Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Quá khứ ơi xin ngủ yên!

Chương 13



Đêm noel đẫm máu

Nó lếch thếch đi về nhà bác Lâm. Dù cố gắng suốt cả quãng đường dài về đến nhà bác tâm trạng nó vẫn không thể trở về bình thường được. Kha đầu đất không biết từ đâu chui ra chửi nó :

_ Thằng chó đi đâu về muốn thế, vừa dẫm phải cứt hay sao mà mặt mày nhăn nhó thế. Rượu không tao mời.

Nó nhìn Kha đầu đất như kẻ chết đuối vớ phải cọc. Đúng lúc này rượu vào là tốt nhất, chỉ có rượu mới gột rửa sạch sẽ nỗi đau trong lòng nó. Nó nhếch mép cười trừ với Kha đầu đất :

_ Uh thì rượu

Nó nhảy nên sau xe Kha đầu đất, hai tay đầy thương tích bám nấy eo thằng đầu đất. Thằng Kha đầu đất nhìn hai ban tay nó chép miệng không nói gì nằng nặng kéo ga chạy thẳng vào bóng đêm rét mướt. Kha đầu đất có lẽ đã quá hiểu nó, tính tình hai thằng lại giống nhau, không thich tọc mạch vào chuyện người khác nếu người đó chủ định không nói.

Trong màn đêm lạnh giá, cơn mua phùn nặng hạt vẫn trút xuống nhân gian đều đặn như không có hồi kết. Tâm trạng không vui, thể xác đang đau nó uống rượu như nước nã. Nó uống như thể sợ người khác uống mất vậy, uống để vùi dập nỗi sầu trong nó, uống để chôn vùi đi cơn buồn tủi, uống để nấy chết. Kha đầu đất nãy giờ chỉ quan sát nó không uống, hắn lặng lẽ rót rượu cho nó từng chén từng chén 1. Đến không biết bao nhiêu chén hắn mới từ tốn nói :

_ Con chó uống rượu điên vừa thôi, rượu là để thưởng thức chứ không phải là kẻ thù. Uống giải sầu mày phải biết cách.

Hắn búng tay cái tách, nhân viên quán rượu lại gần hắn. Thì thầm to nhỏ vài tai tên nhân viên, tên kia gật đầu như bổ củi lúc sau xách ra đủ các thứ lỉnh kỉnh mà lần đầu nó thấy. Nó đưa đôi mắt đỏ ngầu vì rượu vì lạnh vì những hạt mưa phùn đâm vào mắt lúc đi đường và vì cả lúc nó khóc sau khi chia tay chị bề nhà nhìn Kha đầu đất khó hiểu. Hắn không nói gì chỉ cười khi khì. Hắn rót mỗi thứ 1 tó từ đống chai lọ bày đầy bàn vào 1 vật gì đó tròn tròn bằng kim loại sáng màu, sau đó cật lực sóc lên sóc xuống cái vật thể đó. Lúc sau hắn đập cái chát vật thể đó nên bàn, mở nắp rót thứ đó vào chén nó. Hắn nói :

_ Uông đi ku, mày mà đang buồn uống cái này vào đảm bảo sẽ thấy sự khác biệt….

Nó cầm cốc nên uống cái ực, rượu mạnh như xé nát cổ họng nó, trôi dần vào trong dạ dày, rượu đi đến đâu nó cảm nhận được đến đó, rượu đã đến dạ dày nhưng cái vị cay cái vị đắng vẫn còn tê cứng trên đầu lưỡi. không chỉ đầu lưỡi mà tất cả những nơi rượu đã đi qua cơ thể nó đều làm nơi đó tê cứng lại, sau cơn tê cứng chừng vài phút lưỡi nó bắt đầu mềm ra cảm nhận được vị ngọt ngào thơm mát như hương bưởi lúc sớm mai. Cái vị ngọt ngào thơm tho ấy giống hệt cái vị ngọt ngào trên môi chị. Cảm giác như nó đang được chị hôn ngấu nghiến trên môi nó vậy. Rồi mắt nó tối sầm lại, nhận thức của nó dần dần bị mờ đi. Không biết bao lâu sau nó mở được mắt ra mọi thứ xung quanh đều trắng tinh không cló hình hài rõ ràng, xa xa có 1 bóng người quen quen đáng tiến về gần nó. Chính là chị dù nó không thể nhìn rõ mặt nhưng cái hương thơm từ người chị thì không thể lẫn vào đâu được. Chị đã ở rất gần nó, nụ cười ánh mắt khuôn mặt chị đã hiện ra rõ ràng trong mắt nó. Chị nhìn nó nụ cười duyên dáng như mời gọi nó đến gần chị, không rõ là mơ hay là thực. Có là gì đi chăng nữa nó cũng mặc kệ, nó cũng chả buồn kiểm chứng nữa. Chị đang gọi nó thì nó phải chạy đến bên chị ngay. Nó ôm chặt nấy chị, đặt nên môi chị 1 nụ hôn cháy bỏng đốt hết đi những tủi hờn trước đó. Nó và chị hôn nhau ngấu nghiến, hôn như thể chưa bao giờ được hôn vậy. Đang say xưa hôn chị thì bỗng nhiên chị biến mất trước mắt nó, hương thêm trên người chị vẫn còn vướng vấn xung quang trên người nó nhưng chị đã không còn trong vòng tay nó nữa. Chị đâu, chị đâu rồi nó gào thét gọi tên chị nhưng không có ai trả lời. Mắt nó lại tối sầm đi, nó cố căng mắt ra mà không thể nhìn thấy gì ngoài màu đen u tịch. Nó giận dữ đấm đá điên cuồng vào bóng đêm thì tự dưng không gian xung quanh nó lại sáng nên rực rỡ, khung cảnh thân quen hiện nên rõ mồn một. Một loạt những kỉ niệm của tuổi thơ ở xóm liều hiện về và diễn ra ngay trước mắt nó. Lòng nó thắt lại, tâm trạng điên loạn tan biến nhường chỗ cho sự im lặng bình thản vốn có của nó. Hình ảnh xóm liều luôn là liều thuốc an thần tốt nhất giúp nó bình tâm trở lại. 1 lần nữa không gian trước mắt nó lại tối sầm lại, bóng đêm lại 1 lần nữa ngự trị nhưng trong nó đã không còn điên loạn nữa rồi,nó không còn mất bình tĩnh đấm loạn xạ vào không khí nữa. Nó bây giờ chỉ đứng im đó nhắm mắt hít thở nhẹ nhàng. Cơ thể nó bắt đầu bị cái rét lay động, vết thương ở tay tạo nên những cơn nhức nhối đau buốt xông lên tận não. Nó mở mắt ra không gian trước mắt nó là quán rượu nơi nó và Kha đầu đất đến nhậu. Kha đầu đất đang ngồi đối diện với nó, mắt hắn đáng dán vào người nó mặt biểu hiện rất lo lắng cho nó. Khi hắn nhìn thấy nó tỉnh thì mặt tươi hơn hẳn, miêng hắn cười khà khà :

_ Tỉnh rồi hả ông tướng, mừng mày đã trở về.

Nó nhìn Kha đầu đất với anh mắt đầy biết ơn :

_ Cảm ơn mày thằng bạn tốt, chén rượu vừa rồi mày rót cho tao đã giúp tao rất nhiều.

Kha đầu đất :

_ Ơn nghĩa mẹ gì. Bây giờ mày cảm thấy thế nào.

Nó :

_ Tao thấy nhẹ nhõm và đói thôi.

Kha đầu đất vỗ đùi đen đét :

_ Ok vậy là tốt rồi ăn đi rồi nhậu tiếp với tao……

Kha đầu đất hôm nay không biết gặp chuyện gì vui lắm cứ hí hửng cười 1 mình nãy giờ. Lâu lâu lại nhìn ra ngoài đường như đang chờ ai đến. Đêm hôm mưa gió rét mướt như thế này thì hắn còn đợi ai được nhỉ. Thôi kệ hắn nếu cần hắn đã nói lấp đầy chỗ trống trong dạ dạy nó đã. Nói là làm nó ăn nhiều hơn uống, rượu bây giờ đối với nó chỉ để nhâm nhi thưởng thức thôi. Bụng đã đầy nó ngó lên thì không thấy thằng Kha đầu đất đâu cả, ngó lăng quăng thì thì thấy hắn đang đi cùng 1 cô gái tiến về chỗ nó. 1 cô gái đẹp và ăn chơi, cô ta ăn mặc khá táo bạo dù trời đang rất rét. Nét mặt thanh tú kiêu xa, đôi mắt lạnh lùng băng giá. Cái nhìn của cô ta vè phía nod còn lạnh hơn cả thời tiết ngoài trời. Giọng cô ta ngọn lỏn chào nó :

_ chào anh.

Cô ta rất tự nhiên chọn 1 cái ghế gần Kha đầu đất để ngồi. Cách ngồi tỏ rõ thái độ kiêu kì khó gần. Nó lắc đầu ngao ngán cách cô ta thể hiện. Kha đầu đất có lẽ cũng hiểu nó đang nghĩ gì cười khì khì phân bua :

_ Đây là em Hường bạn gái mới của tao, lạnh lùng như 1 tảng băng nên mọi người gọi cô ấy là công chứa tuyết.

Nó cười gật đầu chào giao lưu với cô ta. Quay lại nói chuyện với Kha đầu đất :

_ Mưa gió thế này còn bắt cô ấy ra đây làm gì.

Kha đầu đất :

_ Hỏi vớ vẩn ra đây giới thiệu cho mày biết mặt chứ làm gì.

Nó cười lạnh lùng :

_ Ok 100% nào.

Nó nâng chén rượu lên mời Kha đầu đất. Khá bất ngờ là không chỉ có Kha nâng chén mà còn có cả công chúa tuyết cũng tham gia. Cạch 1 cái, chén rượu trên tay cô ta nhanh chóng cạn hết. Đẳng cấp rượu chắc không phải vừa đâu. 3 người 3 chén cứ thế nâng nên đặt xuống chẳng mấy chốc là cạn chai rượu tây. Đang chuẩn bị bước sang chai thứ 2 thì ngoài quán sảy ra chuyện ầm ĩ, tiếng chửi bới quát tháo tiếng đập đồ loảng xoảng vang lên. Cả 3 quay lại thấy 1 nhóm 3-4 người tay cầm vũ khí hùng hổ chạy hướng về phía họ. Tên hung dữ nhất quát :

_ Nó đây rồi, đập chết mẹ nó đi.

Xoảng 1 cái ly rượu của ai đó bay thẳng vào mặt ngã, ngã đó không kịp né ly rượu đập thẳng vào mặt máu me be bét. Ngã đó gầm rú nên như con loanh chọc tiết ;

_ Đ.m con chó cái này bố giết mày.

Cả đám lao lên hừng hực khí thế nhưng chưa kịp làm gì đã đổ gục dưới chân bàn. Nó ra đòn nhanh gọn nhẹ không thừa không thiếu vào các yêu huyệt trên người mấy kẻ tấn công. Nó quay lại :

_ Té thôi ở ngoài còn người đó.

Kha đầu đất :

_ Không cần đâu, anh em của tao đến bây giờ.

Đám ở ngoài đập phá thấy đồng đội nằm 1 đống trên sàn cũng lục tục kéo vào. Bọn này khá đông kéo vào kín cả quán quát lớn :

_ Thằng nào vừa đánh anh em của tao đứng ra đây xem nào.

Nó quay lại mặt lạnh lùng :

_ Là tao

Tên vừa quát nhìn nó quan sát từ đầu đến chân như con dã thú đang quan sát con mồi. Tên vừa quát gầm rít :

_ Là mày hả con cho, Chém nó đi anh em

Nó chẳng cần phải gầm gừ đáp thẳng ghế về phía trước, xách 2 con bài của đám nằm gục dưới sàn lao vào đám đông. Thằng Kha đầu đất thấy nó điên cuồng như vậy cũng nhặt bài lao theo nó. Công chúa tuyết cũng không phải dạng vừa hai tay ả cẩm hai chai rượu tây cũng lao mình theo sau. Rầm 1 cái cả đám đông nhìn theo nơi phát ra âm thanh, 1 đám hổ báo không biết từ đâu cũng lao tới dẫn đầu là lão hộ pháp tay cầm cặp dao bầu to đùng lao lên. Hỗn chiến sảy ra điên cuồng ở trong quán. Vài kẻ yêu bóng vía trốn chui trốn lủi dưới gầm bàn. Hỗn chiến không được bao lâu đám bên đich vất vũ khí dơ tay lên trần nhà xin hàng. Nó máu me bắn đầy mặt mũi như con thú điên hét lên điên cuồng :

_ Đ.m chúng mày bố chưa đã tay cơ mà. Đánh đánh tiếp đi cầm vũ khi lên nào…..

Kha đầu đất bất thình lình ôm ghì nấy nó ở phía sau. Lão hộ pháp lao vào tát cho nó 1 cú trời giáng, nó tỉnh táo hơn sau cái tát của lão nhìn bãi chiến trường mà cũng phải chột dạ. Đám lính địch đang nằm vật vã dưới đất nằm kêu gào thảm thiết. Không rõ là ai đã làm nhưng máu me đã chảy thành cũng lớn, mấy tên còn lại phía địch mặt đã không còn giọt máu nhìn sơ qua cũng đủ biết sợ hãi đến thế nào.

Lão hộ pháp vỗ lên vai nó vài cái rồi nói :

_ Song rồi về đi em, mọi chuyện còn lại để anh lo.

Kha đầu đất kéo nó ra ngoài, công chúa tuyết đi theo sau nó. Cả 3 nên chiếc xe phân khối lớn của thằng đầu đất, hắn kéo ga như điên cả 3 biến mất trong đêm noel mưa gió. Rượu,đau và mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác khiến nó chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết, nó chỉ nhận thức được rằng có 1 vòng tay của ai đó đang xiết chặt nấy nó…..

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...