cũng về ngủ với vợ nhé”

“Còn phải xem thái độ thế nào”

“Vợ sẽ nhiệt tình đấm bóp cho chồng mà”

“Thế còn được”

“hihi” Hoàng Lan trở nên vui vẻ hôn chụt lên má người chồng.

“Chồng cũng muốn hôn”

“Khônggg”

“Đi mà”

“Không cho đâu”

Hoàng Lan rời khỏi cơ thể người chồng xoay lưng lại, người chồng ôm chặt lấy eo miệng liên tục hôn lên vai lên gáy lên tóc làm Hoàng Lan thấy rạo rực cả người, vặn vẹo né tránh.

“Đừng…”

“Hôn tí thôi”

“Không… đừng làm thế vợ khó chịu lắm”

“Khó chịu ở đâu”

“Không nói cho chồng biết đâu”

“Nói chồng nghe nào”

“Khó chịu không ngủ được”

“Vậy làm sao để hết khó chịu”

Hoàng Lan không nói mà chỉ lắc đầu.

“Chồng biết sao vợ khó chịu rồi” tay sờ xuống mông Hoàng Lan khiến cô giật mình xoay người lại đối mặt với chồng.

“Đừng… hôm nay nói chuyện vậy đủ rồi chồng ngủ đi”

“Chưa đủ mà” sờ mó

Cương quyết “Không… chồng làm thế vợ giận đấy”

Thở dài “Haizzz…” tỏ thái độ không hài lòng nằm vật sang bên cạnh. 

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...