Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Phong Lưu

Chương 185



Dù sao lo trước khỏi họa, nhóm lão bản thanh lâu lập tức có hành động đối phó,đồng loạt đại hại giá, ứng đối với cơn bão mãnh liệt sắp càn quét qua. Sau khihạ giá, tuy rằng lượng khách nhân đến chơi kỹ nữ so với ngày thường nhiều hơnkhông ít. Nhưng chuyện này lại khiến cho đám lão bản càng thêm lo lắng, cảmgiác áp lực cực lớn.

Các cô nương bán rẻ tiếng cười lại càng khổ, tiền kiếm được lại càng ít, lượngcông việc so với ngày thường tăng gấp đôi, mệnh khổ cũng chỉ có thể bất đắc dĩthở dài, ai bảo các nàng theo nghiệp này.

Đối với giao tế vũ mà mọi người đang bàn tán xôn xao, nội tâm các nàng cũngcảm thấy vô cùng hiếu kỳ. Nếu quả thực như lời báo chí nói, không cần phảibiết cầm kỳ thi họa, công việc nhẹ nhàng, tiền thù lao lại cao, lại được tựdo, thực là vô cùng thích hợp với

các nàng.

Bất quá giao tế vũ còn chưa chính thức khai trương, còn phải chờ xem tình hìnhthực tế. Nếu quả thực là như vậy, mang tất cả tích lũy trong những năm này lấyra, thay mình chuộc thân chuyển qua nghề khác, dù thế nào so với cái nghề đêmđêm động phòng cùng người mới này còn tốt hơn rất nhiều.

Dù sao tất cả mọi người đều có tính toán riêng trong lòng, hết thảy đều đangđợi giao tế vũ mở cửa khai trương.

Phòng khiêu vũ được lắp đặt hoàn tất, ban đầu Đường Tiểu Đông có ý định lấytên là hộp đêm, ngẫm lại cuối cùng đổi thành trung tâm ngu nhạc.

Ba ngày sau trung tâm ngu nhạc sẽ được khai trương, trước mắt đang bắt tay vàochuẩn bị khâu cuối cùng, tất cả mọi người đều vô cùng bận bịu.

Toàn bộ vốn xây dựng trung tâm ngu nhạc đều do Lý Lâm Phủ bỏ ra, xem như làsính lễ cho nữ nhi bảo bối. Ngày khai trương, tự nhiên là do lão cắt băngkhánh thành. Dù sao không biết lợi dụng quan hệ là đồ ngu ngốc, đám gia hỏakia cho dù là quan nhất phẩm hay nhị phẩm gì gì đó đều không hơn được Lý LâmPhủ. Có lão bảo kê, đám gia hỏa muốn làm xằng làm bậy cũng phải suy nghĩ mộtchút đến hậu quả rồi.

Hữu tướng đại nhân tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, dưới sự mong chờ tha thiết cùng hiếu kỳmãnh liệt của mọi người, trung tâm ngu nhạc rốt cục cũng chính thức khaitrương.

Hữu tướng đại nhân quyền khuynh thiên hạ tự mình cắt băng khánh thành.

Văn võ bá quan trong triều đều mang theo hậu lễ đến chúc mừng. Chỉ riêng l�vật thu vào cũng tương đương với một phần ba số ngân lượng bỏ ra để kiến tạokhu trung tâm ngu nhạc này.

Mặt mũi của hữu tướng đại nhân, ai dám không nể?

Không đến cổ động, ngày mai vào triều có việc vui để xem rồi. Nhẹ thì làm khódễ giáng cấp trao quyền cho cấp dưới, nặng thì bãi quan, thậm chí chém đầu cảnhà, tịch biên tài sản cũng có thể...

Bên trong khu trung tâm ngu nhạc chật kín người, bên ngoài người qua lại tấpnập, đều là hiếu kỳ chuyện lạ đến xem xem náo nhiệt. Cũng may là có rất nhiềuquan binh thủ vệ, duy trì trật tự, bằng không, cho dù trung tâm ngu nhạc vừađược cải tạo lại cho kiên cố cũng bị người ta chen chúc đến sập.

Ngày đầu khai trương chỉ là tiếp đãi những đại quan triều đình đến mừng đãđông nghịt, người quá nhiều, so với dự đoán còn nhiều hơn gấp mấy lần, bàn ghếkhông đủ, phải tạm thời kê một vài băng ghế, quan hơi nhỏ chỉ có thể ngồi trênbăng ghế, cho dù nội tâm bất mãn thì cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng. Cáccô nương ăn mặc xinh đẹp liên tục đi qua đi lại trong đám người, mang lên rượunhạt, bánh ngọt, nước trà, còn có một vài đồ ăn nhẹ nữa. Các nàng bận rộn vừamang đồ ăn nên, vừa uốn éo eo mông, tạo nên từng trận gió thơm mê người, khiếncho một ít quan còn trẻ tâm rất ngứa ngáy nhưng không dám làm càn.

Quy củ phòng khiêu vũ vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa lão bản của trung tâm ngunhạc Đường công tử trịnh trọng tuyên bố, ai dám động tay động chân đối với cáccô nương, không quản ngươi quan cao thế nào, hết thảy không giải thích!

Cảnh cáo cũng đã nói trước rồi, ai dám làm xằng bậy?

Lệ hành công sự, đương nhiên là do hữu tướng đại nhân tay cầm bản thảo diễnthuyết phát biểu hùng hồn, đơn giản chính là tuyên truyền đủ loại lợi ích củagiao tế vũ. Sau đó trong tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng, mấy vị nam tử đẹp traikéo bạn nhảy lên sân khấu biểu diễn làm mẫu, hòa cùng khúc nhạc, nhịp điệu ưumỹ, kỹ thuật nhảy mềm mại như nước chảy mây trôi, khiến cho mấy vị đại quantriều đình càng thêm ngứa ngáy chân tay.

Trong mắt phái bảo thủ, giữa thanh thiên bạch nhật nam nữ ôm ấp nhau thế kiacòn ra thể thống gì? Quả thực là thương phong bại tục, nhưng ngại mặt mũitướng gia cho nên không dám phát tác. Số còn lại thì hiếu kỳ, cảm thấy cái nàyrất giống như trong lời

tuyên truyền, phương thức giao tiếp hoàn toàn mới, hoàn cảnh ưu nhã, tiếngnhạc du dương, chỉ nghe thôi trong đầu đã cảm thấy thoải mái dễ chịu, đủ loạikhông vui đều vứt khỏi đầu.

Mỗi ngày cơm nước no nê, buổi tối trừ một vài hoạt động tẻ nhạt, tới nơi nàyôm tiểu mỹ nhân nhảy khiêu vũ cũng không tệ, có thể giải sầu, cũng có thể tậpthể hình, giảm cân, hành động bất tiện...

Mấy vị cô nương khác đón gió đi tới, đối với mấy vị đại quan nhẹ nhàng thi lễ,mời bọn hắn lên đài khiêu vũ.

Các cô nương cũng rất thông minh, chọn lựa những vị quan văn hơi gầy, thư sinhtay trói gà không chặt, còn những vị võ quan tướng mạo uy mãnh thân thể cườngtráng như bò đực hoặc mấy vị quan mập như heo, lập tức bỏ qua.

Cũng khó trách các nàng chỉ chọn những người gầy, bị to như voi kia giẫm lênmột cước, bàn chân nhỏ nhắn của mình không vỡ nát mới là lạ. Đám quan văn nàyvốn là tài tử kinh luân đầy bụng, coi thanh lâu như nơi dung thân, mỹ nhân đếnmời, tự nhiên sẽ không cự tuyệt, chỉ có điều bọn hắn chưa bao giờ thấy qualoại vũ bộ đơn giản lại kỳ lạ như vậy, đành phải để cho các cô nương tay bắttay dạy.

Vũ bộ rất đơn giản, chỉ cần ngươi dụng tậm, rất nhanh sẽ học được, chênh lệchchỉ là phối hợp thêm thành thạo mà thôi.

Đương nhiên cũng có vài thành phần phản ứng chậm chạp, các cô nương phải kiênnhẫn chỉ dạy. Còn những người đã học thuộc thì dương dương đắc ý ôm bạn nhảytrên sàn nhảy.

Một ít người ngứa ngáy tay chân đứng ngồi không yên, lập tức đứng dậy, đượccác cô nương dẫn lên sàn nhảy chỉ đạo luyện tập.

Bất quá chỉ có mười vị cô nương căn bản là không ứng phó nổi, đành phải pháithêm mấy vị nam tử lên sàn.

Trong tiếng nhạc ưu mỹ nhẹ nhàng, trên sàn nhảy chật ních người, có đôi đangkhiêu vũ, có đôi vẫn còn luyện tập, tóm lại là vô cùng náo nhiệt. Đứng ở dướiđài quan sát, Kha Vân Tiên che miệng cười nhẹ, mấy người Lý Đằng Giao, ĐườngĐiềm nhất thời mờ mịt. Đợi cho đến khi nàng thì thầm to nhỏ bên tai, chúng nữđều che miệng cười khúc khích.

Giao tế vũ vốn nên là nam nhân làm chủ, nữ nhân phối hợp. Mà giờ phút này,những vị quan văn kia đều bị các vị cô dương dắt theo phối hợp, hoàn toàn làchủ khách điên đảo.

Các cô nương đang khiêu vũ cũng phát hiện ra điểm này, đều hé miệng nhẹ cười,nụ cười tươi như hoa, kiều diễm động lòng người.

Trước đó đã xem qua quy định khi khiêu vũ, những quan văn này từ trước đến giờđều khiêm tốn tự nhận là quân tử, ngoại trừ bộ vị nên cầm, cộng thêm dưới vạnchúng chú mục, tất nhiên là phải thành thật.

Lý Lâm Phủ ngồi ở ghế thủ tích, cười ha hả, thỉnh thoảng lại quay sang nói vàicâu cùng người bên cạnh.

Đường Tiểu Đông cười một tiếng, tiến lên phía trước hành lễ.

- Phải chăng nhạc phụ đại nhân cũng nên nhảy một khúc?

Lý Lâm Phủ vuốt vuốt chòm râu, khuôn mặt hồng hào, cười lớn, khoát tay nói.

- Lão hủ già rồi, chân tay không nhảy nổi nữa, tốt hơn vẫn là nên nhường chođám trẻ tuổi các ngươi, ha ha!

Mấy tên đại thần râu tóc hoa râm ngồi ở một bên cười gật đầu phụ họa, thỉnhthoảng lại nói vài câu tâng bốc, vuốt mông ngựa, càng khiến cho Lý Lâm Phủcười vui vẻ hơn. Đường Tiểu Đông nhăn mày nhăn mặt, nội tâm buồn bực khôngthôi.

Từ khi Hoắc Hàn Yên bị người bắt cóc, Lý Lâm Phủ trở nên vô cùng suy sụp, cảngười toát ra vẻ già nua không có cách nào tưởng tượng nổi, hắn còn một mựccùng Lý

Đằng Giao không ngừng an ủi. Chẳng qua vài ngày không gặp, thần thái của lãođã hoàn toàn đồi khác.

Nhìn lão mặt mày hồng hào, tinh thần phấn chấn, tựa hồ gặp được thiên đại hỷsự gì đó.

Trong nội tâm vô cùng buồn bực, hắn kéo Lý Đằng Giao qua một bên hỏi bóng gió,tiểu ni tử cũng không hiểu tại sao, mờ mịt lắc đầu.

Đường Tiểu Đông cười khổ, mấy ngày này Lý Đằng Giao đều ở bên cạnh trợ giúpmọi người, ngay cả nhà cũng không có quay trở lại, buổi tối về ngủ cùng ĐườngĐiềm, căn bản là không nắm rõ tình hình trong tướng phủ.

Trong đầu dị thường buồn bực, bất quá dù sao vẫn phải chào hỏi khách khứa.

Trong đám đại quan triều đình, có một số ít là dẫn theo phu nhân cùng tiểuthiếp đến. Những nữ nhân kia cũng không kìm nổi lòng hiếu kỳ, nhao nhao đứngdậy đi lên sàn nhảy học tập vũ bộ. Nhân thủ không đủ, đành phải để Kha VânTiên xuất hiện, tự mình dạy bảo những phu nhân, tiểu thiếp kia.

Đợi đến khi nàng thở dốc quay trở lại hậu trường, đặt mồng ngồi bệt xuống băngghế, xoa xoa khớp chân, mười vị phu nhân, mỗi người giẫm lên chân nàng một cáicũng đã vượt quá sức chịu đựng của nàng. So với nhóm cô nương, nhóm nam tử cònthảm hơn nhiều, tuy rằng bọn họ da dày thịt béo, nhưng đối tượng dạy nhảy đềulà mấy vị quan to như voi, bị giẫm một cước thôi cũng đã vượt quá sức chịuđựng của bọn họ.

Chuyện mới lạ luôn khiến cho ngườita cảm thấy hiếu kỳ, những vị đại quan vừamới học xong giao tế vũ, bừng bừng cao hứng nhảy, lắc lắc, di chuyển, mười vịcô nương căn bản là không đủ đáp ứng, cũng may mấy vị quý phụ học hỏi rấtnhanh, sau đó kéo lão công của mình lên sàn nhảy.

Trong tiếng nhạc du dương ngẫu nhiên lại vang lên một vài tiếng la bất mãncùng trách cứ vì bị bạn nhảy dẫm vào chân. Sau hơn mười khúc, trên cơ bản mọingười đều đã thuần thục hơn, tiếng kêu vì bị giẫm phải chân cũng giảm bớt rõràng.

Ngày đầu khai trương, náo nhiệt cho đến tận lúc nửa đêm mới tan cuộc.

Đại quan triều đình xuất môn đều có một đám tùy tùng trước sau hộ vệ. Lý LâmPhủ lại càng không cần phải nói, từ lần bị tập kích trên đường trước đó, hiệntại lúc lão xuất môn đều mang theo một đại đội nhân mã, không một ngàn thìcũng phải đến mấy trăm người.

Đại đội nhân mã dẹp đường hồi phủ, Đường Tiểu Đông cùng Lý Đằng Giao cũng đitheo bên người lão phụng bồi.

Trên đường đi, Lý Lâm Phủ vô cùng tán thưởng vị nữ tế tương lai, đồng thời hỏithăm tình hình học tập của hắn tại thư viện, biểu lộ cực kỳ quan tâm.

Trở lại tướng phủ, Lý Lâm Phủ theo thói quen đi vào thư phòng nghỉ ngơi, LýĐằng Giao nhu thuận giúp phụ thân đấm lưng, Đường Tiểu Đông ngồi ở bên cạnhlão.

- Lão gia về rồi à!

Thanh âm nũng nịu, cửa phòng mở ra, một mỹ nữ tay nâng trà thơm, yêu kiều tiếnđến.

Đường Tiểu Đông trợn trừng mắt, cả kinh nhảy dựng lên.

- Hàn Yên...

Đường Tiểu Đông cả kinh hồn phi phách tán, đầu óc trống rỗng.

Không phải Hàn Yên đang ẩn náu tại một địa phương phi thường bí mật hay sao?Như thế nào lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ đã bị Lý Lâm Phủ phát hiện?

Hắn rùng mình một cái rùng mình một cái, phản ứng đầu tiên chính là sờ lên còsúng.

Lý Lâm Phủ cười ha hả.

- Ngay cả hiền tế cũng nhận lầm rồi, ha ha.

Đầu ngón tay đã đặt sẵn lên cò súng, Đường Tiểu Đông nhìn kỹ, nội tâm thầm hômay mắn.

Nữ tử này xác thực cùng Hoắc Hàn Yên có bảy, tám phần tương tự, chỉ có điềukhông có loại khí chất nhu nhược u buồn động lòng người của Hoắc Hàn Yên, thânthể so với Hoắc Hàn Yên cũng đầy đặn hơn. Bất quá nếu vừa gặp mặt, quả thựckhiến cho người khác tưởng rằng nàng chính là Hoắc Hàn Yên. Khí chất của côgiá này ngược lại có vài phần giống Lôi Mị, đều nhu mị đáng yêu làm say lòngngười. Chỉ có điều so với nhiều hơn nhiều hơn một tia yêu mị quỷ dị, câu hồnthực cốt.

- Tiểu tế tưởng rằng Hàn Yên... Di nương... Khiến cho nhạc phụ chê cườirồi...

Vừa rồi kinh hãi, ba hồn bảy vía ly thể, dọa cho hắn toàn thân đổ mồ hôi lạnh,phi thường không thoải mái.

Đứng sau lưng Lý Lâm Phủ, Lý Đằng Giao cũng trừng mắt ngây người, nửa ngày saumới vỗ vỗ bộ ngực sữa.

- Đằng Giao còn tưởng là cửu di nương, thực sự là quá giống rồi...

Nữ nhân rất giống Hoắc Hàn Yên che miệng cười nhẹ, nũng nịu nói.

- Lão gia, mời dùng trà.

Sau đó xoay người khẽ thi lễ với Đường Tiểu Đông Lý Đằng Giao Lý Đằng Giao.

- Thiếp thân Liễu Nguyệt Cơ ra mắt Đường công tử, Đằng Giao tiểu thư.

Trái tim Đường Tiểu Đông đập mạnh một nhát ôm quyền thi lễ.

Trong mắt phượng nhu mị câu hồn của Liễu Nguyệt Cơ chợt hiện lên vẻ cổ quái,mặc dù chỉ lóe lên trong thoáng chốc, nhưng hắn vẫn có thể phát hiện ra. Trênmặt Lý Lâm Phủ hiện lên vẻ thống khổ, thở dài một tiếng.

- Đến nay vẫn chưa tìm thấy tung tích của Hàn Yên.

Đến tận bây giờ Lý Lâm Thủ đối với Hoắc Hàn Yên vẫn nhớ mãi không quên, đủ đểthấy được lão đối với Hoắc Hàn Yên sủng ái đến mức nào.

Lại một lần nữa bắt gặp ánh mắt cổ quái của Liễu Nguyệt Cơ, trái tim ĐườngTiểu Đông lại nhảy dựng lên.

Nữ nhân này không đơn giản một chút nào!

Ánh mắt nhìn về phía Lý Đằng Giao, trên mặt tiểu ni tử tràn đầy vẻ cổ quái,tựa hồ đối với Liễu Nguyệt Cơ này có chút không ưa.

Ừ, chỉ cần tiểu ny tử không ưa Liễu Nguyệt Cơ này là được, chỉ cần châm thêmchút lửa nữa là được.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...