Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Phong Lưu

Chương 264



Trong Hoàng tộc, vì tranh giành đế vị mà huynh đệ tương tàn chỉ là chuyện hếtsức bình thường.

Quyền lực khiến kẻ khác điên cuồng!

- Thiết Bố Đô Khả Hãn! Thiết Bố Đô Khả Hãn!

Trong đám người đột nhiên bộc phát ra tiếng hò hét sấm vang kinh thiên độngđịa, khiến đám người Đường Tiểu Đông lại càng hoảng sợ.

Vô số binh sĩ điên cuồng quơ quơ vũ khí trong tay, đồng thanh hò hét, thanh âmvút tận trời xanh, quanh quẩn bên trong đại mạc mênh mông vô biên thật lâukhông ngớt.

Dưới vòng vây của chúng cận vệ, Thiết Bố Đô mặt mày hớn hở giục ngựa qua đây.

Vương Ngạo Phong ngồi trên ngựa ôm quyền, nói:

- Chúc mừng Khả Hãn! Chúc mừng Khả Hãn!

Thiết Bố Đô cười ha ha, sung sướng tiếp nhận lời chúc của Vương Ngạo Phong.

Đường Tiểu Đông cười hắc hắc:

- Bố Đô huynh hao tổn tâm cơ, rốt cục đã như ý, giành được địa vị Đại Hãn caoquý. Vậy cũng nên trả các huynh đệ kia lại cho ta đúng không?

Hắn nói chính là tên thủ hạ bị thích khách đâm bị thương trong thành Lai Tích.Lúc đó bởi vì bất đắc dĩ mới phải nhờ Thiết Bố Đô chiếu cố.

Nói một cách dễ nghe là Thiết Bố Đô giúp hắn chiếu cố thủ hạ bị thương nặng,nói khó nghe hơn, chính là Thiết Bố Đô giữ lại làm con tin.

Ngữ khí rõ ràng mang ý không vui và châm chọc khiến sắc mặt tất cả mọi ngườiđại biến. Các cận vệ của Thiết Bố Đô càng bộc lộ ra sát khí, gầm gừ liên tục.

- Lớn mật!

Liên tiếp cương đao được rút ra khỏi vỏ. Toàn trường lập tức bị sát khí lạnhlẽo, sắc bén bao phủ.

Sắc mặt Đường Tiểu Đông hoàn toàn trầm tĩnh. Sáu cận vệ lãnh huyết bên cạnhhắn bước về bên trái một bước, ngăn cách Thiết Bố Đô cùng cận vệ của hắn.

Vẻ mặt Lôi Mị, Phượng Cô Cô cũng rất bình tĩnh. Chỉ bất quá Kinh Thiên Lôitrong hai bàn tay nàng chuyển động với tốc độ nhanh hơn gấp bội.

Sắc mặt Thiết Bố Đô trầm xuống, quát lớn:

- Lớn mật! Đều lui ra cho ta!

Đám cận vệ của hắn thu đao lui ra phía sau, ánh mắt hung ác, độc địa nhìn chằmchằm lên người Đường Tiểu Đông.

Thiết Bố Đô cười ha ha, đột nhiên quay người, khom lưng xá Đường Tiểu Đông mộtcái nói:

- Đều là lỗi của Bố Đô ta. Bố Đô ở đây xin lỗi Đường huynh đệ, còn có nhị vịđại tẩu.

Hắn quay đầu về phía Lôi Mị và Lôi Vân Phượng cúi đầu tạ lỗi.

Vẻ mặt Lôi Mị đỏ bừng, ôm quyền hoàn lễ theo lễ tiết của giang hồ TrungNguyên.

Lôi Vân Phượng cười khúc khích nói:

- Thiết Bố Đô Khả Hãn, ngươi thật thú vị. Hì hì…

Vua của đại thảo nguyên làm trò trước mặt mấy vạn người bộ tộc, khom lưng xinlỗi một người Trung Nguyên. Cấp bậc lễ nghĩa này cũng đủ trang trọng rồi!

Trong lòng người của các bộ tộc đều chấn động, hiếu kỳ quan sát Đường TiểuĐông.

Con bà nó là con gấu! Người này co được giãn được. Cực kỳ lợi hại. Đột Lợichết cũng không oan chút nào.

Người ta đã xin lỗi ngay mặt như vậy, Đường Tiểu Đông đương nhiên cũng khôngthể không cho hắn chút thể diện, ho nhẹ một tiếng, ôm quyền hoàn lễ nói:

- Không dám! Không dám!

Mặc dù Vương Ngạo Phong cũng được Thiết Bố Đô xin lỗi đích đáng, chỉ là khôngcó loại lễ tiết long trọng khom người như Đường Tiểu Đông mà thôi, khiến tronglòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác chua xót.

Lại thấy cánh tay Thiết Bố Đô khoác tay Đường Tiểu Đông, trong lòng càng thêmkhó chịu.

- Đường huynh đệ, khổ cực cho ngươi rồi. Ha ha…

Thiết Bố Đô ôm hắn như thân huynh đệ:

- Tối nay Bố Đô nhất định tận tình địa chủ, không say không nghỉ. Ha ha ha…

Khả Hãn mới đăng cơ, loại tràng diện long trọng náo nhiệt này cũng không cầnphải nói rõ.

Thiết Bố Đô thực sự là một tên kỳ quái. Đại sự trọng yếu như vậy, mà lại khôngchọn một ngày hoàng đạo, trực tiếp tuyên bố đăng cơ cùng ngày, khiến tất cảthủ hạ kinh ngạc sững sờ tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại được.

Mọi thứ cũng không chuẩn bị cho tốt, đành phải làm luôn, không biết đã bậnchết bao nhiêu người.

Dù sao đi nữa, mọi người bận rộn tới gần nửa đêm, mới hoàn thành xong nghithức đăng cơ tại hoàng cung do Đột Lợi xây dựng.

Đám người Đường Tiểu Đông được coi như khách quý, hưởng thụ đãi ngộ như quốcvương, tắm rửa thay y phục đều có nô bộc xinh đẹp hầu hạ.

Đã lâu không có gần nữ sắc, trong lúc này, hắn không khỏi tranh thủ ăn đậu hũ.Dù sao đi nữa, Lôi Mị và Phượng Cô Cô cũng không ở bên cạnh.

Vương Ngạo Phong so với hắn càng cấp bách hơn, trực tiếp đè nô bộc hầu hạxuống, ngay trong bồn tắm ngập nước mà xông pha chiến đấu. Đường Tiểu Đôngthiếu chút nữa cũng muốn dựng thương lên ngựa, vừa lúc nữ quan ở bên ngoàithúc giục. Hắn không thể làm gì khác hơn là thầm niệm bí quyết chữ tĩnh, đènén dục vọng đang tràn ngập trong lòng.

Vương Ngạo Phong vừa mới bắt đầu, phỏng chừng còn muốn một lúc nữa mới có thểkết thúc công việc, nữ quan đã đưa Đường Tiểu Đông tiến nhập hoàng cung.

Hoàng cung rộng lớn lúc này đã đầy người, bên trong vô cùng náo nhiệt.

Hoàng cung này so ra cũng không kém hoàng cung của Đường Huyền Tông, phỏngchừng Đột Lợi cướp đoạt được bao nhiêu vàng bạc đều đổ vào hoàng cung này, đểchỉnh trang kiến tạo trở thành xanh vàng rực rõ tráng lệ. Đáng tiếc hắn lạikhông có mạng hưởng thụ.

Là khách quý đặc biệt, Đường Tiểu Đông ngồi bên cạnh Thiết Bố Đô, tiếp đó làLôi Mị, Lôi Vân Phượng và đám người Tần Thiên Bảo. Còn lại phía sau là sáu cậnvệ lãnh huyết cùng những người liên quan.

Đám người Vương Ngạo Phong ngồi ở đối diện, chỉ là tiểu tử này còn đang ởtrong phòng tắm liều mạng làm việc, phỏng chừng không hung hăng phát tiết mộttrận là sẽ không đi ra.

Một phen tràng diện sau đó là ăn miếng thịt lớn, uống chén rượu lớn, ca cơ vũnữ ở giữa ca múa trợ hứng.

Thiết Bố Đô thấy Đường Tiểu Đông vẫn có chút rầu rĩ không vui, vỗ vỗ bờ vaihắn, ha hả cười nói:

- Trong lòng Đường huynh còn đang trách cứ ta sao?

Ha ha… Ta cũng là bất đắc dĩ không còn cách nào khác mới phải làm như vậy.

Đường Tiểu Đông hung hăng dốc một chén rượu:

- Vậy vì cái gì muốn tìm ta?

Thiết Bố Đô cười lớn nói:

- Đại danh Đường huynh như sấm bên tai, bằng vào trí tuệ và lực lượng củangươi, nhất định có thể giúp ta đạt thành tâm nguyện. Ha ha… Đường huynh quảnhiên không phụ kỳ vọng của ta. Trong lòng Bố Đô phi thường cảm kích!

- Đến, một chén này là Bố Đô kính người! Cạn!

Con bà nó là con gấu! Thiếu chút nữa hại lão tử chết uổng!

Trong lòng Đường Tiểu Đông ân cần hỏi thăm tổ tông mười tám đời nhà hắn, uốnghết chỗ rượu trong bát.

Đột Lợi trong thời gian làm Khả Hãn, thi hành chính sách tàn bạo, nâng caothuế kim, trưng thu các loại sưu cao thuế nặng, khiến tộc trưởng các bộ tộc vôcùng bất mãn.

Cuộc sống của hắn đã quá xa xỉ rồi, nhưng vẫn còn chưa đủ, lại bày mưu đặt kếcho thủ hạ giả trang thành mã tặc, cướp đoạt xung quanh cung cấp cho hắn tiêuxài.

Việc cướp đoạt thương đội bắt đầu xảy ra từ nửa năm trước. Thiết Bố Đô cực kỳcó dã tâm, một mặt âm thầm lôi kéo, lung lạc tộc trưởng các bộ tộc, mặt kháclặng lẽ thu thập các loại chứng cứ phạm tội của Đột Lợi.

Đúng lúc thủ hạ của Đột Lợi cướp đoạt thương đội của Đường Tiểu Đông. KhiĐường Tiểu Đông dẫn người tiến nhập đại mạc, Thiết Bố Đô đang tính làm sao lậtđổ Đột Lợi, thấy thủ hạ của hắn chính là những thiếu niên lãnh huyết này phátsinh xung đột với Cáp Đồ Tộc, nghĩ là một cơ hội, liền bắt đầu thiết kế.

Sau đó, Vương Ngạo Phong cũng mang theo rất nhiều cao thủ tiến nhập thảonguyên.

Hắn càng mừng rỡ thiết kế để kéo Vương Ngạo Phong vào trong cơn lốc, khiếntoàn bộ đại thảo nguyên trở thành một mảnh gió tanh mưa máu, rung chuyển bấtổn.

Tất cả mọi kế hoạch đều tiến hành dựa theo thiết kế của hắn, mượn lực lượngcủa Tần Thiên Bảo, ám sát thành công thống lĩnh của Huyết Lang Đột Kỵ. Đámngười Đường Tiểu Đông lại đúng dịp giết chết thống lĩnh của Phi Hổ Thiết Kỵ,tiêu hao một lượng lớn hơn nữa thực lực của người Đồ Lỗ Tộc.

Mất đi hai sự trợ giúp lớn, Đột Lợi mất đi lý trí. Thiết Bố Đô lại thiết kế ámsát tộc trưởng Đồ Lỗ Tộc, dẫn đến Đồ Lỗ Tộc phân liệt, dễ dàng cướp đoạt ngôivị Khả Hãn.

Tư vị bị người khác lợi dụng phi thường không vui, Đường Tiểu Đông cúi đầuuống rượu một cách khó chịu.

Thiết Bố Đô vỗ vỗ bờ vai hắn:

- Đường huynh, đừng giận. Những gì đã qua đều cho qua đi, quan trọng là hiệntại.

Hắn vỗ hai tay:

- Đưa tới đi!

Vệ sĩ trong cung áp giải một người đến trước mặt Đường Tiểu Đông.

Là đặc sứ Ba Ngạch Đồ của Hồ Mễ quốc.

Thiết Bố Đô mỉm cười nói:

- Chính người này chỉ huy thuộc hạ ám sát người của ngươi.

Đường Tiểu Đông còn tưởng rằng người này sớm đã chạy thoát, không ngờ Thiết BốĐô lại bắt lại.

Vệ sĩ rất nhanh mang ra một đầu người vẫn còn máu tươi trông rất ghê rợn choĐường Tiểu Đông xem qua.

Thiết Bố Đô thân là vua của Đại thảo nguyên, tình ý đều đã làm đến mức này,Đường Tiểu Đông biết không thể đòi hỏi quá phận, quay sang hắn ôm quyền tạ ơn.

Sau khi trong lòng thoải mái, hắn thả sức chè chén, hai người liều mạng chúcrượu.

Hơn nữa tộc trưởng các bộ tộc liên tục kính rượu, trong bụng tất cả đều làcồn.

Thiết Bố Đô đã có bảy tám phần men say, kéo hắn lại trước mặt mọi người, cắttay lấy máu, kết nghĩa huynh đệ, khiến Vương Ngạo Phong vừa mới tới thấy vậyđố kỵ không ngớt.

Hai người ôm nhau, lảo đảo đi vào trong nội cung, nói là muốn hai huynh đệtiếp tục liều mạng uống rượu. Thấy sáu cận vệ lãnh huyết đi theo vào, Lôi Mịbất đắc dĩ thở dài.

Trong hoàng cung vẫn náo nhiệt vô cùng. Các bộ tộc tái ngoại vốn hào sảng, ănmiếng thịt lớn, uống chén rượu lớn, không ít người đã say túy lúy tại chỗ, nằmúp sấp xuống, cũng có người làm trò hề, khiến các vệ sĩ trong cung phải kéo rangoài.

Thiết Bố Đô và Đường Tiểu Đông ôm nhau, lảo đảo tiến vào nội cung, cũng khôngbiết đã vào tới tẩm cung.

Đại Hãn la hét muốn uống rượu, các nữ phó cuống quít bưng rượu và thức ăn lên,hai phi tử của Thiết Bố Đô ở bên cạnh hầu hạ. Hai người lại liều mạng uống,thẳng tới khi mắt say lờ đờ như sương mù.

Sáu cận vệ lãnh huyết lẳng lặng như tượng đá đứng thẳng sau lưng Đường TiểuĐông.

Long Thiên và Tịch Thương đại hòa thượng thì đứng ở phía sau Thiết Bố Đô.Người trước được phong làm đệ nhất dũng sĩ đại thảo nguyên, thống lĩnh vệ sĩtrong cung, người sau được phong làm quốc sư, kiêm nhiệm thống lĩnh ngoạicung.

Liều mạng uống mười chén, Đường Tiểu Đông rốt cục đã say túy lúy.

Thiết Bố Đô cười ha ha, lảo đảo đứng lên, chỉ vào hai phi tử nói:

- Các nàng… Dìu hắn vào trong… Hầu hạ chu đáo cho ta…

Mệnh lệnh của Đại Hãn, ai dám không tuân?

Hai phi tử bất đắc dĩ đỡ Đường Tiểu Đông tiến vào phòng ngủ.

Sáu thiếu niên lãnh huyết đi thẳng vào theo, sau khi tiến hành lục soát chungquanh một hồi, lúc này mới ra canh giữ ở trước trướng.

- Ai, các ngươi ra ngoài đi…

Hai phi tử khó nhọc dìu Đường Tiểu Đông tới bên giường, cởi y phục, tháo thắtlưng cho hắn, nhìn thấy sáu bức tượng đá cầm trường kiếm canh giữ trướcgiường, không khỏi tức giận.

Cho dù hai nàng mắng mỏ thế nào, sáu cận vệ lãnh huyết vẫn đứng đó như tượngđá.

- Ai, sáu cái đầu gỗ.

Hai phi tử bất đắc dĩ thở dài.

Nhỏ giọng thì thầm một lúc, hai nàng đồng thời cùng cởi y phục, thắt lưng. Lúcđầu còn có chút xấu hổ, sau thấy sáu tên đầu gỗ vẫn nhìn không chớp mắt, tựanhư hai nàng không tồn tại, liền dứt khoát bò cả lên giường.

Mệnh lệnh của Đại Hãn, hầu hạ huynh đệ hắn thật tốt, tất nhiên là phải tuântheo.

Chỉ là, trong phòng của sáu người đứng bên cạnh nhìn chằm chằm như vậy, khiếnhai nàng vô cùng không tự nhiên.

Sáu cận vệ lãnh huyết thì bất kể là nữ nhân nào bồi lão đại trường giường, chỉcần không gây bất lợi với lão đại, tất cả sẽ không nhìn, cho dù bọn họ làm bấtkể trò gì cũng không hề có phản ứng.

Thiết Bố Đô cũng đã có chín thành men say, lảo đảo, lắc lư đứng không vững,hoàn toàn phải nhờ Long Thiên chống đỡ mới không ngã xuống.

- Đại Hãn, ngài nên nghỉ ngơi đi!

Thiết Bố Đô cười ha ha:

- Bản Đại Hãn ngày hôm nay rất vui vẻ a… Mang rượu tới, ta còn muốn uống!

- Y, Đường huynh đệ đâu?

Long Thiên đáp:

- Đại Hãn, Đường công tử say lắm rồi…

Lông mày hắn đột nhiên nhăn tít lại thành một đoàn, nét mặt vốn tái nhợt lộ rabiểu tình cổ quái, tay phải nắm lấy chuôi kiếm đang đeo ở bên hông.

- Kẻ nào?

- Bẩm Đại Hãn, thành chủ thành Tô Nạp, Đặng Phúc Điện đại nhân có việc bẩmbáo.

Ngoài cửa truyền đến thanh âm của thị vệ.

Thiết Bố Đô ngồi trên ghế, đầu hơi lắc lư, uống một hơi hết sạch ly trà tỉnhrượu do nữ phó bưng lên, nói:

- Cho hắn vào!

Đặng Phúc Điện đã được phong làm Thành chủ thành Tô Nạp đi nhanh đến, lúc hànhlễ, thấp giọng bẩm báo:

- Đại Hãn, sự tình đã làm thỏa đáng.

Thiết Bố Đô gật đầu thỏa mãn:

- Tốt… Ách…

- Đại Hãn, người nên nghỉ ngơi đi!

Long Thiên nâng hắn dậy đi ra ngoài. Tịch Thương và Đặng Phúc Điện đi theophía sau.

- Cháy rồi! Cháy rồi! Mau cứu hỏa…

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng kêu kinh hoàng thất thố.

Long Thiên đỡ Thiết Bố Đô Khả Hãn nao nao, cước bộ hơi dừng lại.

Cùng lúc đó, giữa không trung đột nhiên truyền đến tiếng đạn pháo nhanh chóngbay ra, xé rách không khí rít lên.

- Có thích khách!

Long Thiên phản ứng vô cùng mau lẹ, che trước người Thiết Bố Đô, đồng thời rúttrường kiếm ra khỏi vỏ, từng đạo hàn mang biến ảnh khôn cùng bảo vệ toàn thânthể hắn.

Tịch Thương đại hòa thượng phía sau đỡ lấy Thiết Bố Đô thối lui vào trongphòng. Bội đao sáng láng của Đặng Phúc Điện cũng nhanh chóng được rút ra khỏivỏ, canh giữ ở trước cửa.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...