Quá khứ ơi xin ngủ yên!
Cuối thu sắp chuyển sang đông từng cơn gió mùa luồn lách qua xóm phố, mẹ thiên nhiên nhẹ nhàng bứt lá vàng thả xuống phố phường. Bầu trời Hà Nội xám xịt mọi cảnh vật như mờ đi trong mắt nó. Đúng như những gì người ta nói " người buồn cảnh có vui đâu bao giờ ". Sau đêm diễn tâm trạng nó vui lắm, không hiểu sao sau khi biết tin chị yêu 1 giáo sư tài năng giàu có tâm trạng nó lại buồn đến thế. Nó không còn nghĩ được gì ngoài hình ảnh của chị với vị giáo sư kia. 1 người nó mới gặp vài lần, chưa bao giờ trò chuyện với nhau, 1 người nó không biết mặt tại sao họ cứ hiện hữu trong đầu nó rồi làm lòng nó bồn chồn thấp thỏm đến chán trường. Nó không thể hiểu nổi nó nữa, hay nó bị bệnh nhỉ….Cứ đi miên man lang thang trên phố cổ cố tìm kiếm câu trả lời trong lòng mình mà sao khó quá. Tiếng xe máy đâu đó trên đường phố đang gầm rú 1 cách dữ tơn kéo nó về thực tại, nó đang đứng trước đầu xe phân khối lớn, 1 thanh niên tầm tuổi nó mặt mũi dữ tợn nhìn nó hằn học:
_ Thằng nhà quê điếc sao mà không nghe thấy tiếng xe máy của bố mày. Chán sống rồi hả mày.
Nó cười ngượng ngạo xin lỗi cho qua chuyện :
_ Dạ em xin lỗi em không để ý
Rồi nhẹ nhàng tránh đầu xe của ngã đó cun cút đi thẳng tránh dây dưa lằng nhằng. Có vẻ ngã đó không muốn vậy, ngã xuống xe chặn nó lại túm cổ ảo giọng hằm hè:
_ Mày nghĩ gây ra chuyện rồi đi dễ dàng vậy hả.bố nện chết mẹ mày
Hắn nói là làm vung tay đắm thẳng mặt nó. Tâm trạng đang chán trường, lại bị kẻ khác vô duyên vô cớ muốn kiếm sự túm cổ áo. Nó mất tự chủ, máu nên não chậm hơn tay chân. 1 tay nó bắt chặt nắm đấm của ngã đó tay còn lại nhanh như cắt cấu hầu hắn giật mạnh. Hắn đau đớn buông cổ áo nó ra ngồi quỳ xuống đất thở hổn hển 1 cách khó nhọc. Nó giơ chân nên định kết thúc hắn thì máu kịp nên não. Câu nói của sư phụ nó văng vẳng trong đầu " học võ để rèn luyện sức khỏe chứ không phải để đánh nhau, bạo lực chỉ mang lại bạo lực mà thô " chân nó khựng lại giữa khoảng không trong cái nhìn hoảng sợ của ngã đối diện. Nó gầm nên giải tỏa:
_ Biến
Ngã kia mặt cắt không còn giọt máu lổm ngổm đứng dậy chạy ra xe phóng thẳng không quên để lại cho nó 1 câu:
_Nhớ bố mày đấy
Nó cười nhếch mép mặt lạnh te tiếp tục đi lang thang trên đường. Vài người đứng đó chứng kiến xì xào to nhỏ gì đó nó cũng không để ý. Đi được không xa nó lại gặp chuyện, tiếng của nam thanh niên nào đó đang chửi bơi đất thô tục:
_ Địt mẹ con đĩ đi đứng kiểu gì đó, hỏng mẹ mày xe máy bố rồi.
Nó nhìn theo hướng âm thanh chửi bới đó. Cách nó không xa 1 cô gái đang đang lóp ngóp đứng dậy khăn bịt kín mặt phủi phủi quần áo, cạnh cô là 2 chiếc xe máy nằm đè nên nhau và 1 thanh niên mặt đỏ tía tai hùng hổ chửi bới. Nó tiến lại gần can thiệp tránh cho cô gái không bị ngã đó đánh. Đúng như nó dự đoán tên đó chửi chán quay ra động tay động chân với cô gái kia. Nhanh như cắt nó giữ hắn lại giọng hằm hè mỉa mai:
_ Đàn ông đánh đàn bà không thấy hèn hả mày
Tên thanh niên bị nó chặn lại tức tối nhìn hắn nói:
_ Mày là ai ? Liên quan gì đến mày, không phải việc của mày biên đê
Nó cười khểnh:
_ Tao là ai không quan trọng, mày là đàn ông hở tí động tay động chân đòi đánh đàn bà nhìn ngứa mắt thì vào. Giỏi thì đánh tao này
Ngã đó tức điên xông thẳng vào nó đấm đá túi bụi, nó nghiêng người lé nhẹ nhàng vài cái rồi đấm thẳng vào xương ức của ngã đã. Đòn chí mạng làm tên đó ngục luôn trên tay nó, đỡ nấy hắn kéo vào vỉa hè trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người đi đường. Cô gái bị tai nạn lúc này mới hoàn hồn, cô nhẹ nhàng bỏ khăn bịt mặt ra giọng nói run run:
_ Cảm ơn anh nhé, không có anh ở đây chắc là….
Ôi cái âm thanh này, cái chất giọng này sao mà thân quen đến thế. Nó giật mình quay lại cô gái đó cũng vừa kịp bỏ khăn che mặt ra. Oh my good ! Là chị nó đứng chết chân mắt ngỡ ngàng nhìn người con gái thân mad không quen đó. Phía bên kia có vẻ chin cũng biết nó thì phải, mắt chị cũng tỏ vẻ kinh ngạc khi thấy nó. Cả hai giường như cùng đồng thanh nói:
_ Là chị à
_ Là em à
Tiếng ơ ơ ngơ ngác của cả 2 bị ngã thanh niên tai nạn phá vỡ. Hắn tỉnh lại gào nên :
_ Xe tao đâu rồi, xe tao đâu….
Giải quyết êm xuôi vụ tai nạn, hai chị em tạt vào quán cafe gần đó nói chuyện.
