Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Phong Lưu

Chương 224



Thời điểm Tần Thiên Bảo phóng ra mũi tên, tuấn mã đã lao ra ngoài vòng vây,Đường Tiểu Đông ở giữa bắn phá một vòng, lại có mấy người kêu thảm ngả xuốngđất.

Sa thương phải nhét hỏa dược vào rất phiền phức, Tần nhị bá đã sớm thu hồisúng, trong tay một nhuyễn tiên u ám phóng ra, như độc xà quấn lên người mộtcao thủ Bắc Cung thế gia, cổ tay bỗng rung lên, tên cao thủ kia bị đánh bayđi, ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra, lúc rơi xuống đất đã gãyxương cốt chết tốt.

Mắt thấy ba người sẽ lao ra vòng vây, người của Bắc Cung thế gia kinh hãi sựctỉnh, người thanh niên cầm cường cung lúc nãy phản ứng không chậm, nâng cungnhắm vào Đường Tiểu Đông, bắt ra một tiễn “vèo”. Hơn nữa tiễn thứ hai thứ bađang trên đường kéo nỏ, tốc độ bắn ra có chút dọa người, dùng phương pháp bắndồn dập.

Đang lao ra, chiến mã đột nhiên hí lên một tiếng bi thảm thê lương, ngã ầmxuống.

Đường Tiểu Đông cưỡi ở trên lưng ngựa bất ngờ không phòng bị, chỉ thấy saulưng chấn động, trọng tâm đột nhiên mất, theo đó ngã xuống, sắc mặt Tần nhị bákhẽ

biến, trường tiên trong tay vung ra đúng lúc, quấn lấy phần eo Đường TiểuĐông, để hắn lên lưng ngựa của mình.

Ba tiễn liên tiếp vừa nãy, hai tiễn bắn về ngựa, tiễn thứ ba bắn chính làngười, kình tiễn bắn nhanh trúng ngay giữa lưng Đường Tiểu Đông, phát sinh mộttiếng trầm muộn, lệch qua một bên.

Trước khi mai phục, người của Bắc Cung thế gia đã sớm tính toán qua, để ổnthỏa, bắn chiến mã trước, cho người vây khốn quần ẩu, hành động này phi thườngchính xác.

Bất quá sau khi người thanh niên bắn ra ba tiễn liên tục, liền ngây người ngơngẩn ra.

Kình tiễn rõ ràng đã bắn trúng giữa lưng địch nhân, lại bị văng ra, nói rađịch nhân mặc các loại đồ áo giáp phòng ngự.

- Gia chủ đã chết…

Có người bi phẫn rống lên:

- Nhất định phải giết bọn họ báo thù cho gia chủ.

Tất cả đệ tử của Bắc Cung thế gia đều bi phẫn không gì sánh bằng, điền cuồnghết lên nhào tới, những cao thủ Cao Lệ kia càng xung phong liều mạng phấn đấuquên mình tiến lên, dù sao, mối hận diệt bang làm cho bọn họ đã sớm phẫn nộphát cuồng rồi.

Lúc này chính là cơ hội báo thù tốt nhất mà bọn họ có thể có được, bỏ lỡ sẽkhông có nữa.

Chiến mã mang Tần nhị bá cùng Đường Tiểu Đông xông ra ngoài vòng vây, mắt thấysẽ lao ra khỏi vòng vây, chiến mã đột nhiên hí một tiếng thê thảm, ngã ầm ầmxuống.

Tần nhị bá kêu to không ổn, mang Đường Tiểu Đông bay vọt lên, giữa khôngtrung, trường tiên trong tay rung lên, thẳng tắp như cương thương, đâm và yếthầu địch nhân phóng ra ám khí bắn chết chiến mã.

Một cỗ máu tươi từ yết hầu phún ra, tên cao thủ của Bắc Cung thế gia kia ngửamặt rồi ngã xuống, thân thể còn đang co giật.

Tần Thiên Bảo đã phá vòng vây thầm kêu không ổn, quay đầu ngựa xông trở về,cung nỏ cỡ nhỏ phóng ra, đánh gục một cao thủ, không còn cơ hội nhét tên vàonữa.

Hắn vung cung nỏ đi, rút ra trường kiếm giắt ở bên cạnh yên ngựa, rống giậnnhảy vào bầy địch.

Tần Thiên Bảo giục ngựa nhảy vào trong lòng địch, trường kiếm trong tay mộttrận cuồng chém lung tung, tiếng mãnh liệt của binh khí tạo ra một trận bạotạc đinh đang, đinh tai nhức óc.

Hắn giục ngựa xông trở về, chiến mã điên cuồng tạo ra một trận hỗn loạn khôngnhỏ, những cao thủ Bắc Cung thế gia này vừa phải tránh né chiến mã đạp trúng,lại phải đề phòng trường kiếm của hắn loạn chém lung tung, luống cuống taychân, đều lui ra phía sau né tránh.

Tần nhị bá ôm Đường Tiểu Đông nhảy cao lên, người còn đang giữa không trung,phía dưới đã có vài thanh trường kiếm chờ hai người hạ xuống.

Nhuyễn tiên của hắn vung, roi quấn lấy một cây đại thụ, mượn lực nhảy tới trêncây.

Hai tiếng trầm bổng, trên mặt đất đột nhiên có hai người nhào lên, một thanhkiếm dài bảy thước và một trường kiếm đánh tới, cứng rắn như quỷ đầu đao bổ vềphía nhuyễn tiên.

Tần nhị bá thở một hơi mạnh mẽ, thân thể kịch liệt trầm xuống, nhuyễn tiên bayngược lại, không chút ngờ trước chuẩn bị công kích địch nhân ở phía dưới.

Nhảy lên nhảy xuống, thân thể không còn cân bằng nữa, Đường Tiểu Đông căn bảnkhông cách nào nổ súng, lúc này hắn không có một chút võ công, thật sự là mộttrói buộc rất lớn.

Tần nhị bá bất ngờ dừng loạn tiên lại, hai địch nhân ở dưới oa oa kêu loạn,dính phải hai lằn máu, hoảng sợ lui nhanh về phía sau.

Cước mới chạm đất, lập tức có mấy thanh trường kiếm đồng loạt kéo tới.

Tần nhị bá điên cuồng hét một tiếng, nhuyễn tiên trong tay đột nhiên thẳng tắplại, cứng rắn như thép, trở thành trường côn xoay tròn quét ngang.

Tiếng bạo tạc đương đương liên tiếp vang lên, thân thể khô gầy của Tần nhị bálay động, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, đột nhiên đỏ sẫm như say rượu.

Đường Tiểu Đông bị hắn ôm quá chặt, cấp tốc dạo qua một vòng, nhất thời mắthoa cả lên, trời đất giống như xoay tròn.

Mẹ ơi, thêm một vòng nữa là thảm rồi.

Đầu óc Đường Tiểu Đông nhanh chóng chuyển động, cuối cùng ngón trỏ cũng đặtlên cò súng, chỉ là còn chưa kịp giơ súng lên, Tần nhị bá đột nhiên phát ratiếng rống trầm, chấn đến hai tai hắn ông ông lên.

- Thiên Bảo.

Tần nhị bá hét lớn một tiếng, vung tay phóng Đường Tiểu Đông ra, dựa theonhuyễn tiên vũ động, lần nữa đánh lùi địch nhân, phóng tới Tần Thiên Bảo.

Tần Thiên Bảo cưỡi trên lưng ngựa huy động trường kiếm chém một trận điêncuồng, bức lui địch nhân, sau đó duỗi cánh tay lên, muốn đón Đường Tiểu Đôngđang bay tới.

Giữa không trung đột nhiên truyền đến tiếng rít chói tai, ba đạo hàn mang gàothét bắn nhanh đến.

- Đại ca cẩn thận.

Sắc mặt Tần Thiên Bảo đại biến, không kịp suy nghĩ nhiều, đánh trường kiếmtrong tay ra.

Một tiếng “đinh” vang lên, trường kiếm từ tay bắn ra đánh bay một tiễn hướngvề gáy của Đường Tiểu Đông, ngực hắn khẽ chấn động, thân thể bỗng lung lay,thiếu chút nữa rớt ngã xuống ngựa.

Đường Tiểu Đông đang ở giữa không trung, tai nghe thấy tiếng rít cắt xé khôngkhí phi hành nhanh chóng của tiễn, hoảng sợ biến sắc, theo bản năng rụt thânlại.

Sau lưng hắn kịch chấn, giống như chuông to bị tầng tầng điệp điệp gõ vang,chấn hắn khí huyết nhộn nhạo không ngừng, cổ họng có vị ngọt, giống như muốnphun ra dịch thể.

Một mũi kình tiễn này là một kích tất sát của tên xạ thủ trẻ kia, lực lượng sovới hai tiễn bắn trước còn mạnh hơn gấp bội.

Bởi vì lực lượng hung ác độc địa của một tiễn kia, làm hắn bay tiếp về trước,bay vọt khỏi đầu Tần Thiên Bảo.

Tần Thiên Bảo một tay vồ không khí, hoảng sợ biến sắc, thân hình nhảy lên,muốn ôm Đường Tiểu Đông.

Cùng lúc đó, hai cao thủ của Bắc Cung thế gia từ dưới mặt đất nhảy lên, mộtđao một kiếm, phân ra chém cánh tay cùng vai hắn.

Tần Thiên Bảo bất đắc dĩ rút tay về, hít một hơi mạnh, thân thể kịch liệt trầmxuống, người còn chưa rơi xuống đất, hai Phân Thủy Thứ đã xuất hiện trong lòngbàn tay, phân ra phóng về địch nhân.

Đúng lúc này, Tần nhị bá muốn xông tới bị năm tên cường địch liều mạng ngăncản, vướng thành một đoàn.

Người Đường Tiểu Đông còn đang ở giữa không trung, đã có bốn địch nhân huykiếm đánh tới, không chút suy nghĩ, ngón trỏ theo bản năng bóp vào cò súng.

- Đùng đùng đùng...

Súng tự động quàng trên cánh tay rống giận phun ra từng ngọn lửa, trong lúcnhất thời hoa máu loạn bay, đạn bắn trúng người, phát sinh tiếng vang bụp bụpkỳ quái.

Ba cao thủ của Bắc Cung thế gia kêu thảm ngã xuống, người còn lại mặt khôngchút máu.

Vũ khí lợi hại kinh hãi thế tục như vậy, lần đầu trông thấy, hù dọa hắn sợchoáng váng.

Thời gian rơi xuống đất, chân Đường Tiểu Đông bỗng nhiên búng lên, mượn lựclăn tròn, tiêu trừ hơn phân nửa lực lượng rơi xuống.

Thân vừa từ trên mặt đất bắn dậy, lập tức xoay người.

Hai cao thủ Cao Lệ xông lên trước tiên thấy họng súng đen ngòm còn lờ mờ khóiđen chỉ về bọn họ, sợ đến vội vàng né qua hai bên trái phải.

Bọn họ không biết vũ khí quàng trên vai của Đường Tiểu Đông là cái dạng quáivật gì, bất quá chỉ cần vang lên tiếng sét, tất cả có người kêu thảm ngãxuống, quả nhiên là lợi hại đến nỗi người ta dựng đứng tóc gáy.

Vội vàng giữ mạng, ai dám đón đỡ chứ?

Đúng lúc này, Tần nhị bá cùng Tần Thiên Bảo đã phân ra trúng sự dây dưa củacường địch, rơi vào khổ chiến, nhất thời không thể đột phá.

- Đại ca chạy mau.

Tần Thiên Bảo rơi vào khổ chiến gấp giọng nói to, vừa hơi phân thần, liền bịđịch nhân chém một đao ở trên lưng.

Bất quá trước sau lưng hắn đều có thiết bản bảo hộ, làm phát sinh một tiếng“đang” vang lên.

Tuy không thụ thương, nhưng lực đạo đả kích vô cùng hung ác vẫn làm khí huyếtcủa hắn trào lên, phún ra một ngụm máu tươi.

Tần nhị bá cũng rơi vào khổ chiến, nhuyễn tiên trong tay hắn đã đứt đi mộtđoạn dài, chỉ có thể dùng thành nhuyễn kiếm, tiếp theo, cánh tay trái cũng bịthương, toàn thân máu chảy đầm đìa.

Không ai dám đối mặt với họng súng đen ngòm kia, Đường Tiểu Đông cảm thấy áplực có chút nhẹ bớt, không khỏi thở hổn hển vài ngụm khí lớn, thấy Tần nhị bácùng Tần Thiên Bảo bị vây lấy, trong lòng quýnh lên, súng trong tay tỉa ra vàiphát, làm bị thương hoặc đánh gục vài địch nhân vây khốn hai người bọn họ,cũng có bắn vào khoảng không.

Dù sao đi nữa hiện tại giữ mạng là quan trọng nhất, đạn có trân quý cũng khôngcó cách nào khác.

Tiếng vang liên tiếp, làm khiếp sợ đến cao thủ của Bắc Cung thế gia và cao thủCao Lệ, thừa dịp bọn họ thất thần trong sát na, Tần nhị bá và Tần Thiên Bảođồng thời đột phá vòng vây, giết đến bên cạnh hắn.

Tần nhị bá tức giận ném đoạn tiên trong tay xuống, nhặt một thanh quỷ đầu đạiđao lên, cuồng rống một tiếng, dẫn đầu xông vào, quỷ đầu đại đao điên cuồng bổvề địch nhân ngăn cản phía trước.

Tên cao thủ Cao Lệ loa giơ kiếm cứng rắn ngăn cản, chưởng phải bổ ra.

Một tiếng “keng” vang lên, trường kiếm gãy ngang, người cũng bị phân thànhhai.

Tần nhị bá giết đến điên cuồng, hắn điên cuồng quát to:

- Chạy mau.

Quỷ đầu đại đao trong tay chém ngang, bức lui địch nhân hai bên.

Vòng vây bị quỷ đầu đại đao của hắn cứng rắn chém ra một lổ thủng, Đường TiểuĐông dẫn đầu lao đi, Tần Thiên Bảo theo sau.

Địch nhân hùng dũng tiến đến, Tần nhị bá điên cuồng rống lên một tiếng, giếtngược trở lại, quỷ đầu đại đao đại khai sát giới, hoàn toàn giống như mộtngười điên hung hăng liều mạng.

Quỷ đầu đại đao của hắn một trận cuồng chém cuồng chặt, địch nhân muốn xôngqua mặt hắn đều bị ngăn cản lại.

Đã qua không được, một số địch nhân không thể làm gì khác hơn là ôm lấy hắn,rồi lao thẳng tới Đường Tiểu Đông cùng Tần Thiên Bảo.

Tần Thiên Bảo mới kéo Đường Tiểu Đông chạy được một chút, liền bị địch nhânđuổi theo, liền rời vao trong khổ chiến.

Lợi khí giết người trong tay của Đường Tiểu Đông dọa địch nhân khiếp sợ đếnhồn phi phách tán, không ai dám ép sát quá mức.

Có vài người muốn lấy ra ám khí, lại bị hắn dùng đồ chơi nhỏ do Nguyệt TiểuSuất chế tạo bắn trúng, ngã xuống đất kêu la thảm thiết.

Đồ chơi nhỏ này là dùng cơ quan bắn ra, bắn ở cự ly gần, uy lực không gì sánhnổi, hơn nữa Đường Điềm còn gia tăng thêm kịch độc Đường Môn lên toàn bộ thiếtchâm, giết người không thấy máu, ai bị bắn trúng phải chịu thống khổ vằn vặtvô cùng mới mất mạng.

- Cùng tiến lên, giết hắn, báo thù cho gia chủ cùng các huynh đệ.

Những cao thủ Cao Lệ này sợ chết không dám tiến lên, nhưng mà người của BắcCung thế gia bi phẫn mất cả lí trí, bọn họ vòng qua Tần nhị bá, rồi điên cuồngphóng tới.

Muốn liều mạng? Vẫn là không dễ đâu.

Vẻ mặt Đường Tiểu Đông lộ sự hung tợn, cầm súng tự động quay về đoàn người bắnmột trận.

Tiếng đạn gào rít xé rách thịt người thành từng mảnh, trong lúc nhất thời,tiếng kêu thảm thê lương không dứt bên tai.

Những cao thủ Cao Lệ sợ hãi tới mức mặt cắt không còn hột máu, ai cũng khôngdám xông lên trước, chỉ dám vây lấy Tần Thiên Bảo.

Ca ca...

Tiếng súng không còn, chỉ còn tiếng va chạm của kim châm.

Hết đạn rồi?

Đường Tiểu Đông cả kinh.

Hàn mang chợt hiện, một thanh khai sơn đao sắc bén vô cùng mang theo kìnhphong hung hăng bổ tới.

Đường Tiểu Đông không kịp tháo băng đạn ra coi, một thanh khai sơn đại đao đãchém tới đầu, hiện như lưu tinh, nhanh như thiểm điện, kình phong vô cùng sắcbén áp đến làm hắn tựa hồ không thở nổi.

Theo bản năng né tránh như con mèo, khai sơn đại đao rít một tiếng, bổ vào vịtrí hắn vừa đứng thẳng.

Người cầm đao là một đại hán thân thình vạm vỡ mạnh mẽ thần tình hung hãn, haitay cầm ác đao, cổ tay khẽ chuyển, khai sơn đại đao nặng nề không gì sánh nổirít một tiếng chém ngang.

Nếu bị một đảo này chém trúng, tuyệt đối là đứt ngang, một chia thành hai.

Trong nguy cấp, thân thể Đường Tiểu Đông ngửa về phía sau, một tiếng rít, khaisơn đại đao hung hiểm xẹt qua chóp mũi hắn không tới ba cm, kình phong vô cùngsắc bén quất qua khuôn mặt Đường Tiểu Đông làm hắn đau nhức âm ỉ.

Lại lăn như chó một vòng, hắn tách khoảng cách khỏi đối phương, từ trên mặtđất nhảy lên, nhanh chân bỏ chạy.

Không phải là hắn không có nghĩa khí, nhưng mà mục tiêu giết trọng tâm củađịch nhân là hắn, hắn thoát đi đồng thời cũng hấp dẫn rất nhiều địch nhân,giảm bớt áp lực cho Tần Thiên Bảo cùng Tần nhị bá, hắn lại không võ công, lưulại chỉ trở thành trói buộc mà thôi.

Lần chạy này của hắn, làm cao thủ Bắc Cung thế gia đều bám theo, mấy người caothủ Cao Lệ kia thấy hắn không nổ súng nữa, dũng khí đại tăng, cũng buông thaTần Thiên Bảo đuổi theo.

Mọi người, đều lấy giết hắn làm mục tiêu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...