Phong Lưu
Chuyện duy nhất có thể khiến cho hắn có tinh thần cũng chính là hắn có thể ởgần quý phi nương nương, được nghe tiếng đàn của nàng, trò chuyện với nàng.Trởthành một quan nhỏ trong cung, nhiều ít cũng trở nên quen thuộc, thỉnh thoảngđùa vui một chút cũng không làm ảnh hưởng đến phong nhã, khiến cho Dương quýphi cảm giác được một loại cảm giác không bị gò bó cực kỳ mới mẻ.Nhưng mà từlúc hắn làm quan, trưởng công chúa ghé thăm hậu cung nhiều hơn so với trước,đều là nhằm vào lúc Đường Tiểu Đông và Dương quý phi bàn luận nhân sinh lýtưởng mà đột nhiên xuất hiện, rõ ràng có ý giám thị và cảnh cáo.Quý phi nươngnương chỉ có thể thỉnh thoảng vui đùa, nếu mà làm thật đó là phạm phải tội trudi cửu tộc tịch thu tài sản đó.Trong hậu cung vốn cực kỳ phức tạp, nếu rơi vàotay những phi tử thanh xuân hừng hực đang thiếu thốn đàn ông này, thì ngươikhông bị họ ép thành cái xác khô mới là lạ, hơn nữa nơi này còn có người ngầmgiám thị, ai dám xằng bậy?Dù sao đi nữa hắn là kẻ có tà dâm nhưng không có canđảm, ngược lại hắn là người cũng rất có quy củ, hắn chỉ là chiếm chút tiệnnghi mồm miệng mà thôi, thỉnh thoảng cũng sẽ động chạm chút ít trên người củanhững cung nữ xinh đẹp trong cung, điều kiện tiên quyết là trưởng công chúakhông thấy mới dám đông nắm tay, tây sờ một chút mà thôi.Nhưng mà nhân duyêncủa hắn rất tốt, bọn họ đều thích nói chuyện với hắn, không có việc gì cũnggần gũi hắn, ngay cả một đám tiểu thái giám không có jj cũng đều nịnh bợ hắn,dù sao đi nữa vị này cũng là quỷ tài đại nhân tiền bạc vô số, ra tay cũng rấthào phóng, cóai lại không thích?Bọn thái giám không có jj, tự nhiên cũng khônghứng thú gì với nữ nhân, chỉ liều mạng chạy theo tiền bạc và quyền lợi.Nhữngtên thị vệ trong hoàng cung bình thường cũng sẽ uống rượu cùng hắn, xưng huynhgọi đệ, ăn miếng lớn uống chén to, đồng thời hỷ hả kề vai sát cánh bàn luậnchuyện giết địch, chuyện nữ nhân.Ở trong cung quấn lấy nhau một thời gian, tấtcả đều thân quen lẫn nhau, hắn ra vào hoàng cung, có thể diện là chiêu bàingàn vàng, chưa bao giờ có ai dám ngăn cản hắn, có đôi khi hắn đi thẳng vàotẩm cung của quý phi nương nương, hắn ngồi một bên còn quýphi nương nương thìnằm trên giường nghỉ trưa là chuyện bình thường.Thời gian mới đầu còn cảm thấykích thích khi ngắm nhìn mỹ nhân trong bộ đồ ngủ, nhưng sau này nhìn nhiềucũng cảm thấy vô vị, không bằng chuồn ra ngoài tìm thị vệ hoàng cung uổng rượután phét còn sảng khoái hơn.Không thể đỗ trạng nguyên, chỉ đứng thứ hai, VươngNgạo Phong không khỏi có chút thất vọng, nhưng mà đối thủ một mất một còn củahắn thì lại đứng sau hắn rất xa, trong đầu không khỏi cảm thấy đắc ý.Cái gì màĐại Đường Quỷ tài? Ngay cả trưởng công chúa cũng một mực tôn sùng hắn, một cáitam giáp cũng đều không giành được, mất mặt!Người này ngoại trừ chơi với nữnhân ra, thì có bản lĩnh gì hơn hắn?Nghĩ đến chuyện tán gái, trong lòng lại mơhồ quặn đau.Trên tình trường, hắn thất bại thảm hại, mặt mũi đều mất hết.Ngườinày có mệnh đào hoa trời sinh? Hay là con mắt của những nữ nhân này có vấnđề?Hắn cũng không nghĩ ra, vì sao nữ nhân lại như thế, đều coi trọng cái têncó bề ngoài thô tục kia?Chẳng lẽ thời đại thay đổi? Nữ nhân đều thích nam nhânto con?Hắn thua là vì thủ hạ của hắn? Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì? Hoặc làvấn đề ở chỗ nào?Nói chung, đây là cái bóng mà trong lòng hắn không thể tiêutrừ được.Nhưng mà dựa vào quan đệ giữa Vương gia và Tướng gia, hắn đã kiếmđược một chức quan không tệ, chỉ cần nỗ lực thật tốt. Tương lai thăng chức rấtnhanh, phong quan tấn tước trong ngày một ngày hai.Mặc dù công việc bề bộn,nhưng hắn vẫn phụ trách chưởng quản hơn nửa sinh ý trong nhà, mỗi một cái sinhý đều xử lý cực kỳ vững vàng, phụ thân cũng phải tán thưởng.Dựa vào tài cán vàchức vị của hắn, chức vị gia chủ Vương gia thời gian tới nhất định sẽ là hắnrồi. Cái tên chỉ biết sống phóng túng, đánh bạc kia căn bản là không xứng cạnhtranh với hắn.Người gặp việc vui tinh thần thoải mái, lúc này Vương Ngạo PhongVương đại nhân có thể nói là thần thái phi dương, xuân phong quất vào mặt.Ngàyhôm nay bận rộn một ngày đêm, nói với cấp trên tất cả mọi chuyện đều đã đượcxử lý ổn định thỏa mãn, hắn phi thường thoải mái đứng lên, kéo dãn cơ thể mộtchút.- Bẩm đại nhân, bên ngoài có một người tên là Vương Hỷ tới tìm ngài.Binhsĩ gác cửa tiến vào bẩm báo.- Gọi hắn vào.Vương Ngạo Phong ngồi nghiêm chỉnhtrên ghế, hơi có vài phần quan uy.Vương Hỷ, là một trong những thủ hạ đắc lựccủa hắn, làm việc lão luyện trầm ổn, là thủ hạ hắn tín nhiệm nhất, nhưng màtên thủ hạ này, luôn luôn phụ trách sinh ý của vùng quan ngoại.Vương gia cóthể giàu có sung túc như bây giờ, thì có hai phần là do Vương Hỷ làm ra.- Tamcông tử, không tốt rồi…Vương Hỷ xưa nay trầm ổn bây giờ sắc mặt tái nhợt, thầntình kinh hoàng bất an, thần thái thất thường.Vương Ngạo Phong nhíu mày bấtmãn.- Vương quản sự, có chuyện gì mà bối rối như vậy?Vương Hỷ lau mồ hôi trêntrán, hoảng loạng bất an kể lại chuyện không tốt này.Ngày hôm trước, haithương đội đi tới quan ngoại và Trường an bị một đám người không rõ lai lịchtập kích ở phụ cận Thương Hà trấn. Ngoại trừ những người nhanh chân chạy trốn,những người khác đều bị cường đạo giết chết, hàng hóa đều bị cướp sạch.- Cáigì?Vương Ngạo phong rất tức giận, vỗ mạnh một chưởng xuống bàn, đánh bay bốncái chén trên mặt bàn rơi xuống đất vỡ nát.Thân thể Vương Hỷ lùi lại phía sau,ủ rũ cúi đầu, không dám thở mạnh.Thương đội bị người ta cướp, đây chính là sựcố nghiêm trọng nhất phát sinh trong mười năm qua.- Nói cho ta nghe toàn bộhiện trạng phát hiện và tình huống lúc ấy!Ánh mắt của Vương Ngạo Phong lạnhlẽo khiếp người, tản mát ra sát khí sắc bén.Vương Hỷ là một người phi thườngthông phi, vừa nghe tin không may, ngay lập tức đã phái người chạy tới địađiểm xảy ra chuyện để điều tra, hy vọng có thể tìm ra chút dấu chân ngựa, đồngthời tỉ mỉ hỏi rõ những người có thể trở về, lúc này mới đến bẩm báo.Đạinghiệp Vương gia, đều có giao tình với cả hắc bạch lưỡng đạo, bằng hữu trênđường đi đều cực nhiệt tình, cho dù ***ng phải kẻ không hiểu chuyện, chỉ cầngiơ cái biển hiệu của Vương gia lên, thì bọn chúng cũng chỉ có thể ủ rũ choqua.Đắc tội Vương gia, đó là tự tìm tử lộ, lục lâm cường đạo có gan lớn hơnnữa, cuồng bạo thế nào cũng đều thức thời không dám động vào thương đội hànghóa của Vương gia.Lần này dù có có đưa ra biển hiệu Vương gia, đám cường đạonày vẫn yên lặng vung đao sát nhân, dường như là nhằm vào Vương gia mà tới.Làai mà có thực lực này? Có lá gan lớn như vậy?- Gần đây Trung Hoa đường bên kiacó hành động gì dị thường không?Người thứ nhất hắn nghĩ đến là tử địch trờisinh Đường Tiểu Đông, ngoại trừ hắn ra thì không ai có thực lực này, cũngkhông ai có can đảm này.- Thưa tam công tử, không có.Vương Hỷ âm thầm thở hổnhển, hắn chỉ phụ trách sinh ý của vùng quan ngoại, theo dõi hành động củaTrung Hoa đường đã có người khác phụ trách, may là hắn đã đến hỏi trước mộtchút.Đúng thật là một người khôn khéo làm việc trầm ổn.- Lão gia tử đã biếtviệc này chưa?- Rồi.Vương Hỷ khom người trả lời.Hai cái thương đội, hàng hóatrên đó có giá trị gần mười vạn lượng bạc, có thể nói là tổn thất thật lớn,chuyện nghiêm trọng như vậy làm sao dám không báo cáo với Vương lão giatử?Vương lão gia tử đại danh đỉnh đỉnh nổi trận lôi đình, phải người tới hiệntrường điều tra, hiện trường rất mất trật tự, không hề lưu lại bất kỳ dấu chânngựa nào, hàng hóa nhiều như vậy đều đã bị xử lý không còn một mảnh, hiểnnhiên là một đám hành nghề lão luyện.Dường như đám cường đạo này có ý địnhnhằm vào Vương gia mà đến.- Có thể là do cừu địch của tam đệ làm haykhông?Vương Khiếu Vân có vẻ rất nhanh nhẹ, trong đầu thì vui mừng ngút trời,không chỉ có thể phá hủy chuyện của tam đệ, hơn nữa mình lại có một số lớnhàng hóa bán ra để kiếm lời, muốn không vui vẻ thì cũng khó.Bạch tiên sinh quảnhiên là phi thường tài giỏi, một kích đã thành công, hơn nữa lại cướp đoạttoàn bộ hàng hóa, tuy rằng chỉ có thể bán tháo đi, nhưng mà cũng đủ để hắnkiếm vào một số tiền khá lớn.Mười vạn lượng bạc trắng, điểm tổn thất ấy đốivới Vương gia mà nói chỉ như là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.Giang hồhỗn loạn, cho dù ngươi gặp thời phát tài, cũng không thể nào không kết cừuđịch, không có chứng cứ, Vương Nguyên Bảo không thể xác định là do ai làm.Cólẽ là cừu gia trước đây của hắn, hay thực sự là cừu địch của tam nhi, đốiphương nhắm vào Vương gia mà đến, thì chính là địch nhân của Vương gia!Lấydanh nghĩa của hắn phát ra kim thiếp đã được tuyên truyền khắp tam sơn vươngnhạc, tất cả các bằng hữu trên gian hồ đều sẽ xuất động, phân nửa là vì mặtmũi của Vương gia, nửa khác là vì tiền thưởng của Vương gia.Hai mươi vạn lượngbạc, đây cũng là một con số thiên văn, đương nhiên cũng khiến kẻ khác tim đậpthình thịch.Tổn thất có mười vạn lượng, lại chi ra tiền thưởng là hai mươi vạnlượng bạc, Vương gia không chỉ thể hiện ra tiền tài vô hạn, hơn nữa còn biểulộ quyết tâm của lão gia tử, nhất định phải đánh chết tên địch nhân đang ẩnnúp này, đoạn tuyệt hậu hoạn!Dù sao đi nữa, Vương gia phát ra giang hồ tập sátlệnh lại một lần nữa khiến cho giang hồ rung động, chuyện tiểu thiếp của hữutướng đại nhân bị bắt cóc còn chưa dẹp loạn xong, giờ lại thêm chuyện này phátsinh, quả nhiên là rất nhiều chuyện bạo lực.Nhưng mà cũng bởi vậy nên đã hấpdẫn những cao thủ của giang hồ vẫn chưa từ bỏ ý định truy tìm thủ phạm bắt cóctiểu thiếp của hữu tướng đại nhân.Trăm vạn lượng hoàng kim, tuy rằng làm chongười ta nằm mơ cũng muốn cười, nhưng sự việc đã xảy ra lâu như vậy, một chútmanh mối cũng không có, tiêu tốn thời gian và công sức như vậy, không bằngchuyển sang chuyện của Vương gia để thử thời vận, hai mươivạn lượng bạc cũnglà một con số rất lớn, cũng đủ để tiêu dao nửa cuộc đời sau này.Vương gia từtrên xuống dưới đều vội vàng, tất cả các cao thủ đều được xuất động, tình cảnhhỗn loạn gà bay chó sủa, Lý Lâm phủ cũng giao trách nhiệm cho quan phủ củaThương Hà trấn toàn lực phối hợp, lùng bắt cường đạo, điều nay làm cho Vươnggia cảm kích không thôi.Người ta bận đến gà bay chó sủa, sứt đầu mẻ trán, tangồi xem náo nhiệt là được.Đường Tiểu Đông mỗi ngày vẫn vui tươi như cũ, hởnhở vào cung báo danh, dạo một vòng quanh nhạc phường, sau đó bất chợt chuồnmất, ngày tháng vẫn tiêu dao khoái hoạt như cũ.Sáng sớm hôm nay, hắn lui tớicung sở như mọi ngày, trong lúc đi qua phụ cận Tư trữ cung, bỗng nhiên thấymột nữ tử đi từ phía xa tới, đang muốn xoay người rời đi, thế nhưng đối phươnglại rất nhanh mắt, kêu to một tiếng Đường đại nhân, hắn không thể làm gì kháchơn là đứng lại.Người này là một trong các phi tử bị thất sủng, cả một đámxuân tâm khó nhịn, thèm khát nam nhân, muốn giữ được cái đầu trên cổ để ăncơm, tốt nhất là không nên trêu chọc.- Hạ quan ra mắt Trữ Tài Nhân tỷ tỷ.ĐườngTiểu Đông kiên trì hành lễ.Phía sau tài tử còn có một tỷ tỷ, chẳng biết xưnghô là cái gì, nghe thấy Trữ Tài Nhân bị gọi là tỷ tỷ thì tâm hoa nộ phóng.- Ôithảo nào nhiều hồng nhan như vậy đều là muốn sống muốn chết với ngươi. Cáimiệng của Đường đại nhân thật đúng là ngọt ngào làm cho người ta không thể tựkiềm chế… Hận không thể lấy thân báo đáp, hì hì.Lấy thân báo đáp? Đây khôngphải là khiêu khích trắng trợn sao?Má ngọc trơn bóng của Trữ Tài Nhân rungđộng, tâm hồn nồng đậm xuân tình, ánh mắt u oán do nhiều năm không chiếm đượcthỏa mãn lóe lên một tia quang mang thèm khát nam nhân, thậm chí còn muốn manghắn ra cưỡng ép xx một cách hung hãn.Đường Tiểu Đông không khỏi lo lắng, rútngắn thêm một chút khoảng cách với Trữ Tài Nhân, bất an nhìn bốn phía, hoànhảo là không có ai, trong lòng thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.Trữ Tài Nhândường như là chui vào trong lòng của hắn, thể hiện ra một bộ dáng thèm khátyêu thương nhung nhớ.Như như Trữ Tài Nhân chỉ là một nữ nhân có thân phận bìnhthường, thì hắn sẽ không hề để ý mà để nàng mạnh mẽ xx, tính tình của nam nhânđều là như vậy, nằm trong bát còn nhìn trong nồi, thỉnh thoảng ăn vụng mộtchút cũng không ảnh hưởng gì đến mọi chuyện.Nhưng mà, nàng lại là nữ nhân củahoàng đế, tuy rằng bị thất sủng nhưng để cái đầu vẫn còn trên cổ để ăn cơm, vìthê tử trong nhà, đóa hoa dại này rất đâm tay, ít động đến thì vẫn tốt hơn.-Đường đại nhân à, người ta ngày hôm qua mới viết được một ca khúc mới, khôngbiết có được hay không, vừa vặn Đường đại nhân cũng tinh thông âm luật, ngàiphải thưởng thức một chút, xem đã được chưa.Nàng nào có sáng tác nhạc nhẽo gì,còn không phải là…Đường Tiểu Đông không dám theo nàng đi vào Tư trữ cung, đivào không bị nàng ăn sạch đến xương cốt cũng không còn mới là lạ.- Ừ, tốttốt…Ngoài miệng thì trả lời, nhưng tròng mắt lại đảo khắp xung quanh, mong chờcó người xuất hiện giải vây.
