Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Phong Lưu

Chương 197



Đại bộ phận lực lượng của người Cao Lệ đều bị tiêu diệt, số còn lại đều đều làcao thủ thân thủ cực tốt, tốc độ chạy trốn nhanh đến mức khiến cho quân sĩkhông thể theo kịp.

Một tiếng trống trận, toàn bộ nhân mã của đạo phòng tuyến thứ nhất tiến vềphía trước, thu hẹp vòng vây. Ngẫu nhiên ***ng phải địch nhân ẩn núp trong bụicỏ, kẻ thông minh lập tức chuồn đi, tạm thời tránh thoát một kiếp, nếu chốngcự không bị loạn đạo phân thây thì

cũng bị cường cung bắn thành con nhím.

Nhân mã đạo phòng tuyến thứ hai lập tức đẩy lên cao đến vị trí đạo phòng tuyếnthứ nhất canh giữ. Quan binh canh giữ ở bên ngoài không nhúc nhích chút nào,đao đã ra khỏi vỏ, tên đã lên dây, tùy theo tình hình mà hành động. Sức chiếnđấu của nhóm quan binh này không cao, nhưng lại tinh thông binh pháp, phát huyra tác dụng rất lớn.

Vòng vây dần thu hẹp, cộng thêm việc lục tìm trải thảm, không gian lẩn trốncàng ngày càng hẹp, đám người Cao Lệ dần bị dồn về phía thôn trang. Cao thủTrung Hoa đường đều đều ở ngoại vi, nhiệm vụ chiếm cứ các đường giao thôngtrọng yếu và cao điểm giao cho một nhóm quan binh, cao thủ bên người ĐườngTiểu Đông chỉ có Đường Nhu, phu thê Thạch Sùng Vũ cùng với chín vị địa sát.

Đám người Cao Lệ bị dồn đến bước đường cùng chỉ có thể liều mạng hướng vàotrong thôn trang chạy trốn, đại bộ phận đã bị cung nỏ bắn chết, chỉ một ít caothủ vô cùng cường hãn mới có thể đột phá lớp lớp vòng vây áp sát Đường TiểuĐông. Vợ chồng Thạch Sùng Vũ giáp mặt cùng với một vị lão đầu áo đỏ phi thườnglợi hại, Đường Nhu, Đường Điềm cũng ngăn cản một người, chín vị địa sát phânthành ba tiểu tổ, hai tổ lại ngăn chặn một cao thủ, tổ còn lại thủ hộ bênngười Đường Tiểu Đông phòng bất trắc. Đám bang chúng lao vào quẩn ẩu cùng vớiba tên cao thủ người Cao Lệ, tuy rằng chém chết được hai gã nhưng cũng phải bỏra một cái giá lớn là hai mươi người ngã xuống. Trong đám thôn

dân đột nhiên lao ra ba người, hàn mang bạo phát, lập tức có mấy doanh binhkêu thảm ngã xuống.

- Bắn tên!

Quan binh dẫn đội cũng mặc kệ sống chết của thôn dân, vài chục mũi tên bay ra,bắn chết ba gã cao thủ người Cao Lệ cũng lấy đi sinh mạng của hơn mười thôndân vô tội.

Cao thủ bên Đường Tiểu Đông không ngừng gia nhập vòng chiến đấu, dưới hệ quảquần ẩu, thế cục đã hoàn toàn được khống chế.

Thế trận hoàn toàn nghiêng về một phía.

Sau khi phái người lấp hết toàn bộ cửa vào địa đạo bằng đất đá, cọc gỗ, hơnnữa còn đổ đất phủ kín, lại cử người canh gác, đồng thời gấp rút, thẩm vấnnhững kẻ bị bắt. Dưới cực hình, không kẻ nào có thể chịu nổi. Căn cứ theo khẩucung kiểm kê thi thể ngoại trừ bang chủ Lý Mệnh Bác và ba tên cao thủ khá, lựclượng của người Cao Lệ đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Có lẽ, Lý Mệnh Bác đã bị kẹt lại trong địa đạo bị phong kín. Có lẽ, hắn đangẩn nấp bên trong hơn một trăm thôn dân.

Một đạo phòng tuyến bên ngoài vẫn bất động, hai đạo phòng tuyến bên trong thựchiện việc tìm kiếm trải thảm, rà soát vài lần, ngay cả con gián cũng khó màchạy nổi. Tập trung xác chết lại, không phát hiện ra thi thể Lý Mệnh Bác, cửavào địa đạo đã bị phong kín, hơn nữa còn có cao thủ canh giữ. Trước khi phongkín cửa vào, quan quân còn hun rất nhiều hơi cay vào bên trong. Nếu còn cóngười xông ra từ bên trong không

bị hun chết, cũng bị cay chết. Hiện tại chỉ có hai khả năng, hoặc là Lý MệnhBác ẩn nấp ở trong địa đạo cho dù chết cũng không chịu xông ra. Hoặc là đangẩn nấp bên trong hơn một trăm thôn dân.

Đáng tiếc không tìm thấy gián điệp của Hắc Long hội tiềm phục bên trong Phi Hổbang, bên trong hỗn chiến, khả năng rất lớn là đã bị giết chết. Ánh mắt củahắn rơi xuống đám thôn dân đang vô cùng lo sợ kia. Chứng kiến một trận chémgiết tàn bạo như vậy, tất cả thôn dân đều sợ tới mức mặt cắt không còn hộtmáu, người nào người ấy đều ôm chặt gia quyến toàn thân run rẩy.

Cho dù mang ba hộ gia đình trong nhà có đào địa đạo kia đi thẩm vấn, tin chắcrằng cũng không tìm được bất cứ tin tức nào có chút giá trị. Đám bổng tử chếttoi, so với đám Uy quốc lại càng thêm ghê tởm, càng vô tri, càng yy hơn, đềulà lũ đáng chết!

Đường Sương cùng chúng nữ thấp giọng bàn bạc với nhau nhưng cũng không tìmđược kế sách gì, trong khoảng thời gian ngắn quả thực không có biện pháp nàocó thể xác định trong những thôn dân kia còn có người Cao Lệ ẩn nấp hay không.

Tần Thiên Bảo cười hì hì nói.

- Đại ca, Thiên Bảo có một ngu chiêu biết đâu lại có tác dụng.

Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía hắn.

Tần Thiên Bảo lớn tiếng nói.

- Trước tiên, mang tất cả mọi người ra điểm huyệt. Sau đó cho hai cao thủ tuluyện hai loại nội công bất đồng, quán chú chân khí lên trên người bọn họ làok.

Tên này học khẩu khí Đường Tiểu Đông, vẻ mặt tràn đầy cợt nhả.

Ánh mắt mọi người sáng ngời. Phương pháp này nhìn như rất đần, nhưng lại vôcùng hữu hiệu. Cao thủ trong giang hồ đều tu luyện nội công, chỉ có mấy kẻ đầuóc ngu si tứ chi phát triển mới đi học mấy loại ngạnh công đồng thân, kimtrung tráo, thiết bố sam.

Người tu luyện ngạnh công lại càng dễ phân biệt, thể trạng đặc biệt cườngtráng.

Người tu luyện nội công, cho dù chỉ là nửa điểm chân khí, cho dù ngươi khôngvận công, nếu như có chân khí trái ngược từ bên ngoài truyền vào sẽ tự độngvận hành

chống cự, giống như là mèo và chuột, trời sinh tử địch, gặp nhau một cái lậptức xảy ra chém giết. Tiếu Diện Quỷ Bộ Tần Thì Phong cùng với mấy trưởng bốiTần gia cười đến không khép miệng lại được, xem ra mấy tháng đặc huấn cườnghóa này cũng không có uổng phí, đứa cháu trai lừa được người chết cũng phảibật dậy này quả nhiên là có tiềm lực trở thành một đại nhân vật.

Bảo Định Tần gia ngoại trừ Tần Thì Phong, vẫn chưa

tìm được được trụ cột nào khác. Được, đề thăng đặc huấn cường hóa lên gấp bội,nhất định phải bồi dưỡng ra một nhân tài.

- Thiên Bảo, sau khi trở về, Mị tỷ nhất định phải bảo Châu nhi muội tử hầmthật nhiều canh gà cho ngươi.

Lôi Mị cười tủm tỉm trêu ghẹo, trong lời nói tràn đầy vẻ tán thưởng.

Từ trước đến giờ lạnh lùng như băng Đường Sương cũng quẳng cho hắn một ánh mắttán thưởng, khiến cho hắn mừng rỡ đến toàn thân lâng lâng, cười không khépmiệng lại được. Đương nhiên nếu như hắn biết được suy nghĩ của mấy vị trưởngbối, cam đoan sẽ gào khóc thảm thiết.

Mọi người còn chưa bắt đầu hành động, trong thôn dân đột nhiên lao ra haingười, đột phá vòng vây tiến thẳng về phía này.

Vì để ngăn cản thương vong không tất yếu của quan binh, lực lượng canh giữ bênthôn dân chính là bảy mươi hai địa sát, quan bị thủ ở bên ngoài.

Hai cao thủ người Cao Lệ vừa mới phi thân lên, lập tức bị bảy mươi hai địa sátbao vây, lâm vào khổ chiến, bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian.

Thừa lúc này, thêm một kẻ từ trong thôn dân phóng ra, đánh về phía Đường TiểuĐông.

Rất lâu rồi không được chơi súng, Đường Tiểu Đông thật muốn bóp cò, đáng tiếcso với hắn, Đường Sương, Lôi Mị còn nhanh hơn, đồng thời ra tay trước mộtbước. Hai người phóng ra đều là ám khí, Đường Sương vừa ra tay đã là ba miếngĐường Môn thiết tật lê uy chấn giang hồ, bất quá nàng không đeo thủ sáo, có lẽtrên ám khí không có độc.

Ba miếng thiết tật lê đồng thời phóng tới, hai miếng trước nhanh như tia chớp,miếng thứ ba chậm hơn một chút, trên đường đột nhiên gia tốc đánh vào miếngthiết tật lê thứ hai phát ra một tiếng đinh thanh thúy.

Dường như miếng thiết tật lê thứ hai được tăng thêm lực đạo, tốc độ lập tứcsiêu việt so với miếng thứ nhất.

Cao thủ người Cao Lệ kia đang ở trên không, một chưởng đánh bay miếng thiếttật lê thứ hai, sau khi xoay người né tránh miếng thiệt tật lê thứ nhất, mộtngụm chân khí đã hao hết, thân thể rơi từ trên không trung xuống. Hai đạo hắcmang đồng thời bắn tới, chui

vào đùi phải cùng vai trái, khiến cho hắn rên lên một tiếng thống khổ.

Một đạo hắc mang chính là miếng thiết tật lê thứ ba mà Đường Sương phóng ra,đạo còn lại chính là đại tiễn mà Lôi Mị phóng ra, phát ra sau mà đến cùngxuyên qua vai trái của hắn.

Người còn chưa rơi xuống đất, đột nhiên vang lên tiếng rít chói tai, tên caothủ người Cao Lệ rú lên một tiếng thê lương thảm thiết, khi chạm đất thấtkhiếu chảy, mất mạng đương trường. Trên mặt gồ ghề tràn đầy lỗ máu, con mắt cổhọng, những bộ vị yếu hại đều có lỗ máu giống như là bước chân. Lão giang hồlập tức nhận ra, đây là tổn thương chí mạng do ám khí Ngũ Độc Đoạn Hồn Sa quỷdị độc ác uy chấn giang hồ

của Đường Môn.

Quả nhiên là vô cùng bá đạo, độc ác, ngay cả mấy vị trưởng bối của Bảo ĐịnhTần gia cũng phải hít một hơi khí lạnh, đồ chơi này sử dụng thủ pháp Thiên NữTán Hoa đánh ra, độc sa đầy trời, dính một hạt cũng lập tức mất mạng.

- Ai...

Lôi Mị cùng Đường Sương đồng thời quay lại trừng mắt nhìn Đường Điềm, trên mặttràn đầy biểu lộ vừa tức lại không làm gì được.

Vốn hai người có ý định bắt sống người để ép hỏi, ai ngờ được một đám Ngũ ĐộcĐoạn Hồn Sa của Đường Điềm phá hỏng. Hơn nữa bốn phía xung quanh đều là thôndân vô tội cùng người mình, vạn nhất sơ sẩy, vậy thì biết làm sao? Tựa hồ tiểuny tử cũng biết bản thân đã làm sai, ngoan ngoãn trốn ở sau lưng Đường TiểuĐông.

- Các vị đại nhân, tiểu nhân đột nhiên nhớ ra một chuyện vô cùng kỳ quái...

Thôn trưởng muốn tới đây, nhưng lại bị chín vị địa sát ngăn lại.

Đến lúc này mới nhớ ra chuyện trọng yếu?

Trên mặt Đường Tiểu Đông hiện lên một nụ cười quỷ dị.

- Ngươi cứ ở đó nói là được rồi!

Đường Sương cùng Lôi Mị tâm thần lĩnh hội, đồng thời tiến lên, áp sát trưởngthôn,

Lý Ngạo và mấy vị trưởng bối Tần gia cũng theo trái phải bao vây lại. Bị nhiềucao thủ bao vây như vậy, cho dù là tuyệt đỉnh cao thủ cấp thần tiên muốn phávây, cũng không phải là chuyện nhẹ nhàng gì. Lão trưởng thôn đột nhiên thở dàimột tiếng.

- Đường Tiểu Đông, xem như ngươi lợi hại!

- Quá khen, quá khen.

Đường Tiểu Đông cười hắc hắc.

- Ngươi cũng rất giỏi, ít nhất lúc trước tìm không thấy ngươi, ta cả ngày đềuăn không ngon, ngủ không yên.

Lý Mệnh Bác (trưởng thôn) nhìn hắn, lạnh lùng hỏi.

- Ta có một vấn đề, luôn cảm thấy khó hiểu, hy vọng Đường công tử có thể trảlời giúp!

Yêu cầu của người trước khi chết, bình thường mà nói, không ai sẽ cự tuyệt.

- Mời nói.

Lý Mệnh Bác cau mày thở dài nói.

- Trung Hoa đường quật khởi, tranh đoạt địa bàn, khai đao với Phi Hổ Bang làchuyện bình thường, ta chỉ không hiểu vì sao công tử lại thống hận người CaoLệ chúng ta như vậy?

Vì cái gì thống hận người Cao Lệ. Đường Tiểu Đông cười ha hả.

- Đám Uy quốc lòng muông dạ thú một mực mơ mộng xâm chiếm Đại Trung Hoa chúngta, đáng chết! Đám Cao Lệ các ngươi so với Uy quốc càng vô sỉ hơn, càng đángchết hơn!

Lý Mệnh Bác ngẩn ngơ, tựa hồ câu trả lời này khiến hắn lâm vào mê mang. Vẻ mặtĐường Tiểu Đông thong dong, nở một nụ cười, đây là chuyện trăm, ngàn năm sau,đương nhiên đối phương sẽ không minh bạch. Mọi người cũng lâm vào mê mang.

Đường Sương cùng liếc nhau liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầyrung động.

Nhìn cao thủ khắp bốn phía, còn có mấy cái tam tài kiếm trận do bảy mươi haiđịa sát tạo thành ở bên ngoài, nỏ gấp trên tay lóe lên tia sáng lạnh lẽo, LýMệnh Bác tự biết vô lực phá vòng vây, không khỏi thở dài một tiếng.

- Được làm vua, thua làm giặc...

Tay phải nâng lên, đánh thẳng một kích lên trên thiên linh cái của mình, thânhình cao lớn ầm ầm đổ xuống.

Đường Sương tiến lên một bước, mũi chân điểm lên tử huyệt trên đỉnh đầu hắn,lúc này mới yên tâm.

Mọi người thở phào một hơi, cho tới ngày hôm nay, cuối cùng cũng đem Phi HổBang trảm thảo trừ căn, ít nhất từ nay về sau cũng có thể kê cao gối ngủ ngon.

Mọi chuyện đều giải quyết xong, mọi người đang chuẩn bị ly khai, Đường TiểuĐông nhíu mày nói:

- Vội cái gì, còn chưa có hết mà.

Còn chưa hết?

Mọi người mù tịt.

Đường Tiểu Đông thản nhiên nói:

- Đề nghị của Thiên Bảo rất tốt, còn chưa bắt đầu, đương nhiên không thể xongviệc rồi.

Lão đại phát lệnh, mọi người tự nhiên tuân lệnh, để các thôn dân không phânbiệt nam nữ già trẻ này, đồng loạt điểm huyệt đạo khảo nghiệm.

Đường Sương cùng Lôi Mị liếc nhau, phu quân tương lai quả thật thận trọng cựckỳ, bất quá tính nhẫn, còn hơn tất cả mọi người.

Đường Tiểu Đông mỉm cười với Lôi Mị:

- Mị nhi, Sương biểu tỷ, các nàng thay ta tiễn các vị đại nhân, thuận tiệnnói Vân Tiên chia một chút ngân lượng cho bọn hắn, mọi người chiếu cố nhiềunhư vậy, lại chết

người nữa, chung quy không thể để bọn họ quay về tay không được.

Đường Sương hiểu ý gật đầu, Lôi Mị bất mãn nhíu mày, trong lòng thở dài mộttiếng, dẫn đầu rời đi.

Sao nàng lại không biết tâm tư của phu quân cho được, Lý Ngạo có thể nghĩ đếnhuấn luyện hài đồng thành sát thủ lãnh huyết vô tình, sao Lý Mệnh Bác lạikhông nghĩ ra?

Trong những thôn dân này không thiếu nam đồng, không biết có bao nhiêu là sátthủ của Lý Mệnh Bác bồi dưỡng, chỉ cần khảo nghiệm có một tia chân khí nội giatrong cơ thể, kết cục liền có thể nghĩ đến.

Phu quân ngày hôm nay trở nên lãnh khốc vô tình dị thường, chỉ là cũng khôngthể trách hắn, trảm thảo không trừ căn, gió xuân lại sinh, phu quân làm nhưvậy, cũng là vì các nàng, vì tương lai.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...