Phong Lưu
Kha Vân Tiên ngoan ngoan quay trở lại chỗ cũ, ôn tình nói:
- Lão gia còn muốn quan tâm đến ngành khác?
Đường Tiểu Đông vỗ vỗ vào ngực ngạo nghễ nói:
- Đương nhiên, ta cần xây dựng một đại thương nghiệp tại đế quốc này.
Trong lúc nhất thời Kha Vân Tiên vừa mừng vừa lo.
…
Ngày thứ hai, sau khi xem màn múa thoát y vẫn còn có nhiều người chen chúcmuốn vào, trong đó không ít là khách quen, may là có Đổng Cương chống lưng nêncác nha dịch làm việc giữ trật tự rất siêng năng, không có chút rối loạn nàocả.
Đường Tiểu Đông dưới sự hộ vệ của lão Trương cùng đến Thư phủ, hắn tất nhiênmang theo súng lục bên người, khí trời có chút oi bức, mặc áo chống đạn ở bêntrong có đôi chút khó chịu, chỉ là sợ người bịt mặt kia ám sát, nên cho dù khóchịu một chút còn hơn là mất đi cái mạng nhỏ này.
Thư Thiệp ra tận cửa phủ chờ, thấy hắn đến, vô cùng cao hứng dẫn theo ĐườngTiểu Đông vào trong phủ.
Thư Thừa Phúc đã ở trong phòng khách chuẩn bị trà ngồi chờ khách đến, hắn cóthân hình cao lớn, hai mắt lấp lánh có thần, lộ ra là một thương nhân đặc biệtkhôn khéo.
Đường Tiểu Đông tự cho mình là vãn bối, hai bên khách sáo một phen, hắn nóithẳng ý định của mình hôm nay đến, hắn cần một khối lượng tơ lụa vải vóc, màtài chính tạm thời không nói đến, chỉ có một chút tiền đặt cọc, chờ trang phụcbán ra sau này sẽ trả đủ ngân lượng, thời hạn tối đa là ba tháng.
Thời cổ đại, nữ tử ai cũng đều thạo việc kim chỉ, y phục phần lớn đều do mộttay họ may lấy, làm thương nhân buôn vải thì có thể kiếm được tiền, chứ cònbán những bộ quần áo may sẵn, tuy rằng lợi nhuận rất cao nhưng cũng rất phiêulưu, hơn nữa tài chính lại ứ đọng lại, quay vòng lâu, vạn nhất y phục khôngbán được, đây chính là điểm cần phải thương lượng.
Thư Thừa Phúc trầm ngâm một lát.
- Hiền chất nghĩa như thế nào mà tự tin đến vậy?
Đường Tiểu Đông mỉm cười, trên mặt tràn ngập tự tin.
Thư Thừa Phúc ha hả cười.
- Hiền chất có thể tiết lộ một chút huyền cơ chăng?
Vẻ tươi cười mười phần tự tin trên mặt Đường Tiểu Đông, làm cho tim hắn đậpthình thịch, lẽ nào thực sự việc này chỉ có lãi chứ không có lỗ?
Di Tình Viện khai trương một ngày một đêm, hắn cũng đã từng đi xem qua, đốivới những màn múa tươi mát kinh thế hãi tục này làm hắn mở rộng tầm mắt khôngít, còn có loại kích động điên cuồng thế này, tiếng nhạc khiêu khích dục vọngtiềm ẩn bầy ra trước mắt, không thể do một tên còn trẻ tuổi như vậy nghĩ rađược.
Hắn rốt cục là dạng người gì? Trong đầu còn suy nghĩ cổ quái gì nữa không?
Lại một lần nữa hắn quan sát Đường Tiểu Đông, thân hình cao lớn, khuôn mặt tụctằng, nhìn như một tên nông dân quê mùa, nhưng lại là người có cơ trí, quảnhiên không giống với tướng mạo a.
Đường Tiểu Đông mỉm cười, thong dong nói:
- Đây vốn là bí mật làm ăn, bất quá tiểu chất cũng muốn cùng bá phụ chânthành hợp tác, tự nhiên là phải tiết lộ một điểm, hà hà.
Trông thấy hai cha con họ Thư này đang vểnh tai lắng nghe, hắn ha hả cười nói:
- Tiểu chất muốn làm trang phục số lượng lớn, tất cả đều nhằm phục vụ cho phụnữ, hơn nữa giá cả lại không rẻ.
Thư Thừa Phúc nhíu mày, đầu năm nay toàn bộ nữ nhân đều thành thạo nữ công giachánh, bản thân đều mua vải về may y phục, rất ít người mua quần áo may sẵn,Đường Tiểu Đông hết lần này tới lần khác muốn mở tiệm may làm sinh ý, thật làrất phiêu lưu a.
- Hiền chất à, tuy bề ngoài bá phụ như vậy nhưng bên trong thật sự là rấthoàn cảnh a, còn phải nuôi sống hơn mười miệng ăn, những chi tiêu thì vô cùnglớn, gần đây sinh ý có phần sa sút, còn phải đền tiền người ta, hiện tại tàichính bây giờ hạn hẹp, rất khó xoay vòng...
Mẹ nó, thực sự là một tên cáo già.
Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:
- Bá phụ, Di Tình Viên tiền vào như nước, bá phụ cũng thấy rồi đấy, cho dùthua lỗ, nhưng Di Tình Viện vẫn có lãi, cái này người có thể yên tâm?
Di Tình Viện thật sự là tiền vào như nước, nếu có vay nợ, thì từ cái sinh ýnày lãi vẫn có thể bù cho lỗ.
Thư Thừa Phúc ha hả cười nói:
- Nếu hiền chất đã có lòng như thế, ta đây thân làm trưởng bối lẽ nào lạikhông biết xấu hổ cự tuyệt? Ha ha...
Nhìn bộ dạng cười cười của đối phương, thật đúng là một lão cáo già, tronglòng Đường Tiểu Đông nảy sinh ác ý phải làm cho lão tơi bời.
Một mực yên lặng không lên tiếng, Thư Tiệp hì hì chen lời vào:
- Uy, ngươi nên thực hiện lời hứa của ngươi đi?
Đường Tiểu Đông ha hả cười, chỉ vào đầu mình.
- Kỳ thực cũng không có bí mật gì, chẳng qua là trong đầu chợt lóe lên ýtưởng này thôi.
Thư Tiệp trừng mắt, cái này cũng tính là câu trả lời sao?
Thư Thừa Phúc ha ha cười nói:
- Tiểu nữ luôn luôn bướng bỉnh như thế, hiền chất cũng không nên quá lưu ý,ha ha.
Đường Tiểu Đông mỉm cười:
- Tiểu chất ngược lại cho rằng nàng rất ngay thẳng rõ ràng, hoạt bát khả ái.
Thấy nữ nhi tiểu bảo bối tuy cười cười nhưng mang bộ dạng ngượng ngùng, ThưThừa Phúc nhíu mày, chẳng lẽ con bé này thích hắn thật sao?
Thời gian chính là vàng, Đường Tiểu Đông cùng với cha con Thư Thừa Phúc trựctiếp đến thương khố tuyển hàng, chọn hơn mươi kiện vải, hai bên kí hợp đồng,lấy dấu tay làm bằng, Tiểu Đông giao 100 lượng bạc làm tiền đặt cọc, sau đómượn một chiếc xe, chở toàn bộ vải vóc về.
Sau khi cho vải vóc vào kho, Tiểu Đông trực tiếp bước lên lầu, vào phòng củamình, cới áo chống đạn, cầm lấy bản vẽ, tâm ý chuyển động, nỗ lực nhớ lạinhững mẫu nội y gợi cảm của phụ nữ thường bầy bản ở inte, rồi phác thảo ratrên giấy một sô hình vẽ cơ bản.
Lọi nội y này căt rất dơn giản, ngay cả hắn cũng làm được, căn bản là khôngcần phải cắt may, phiền phức nhất chính là làm thủ công, đòi hỏi là cần cáikhóa ở hai bên, nếu muốn những đồ thuộc loại hoa văn tinh túy thì cần rấtnhiều công phu.
Để phòng ngừa bị mật bị người ta tiết lộ, hay bị người ta nhái lại, vì vậy khiđặt may chỉ đặt ở mỗi tiệm một bộ phận nhất định cuối cùng là thu về cho thợmay của mình lắp ghép lại.
Trong lúc huấn luyện người mẫu, có thể cho họ mặc toàn bộ nội y này, sau đólàm quảng cáo thật oanh oanh liệt liệt, chỉ là việc như thế này khiến trongđầu hắn không ngừng xuất hiện những ý nghĩ hắc ám.
Dựa vào ấn tượng của mình, hắn vội vã vẽ ra hơn mười bộ nội y, cũng với hìnhvẽ của chiếc váy ngủ, để cho mấy cô gái quá lứa lỡ thì của Di Tình Viện cắtcũng là giải quyết việc làm. Biết rõ khâu tuyển người ở đây rất quan trọngnhưng giờ nhân lực còn thiếu khồng còn cách nào, đây là bí mật kinh doanh, mộtkhi đã tiết lộ bí mật rồi thì mất vốn là chắc chắn.
